Hôm Nay Đã “Ngủ” Chưa? - Chương 39: Tỉnh mộng (1.17): Nghìn người chỉ trỏ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
307


Hôm Nay Đã “Ngủ” Chưa?


Chương 39: Tỉnh mộng (1.17): Nghìn người chỉ trỏ


Truyện được edit bởi Phượng Nhã Ân, đăng tại truyendkm.com @PhuongNhaAnn

Weibo vừa đăng, như một hòn đá làm cả mặt hồ dậy sóng.

Mạnh Nhiên là ai? Một nghệ sĩ hạng F chả ai biết. Còn Hứa Ninh là ai? Tiểu sinh đang nổi, có cả poster diện rộng ở Times Square.

Hai người như vậy, nếu Mạnh Nhiên muốn bôi đen Hứa Ninh thì tuyệt đối là châu chấu đá xe, sẽ không có mấy người tin. Nhưng nếu cô muốn lăng xê với Hứa Ninh, thì cái đấy nhất định là rất hợp lý.

Chứng cứ lại bị thả ra, có người tra được tài khoản liên hệ truyền thông là trợ lý của Tô Miên.

Lúc Hứa Ninh còn chưa nổi đã từng ở dưới trướng Tô Miên, quan hệ với Tô Miên không tồi. Nhưng bây giờ, trong tay Tô Miên chỉ có một nghệ sĩ, đó là Mạnh Nhiên.

[ hóa ra đúng là lăng xê thật. ]

[ cô gái này cũng ác quá đi, đồng nghiệp cùng công ty mà cũng bẫy được. ]

[ dám kéo anh Ninh của chúng ra xuống nước? Lục Lạc(*), không thể nhịn nữa!! ]

(*) : Tên fanclub của Hứa Ninh

Tuy rằng fanclub của Hứa Ninh bảo là chờ đến khi điều tra rõ ràng rồi hẵng xử lý, nhưng đã có những fan không kìm được mà đến Weibo của Mạnh Nhiên chửi ầm lên.

Giờ này phút này, mấy chục nghìn fan Weibo của Mạnh Nhiên vừa mới kéo được kia, lại là chứng cứ phạm tội rõ ràng.

[ đĩ điếm! ]

[ Tuesday! ]

[ kỹ nữ! ]

Ô ngôn uế ngữ, tùy ý nhục mạ. Vô số người vọt đến, phẫn nộ xem náo nhiệt, cũng có những người nhân cơ hội mà quấy đục vũng nước.

Dư luận, là một cơn gió lốc rất lớn. Những con thuyền cao to già đời có lẽ có thể chống đỡ, nhưng một con thuyền nhỏ vừa mới ra biển sẽ bị đánh nát trong nháy mắt, chìm xuống đáy biển sâu.

“Mạnh Nhiên tiêu rồi.”

Thưởng thức màu sơn móng tay diễm lệ của mình, Khâu Đồng cười vũ mị.

Một nghệ sĩ hạng F chả có tí fan nào, gặp loại chuyện này thì cũng chỉ có thể nhắm mắt chờ chết. Bởi vì sẽ không có ai tin tưởng cô, sẽ không có ai nói giúp cô. Các fan chỉ một lòng muốn giúp idol mình, người qua đường cho dù có nghi ngờ đi nữa thì cũng sẽ chỉ ngậm miệng không nói, hoặc là bị vây công vì nói chuyện giúp cô.

Còn những bức hình kia có phải thật hay không, trợ lý kia có phải là làm việc cho Mạnh Nhiên hay không, ai quan tâm chứ? Khi dư luận cuồng hoan, cho dù cô sạch sẽ như một tờ giấy trắng thì cũng sẽ vỡ nát.

“Lúc vào công ty, tất cả mọi người đều kỳ vọng cao vào Mạnh Nhiên.”

Trẻ tuổi xinh đẹp, thiên phú xuất chúng. Ai cũng bị cô ép đến mức không thở nổi, ảm đạm dưới ánh sáng chói lọi của cô. Khi đó, Khâu Đồng còn nhớ rõ, đêm nào mình cũng bị áp lực quá mà bừng tỉnh.

Chị ta cũng muốn nổi, cũng muốn được công ty ủng hộ. Nhưng cái gì chị ta cũng không bằng Mạnh Nhiên, chỉ có thể nhìn mọi tài nguyên tốt nghiêng về Mạnh Nhiên hết. Để có thể đi diễn, chị ta chỉ có thể đi nịnh nọt tiếp rượu, thậm chí bán thân thể của mình!

Dựa vào đâu, dựa vào đâu mà cái gì cô cũng có?

Khâu Đồng hận cô, cho dù khi đó thái độ của Mạnh Nhiên rất tốt, cũng chưa bao giờ kiêu ngạo vì được quản lý coi trọng.

Cùng lắm cũng chỉ là sự thương hại mà mấy người bên trêи cho thôi, Khâu Đồng tự nhủ. Chị ta nhất định phải bò lên trêи, sau đó hung hăng mà đạp Mạnh Nhiên dưới chân!

“Đi tìm vài người dắt đề tài đến bên đi.”

Bây giờ Mạnh Nhiên đã sắp tiêu, nhưng thế này vẫn chưa đủ. Chị ta muốn làm cô mất đi tất cả, bao gồm cả vai diễn vừa nhận được.

Đặng Giang đứng một bên, hơi do dự. Thấy Khâu Đồng liếc mắt sang, gã nhanh chóng cúi đầu khom lưng: “Chị muốn nhân cơ hội này để đuổi cô ta khỏi đoàn phim ạ?”

“Đương nhiên.” Khâu Đồng cười lạnh. “Loại nghệ sĩ đen sì như cô ta, có đoàn phim nào thích dùng chứ? Dù sao bây giờ vừa mới khởi quay, nếu bị dư luận ảnh hưởng, thay cô ta giữa đường cũng không phải việc khó.”

Rất nhanh, ngoại trừ những câu mắng chửi Mạnh Nhiên, trêи Weibo lại thêm một tiếng nói khác:

[ vừa làm Tuesday vừa chơi trò lăng xê, loại người này sao còn có thể ở lại giới giải trí? Nghe nói là cô ta còn đang quay , đoàn phim dùng nghệ sĩ như thế này, không sợ bôi đen cả phim à? ]

[ mị thấy nhân vật này của cô ta cũng đáng ngờ lắm, lúc trước chả phải là có người nói cô ta đoạt vai diễn của người khác sao? ]

[ Mạnh Nhiên cút ra khỏi ! Cút ra khỏi giới giải trí! ]

[ không muốn cô ta đóng cùng với chú Diệp của chúng tôi, đổi người đi! ]

Trêи bảng hot search chỉ toàn là từ khóa “Mạnh Nhiên cút ra khỏi giới giải trí”, mà chuyện như vậy, chỉ xảy ra trong một ngày ngắn ngủi.

“Cô Mạnh, cảnh quay của cô nửa tiếng sau sẽ bắt đầu.” Có người lại thông báo cho Mạnh Nhiên.

Thiếu nữ cầm điện thoại, hơi ngạc nhiên ngẩng đầu: “À… được.”

Tin nhắn, bình luận, mọi chỗ đều tràn ngập nhục mạ và công kϊƈɦ, cả cái blog mà lâu lắm rồi Mạnh Nhiên không đụng tới cũng bị đào ra.

Ngoài dự đoán, cô vô cùng bình tĩnh, thậm chí ngồi đọc hết từng bình luận.

Nếu đây là cái giá phải trả để thực hiện ước mơ, vậy cô sẽ nhận nó. Vì tương lai, vì việc cô cần làm, cái giá gì cô cũng trả được.

Nhưng điều này không có nghĩa là cô có thể để người khinh nhục.

Khâu Đồng… Ánh mắt lạnh đi, Mạnh Nhiên lại cười cười. Với địa vị của cô bây giờ, có ai hận cô như vậy, bố trí bẫy rập như vậy để vu hãm cô?

Chỉ có Khâu Đồng.

Cô vẫn luôn nhẫn nhịn, không muốn làm phiền Tô Miên, không muốn rước lấy sự phản công điên cuồng của Khâu Đồng. Bây giờ, xem ra là cô có vẻ hiền quá rồi.

Mở danh bạ, Mạnh Nhiên gọi vào một dãy số: “Vệ Giai, giúp tôi tra một người. Giá cả anh định đoạt.”

Cúp điện thoại, cô lại mở Weibo ra lần nữa, định đăng một bài viết, nhưng nghĩ lại thì vẫn thôi. Bây giờ không phải là thời gian để cô mở miệng. Tô Miên đã liên lạc với cô, nói đang có người cố ý dẫn dắt. Bọn họ đang sửa sang lại chứng cứ, sắp xếp lại là có thể thanh minh.

Đảo mắt, Mạnh Nhiên thấy một bình luận bị đẩy lên đầu:

[ Rùa đen đến chậm: Chuyện còn chưa được điều tra rõ, cứ công kϊƈɦ một người như vậy không tốt lắm đâu. ]

Bình luận này đứng đầu không phải do like nhiều, mà là do nhiều reply. Click mở mới thấy, bên trong mọi người đều đang chửi chủ cmt.

[ thủy quân! ]

[ đến mà xem này, thủy quân của Tuesday tới rồi. ]

[ chủ cmt hẳn là acc clone của Mạnh Nhiên nhỉ, đến đây giả bộ là người qua đường cái gì. ]

[ nói giúp kỹ nữ, xem ra cũng chẳng phải là thứ tốt lành gì! ]

Chủ cmt rất hiền, vẫn reply giải thích:

[ tôi không phải là thủy quân của Mạnh Nhiên. ]

[ cũng không phải là fan của cô ấy. ]

[ Mạnh Nhiên cũng chưa làm gì tày trời, nói cô là Tuesday, quy tắc ngầm, đã có chứng cứ chưa? ]

Đáng tiếc không ai nghe chủ cmt nói, chỉ liên tục chụp mũ lên đầu cô ấy/anh ấy. Mạnh Nhiên thở dài, gửi một tin nhắn sang:

[ không cần giải thích thay tôi. Cảm ơn ý tốt của bạn, nhưng tôi không muốn bạn bị liên lụy. ]

Cô bây giờ, là một củ khoai lang nóng bỏng tay mà ai cũng muốn tránh. Khóe môi khẽ công, tạo thành một nụ cười kiên định và cao ngạo, không hề có tí suy sụp nào.

“Nhìn thế này, xem ra là tôi không cần lo cho em rồi.” Một giọng nói bỗng vang lên từ sau lưng Mạnh Nhiên.

“Cầm lấy.” Người đàn ông tuấn tú đứng dựa vào khung cửa, đưa cốc cà phê trong tay cho cô.

“Thầy Diệp.” Mạnh Nhiên vội đứng dậy.

“Đã nói rồi, gọi tôi “anh Diệp” là được rồi.” Diệp Tu Tề vẫn cười tiêu sái như vậy.

“Đừng để ý những chuyện đó.” Anh vỗ vỗ bả vai Mạnh Nhiên: “Làm nghệ sĩ thì phải biết dùng thực lực của em để đánh bại bọn họ. Đi thôi, sắp bắt đầu quay rồi.”

Mạnh Nhiên gật gật đầu. Cô đã mặc đồ diễn xong xuôi từ sớm. Áo váy mềm nhẹ, lại như một nữ chiến sĩ, đi về phía phim trường lóa mắt kia.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN