Lấy Chồng, Lấy Cả Ba Chồng (Bản gốc) - Chương 12: Phát bệnh trong công viên
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1345


Lấy Chồng, Lấy Cả Ba Chồng (Bản gốc)


Chương 12: Phát bệnh trong công viên


[TÓM TẮT 1 ĐOẠN]

Hôm sau là chủ nhật, chúng tôi định ngủ nướng nhưng mẹ vợ đã gọi dậy đi công viên. Ngày cuối tuần, bé Mây được ông bà ngoại dẫn đi chơi, hai người muốn vợ chồng tôi và ba đi cùng nên đã gọi điện.

Ba tôi ban đầu hơi ngại, vì ra chỗ đông người như công viên rất dễ gặp phụ nữ ăn mặc gợi cảm. Ba sợ không kiềm chế, lại đang đi chơi thì sao mà bỏ về trước được.

Cuối cùng, hai vợ chồng tôi thuyết phục được ba, phòng hờ mọi trường hợp không hay xảy ra. Nhưng do lần đầu đi công viên, ba tôi cảm thấy rất vui và mọi thứ đều mới mẻ. Ba vợ thấy vậy, liền đích thân dẫn ba tôi đi xung quanh tham quan, một lúc sau, đã không thấy hai người nữa. Tôi và Thuyền phát hiện ra điều này, cuống quýt lên đi tìm, nhưng không dám nói cho mẹ vợ nguyên nhân, chỉ nói là gọi hai người ba về, sợ họ lại đi nhậu.

Công viên không lớn, nhưng tôi và Thuyền tìm hoài không thấy, bèn nhớ lại ba có mang theo điện thoại, tôi lập tức gọi: “Ba, con nè, ba đang ở đâu?”

Tôi và Thuyền đều sốt ruột, đợi ba trả lời. Tôi nghe tiếng thở gấp gáp của ba cũng cảm thấy có điều gì không lành. “Ba… ba lại mắc bệnh. . .” giọng ba cất lên làm tôi sững sờ.

– Ba, ba đừng lo, bây giờ ba ở đâu, còn ba vợ đâu rồi?

– Ba kiếm cớ đi nhà vệ sinh, nói ba vợ con đi về chỗ mọi người lúc nãy rồi ba về sau. Giờ ba khó chịu quá… – Tôi nghe rõ tiếng thở hổn hển của ba vì căng thẳng.

Qua điện thoại, ba nói đang ở chỗ một cái nhà vệ sinh cũ ở phía đông công viên. Tôi nói vào điện thoại: “Ba bình tĩnh đứng ở đó, con và Thuyền sẽ tới liền.”

Hai chúng tôi lập tức tiến về cái nhà vệ sinh cũ, không ai nói với nhau lời gì, Thuyền có vẻ trầm tư. Còn tôi chỉ lo lắng cho tình hình của ba, cứ tìm được ba rồi tính tiếp.

Cái nhà vệ sinh cũ lâu ngày không ai động tới, cỏ mọc um tùm chắn lối đi, bên trong khá tối và có mùi lạ. Tôi nói với Thuyền: “Em ở đây đợi, anh vào trong coi tình hình ra sao!” rồi bước vào.

– Ba! Tôi vừa đi vừa gọi.

– Phong, con tới rồi hả? Tiếng ba vang vọng ra, nhỏ nhỏ, yếu ớt.

– Tôi đi vào một cái phòng vệ sinh nhỏ, thấy ba ngồi trêи cái bồn cầu đã đậy nắp lại, xung quanh mọi thứ đã cũ kĩ, nhưng không bị ẩm ướt. Nhìn xuống đũng quần ba đã đội lên, còn mặt thì nhăn nhó, tôi biết ba khó chịu lắm rồi, nhưng vẫn buộc miệng hỏi: “Ba sao rồi?”

Ba khổ sở nói: “Ba phải về quê thôi!” “Ba nói gì vậy?” Tôi ngồi xuống, hai tay đặt lên đầu gối ba và hỏi.

– Nếu ba cứ ở lại thành phố này, sẽ liên lụy con, cho ba về quê đi! Ba vừa nói lại lấy tay che đũng quần lại, dáng vẻ tự trách. Tôi biết ba không hề muốn điều này xảy ra, nhưng nó lại tái diễn.

– Ba đừng nói vậy, con không muốn ba về đâu, ở lại đây, con sẽ tìm cách giúp ba!

– Anh, anh đi ra ngoài trước đi! – Tôi và ba giật mình nhìn lại, Thuyền đã bước vào từ khi nào rồi, đứng ở cửa. Nàng đã nghe những lời tôi và ba nói, cũng không muốn để ba về quê, hình như nàng đã có kế hoạch, không lầm thì…

Tôi từ từ đứng lên, dùng ánh mắt cảm ơn nhìn Thuyền, bước ra ngoài. Cánh cửa đóng lại, nhưng cũ kĩ, có nhiều khe hở, tôi có thể nhìn vào trong. Nhưng lúc này, thật tình tôi không còn tâm trí nào mà nhìn nữa, chỉ muốn ba mau mau thoải mái trở lại, không phải khó chịu.

Phòng vệ sinh nhỏ thật sự im lặng, không có một giọng nói, chỉ nghe tiếng tháo đầu thắt lưng rất nhẹ. Trong đầu tôi xuất hiện một ý nghĩ ɖu͙ƈ vọng, không biết ai là người cởi quần, là Thuyền hai là ba? Quá tò mò, tôi không kiềm chế được đã xoay người, ghé mắt vào khe cửa. Phòng vệ sinh tuy hơi tối, chỉ có ánh sáng nhẹ hắt từ cửa thông gió vào, nhưng tôi có thể nhìn thấy ba ngồi trêи bồn cầu, hai chân run run, mặt ngại ngùng nhìn phía dưới là Thuyền đang ngồi xổm đối diện.

Thuyền vén tóc dài qua bên phải, lộ ra phần gò má trắng ngần, hình như đang ửng đỏ. Hai bàn tay nàng đang cầm thắt lưng của ba đã mở. Thì ra Thuyền cởi quần cho ba, sao ba không tự cởi vậy, tôi tự hỏi?

Nhìn người vợ xinh đẹp bên mình nhiều năm, đang cởi quần cho một người đàn ông khác, trong lòng tôi trào dâng cảm xúc chua xót ghen tuông, nhưng cạnh đó vẫn là hưng phấn.

Thắt lưng đã tháo xong, Thuyền tháo cúc quần, chầm chậm cầm dây kéo quần đưa xuống. ƈôи ȶɦịt ba cộm lên rõ là lớn, tay Thuyền kéo khóa quần mà như vừa muốn kéo vừa muốn ngừng, nàng dùng cả hai tay, một bên cầm chỗ quần, một bên cầm móc kéo, nên ít nhiều hai bàn tay đều đụng trúng ƈôи ȶɦịt cương cứng đang ẩn náu bên trong. Thật sự tôi không biết trong lòng Thuyền đang nghĩ gì lúc này, hay là hồi hội quá nên kéo không nổi?

Tôi ở ngoài cửa nhìn vô cùng sốt ruột, trong lòng đều thầm trách sao ba cứ ngồi im, không phụ Thuyền kéo xuống? Mà hình như là khóa quần khó kéo thật, Thuyền làm không được, liền ngước mặt lên, ánh mắt trong veo của nàng nhìn ba, có chút giận dỗi.

Ba nhìn ánh mắt đó, tự nhiên xấu hổ tránh né đi ngay, hơi mất tự nhiên rồi đứng dậy. Ba chủ động kéo khóa quần xuống một cách dứt khoát và mạnh mẽ. Thuyền có ba kéo khóa rồi, hai tay liền đưa đến lưng quần ba, giữ chặt, dùng sức kéo xuống tới đầu gối.

Bên trong là cái qυầи ɭót màu xanh dương cũ kĩ và khá rộng. Hai bắp đùi của ba rắn chắc và ngăm đen do dãi dầu sương gió ở quê mấy chục năm. Cạnh đó là hai cánh tay thon dài, trắng tươi của Thuyền, nhìn vào rõ ràng hai màu đen trắng.

Thuyền hơi ngước đầu lên, môi mím lại, hai tay giữ vào lưng qυầи ɭót của ba, kéo xuống, làm ƈôи ȶɦịt to lớn của ba bật ra, chút nữa là trúng mặt Thuyền. Nàng đã chủ động đưa mặt sang một bên để tránh, nhưng sắc thái đã rất ngượng rồi.

Tôi nhìn thấy cái ƈôи ȶɦịt to khủng bố như vậy, trong lòng cảm thấy bất công, sao mà không di truyền cho mình một chút nào vậy? Cái đầu khấc to như đầu nấm cỡ lớn, thân ƈôи ȶɦịt vừa to vừa dài, nổi gần cuồn cuộn nhìn thôi đã thấy mạnh mẽ, khó thở. Tôi không biết sao, nhưng ước lượng phải hơn 20cm, của tôi chỉ 13 14 mà thôi, cảm giác giống như lấy trứng chọi đá.

Thuyền hôm trước đã thấy ƈôи ȶɦịt của ba, nên nhìn nàng bình tĩnh hơn tôi nhiều, nhưng mặt càng ngày càng đỏ lựng, thở cũng không đều mà đa số là hít sâu thở mạnh. Cảm tưởng hơi thở nàng mạnh đến nỗi có thể thổi mát cả đầu khấc to bóng kia.

Tôi thấy ƈôи ȶɦịt của ba quá lớn, đến nỗi của mình trong quần mềm nhũn ra. Có thể là sợ hãi, nhưng tôi nghĩ chắc là do tự ti.CHƯƠNG 13: TÀU NHANH CÔNG VIÊN

Bàn tay nõn nà của Thuyền cầm lấy ƈôи ȶɦịt, gương mặt ba lúc này đã giãn ra một chút, không còn khó chịu nhiều như lúc đầu. Thuyền nắm một lúc rồi bắt đầu đưa tay vuốt lên xuống. Ba từ khổ sở liền biến thành nét mặt tê tê, sương sướиɠ.

Thuyền ngồi xổm bên dưới, một tay vuốt ƈôи ȶɦịt, một tay vịn lên đầu gối và đùi của ba. Nàng ngẩng mặt lên nhìn ba, ánh mắt chăm chú, tự nhiên lộ ra vẻ mặt gợi tình khát ɖu͙ƈ.

Tôi biết rõ loại ánh mắt này, Thuyền chỉ dành cho tôi lúc làʍ ȶìиɦ, nhưng giờ đã áp dụng cho ba, lòng tôi đau đau vì mất đi độc quyền. Em ơi, em làm sao rồi? Sao em nói chỉ dành những thứ như vậy cho anh, giờ em lại dùng ánh mắt gợi tình đó cho một người đàn ông khác? Lòng tôi tự nhủ.

Hình như tay phải nàng cầm ƈôи ȶɦịt quá lớn, lại sục lên tục nên Thuyền mỏi, đổi sang tay trái. Nhưng tay phải của nàng cũng không rảnh rỗi, lúc tay trái mạnh mẽ vuốt lên xuống, nàng dùng tay phải nhẹ nhàng sờ vào hai hòn da’i của ba.

Tôi không dám nhìn tiếp nữa, ngay cả tôi nàng cũng ít khi vuốt trụ rồi nghịch hòn da’i như vậy, nhưng với ba thì khác. Không lẽ nàng bị ƈôи ȶɦịt to lớn kia kϊƈɦ thích làm mê muội rồi? Sẽ không đâu, nhất định nàng có nguyên nhân gì đó. Tôi tự an ủi mình.

Thuyền là người bên ngoài hiền thục đoan trang, đôi khi có phần bảo thủ đấy, nhưng nội tâm thì cực kỳ ɖâʍ đãng, đó là cảm nhận của tôi khi nàng bước vào những cuộc làʍ ȶìиɦ. Với chồng, nàng không giấu diếm điều gì, bộc lộ hết sự ɖâʍ ɖu͙ƈ bên trong, nhưng bây giờ khi đang thủ ɖâʍ cho ba, không biết nàng có bộc phát sự ɖâʍ đãng đó hay là đủ sức đè nén? Tôi lại tò mò nhìn vào khe cửa.

Hơn 10 phút sau, Thuyền đã đổi tay sục nhiều lần, mặt ba cũng trở nên sướиɠ và đê mê hơn, tiếng hít thở cũng dồn dập, ánh mắt của ba bây giờ tràn đầy sự ɖâʍ ɖu͙ƈ.

“Thuyền, nếu con mỏi tay quá thì thôi đi!” Nãy giờ im lặng, ba mới nói câu đầu tiên, có thể là do thấy Thuyền đổi tay liên tục do mỏi quá, hoặc có thể ba thấy xót cho con dâu xinh đẹp phải cùng ba thủ ɖâʍ ở chỗ này. Nhưng Thuyền không nói gì, mím chặt môi và tiếp tục vuốt trụ không ngừng nghỉ.

Bỗng nhiên, Thuyền đứng dậy, nhưng tay vẫn còn cầm ƈôи ȶɦịt của ba. Tay còn lại của nàng để lên ngực ba rồi nói: “Ba đứng lên đi!” Ngoan ngoãn nghe lời, ba tôi cũng đứng dậy, né sang một bên, lúc này, tay Thuyền vẫn giữ khư khư cái ƈôи ȶɦịt của ba.

Ba vừa đứng lên, Thuyền đã ngồi xuống nắp bồn cầu, bình thường nàng rất sạch sẽ, nhưng hôm nay dễ dàng ngồi lên một chỗ cũ kĩ bụi bặm như vậy. “Thuyền ơi, em định làm gì?”

Thuyền ngồi xuống, ba đứng bên cạnh, tay nàng vẫn cầm lấy ƈôи ȶɦịt, và giờ nó đã ngang tầm mặt của nàng. Không lẽ Thuyền định bυ” cu sao? Tôi hoảng hồn! Ba tôi dùng ánh mắt vui vui nhìn Thuyền.

Ba muốn làm gì? Sao có thể lộ ra vẻ mặt vui mừng? Chẳng lẽ hôm trước được Thuyền thủ ɖâʍ, hôm nay ba muốn được nàng làm gì khác sao? Sẽ không, tôi tin tưởng Thuyền, cũng tin tưởng ba, họ đều là những người tôi tin tưởng nhất, họ sẽ tuyệt đối không làm gì hơn đâu! Trong lòng tôi mặc dù nghĩ như vậy, nhưng trong nội tâm của tôi lại có chút khát khao họ lại tiến xa hơn, tôi sẽ cảm thấy kϊƈɦ thích, cảm thấy hưng phấn! Đang trong lúc suy nghĩ lung tung, thì Thuyền đã tiếp tục dùng tay thủ ɖâʍ cho ba.

Thuyền không ngừng nhúc nhích cơ thể, đặc biệt là hai đùi, ép chặt lại một chút, thở cũng gấp gáp hơn.

Thật ra chỉ có Thuyền mới biết trong người nàng cũng đã bị kϊƈɦ thích dữ dội. Cầm ƈôи ȶɦịt to lớn của ba trong tay, gương mặt thanh tú của Thuyền lộ ra vẻ ửng hồng, đổ mồ hôi đầm đìa, tiếng hít thở càng thêm dồn dập. Ngồi xổm vừa mỏi, vừa làm hai chân dạng ra một chút, trong khi ɖâʍ thủy bắt đầu chảy ra ướt át, khó chịu, kϊƈɦ thích, Thuyền chỉ có thể ngồi lên bồn cầu để bớt kϊƈɦ thích.

Hơn nửa tiếng trôi qua kể từ lúc bắt đầu, ba vẫn chưa có vẻ gì là bắn ra, nhưng gương mặt đã đê mê lộ rõ. Tôi không khỏi lo lắng cho Thuyền, nàng là lá ngọc cành vàng, xinh đẹp thuần khiết, giờ lại phải chịu đựng thế này. Đột nhiên ba tôi thốt lên: “Thuyền ơi, ba ra… ba ra…” Thuyền nghe vậy liền có chút vui mừng, càng vuốt nhanh hơn nữa, tay kia tự mở túi đeo bên người lấy ra vài cái khăn giấy cầm sẵn trong tay.

“A. . . Sướиɠ quá. . .” Ba vui sướиɠ hô lên một tiếng, toàn thân run run không ngừng, từ đầu khấc bắn thẳng ra một dòng tϊиɦ ɖϊƈh͙ trắng đục. Thuyền vội né mặt qua một bên, lấy khăn giấy để dưới đầu khấc nhưng chậm một bước, một chút tinh trùng lạc hướng đã bay vào mặt nàng.

Ba xuất quá nhiều, Thuyền để khăn giấy bên dưới nhưng đã bị thấm ướt hết, tinh trùng bắt đầu chảy qua tay nàng. Ba vô cùng sảng kɧօáϊ và thỏa mãn, hít thật sâu, thở nhẹ nhõm, sau đó lúng túng nói: “Thuyền, ba cảm ơn con!”

Nàng chẳng nói gì, lấy phần khăn giấy đã ướt kia quăng xuống đất. Lục túi lấy hết phần khăn còn lại để lau tay, lau mặt và lau sạch sẽ tinh trùng còn đọng lại trêи phần đầu ƈôи ȶɦịt của ba.

Thuyền lấy gương trang điểm nhỏ trong túi ra để ngắm nghía lại gương mặt, có lẽ ba thấy xấu hổ, áy náy nên nói: “Ba xin lỗi…!” Thuyền lại chẳng nói gì, cất gương vào túi, lấy tay sửa sang váy áo, hất máy tóc qua lại cho đều, trở lại nét duyên dáng từ sáng nay.

– Ba ngồi xuống đây nghỉ một chút, con đi ra ngoài trước! Đây là câu thứ hai nàng nói với ba khi hai người ở trong phòng đóng cửa lại.

– Ba…! – Ánh mắt cảm kϊƈɦ, nhưng gương mặt xấu hổ, ba không biết nói gì hơn.

Tôi thấy Thuyền đi ra, liền né khỏi cánh cửa, làm ra vẻ đang chờ đợi, nếu để nàng biết tôi nhìn lén, chắc sẽ vừa ngượng vừa tức giận, xé xác tôi mất.

Thấy nàng bước ra, tôi vội vàn đón: “Xong rồi hả em, có sao không?” Gương mặt xinh xắn vẫn còn đỏ ở đôi má, nàng trợn mắt nhìn tôi một cái rồi nói: “Nhìn em có gì không ổn sao?” Sau đó đi thẳng ra ngoài, không quên dặn thêm một câu: “VÀo xem ba thế nào kìa, em ra ngoài đợi hai người!”

Tôi mới lật đật đi vào trong xem ba thế nào, mà thật ra là đã nhìn nãy giờ, cũng đã nắm bắt được tình hình. Ba đã kéo quần mặc vào, đứng tần ngần bên trong, tôi hỏi: “Ba cảm giác thế nào? Muốn nghỉ ngơi một chút không?”. “Không, ba thấy cả người thoải mái rồi!” Ba nói mà hơi lúng túng.

– Như vậy là tốt rồi!

– Ba thật cảm thấy có lỗi với con, với Thuyền nữa, ba…

– Ba không cần nói vậy, ba khỏe là được rồi! Thuyền cũng không có chuyện gì đâu, đang đợi mình ở ngoài.

– Ừ ba biết rồi!

Tôi đưa ba đi tới cửa, đột nhiên dừng lại nói: “Chuyện này chỉ có 3 người biết, ba hiểu ý con không?” “Ba biết, sẽ không nói lung tung!”

Chúng tôi quay trở lại chỗ ba mẹ vợ và bé Mây, trò chuyện một chút rồi chào tạm biệt ra về. Ba vẫn không nói chuyện với Thuyền vì ngại, thậm chí còn không dám nhìn thẳng vào vợ tôi. Hôm nay bé Mây lại ở cùng ông bà ngoại để sáng thứ hai đi học tiện hơn, trường ngay cạnh nhà ba mẹ vợ của tôi.

Về nhà, ba nấu cơm trưa 3 người cùng ăn, Thuyền như hôm trước, cúi đầu ăn thật nhanh cho xong, bữa chiều cũng vậy. Tôi thấy không ổn, liền rủ đi xem phim, nàng liền đồng ý. Khi hẹn hò chúng tôi thường xuyên đi ăn, xem phim, nhưng sau khi cưới rồi thì rất hiếm hoi.

Nàng đi chơi cùng tôi, tâm trạng rất vui vẻ, khác hẳn với không khí khi ở nhà. Tôi biết nàng và ba đều ít nhiều chịu áp lực nên mới không thoải mái như vậy. Băn khoăn suy nghĩ, tôi phải làm sao bây giờ?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN