Nam Hoan Nam Ái - Chương 20: Hắc hóa, cưỡng gian
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
299


Nam Hoan Nam Ái


Chương 20: Hắc hóa, cưỡng gian


Chương 20: Hắc hóa, cưỡng gian

Ưm.. ưm..m..” Hương vị tanh ngọt tản ra trong khoang miệng, Chu Lô vô lực né tránh, cuống họng bị đâm chọc đến muốn nôn, nước mắt vì nghẹn mà chảy ra, một lượng lớn nước bọt không kịp nuốt tràn ra từ khóe miệng.

Thẳng đến khi Chu Lộ nghẹn đến đỏ mặt, Lăng Tỉ mới rút tay ra, dùng khung ảnh dính đầy ɖâʍ thủy vỗ vỗ mặt cậu, trêи mặt Chu Lộ lập tức dính đầy chất lỏng của bản thân, Lăng Tỉ bóp chặt cằm cậu, lạnh lùng cười khan, “Không sai, bộ dạng càng lúc càng có điểm giống chó !”

Chu Lộ bắt đầu ho khan, nghe được câu chửi rủa của Lăng Tỉ, đầu óc cậu trong nháy mắt liền thanh tỉnh, thân thể lại bắt đầu run rẩy.

Lăng Tỉ mặc kệ cậu hô hấp chật vật, ném khung ảnh, kéo xuống khóa quần, thả ra côn thịt đã trướng lớn chứa đầy nộ khí, tay đặt sau gáy dùng sức túm tóc Chu Lộ,  khiến cậu cúi đầu dán sát vào giữa hai chân hắn, ” ɭϊếʍ cho tôi !”

Cự vật nóng như lửa đánh vào mặt Chu Lộ phát ra một tiếng “ba”, nguyên bản khuôn mặt ửng hồng do bắn tinh của Chu Lộ liền chuyển sang tái nhợt, cực kỳ đau lòng cùng xấu hổ khiến huyệt thái dương của cậu căng nhức nảy lên kịch liệt.

Thấy Chu Lộ chậm chạp không chịu mở miệng, Lăng Tỉ liền nắm cằm ép cậu ngẩng đầu lên, trào phúng sự bất lực của cậu, tay dần dần thu lực, “Uất ức cái gì, trêи người em cái động nào không phải  của tôi.”

Cơ thịt trêи mặt dường như bị bóp chặt sinh ra cảm giác đau đớn thấu xương, Chu Lộ cắn chặt quai hàm không khuất phục mà mở mắt, bên trong lóe lên tia sáng quật cường cùng lạnh lẽo, một thoáng chốc, trong khoang miệng liền tràn ngập mùi máu tươi.

Nhìn trán Chu Lộ chảy đầy mồ hôi lạnh, trong lòng Lăng Tỉ cũng nhỏ máu, tuy rằng hắn bây giờ căm hận Chu Lộ đối với hắn vô tình vô nghĩa, nhưng vẫn không đổi được thói quen đánh cậu một phần, bản thân lại đau đến mười phần…

Cuối cùng, Lăng Tỉ bi ai phát hiện rằng bản thân hắn không có dũng khí buộc Chu Lộ ɭϊếʍ cho hắn, thâm tâm trào phúng chính mình vô năng, hận ý đối với Chu Lộ càng thêm nồng đậm, cậu dựa vào cái gì mà chiếm lấy tâm của hắn !

Tựa hồ muốn che giấu khí thế đã nhược hóa của mình, giọng điệu Lăng Tỉ càng trở nên ác liệt, “Nếu cái miệng nhỏ nhắn phía trêи không chịu nghe lời, vậy liền để cái động nhỏ bên dưới bồi thường. Dù sao, chỉ cần tôi thích, nơi nào cũng đều giống nhau !”

Nói xong, buông ra ràng buộc trêи mặt cậu, côn thịt thô to vẫn chống ở hoa huyệt, dựa theo hình dạng mà cọ sát lên xuống.

“Ưm… ” Chu Lộ còn chưa kịp nuốt máu trong khoang miệng liền kêu lên một tiếng, thân thể vừa trải qua cao trào dị thường mẫn cảm, vừa giận dữ vừa xấu hổ nhìn côn thịt nóng rực của Lăng Tỉ ma sát âm thần cùng hạt đậu của hắn, một dòng nước ấm chảy ra từ âm huyệt, trong khoang bụng tựa như bị lông vũ gãi qua, sinh ra từng đợt tê ngứa.

Đối với phản ứng ɖâʍ đãng của cậu, Lăng Tỉ hài lòng cười lạnh một tiếng, đưa tay giữ chặt gáy cậu, sau đó dùng sức khiến cậu cúi đầu, “Nhìn cho kỹ cái lỗ ɖâʍ đãng của em “ăn” thứ đó của tôi như thế nào.”

Quy đầu khổng lồ mạnh mẽ tách ra cửa động, tiếp đó Lăng Tỉ không có dừng lại, động thân đem toàn căn côn thịt đều cắm vào.

“A !” Chu Lộ rêи khẽ, theo bản năng lui eo, chỉ là chân bị trói cố định trêи tay vịn ghế, căn bản là trốn không thoát xâm nhập cường thế của hắn, may mắn là âm huyệt vừa đạt cao trào vẫn lưu lại một chút ɖâʍ thủy, hoa nguyệt không đến mức bị xé rách, thế nhưng cảm giác đau nhức dâng lên trong cơ thể vẫn khiến sắc mặt cậu trắng bệch.

“Con mẹ nó thật chặt !” Hoa nhục non mềm không ngừng co rút, siết chặt quấn quanh côn thịt,  kɧօáϊ cảm cường liệt khiến Lăng Tỉ đổ một tầng mồ hôi nóng rực, Lăng Tỉ mắng một tiếng, duỗi ra một cái tay khác không nhàn rỗi xoa nắn bên ngoài lỗ nhỏ không ngừng hút lấy hắn, không quan tâm đến cảm thụ của đối phương, bắt đầu ra vào mãnh liệt.

“A… a… a… a…” Từ miệng huyệt đến vách trong hoa tâm đều sinh ra cảm giác đau đớn đan xen cùng kɧօáϊ cảm thác loạn, từng chút từng chút tra tấn tinh thần của cậu, nội tâm Chu Lộ vô cùng bài xích lần làʍ ȶìиɦ bạo lực không hề có chút tình cảm này, cắn chặt môi nén tiếng kêu đau đớn, không muốn cho Lăng Tỉ thu được bất cứ cảm thụ dư thừa gì từ bản thân.

Lăng Tỉ đoán được suy nghĩ của cậu, loại hành động này không hề nghi ngờ chọc hắn càng thêm cuồng bạo !

“Em cho rằng mình có thể nhẫn bao lâu !” Lăng Tỉ gầm nhẹ, hai tay chống trêи đùi cậu, hạ eo, đâm chọc hoa nguyệt tựa như trút xuống phẫn nộ, mỗi lần đầu rút ra toàn bộ sau đó không đợi cửa động kịp khép chặt, lại hung hăng đâm vào.

“A a… A…. Ân….” Chu Lộ không chịu được thô bạo, ngẩng đầu lên hút khí, rêи rỉ ái muội, bên trong hoa nguyệt đè ép, co rút càng lúc càng nhanh, hoa tâm bị đâm chọc đến phun nước, âm huyệt rất nhanh liền trở nên lầy lội.

Lăng Tỉ đưa tay chạm vào nơi kết hợp của hai người, dính một ít ɖâʍ thủy trong suốt đưa đến trước mắt cậu, cười nhạo, “Thấy rõ sao, em loại ɖâʍ đãng này, cho dù là bị cưỡng gian, tao huyệt của em đều sẽ phun nước.”

Chu Lộ xấu hổ xoay mặt sang một bên, dù nội tâm đối với Lăng Tỉ đã thất vọng đến cực điểm, muốn đập nát tất cả tình cảm của mình đối với hắn, nhưng bản thân vẫn như cũ không thể chịu được trào phúng của hắn.

Nhìn sắc mặt thống khổ của Chu Lộ, tim của hắn cơ hồ như bị tươi sống xé rách thành từng mảnh nhỏ, đau đớn tột cùng, thì ra bất luận chính hắn ngụy trang như thế nào đi nữa, đều không thể diệt đi một phần tình cảm của mình đối với cậu !

Lăng Tỉ bắt đầu chán ghét bản thân, đồng thời lại điên cuồng gào thét không cam lòng, Chu Lộ thì tính là cái gì !

“Nói em là của tôi !” Lăng Tỉ cúi đầu thϊế͙p͙ hợp với đôi môi đỏ mọng của Chu Lộ, đôi mắt thâm trầm phẫn nộ xen lẫn đau buồn nhìn cậu, chỉ cần Chu Lộ mở miệng, hắn lập tức không tiếp tục so đo việc ngày hôm nay, sau này vẫn sủng cậu thương cậu như cũ, chỉ cần Chu Lộ mở miệng !

“Ân… a…. A…a…” Thân thể Chu Lộ bị hắn thao đến run rẩy kϊƈɦ động, sắc mặt ửng hồng, thấp giọng rêи rỉ, nhưng đôi mắt hắc bạch phân minh lại không chút quan tâm.

“Rất tốt !” Lăng Tỉ triệt để bị ánh mắt phân rõ giới hạn của cậu kϊƈɦ thích đến đỏ mắt, cơ thịt trêи mặt đầy dữ tợn, hai tay hung hăng bóp chặt eo hắn, côn thịt trướng lớn chứa đầy nộ khí không chút lưu tình, sáp nhập càng lúc càng nhanh trong hoa huyệt của cậu, càng thao càng mạnh.

“Ưm ân… Ân a… Ân a… Ân a… A a… A…” Chu Lộ ưỡn eo rêи rỉ, côn thịt Lăng Tỉ tựa như thanh sắt nóng hung hăng ma sát vách trong của cậu, cơ hồ muốn bốc cháy, cảm giác đau đớn nóng rát, miệng t.ử ƈυиɠ càng bị đầu khất đâm chọc thô bạo, trướng đau tê dại không chịu nổi.

“Nói !” Lăng Tỉ ghé vào tai cậu tức giận gầm lên, gần như điên cuồng lăng ngược hoa nguyệt Chu Lộ.

“Ân a ! Đau… A…a… Ư a…” Chu Lộ hút khí gào to, âm đế cơ hồ đã bị lông mu của Lăng Tỉ cọ đến tróc da, mồ hôi dính vào làm dâng nên một cỗ lửa nóng đau rát, hai phiến hoa bị ma sát quá độ đã sưng đỏ phù thũng lật cả ra ngoài, bên trong hoa nguyệt đã không còn khí lực bao lấy thân ƈôи ȶɦịt, mặc cho côn thịt thô to cứng rắn như lửa thô bạo gây sức ép. Cảm giác đau đớn tích tụ ở khoang bụng nhanh chóng che lấp kɧօáϊ cảm trước đó, dần dần không còn chảy ra ɖâʍ thủy, khiến âm huyệt bị ma sát đến sinh đau, mỗi khi côn thịt tiến vào liền dâng lên cảm giác vừa nóng rát vừa đau đớn chạy thẳng đến đại não.

“Tôi cmn so với em càng đau !” Nhìn bộ dáng quật cường của cậu, trong lòng Lăng Tỉ tức giận, đâm chọc càng thêm tàn nhẫn, hai tay bóp lấy ʍôиɠ cậu, phối hợp với động tác ra vào của mình, đem hoa huyệt của cậu chậm rãi áp xuống, cơ hồ muốn đâm thủng t.ử ƈυиɠ của Chu Lộ.

“Ân a! A… a…. …a !” Chu Lộ rụt người, tiếng rêи rỉ phát ra xen lẫn tiếng khóc nức nở, cảm giác đau đớn khó chịu trong cơ thể khiến lý trí của cậu có chút mơ hồ, trước mắt dần trở nên đen kịt, Lăng Tỉ gây cho cậu cảm giác áp bách cùng sợ hãi, khiến ác mộng vẫn luôn giấu dưới đáy lòng của cậu thoát ra, cảnh tượng vụn vặt trùng lặp cùng hiện thực, khiến tư duy của cậu bắt đầu trở nên hỗn loạn…

Chu Lộ bất an vặn vẹo, nâng tay muốn tránh thoát sự trói buộc đáng sợ này, tầm mắt hoảng loạn vô thức nhìn về phía Lăng Tỉ muốn tìm kiếm một chút an ủi, nhưng đến khi nhìn thấy gương mặt vặn vẹo dữ tợn đầy xa lạ kia, trong đầu của cậu lại xuất hiện một khuôn mặt xấu xí, biến thái đáng khinh khác.

“Không ! A… không cần… Ân a… A !” Chu Lộ hoàn toàn rơi vào giấc mộng trước kia, phát hiện bản thân lại bị cưỡng gian, nhất thời giãy giụa hét ầm lên.

Lăng Tỉ mặt đầy mồ hôi, tất cả suy nghĩ đều tập trung vào việc phát tiết ɖu͙ƈ vọng, chỉ cho rằng Chu Lộ là đang phản kháng chính mình, không có bao nhiêu để ý.

“Đau… Ưm… Ân a… .. Tỉ … Tỉ … Cứu … cứu em …” Chu Lộ hoảng sợ mở to hai mắt, một tay dùng sức thoát khỏi trói buộc của cà- vạt, theo bản năng kéo quần áo của Lăng Tỉ, thở hỗn hễn liên tục cầu xin.

Lăng Tỉ phát hiện Chu Lộ không đúng, chỉ là lúc này không rõ vì cái gì bên trong Chu Lộ bỗng nhiệt co rút kịch liệt, gắt gao kẹp lấy ƈôи ȶɦịt hắn, Lăng Tỉ thất thố không kịp đề phòng bị siết đến thét to một tiếng, một trận kɧօáϊ cảm thích đến run người đánh tới, khiến hắn phóng thích toàn bộ tinh hoa.

Sau khi bắn tinh, Lăng Tỉ bán nằm trêи người Chu Lộ, yết hầu lăn lộn vài cái,nhưng sau đó liền phát hiện người dưới thân dị thường im lặng, không khỏi cả kinh trong lòng, vội vàng kiểm tra tình huống Chu Lộ.

Chu Lộ chậm rãi khép mắt, cả người căng cứng không nhúc nhích ngồi im trêи ghế, toàn thân ướt sũng, sắc mặt trắng đến mức dọa người, hai cổ tay đều bị tróc da chảy máu, một tay còn gắt gao nắm chắc áo hắn.

“Chu Lộ !” Lăng Tỉ khẩn trương vỗ gương mặt cậu, gọi khẽ, nhưng Chu Lộ lại không có bất cứ phản ứng gì.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN