Làm Thế Nào Để Cái Chết Nặng Tựa Thái Sơn - Chương 6
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
87


Làm Thế Nào Để Cái Chết Nặng Tựa Thái Sơn


Chương 6


Mình bị nhầm họ của cha con Carlo nên từ giờ sẽ sửa Mei -> Meg nhé. Sr các bạn!

Hewitt sờ mũi, hơi ngạc nhiên: “Đây là tin tức tố của omega?”

Thân là đứa con số mệnh, độ phù hợp của Carlo và Hewitt dĩ nhiên sẽ rất cao. Điều này dẫn đến việc tin tức tố của y gây ra kích thích gấp bội, khiến cho Hewitt – người đạt được thành tích ưu tú trong tiết học Phòng chống tin tức tố cũng phải đứng bật dậy.

Lục Hằng không ngửi được mùi vị tin tức tố, thế nhưng khi nhìn thấy đôi mắt có phần dại đi của Hewitt, cậu liền cấp tốc lao đến bên cạnh Carlo. Là một người phải che giấu thân phận omega, chắc hẳn y sẽ mang thuốc ức chế theo.

Đúng như dự đoán, Lục Hằng tìm thấy trong quần áo của Carlo có lọ thuốc ức chế. Nhờ hiệu lực của thuốc mà hô hấp của Carlo dần dần hồi phục lại, Hewitt lúc này mới dám đi đến kiểm tra tình hình.

“Carlo là một omega?” Hewitt có chút luống cuống, tuy rằng hắn thường hay trêu chọc nói Carlo xinh đẹp như omega nhưng lại không nghĩ đấy là sự thật.

“Xem ra đúng là như vậy. Đây là chuyện lớn, chúng ta phải mau chóng báo cho quân đội biết.”

“Không…” Đúng lúc đó Carlo tỉnh lại “Đừng báo quân đội mà. Hewitt, anh nghe em giải thích đi.”

Câu chuyện về cuộc đời Carlo hết sức cảm động. Y chưa từng gặp được cha mình lần nào, lúc mẹ y mang thai ba tháng, cha hắn ra chiến trường, sau đó hi sinh vào năm y 10 tuổi. Từ đó trở đi, y quyết tâm kế thừa di nguyện của cha, trở thành một quân nhân, thậm chí không tiếc thay đổi cả thể chất trời sinh.

“Em chưa từng gặp mặt cha lần nào thế nhưng chỉ có lúc ở trên chiến trường, em mới cảm thấy cách cha gần hơn một chút…”

Hewitt hòa hoãn lại, hắn vốn có tính trọng tình trọng nghĩa, nghe Carlo kể chuyện hắn bỗng chốc nhớ tới trung si Meg.

Meg là một quân nhân tiêu biểu, ý chí kiên định anh dũng bất khuất, vô cùng quan tâm đến thành viên của tiểu đội mình. Lúc Hewitt vừa tốt nghiệp chính là đi theo ông học hỏi. Meg vừa là trưởng quan, là chiến hữu, là thầy giáo và cũng là ân nhân cứu mạng của hắn.

Trong một nhiệm vụ trinh sát, tiểu đội chiến đấu của Hewitt đụng phải một đàn trùng tộc, chênh lệch sức lực khiến toàn quân bọn họ bị giết gần hết, chỉ còn lại Meg và Hewitt. Cuối cùng, Meg đánh Hewitt ngất xỉu, để hắn vào khoang cứu hộ còn bản thân ông thì làm mồi dẫn dụ trùng tộc.

Bởi vậy lúc thấy cậu con trai vừa tốt nghiệp trường quân đội của Meg xin gia nhập Thunder, Hewitt bất chấp việc y không phù hợp với yêu cầu, thậm chí còn không thèm để tâm đến ý kiến phản đối của Reiner mà thu nhận Carlo.

Nhìn vẻ mặt sợ hãi của Carlo, hắn lại nhớ tới cuộc trò chuyện của hắn và trung sĩ Meg trong nhiệm vụ lần đó.

Trung sĩ Meg bảo hắn, sau khi kết thúc nhiệm vụ lần này, ông sẽ xin giải ngũ, tập trung nuôi dưỡng cậu con trai đang tuổi vị thành niên của mình. Nhưng ông ấy lại vì cứu hắn mà vĩnh viễn nằm lại trên chiến trường.

Hewitt vẫn luôn tìm kiếm con trai của trung sĩ Meg, muốn thay thế Meg chăm sóc y cho đến khi thành niên. Nhưng trung sĩ Meg lại không kết hôn, con trai ông có vẻ là con riêng hơn nữa thời gian hai người quen biết nhau cũng không lâu, người biết chuyện cũng không nhiều. Mãi đến tận lần phỏng vấn kia, Hewitt mới tình cờ tìm thấy con trai của trung sĩ Meg—— Carlo.

Từ đó về sau, hắn vẫn coi Carlo như một phần trách nhiệm của mình. Ước mơ của Carlo là được trở thành quân nhân giống như cha mình, tại sao hắn lại có thể nhẫn tâm hủy đi mong đợi duy nhất của đứa trẻ không cha không mẹ ấy chứ.

Chuyện này nhất định có thể linh động được, chỉ cần Reiner đồng ý giúp mình thôi. Hewitt nghĩ vậy, nhưng rồi lại nghe được âm thanh có chút lạnh nhạt của Lục Hằng vang lên: “Cậu cũng không thể lấy lí do đó để làm trái với luật pháp liên minh được. Việc này không nằm trong phạm vi quyền hạn của tôi và chỉ huy trưởng, sau khi báo cáo cho Bộ pháp luật thì họ sẽ tiến hành xử lí thích đáng”

Hewitt nghiêng đầu, nhìn biểu tình lạnh lùng, cứng nhắc trên mặt Lục Hằng. Đột nhiên hắn cảm thấy người trước mắt có chút xa lạ, tim như vừa rơi vào hầm băng, lại như bị thiêu cháy trong dung nham.

Hewitt bỗng nhiên thở hắt ra, muốn đem cảm giác không thể nào lí giải được trong lòng mình phát tiết ra ngoài: “Reiner! Cậu đừng có bất nhân tính như thế! Cậu thử nhìn lại dáng vẻ của cậu hiện giờ mà xem, cậu vẫn còn là Reiner Hint mà tôi đã từng biết nữa sao! Tôi bắt đầu có chút hối hận vì đã cùng cậu gây dựng Thunder rồi đấy!”

Nhìn thấy Lục Hằng biến sắc, Hewitt có chút hối hận bản thân không biết giữ mồm giữ miệng, nhưng sau đó lại nghe Lục Hằng đáp: “Chỉ huy trưởng, tôi vẫn phải đem tình huống ở đây báo cáo lên Bộ quân sự, thực hiện đúng chức trách của một quân nhân.”

“Trung tá Reiner Hint! Chuyện này sẽ bàn sau, đây là mệnh lệnh!” Ngữ khí của Hewitt trở nên nghiêm nghị

“Báo cáo trưởng quan, dựa theo điều khoản khẩn cấp, khi cấp trên đưa ra mệnh lệnh trái với pháp luật hoặc có thể gây nguy hiểm cho toàn bộ quân đoàn thì phó quan có thể vượt cấp báo cáo.” Lục Hằng nhìn thẳng vào mắt Hewitt, không chút nhượng bộ.

Bầu không khí giữa hai người cực kỳ căng thẳng, chỉ cần một mồi lửa là lập tức bùng cháy. Chính vào thời khắc này, cuối hành lang đột nhiên vang lên những tiếng bước chân.

“Chết tiệt, xem ra người ở sàn đấu giá trốn vào cùng một khoang với chúng ta” Hewitt cau mày, chuyện xấu cứ liên tiếp đổ ập tới.

Trước hết Lục Hằng giẫm tắt đống lửa, cậu làm một động tác tay, ra hiệu cho Carlo đang không có sức chiến đấu lui vào bên trong khoang cấm.

Nghe tiếng bước chân ước chừng có khoảng mười người, bão điện từ vẫn còn chưa ngừng, chỉ có thể sử dụng vũ khí lạnh tiến hành đánh cận chiến, ngược lại đối với phe mình thì như vậy sẽ có lợi hơn. Lục Hằng rút con dao găm dấu ở trong ống giày, nín thở tập trung chờ kẻ địch đến.

Hai người dù sao cũng là chiến hữu đã hợp tác mấy chục năm, tuy rằng mới vừa có chút lục đục nhưng vẫn ăn ý mà nhanh chóng đánh ngã đám truy binh. Hewitt thoạt nhìn tâm trạng có chút không yên, hắn cư nhiên không thèm kiểm tra mà nhíu mày quay đâu đi về phía Lục Hằng, dáng vẻ tràn ngập tâm sự.

“Cẩn thận!” Lục Hằng thoáng thấy phía sau Hewitt xẹt qua một đạo ánh sáng, đột nhiên một kẻ địch còn sót lại cầm dao găm nhào về phía trước, mục tiêu chính là vị trí tim của Hewitt. Cho dù là thể chất 3S khi bị đâm trúng tim cũng không có năng lực xoay chuyển cả trời đất.

Lục Hằng vốn có thể một cước đá bay tên truy binh bất ngờ tập kích kia, nhưng cậu chợt nghĩ đến một việc bèn lựa chọn giơ cánh tay ra chặn lại con dao đang chuẩn bị đâm vào sau lưng Hewitt.

Phập một tiếng, con dao ghim thẳng vào quang não ở cổ tay Lục Hằng, mạnh mẽ trực tiếp chọc thủng quang não, thậm chí còn đủ sức xuyên qua cổ tay Lục Hằng. Quay đầu lại thấy vẻ mặt Hewitt kinh hãi đến biến sắc, hắn bẻ gãy cổ tên truy binh đánh lén, nhanh chóng tìm ra bình xịt cấp cứu chữa thương cho Lục Hằng.

【Cậu đang chơi trò khổ nhục kế đấy à? Tôi cảm thấy có lẽ sẽ không thành. Chỉ mỗi việc đâm xuyên cổ tay làm sao đủ, phải dùng cả thân thể lao ra hứng trọn mới đúng. Sau đó cậu có thể ngả vào ngực Hewitt giải thích nỗi khổ trong lòng cậu… 】 Tiểu trợ lý đột nhiên xông ra xoát độ tồn tại.

【Không ngờ cậu lại thích mấy bộ phim cẩu huyết như thế, cơ mà nó lỗi thời lắm rồi, hơn nữa sẽ bị OOC đấy có biết không. Trung tá Reiner không phải là một tiểu bạch thỏ yếu đuối vậy đâu】

【Thế cậu chịu một dao vừa rồi là có ý gì?】

【Đương nhiên là để giải quyết quang não trên tay chứ sao. Cậu nghĩ kĩ một chút, dựa theo tính cách của Reiner thì sau khi bão điện từ ngừng lại, chuyện đầu tiên anh ta làm khẳng định chính là liên lạc với Quân đội đưa Carlo đi. Nếu làm thế thì sẽ quay trở lại diễn biến của thế giới nguyên bản. Ở trong Thunder chỉ có hai cái quang não có thể liên lạc trực tiếp với Bộ quân sự, một cái đã bị hủy một cái nằm trong tay Hewitt. Chỉ cần hắn không mở miệng thì chẳng ai có thể đưa Carlo đi.】

【Loài người các cậu đúng là tâm cơ sâu, hệ thống tôi đây đúng là quá ngây thơ rồi】

Lục Hằng cụp mắt nhìn Hewitt đang xử lí vết thương cho mình, nét mặt có chút buồn bã.

Hewitt đúng lúc ngẩng đầu lên bắt gặp biểu cảm không kịp thu lại của Lục Hằng, hắn hơi sửng sốt rồi lại nhíu mày cười nói: “Rei à, xem ra cậu cũng không có bình tĩnh như thế nha. Mới vừa thấy dáng vẻ hờ hững kia của cậu thực sự làm tôi đau lòng vô cùng…”

Lục Hằng nghiêng đầu đi, không thèm để ý tới hắn.

Hewitt cũng không định buông tha: “Tình huống vừa rồi nếu dùng khả năng đánh cận chiến của cậu thì hoàn toàn không thể bị thương, à ban nãy cậu kêu cái gì ấy nhỉ…”

“Cậu có thể ngậm miệng lại được rồi đấy, Hewitt!” Lục Hằng vừa xấu hổ vừa tức giận.

“Quan tâm ắt loạn” Hewitt đấm vào lòng bàn tay hắn, làm biểu hiện bỗng nhiên tỉnh ngộ.

Lục Hằng đoạt lấy bình xịt cấp cứu trong tay Hewitt, đi sang một bên tự mình xử lí vết thương. Bão điện từ bên ngoài không biết đã ngừng lại từ lúc nào, ánh sao êm dịu dần chiếu xuống. Hewitt chợt phát hiện lông mi của bạn thân mình rất dài, có lẽ bởi vì đau đớn do xử lí vết thương nên cặp lông mi kia nhẹ nhàng run rẩy một cái tựa như cánh bướm, lướt vào tim Hewitt khiến nó có chút ngứa.

Hewitt không dám tiếp tục nhìn, hắn dịch chuyển tầm mắt, tập trung xem xem Lục Hằng có xử lí vết thương ổn thỏa hay không. Hắn thấy trên cánh tay gầy gò của Lục Hằng lộ ra miệng vết thương dữ tợn, nắm chặt bình xịt cấp cứu. Tay Lục Hằng rất đẹp, mười ngón thon dài thẳng tắp, động tác trôi chảy cường độ vừa phải. Hewitt nhớ tới thật lâu trước đây, đôi tay hoàn mỹ này nhảy múa trên những phím đàn dương cầm, đẹp đẽ như một khúc ca. Suy nghĩ một chốc, tầm mắt của hắn liền dừng lại trên đôi tay ấy, không thể tách rời.

Hewitt nhìn cánh tay kia xử lí vết thương thật gọn gàng. Sau đó chuyển đến nút đầu tiên của áo sơ mi, từng cái từng cái được tháo ra, xương quai xanh xinh đẹp bại lộ trong không khí. Hewitt ngơ ngác nhìn, cảm thấy cổ họng hơi khô, không tự chủ được mà nuốt nước miếng.

Nghe được âm thanh nuốt nước miếng của chính mình, Hewitt đột nhiên tỉnh táo lại: “Cậu, cậu, cậu muốn làm gì?”

Lục Hằng ngẩng đầu lên, thấy sắc mặt xoắn xuýt của Hewitt và lỗ tai đỏ bừng lên của hắn, cậu cảm thấy có chút không hiểu tại sao: “Quần áo rách rồi, tôi thay cái khác”

“Hả, ờ, thì ra là thay quần áo à. Tiếc thật, à không ý tôi là nên thay nên thay”

Lục Hằng nhìn Hewitt nói năng lộn xộn, thầm nghĩ chắc là hắn bị tin tức tố xông cho nóng đầu. Không thèm để ý Hewitt ngu xuẩn, cậu trực tiếp cởi hết quần áo ra.

“Hewitt, tình huống sao rồi?” Lục Hằng còn chưa kịp mặc quần áo vào đã nghe thấy tiếng Carlo đi ra. Phản ứng của Hewitt lại càng khiến cho Lục Hằng cảm thấy không tài nào giải thích được. Hắn sải bước tiến tới, trực tiếp đem áo khoác của mình ném thẳng lên người Lục Hằng.

Nhận thấy ánh mắt kì quái của Lục Hằng, Hewitt cười khan hai tiếng: “Nhanh chóng mặc quần áo vào đi, đừng để bị bệnh.”Người có thể chất 3S sẽ bị bệnh sao? Lần này Lục Hằng có thể xác định đầu óc Hewitt quả thật là bị tín tức tố xông hỏng rồi, xem ra sau khi trở về phải để quân y khám cho hắn mới được.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN