Nam Hoan Nam Ái - Chương 19: Ngược thụ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
318


Nam Hoan Nam Ái


Chương 19: Ngược thụ


Chương 19: Ngược thụ

Lăng Tỉ đem khung ảnh đưa đến trước mặt cậu, giọng nói vô cùng châm chọc, “Cmn, em là một con chó do Lăng gia nuôi dưỡng, còn giả dạng tình thâm ý trọng.”

Sắc mặt Chu Lộ trắng bệch, gắt gao bám vào mép bàn mới ổn định được thân thể vừa bị ô ngôn uế ngữ của hắn đả bại, lồng ngực phập phồng kịch liệt như sắp bị xé rách, giọng nói đã run đến mức trở nên khàn khàn, “… Cút ra ngoài !”

Lăng Tỉ không nhìn vẻ mặt đau xót của Chu Lộ, tiến về phía trước một bước nắm lấy cằm cậu, “Em tốt nhất nên cho tôi một lời giải thích hợp lý !”

Hiện tại, toàn bộ việc hắn quan tâm chính là Chu Lộ đã phản bội hắn ! Chu Lộ đã phản bội hắn ! Lòng kiên nhẫn tuy đã bị mài sạch, nhưng thói quen luôn che chở cho Chu Lộ giúp hắn kéo về tia lý trí cuối cùng, hắn quyết định cho Chu Lộ một cơ hội cuối cùng, chỉ cần cậu đối với hắn nói một câu dễ nghe, cho dù là lừa dối, hắn đều sẽ cấp cho cậu một bậc thang bước xuống.

Chu Lộ nhìn chằm chằm gương mặt gần như vặn vẹo của Lăng Tỉ, điều chỉnh lại cảm xúc thật lâu mới nhẹ nhàng mở miệng, “Anh muốn nghe cái gì? Sự thật chính là như vậy, Chu Lộ tôi, từ trước tới nay, trong lòng chỉ có một người !”

“Bốp” một tiếng, Lăng Tỉ đem khung ảnh đập mạnh xuống bàn, “Em muốn chết !”

Nói xong, một cước đá  văng chiếc ghế làm việc, đứng dậy bước tới xé rách quần áo của Chu Lộ.

“Cầm thú ! Cút đi ! Đừng chạm vào tôi !” Chu Lộ không chút che giấu chán ghét của cậu đối với hắn, bắt đầu giãy giụa kịch liệt, tay siết thành quyền ra sức nện lên người Lăng Tỉ.

Vẻ mặt cùng hành động phản kháng của Chu Lộ triệt để chọc giận Lăng Tỉ, ánh mắt âm u đến dọa người, nắm lấy cổ tay Chu Lộ sau đó dùng sức bóp mạnh, Chu Lộ thét lên một tiếng, chỉ cảm thấy toàn bộ cổ tay của cậu dường như bị hắn bóp nát, đau đớn kịch liệt khiến cậu có chút choáng váng, sức lực trêи người nhất thời biến mất hơn phân nửa, nghiêng ngả trong ngực Lăng Tỉ.

Lăng Tỉ đẩy cậu ngồi trêи ghế xoay, xả xuống cà-vạt của hai người, đem hai đùi của cậu tách ra vắt trêи tay vịn, “Thật sự lơ là em quá lâu rồi, hôm nay dùng thân thể nhớ kỹ cho tôi chủ nhân của em là ai, ai mới là người nên nhớ trong lòng !”

Trêи mặt Chu Lộ đều là mồ hôi lạnh, hư nhược tựa vào lưng ghế, không chỉ là thể xác, áp lực tâm lý càng khiến cậu khó chịu đến cực điểm, “Lăng Tỉ, đừng khiến tôi phải ghê tởm anh.”

Nghe được câu nói của Chu Lộ, động tác trêи tay của Lăng Tỉ chỉ dừng lại một chút, liền tiếp tục lạnh mặt dùng cà-vạt trói tay cậu lại, đùi bị trói chặt cùng tay vịn ghế, “Cái gì gọi là, tôi đây đã chán ngấy trò chơi tình cảm này rồi, từ nay về sau em chỉ cần mở chân ra với tôi là được.”

Trong mắt Chu Lộ chợt lóe lên tuyệt vọng, cậu rốt cuộc thấy rõ cái gì gọi là yêu của người này đối với mình, đủ loại ngọt ngào ngày xưa giống như vô tận châm chọc đem hết thảy phá nát, kết quả là Lăng Tỉ bất quá chỉ đem cậu trở thành một món đồ chơi không có hỉ nộ ái ố mà thôi…

Chu Lô thống khổ, Lăng Tỉ so với cậu càng thống khổ, hắn yêu Chu Lộ yêu đến tận xương tủy, hắn yêu Chu lộ, yêu đến tận xương tủy, những câu nói kia không phải để đả thương người nọ mà là đem tim hắn nghiền đến máu chảy đầm đìa, nhưng vừa nghĩ đến tấm chân tình của mình chỉ đổi lại giả ý của cậu, hắn thật sự không khắc chế được muốn triệt để xé rách đoạn tình cảm của hắn đối với cậu !

Lăng Tỉ đặt khung ảnh đến trước mặt Chu Lộ, “Để người trong lòng em nhìn rõ em có bao nhiêu ɖâʍ đãng !”

Nói xong, trực tiếp xé mở đũng quần Chu Lộ, bàn tay đặt trêи qυầи ɭót dùng sức xoa nắn.

“Ưm… ” Chu Lộ nhíu mày hừ nhẹ một tiếng, trêи trán chảy xuống mồ hôi lạnh, vật nhỏ dưới quần bị đè ép đến dựng thẳng, truyền đến từng đợt cảm giác vừa trướng vừa đau, đồng thời âm huyệt cũng cảm thấy ngứa ngáy, nhất là khi ƈôи ȶɦịt bị đè ép, sẽ có một dòng điện kɧօáϊ cảm chạy xuống hạ thể, đau đớn cùng kɧօáϊ cảm thay phiên đánh úp sau gáy, Chu Lộ cắn răng nỗ lực khắc chế cảm quan trêи cơ thể, thế nhưng trong thoáng chốc, côn thịt vẫn cương cứng, hoa nguyệt cũng phun ra một ít dịch nhờn.

Cảm giác trêи tay có chút ẩm ướt, Lăng Tỉ liền dừng lại nhìn qυầи ɭót của cậu bị ɖâʍ thủy thấm ướt một mảng nhỏ, hắn cười lạnh một tiếng, “Quả nhiên có người nhìn liền ɖâʍ đãng hơn so với bình thường, sờ vài cái liền chảy nước.”

Chu Lộ cắn môi, khuôn mặt ngập tràn phẫn nộ, “… Súc sinh !”

Lăng Tỉ tùy ý cậu mắng mỏ, đưa tay đem đũng quần tây xé mở thành hai cánh hoa, sau đó xé qυầи ɭót cuộn nó lên thắt lưng, Chu Lộ liền tựa như đang mặc quần yếm, áo phía trêи đùi hoàn chỉnh không sứt mẻ, hạ thể lại hoàn toàn lộ ra ngoài.

Lăng Tỉ dùng hai ngón tay tách ra miệng hoa nguyệt sưng đỏ, lộ ra cái động nhỏ đang mấp máy, “Cũng để hắn nhìn kỹ bộ dạng em dùng cái động này đạt cao trào xem.”

“Ưm… ” Lời nói của Lăng Tỉ khiến cậu run lên, đưa mắt nhìn ảnh chụp trêи bàn, sắc mặt Chu Lộ càng thêm xấu hổ, cảm thấy như một mặt ɖâʍ đãng đáng thổ thẹn của mình bị bày ra trước mặt người khác, không khỏi bắt đầu vặn vẹo thân thể mà tránh né, “Lăng Tỉ, thả tôi ra !”

Giờ phút này, phản ứng ngại ngùng của Chu Lộ khiến lửa giận của hắn cháy càng thêm mãnh liệt, giọng nói bình tĩnh mang theo chút nguy hiểm, “Như thế nào, vội vàng giả thuần khiết trước mặt người trong lòng sao !?”

Không đợi Chu Lộ kịp phủ nhận, Lăng Tỉ không hề báo trước liền đâm ba ngón tay vào hoa nguyệt.

“A !” Chu Lộ thẳng lưng than thở một tiếng, lỗ nhỏ chưa trải qua bất kỳ khuếch trương cùng bôi trơn, cửa động bị nông ra đến trắng bệch, vách thịt non mềm trong nội bích bị ma sát đến đau rát khó chịu.

Lăng Tỉ rõ ràng cảm nhận được nơi đang gắt gao hút lấy ba ngón tay của hắn còn rất khô ráo, nhưng không cho cậu chút thời gian thích ứng nào, ngón tay nhanh chóng bắt đầu ra vào trong hoa nguyệt.

Chu Lộ bị ma sát trong cơ thể kϊƈɦ thích, từng đợt cắm rút đau đớn lan dần ra toàn thân, ngay cả côn thịt nhỏ phía trước cũng đã mềm xuống, theo động tác của Lăng Tỉ mà lay động, Chu Lộ ngẩng đầu hút khí, cắn chặt răng nhẫn nhịn cơn đau.

“Kêu lên !” Lăng Tỉ lạnh giọng ra lệnh, thấy Chu Lộ không nhìn hắn, động tác trêи tay càng trở nên thô bạo, mỗi lần đều rút ra toàn bộ ngón tay sau đó lại mãnh lực đâm vào, đem cánh hoa hồng phấn ngoài cửa động hết kéo ra lại đẩy vào, dường như hoa nguyệt của Chu Lộ thật sự chỉ là một cái động mà thôi.

“A…” Cảm giác đau đớn nhanh chóng tích tụ lại nhưng không có chỗ phát tiết khiến cậu cuộn tròn ngón chân, hai tay hung hăng bấu vào thịt đùi, trêи người xuất một tầng mồ hôi lạnh, thủy chung lại quật cường không hé miệng.

Lăng Tỉ cười lạnh một tiếng, so với Chu Lộ, hắn càng hiểu rõ thân thể cậu, ngón giữa tàn nhẫn trạc vào một chỗ thô ráp nhô ra ngoài vách thịt.

“A a !” Vòng eo Chu Lộ giật bắn, kϊƈɦ thích mãnh liệt cùng cảm giác đau đớn đã tích tụ lâu trong cơ thể cuối cùng cũng ép cậu hé miệng.

“Tiếp tục kêu cho tôi!” Lăng Tỉ liên tục dùng đầu ngón tay cọ sát điểm kia, lạnh nhạt nhìn bộ dạng Chu Lộ nhăn mày thống khổ, liên tục vặn vẹo thắt lưng, nhưng lại trốn không thoát, bị hắn đùa bỡn đến vô lực.

“A ! A a ! A a a !” Chỗ nhạy cảm nhất trong cơ thể không ngừng bị người nọ lăng ngược, sinh ra cảm giác tê dại nhanh chóng công phá đại não của cậu.

Chu Lộ lắc đầu thét chói tai, nước mắt không tự chủ được chảy xuống, nhưng vẫn giữ lại một tia lý trí cưới cùng, tuyệt không cầu xin.

Lăng Tỉ nghiến răng mới không khiến bản thân dừng lại tra tấn đầy ác ý này, càng không ngừng thôi miên chính mình, Chu Lộ là một kẻ lừa đảo đáng giận, lừa cả tâm cùng tình của mình, không đáng nương tay !

Thẳng đến khi hạ thể cùng bắp đùi Chu Lộ run lên kịch liệt, một dòng chất lỏng lạnh buốt bắn ra từ hoa nguyệt, Lăng Tỉ mới dừng tay, cả người Chu Lộ cũng xụi lơ trêи ghế.

“Sướиɠ ?” Lăng Tỉ trào phúng hỏi, rút ngón tay ra liền cầm lấy khung ảnh trêи bàn đưa đến trước hoa nguyệt, ɖâʍ thủy dính nhớp lập tức che mờ hai khuôn mặt trêи ảnh chụp.

Chu Lộ còn chưa hồi phục lại thần trí từ kɧօáϊ cảm cao trào, cơ thể còn hơi run rẩy, mơ màng mở mắt nhìn thấy biểu cảm lạnh lùng của Lăng Tỉ, không rõ tại sao bỗng dâng lên một cỗ thương cảm dị thường bi ai.

Nhìn hai mắt Chu Lộ đong đầy hơi nước, tim Lăng Tỉ bắt đầu đau đớn nóng nảy, một phen túm lấy cái gáy khiến cậu ngẩng đầu lên, sau đó đem ngón tay ướt đẫm nhét vào miệng Chu Lộ, dùng sức khuấy loạn ở bên trong.

“Sau này không cho dùng ánh mắt này đến lừa gạt tôi !”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN