Mở Mắt Thấy Thần Tài - Chương 73 + 74
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
617


Mở Mắt Thấy Thần Tài


Chương 73 + 74


“Nhắn phi thúy!” “Cậu Lý này thật có lòng, giá của chiếc nhẫn này ít nhất cũng phái bảy tám mươi nghìn, ôi!” Tất cả mọi người đều khen ngợi.

Phải biết rằng, đến mừng thọ của bà nội bạn gái mang theo quả giá trị bảy tám.
mươi nghìn tệ thì đã được xem là rất có hiếu rồi.
“Được được được, Tiểu Dĩnh à, nhanh bảo Kiển Nam ngồi đi cháu” Cầm chiếc nhẫn, bà cụ vui đến không khép được miệng, thích không nỡ rời tay!   Càng nhìn Lý Kiển Nam càng thấy t Thậm chí đến ba của Tô Dĩnh cũng thấy mặt mình như phát sáng.
Chỗ này phải nhắc chút nhé, mọi người đừng nghĩ đến đây đều là để chúc thọ.

bà cụ, là cơ hội để thế hiện lòng hiếu thảo của dòng họ.

Đây chỉ là một mặt thô Mặt khác là, trong tay bà cụ còn nắm tài sản lúc trước ông cụ đi đã để lại, ba đứa con trai hai đứa con gái, cuối cũng ai là người được kế thừa thì phải xem bà cụ nói thế nào.
Thế nên, lần nào tổ chức mừng thọ cho bà cụ cũng vô cùng linh đình.
“Bà nội, đây là bạn giả Tiểu Ngọc của cháu, bọn cháu cũng mừng thọ bả ạ…” Người lên tiếng lần này là Tô Kì, bấy giờ cũng vừa cười vừa dâng quà mừng thọ của mình.
Bà cụ đương nhiên cười cảng vui hơn.
Tiếp teo sau là một chàng trai tầm hai lãm hai sáu tuổi.
Mặc một bộ vest màu xanh lam, tóc vuốt ngược.
Oai hùng hiên ngang, nhìn là biết phong cách của người thành công Anh ta tên là Tô Mộc Dương, là anh họ của Tô Đồng Hân, anh ruột của Tô Dĩnh.
Sự xuất hiện của anh ta cũng khiến mọi người chăm chú nhìn.
‘V Tô Mộc Dương trưởng thành chín chắn, là người có thành tích tốt nhất và năng lực mạnh nhất trong đám con cháu.
Cũng là người thừa kế tương lai của nhà họ Tô.
“Bà nội, cháu chúc bà phúc như Đông Hải, thọ tựa Nam Sơn!” “Đúng rồi nôi, đây là bạn gái cháu mới quen, tên Đỗ Tỉnh ạt” “Tô Mộc Dương giới thiệu.
*Tốt tốt tốt, tốt quá rồi, hôm nay thật sự các cháu đã cho bà một tin vui lớn đấy! dâu tương lai này mới được. Đỗ Tinh, bây giờ cháu làm    Đỗ Tỉnh trả lời: “Thưa nội, bây giờ cháu đang làm vi đang là phó Giám đốc, nhờ cả vào anh Dương đấy ạI” ở tiêm xe BMW 4S, giờ “Thế thì tốt! Quen Mộc Dương lúc mua xe à?” Tô Mộc Dương gật đầu: ‘Vãng thưa nội, thời gian trước, cháu đi xem xe thể thao BMW nên mới quen Tinh Nhi!” “Được, Tỉnh Nhi, chảu ngồi bên bà đi” Bà cụ ngoắc tay.

“Anh, chị dâu, anh chị ngồi đi!” ‘Tô Dĩnh cũng cười chào hỏi Hôm nay hai anh em nhà họ phải nói là đã chiếm hết thế thượng phong rồi.
Theo lý mà nói thì, đời con chúc hết rồi, đời cháu chúc thọ cũng sắp xong, tiệc mừng thọ nên chính thức mở màn rồi.
Nhưng, bà cụ nhân vật chính ngày hôm nay vẫn chưa thỏa mãn Dường như đang đợi một người vậy.
Người này không tới chúc thọ bà khiến bà cám thấy buổi tiệc này chẳng còn ý nghĩa gì vậy.
Là ai vậy? Đương nhiên là cô cháu gái bả thương nhất Tô Đồng Hân rồi! *Thằng hai, cháu gái của mẹ Đồng Hân đầu rồi?” Bẩy giờ bà cụ hỏi.
Ba của Tô Đồng Hãn là Tô Quốc Cường và mẹ Vương Tuệ Mẫn đều có mặt.
Thời gian trước, vì Tô Quốc Cường kinh doanh không thuận lợi khiến suýt chút nữa thì công ty của ông ta phá sản.
Nói thật, lúc đó bà cụ sắp tức chết.
Nhưng không ngờ mới chớp mắt mà nguy cơ đã được cậu Trần Kim Lãng đầu ‘tư giải quyết xong.
Khó khăn của công ty được giải quyết dễ dàng, ngược lại còn tiến thêm một bậc.

Điều này khiển bà cụ mừng sắp điên. Thế nên bà cảng yêu thương Tô Đồng Hân hơn.

Bà vừa dứt lời thì sắc mặt của anh em Tô Dĩnh với Tô Mộc Dương đều khó coi đi hẳn.
Nhưng cũng chỉ có thế ghen ghét trong lòng thôi.
*Đồng Hân nói nó đang đợi một người bạn, sắp vào rồi ạ!” *ð? Lẽ nào Đồng Hân cũng yêu đương rồi sao?” “Hình như là vậy ạ..” Tô Quốc Cường trả lời qua loa.
VỊ Tô Đồng Hân đã nói với ông ta là hôm nay sẽ dẫn bạn trai tới.
Nhưng lúc Vương Tuệ Mãn hỏi bạn trai của con gái là ai? “Thì Tô Đồng Hân không trả lời.
Bảo hai người họ cứ phối hợp với cö ấy là được.
Khiến Tô Quốc Cường và Vương Mẫn Huệ chẳng biết rốt cuộc cô ấy có ý gì “Mẹ, mẹ xem Đồng Hân tới rồi” Lúc này, Tô Đồng Hân mới dẫn Trần Hạo đi từ trong đám đông sang.
Nếu không vừa nãy đã sang rồi, nhưng Trần Hạo nói muốn đi vệ sinh nên mới chậm trễ, “Cháu gái Đồng Hân càng ngày càng xinh đấy!” *Ö? Mọi người nhìn xem, người được Đồng Hân khoác tay là bạn trai con bề.
phải không?ˆ *Cậu này là ai thế? Con cái nhà ai, sao chưa từng nghe nói?” Dù thế nào thì thẳng nhóc này cũng thật có phúc đấy!” Cả đảm họ hàng thán thích chỉ chỉ chỏ chỏ.
Là cậu tai!” ‘Vương Tuệ Mẫn nhìn thấy Trần Hạo thì khó tin trợn to mắt.
Chẳng trách con gái sống chết không chịu nói bạn trai mình là ai, thì ra là thẳng nhóc chẳng ra gì này.
‘Cũng đúng, nếu nói với bà ta thi có thể nào bà ta cũng không cho hai người yêu.
nhau, “Ö? Cậu ấy là ai?” Bây giờ bà cụ hỏi.
‘Vương Tuệ Mẫn không dám trả lời, nếu để bà cụ biết con gái mình yêu một thắng nhóc chẳng ra gì thì sẽ thế nào? “Bà nội, cháu giới thiệu với bà, cậu ẩy là bạn trai cháu, Trần Hạo!” ‘Cho dù Vương Tuệ Mân đang ra hiệu bằng mắt nhưng Tô Đồng Hãn cũng ngoảnh mặt làm ngơ, thoải mái giới thiệu Trần Hạo.
*Ð? Đồng Hân cũng có bạn trai rồi à?” Bà cụ chợt rất vui mừng.

Đây là cô cháu gái bà thương yêu nhất, hơn nữa mắt nhìn người của cháu gái bà rất rõ, bạn trai của nó chắc chẩn không tầm thường.
“Vâng ạ, Trần Hạo cậu còn không nhanh gọi bà nội à?” Tô Đồng Hân kéo tay Trần Hạo, rất thân mật.
Có thể nói, cuộc tụ họp lớn thế này, Trần Hạo không phải đi lần đầu.
Nhưng bây giờ, vì là thân phận giả bạn trai nên cứ thấy kỳ kỳ
‘Vữa nãy, Trần Hạo vẫn luôn mất hồn. Vi Tô Quốc Cường, Vương Tuệ Mắn, Tô Dĩnh, Tô Kỳ đều nhìn anh với ánh mắt vô.cũng thủ địch.
Lúc nghe được lời Tô Đồng Hân nói, đang định lên tiếng.
“Đợi chút!”   Bấy gị liếng quát lạnh lùng vang lên.
Đương nhiên là Tô Dĩnh rồi.
Lần trước, Tô Đồng Hân và Trần Hạo đã khiến cô ta và Lý Kiến Nam bẽ mặt trước Giang Thành.
Khiến cô ta mất mặt xấu hổ trước mặt Tô Đồng Hân.
Nỗi hận này khiến Tô Dĩnh không thể chợp mắt suốt thời gian gần đây.
Cô 1a rất tò mò, rốt cuộc Trần Hạo này là ai? Sau khi cô ta dò lo trong trường của bọn họ thì mới biết, thì ra Trần Hạo này chẳng phái là cậu ấm nhà giàu chó gì hết, chẳng qua là trúng số mà thối.
“Trước đây là một thằng mạt hạng không tiền không quyền! Hơn nữa, côn bị bạn gái đá nữa.
Đúng là quen biết Tô Đồng Hản lúc học lái xe nhưng không có lý gì Tô Đồng Hân lại thích loại người này.
‘Còn về việc sao Giang Thành lại quen biết cậu ta? Ha ha, nói ra thì chuyện này càng buồn cười hơn, cũng không khó đoán, Là vì từ sau khi Trần Hạo này trúng số thì tiêu xài phung phí khắp nơi, mua chiếc túi ba trăm sáu mươi nghìn tệ, còn đến tiêu hoang ở các nhà hàng trên phổ thương mại Kim Lăng.
Có lẽ là cậu Giang gấp được nên thấy cậu ta rất ngầu.
VI chuyện khiến người ta thấy Trần Hạo rất ngầu không chỉ xuất hiện trên người cậu Giang!   Lúc thấy Tô Đồng Hân thật sự dám dẫn Trần Hạo đến, Tô Dĩnh lạnh mặt nói “Đồng Hân, Trần Hạo, hai người tới rồi à, không tặng quả cho bà nội sao?” “Đương nhiên là tôi sẽ tặng quả rồi” Tô Đồng Hân lạnh lùng nói.
Cô tặng thì cứ tặng, tôi hỏi Trần Hạo. Nếu cậu ta đã là bạn trai của cô, hơn nữa e6 còn nói Trần Hạo là cậu ấm nhà giàu còn gì? Giàu hơn Kiến Nam nhà chúng töi nhiều, thế nên, bọn tôi cũng thật muốn xem quả của Trần Hạo là gì?” *Nói đúng đấy, lần đầu gặp phải có quả gặp mặt chứ nhỉ?” “Rốt cuộc cậu ta là ai thế? Nhìn có vẻ nhà rất giàu có đấy” Cả đám thân thích đột nhiên vảy qua phía này, Muốn xem thử bạn trai của những cô cháu gái này mang theo quả như thế nào. “
Tôi không có mang quà” Trần Hạo bất giác cười khổ.
‘Vốn dĩ anh muốn mua một món quả nhưng Tô Đồng Hân không cho, nói hai người tặng một món là được rồi, đương nhiên là cô ẩy mua quà rồi! “Thế nên Trần Hạo cứ đến tay không như vậy.
Chỉ là tham gia một bữa tiệc mừng thọ, khiến bà cụ vui là được rồi, đầu ngờ, Tô Dĩnh này lại cố ý kiểm chuyện với mình! *Cái gì? Không mang theo quả? Còn tưởng bạn trai Đồng Hân sẽ mang một món quà giá trị tới nữa chứ” “Chẳng phái nói bạn trai Đồng Hân là cậu ấm nhà giàu sao? Theo lý mà nói thì chắc phải rất hiểu chuyện mới đúng chứ, lần đầu vào nhà mà lại không mang theo quà cáp gì hết?” *Haiz, đúng là kém quả nhiều so với bạn trai Lý Kiến Nam của Tô Dĩnh!” Rất nhiều họ hàng đứng bên cạnh xì xâm.

Giọng không nhỏ, tất cả mọi người có mặt đều có thể nghe.

Thế nên ngay lập tức, sắc mặt của bà cụ không được tốt lầm.
Bà không phái kiểu người thích quả cáp nhưng người già mà, xem trọng nhất là mặt mũi.
Vi thể thái độ của bà với Trần Hạo cũng không thân mật như với Lý Kiến Nam.
Chí nói chả có gì rồi báo Trần Hạo ngồi xuống.
Rồi lại thản nhiên hỏi: “Trần Hạo ả, nghe nói gia cảnh cháu không tệ, nhà làm gì thế cháu?” “À dạ, ngành nào cũng có nhúng tay chút ạI” “Trần Hạo điềm nhiên trả lời Tuy Trần Hạo nói thật nhưng ánh mắt cúa bà cụ và tất cả mọi người đều có phần không tôn trọng.
Cái gì mà đều nhũng tay? Rốt cuộc là làm ngành gÌ?   Trả lời một câu hỏi cũng qua loa? Tô Đồng Hân vội cười nói: “Bà nội, người ta lần đầu đến, bà hỏi nhiều thể cẩn thận dọa người ta mất ạ!”   “Được được được, nội không hồi nữa là được Bây giờ bà cụ mới không hỏi nữa.
Dù sao bà cũng thương Tö Đồng Hân nhất, *Hứ, tốt cuộc là hỏi những vấn đề này dọa cậu ta hay vốn bản thân cậu ta sợ bị hỏi? Em gái à, em phải nói cho rõ chứ, rốt cuộc nhã Trần Hạo làm cải gì? Chị nghĩ trong lòng em rõ hơn ai hết đấy! Bấy giờ Tô Dĩnh gàn dở nói.

Điều cô ta ghét nhất là cho dủ Tô Đồng Hân nói gì làm gì trước mặt bà nội cũng đều là đúng.
Bà nội đều chiều theo.
Nhưng cũng cùng là cháu trai cháu gái như bọn họ, dủ làm sai chút chuyện vặt thôi thì cũng ăn mắng ngập mặt.
Vi thế, Tô Dĩnh vốn không định hoàn toàn lật mặt với Tô Đồng Hân cũng chịu.
không nổi nữa.
Hôm nay, tôi muốn xem xem rốt cuộc Tô Đồng Hân cô làm sao để tiếp tục đắc.
ý Quả nhiên, câu nói này đã thu hút sự chủ ý của bả cụ.
Liên tưởng tới thái độ của con dâu Vương Tuệ Mắn của minh.
Bà cụ chau mày hỏi: ‘Đồng Hân, có phải con có chuyện gì giấu nội không? Rốt cuộc nhà Trần Hạo làm gì?” Sắc mặt Tô Đồng Hân căng thắng.
Cũng lúc nhìn sang em trai Tô Kì Vài chuyên mà Tô Dĩnh biết chắc chắn có phần của em trai Tô KI.

Giống như suy đoán của cô, Tô Kỳ đã không dám nhìn thẳng mắt chị gái/ “Bà nội, cháu không có…” Tô Đồng Hãn căng thẳng nói.
“Ha ha, em ngại nói đúng không, thế được, hôm nay chị sẽ nói thay em. Bà nội, bà có biết Trần Hạo này là người thế nào không?” *Trước đây cậu ta nối danh là sinh viên nghèo của đại học Kim Lãng, làm chân chạy vặt cho người ta để kiếm tiền sinh hoạt… Đúng, đúng là sau này Trần Hạo này có chút tiền, đó là vì cậu ta ăn mày, trúng số. Kết quả bà đoán thử xem thế nào? Trần Hạo cậu ta…
‘Cũng không biết Tô Dĩnh gom góp đâu ra những thông tin nây.
“Tóm lại nói rất là lưu loát.
Nói cứ như cô ta tận mắt nhìn thấy tất cả vậy, kể hết ra những chuyện khiến Trần Hạo xấu hổ từ trước tới nay.
Kế cả việc sau khi anh trúng số thì tiêu xài phung phí.
Kể hết trước mặt mọi người “Cái gi? Thì ra Đồng Hân tìm loại bạn trai thế này!” “Còn nói cậu ta là cậu ấm, tôi thấy, thẳng oắt này cố ý lừa gạt Đồng Hân, thế niên tự tạo thân phận giả cho mình nhỉ?” “Ôi, loại người nghèo lâu ngày là vậy đấy, có chút tiền thì khiến cậu ta mờ mắt, không còn biết mình họ gì luôn! Trúng số thôi mà, đến nỗi thế sao?” Lời nói của con người thật đáng sợ.
-Trong phút chốc, hết lời này tới lời khác lọt vào tai Trần Hạo.

Ánh mắt của tất cả mọi người nhìn anh đều thay đối.

“Hay lầm, thì ra thẳng nhóc này đang lửa gạt Đồng Hân nhà chúng tôi à?* Đường Nhiên là người nóng tính, ngay lập tức đứng bật dậy, lạnh lùng chất vấn Trần Hạo.
Đừng nhắc đến vẽ mặt khó coi của bà cụ lúc này nữa.
“Tô Dĩnh và Lý Kiến Nam thất vậy thì cười đắc ý.
“Trút được cục tức này thật đã quá đi! Đường Nhiên hỏi Tô Đồng Hân ngõi bên cạnh: “Đồng Hân, chẳng phải lúc nãy em nói cậu ta mua BMW series 7 ä? Vừa nấy chị đã thấy kỳ lạ rồi. Cái cậu Trần Hạo này đáng lẽ phải lái xe tới mới đúng, nhưng cậu ta không hề, chị hỏi em, chiếc BMW series 7 kia đâu, em đã thấy chưa?” Tô Đồng Hân ấp a ấp úng không biết nói thế nào.
“BMW series 7, em gái Đường Nhiên à, ở Kim Lãng của chúng ta có tổng cộng ba chỉ nhánh bán BMW, gần đây không có chiếc BMW series 7 nào được bán ra cả. Nếu có thì không thể nào anh không biết được!” *Ö? Đợi chút Em nhớ ra rồi, em nhớ ra cậu ta là ai rồi!” Bạn gái Tô Mộc Dương, Đỗ Tinh lúc này chỉ thắng vào Trần Hạo.
Từ khi nãy Trần Hạo tới, thật ra Đỗ Tinh đã nhìn Trần Hạo đánh giá từ trên xuống dưới.
Người này quen mắt quá, rất là quen.
‘Cứ cảm giác như đã gặp ở đâu đó? Nhưng ở đầu thì Đỗ Tỉnh không nhớ ra được.
Chính lúc vừa nấy, Đường Nhiên nói đến BMW series 7.
Đỗ Tỉnh mới chợt nhớ ra.
Sao cô ta chưa gặp qua người này được, hơn nữa còn gặp ở cửa hàng BMW nữa! “Tiểu Tinh, em quen cậu ta à?” “Tô Mộc Dương thờ ơ hỏi.
Nói thật, Tô Đồng Hân tìm một cậu bạn trai thể này khiến người trong nhà như.
bọn họ cũng rất mất mặt trước thân thích bạn bè.
Thế nên, sắc mặt Tô Mộc Dương nhìn Trần Hạo cũng rất khó coi.
Đừng nói đến vốn nhà mình với nhà chú hai vẫn luôn đấu đá ngăm lẫn nhau.
Ngay sau đó, anh ta thể hiện sự tức giận cúa mình, còn báo Tiểu Tinh nói hết những gì cô ta biết ra.
“Đúng vậy, đương nhiên em biết cậu ta rồi. Anh Dương, anh còn nhớ mấy ngày.
trước em nói với anh, thời gian trước có một cậu sinh viên kỳ lạ đến cửa hàng.
BMW 4S của tụi em xem xe không? Vừa vào đã đòi chọn xe đất nhất, kết quả   em giới thiệu cho cậu ta tất cả xe tốt nhất trong cửa hàng nhưng cậu ta nói những chiếc xe đồ quá rẻ, không thể mua được, còn tó về đau khổ rời khỏi cửa hàng của chúng em nữa!” “Đương nhiên là anh nhớ, thể nào? Tên ngốc kỳ quái đó chính là?” “Tô Mộc Dương thật sự khá bất ngờ.
Đô Tính gật đầu cái rụp: “Đũng vậy, chính là cậu ta, em nhớ lúc đó cậu ta ăn mặc bần hàn lắm, nhưng bây giờ än mật thế này nên nhất thời em chưa nhớ ra kịp” Lúc này, ánh mắt mọi người nhìn Trần Hạo càng đặc sắc hơn rồi.
“Rốt cuộc Đồng Hân yêu cái hạng gì thế” “Đúng là giống hệt tên thần kinh mài” Tô Đồng Hân vội vã nói: “Mọi người đừng nói bậy, Trần Hạo không như vậy đâu!” Cô sắp sụp đổ rồi, sao thế này? Vốn dĩ cô nghĩ rất đơn giản, chính là bảo Trần Hạo giá làm bạn trai để dỗ dành bà nội vui thôi mà.
Thứ hai nữa chính là để so sánh với Tô Dĩnh.
Dù sao thì hôm qua Trần Hạo đã qua mặt được bọn họ rồi.
Nhưng Tô Đồng Hân có mơ cũng không thể nào ngờ cô chị họ của mình lại ác đến vậy, lại đi điều tra Trần Hạo như thế! Cảng không ngỡ, cõ bạn gái mới quen của anh họ Tô Mộc Dương lại nhận ra Trần Hạo? Hơn nữa lại còn tả Trần Hạo như một thẳng đần vậy.
Có thế nói là tất cả mọi chuyện xảy ra hoàn toàn ngược với chiều hướng dự đoán của Tô Đồng Hán.
“Trần Hạo sẽ không như vậy, em gái Đồng Hãn ả, sao chị dâu lừa em được chứ, không tin thì em hỏi cậu bạn trai Trần Hạo kia của em đi, chuyện xảy ra hôm đó.
ở cửa hàng BMW 4s có phải là thật không?” Đồ Tỉnh nói.
Trần Hạo ngồi một bên, nãy giờ vẫn yên lặng nghe, bao gồm ngư: kia anh cũng đã nhận ra.
Dù sao nói thế nào thì cũng chỉ gặp mặt Đỗ Tinh một lần, hơn nữa hôm đó cô ta cũng mặc đồng phục đen, trong suốt quá trình giới thiệu xe thì cứ mãi gọi điện thoại liên lạc với khách hàng khác, không xem anh ra gì nên giao tiếp không nhiều.
Hơn nữa Trần Hạo còn nhớ, hôm đồ anh ra khỏi cửa hàng, Đô Tinh còn mắng anh một câu.
Lúc đó anh cũng không tính toán gì, Nhưng Trần Hạo có muốn phản bác không? Phản bác thế nào? Dù sao người ta cũng nói sự thật.
Sau đó, dưới ánh nhìn của mọi người, Trần Hạo gật đầu: “Những điều chị ấy nói đều đúng. Đúng là hôm đó tôi không chọn được xe ở cửa hàng BMW 4S nên rất khổ sở. Vì xe ở chỗ đó thật sự quá rẻ!” Trần Hạo thản nhiên nói.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN