Hoang Đảo Chúa Tể
Chương 65: Giết Chí Bình(1)
Thân thể Chí Bình bây giờ gầy đi trông thấy,huyết sắc trêи khuôn mặt gần như không còn.Mà trong không khí gần cơ thể của Chí Bình bốc lên một mùi hôi thối khó ngửi,thật giống như Chí Bình hắn vỗn dĩ đã chết và cái xác của hắn đã bắt đầu phân hủy.
Diệp Băng nhìn đến Chí Bình như vậy,lòng đau như cắt.Oán hận Hải Hoàng đến cực điểm,đã có lúc nàng không nhịn được mà đã có ý định liều chết với hắn.Nhưng khi tỉnh táo,suy nghĩ thật kĩ lại Diệp Băng đành cắn răng cố nén tủi nhục mà đi đến phòng của Hải Hoàng.
Mà trong phòng Hải Hoàng lúc này,hắn ƈôи ȶɦịt là đang cắm ở Dương Mịch ƈúƈ ɦσα,không ngừng đút vào.Phía trêи để Siyoung cho nàng giạng chân ở trêи đầu mình,hai tay nâng của nàng ʍôиɠ bự ɭϊếʍ l-n của nàng.
Siyoung vừa mới cao trào qua,thân thể cực kì mẫn cảm,mà nam nhân linh hoạt đầu lưỡi đang ɭϊếʍ,nhất thời lại hưng phấn cả người run run,một cỗ ɖâʍ dịch tùy theo trào ra.
Đối với hai nữ nhân xinh đẹp ngồi đối mặt nhau,một người bị chơi ƈúƈ ɦσα,một người bị ɭϊếʍ,qua một thời gian liền cả người nhũn ra.Thân hình liền ngả về phía trước hỗ trợ lấy nhau chống đỡ,hai người trắng noãn cái иɦũ ɦσα đã ép đến cùng nhau,liên tục rêи rỉ không ngừng.
Hải Hoàng chậm rãi đem ƈôи ȶɦịt theo Dương Mịch hậu đình rút ra,cười ɖâʍ đãng nói.
“Dương Mịch,một hồi Băng Băng nếu ʍút̼ đến nó,lại càu nhàu có mùi vị gì lạ lúc đó chẳng phải tôi rất khó xử với Băng Băng sao”.
Nói xong Hải Hoàng lại đưa ƈôи ȶɦịt đến Băng Băng bên môi.
Băng Băng liếc trắng mắt nói.
“Chủ nhân…thật biến thái,mỗi lần đều là…chơi…hậu đình…còn bắt….ưm…ưm ngậm lấy…”.
Hải Hoàng trào phúng một câu.
“Hai đầu ɖâʍ phụ các cô,trong ƈúƈ ɦσα đầu thịt vừa mềm nhuyễn lại mịn nộn,hoàn toàn sạch sẽ đấy,nhất định là nghe theo tôi lời nói,vì muốn chủ nhân côn thịt mỗi ngày đều tự mình rửa ƈúƈ ɦσα,hai người các cô thích nhất chơi hậu môn ɖâʍ phụ,mỗi lần chơi các cô thời điểm,không làm chút mặt sau các cô liền không thỏa mãn,thật sự là ɖâʍ tiện”.
Dương Mịch vừa rồi đã cao trào đến nhiều lần,thể lực đã là cạn kiệt,nằm úp sấp mặc kệ Hải Hoàng nói gì.
Mà Băng Băng một bên bị hắn làm miệng cùng mắng,Băng Băng ngược lại càng cảm thấy được hưng phấn,một bên dùng ngón tay cắm vào mình mu l-n,thở gấp nói.
“Mỗi lần…ưm…làm tiểu mẫu cẩu…phía sau xong…phải ngậm lấy….A…không tắm….không rửa….sao được…A a..a…”
Chứng kiến đến một màn ɖâʍ mỹ như vậy ngoài cửa,Diệp Băng cũng là đỏ mặt không thôi,thân thể rạo rực,phía dưới sớm đã ướt thành một mảng.Diệp Băng cúi đầu đi vào bên trong,kì lạ mùi vị bên trong không khí xông thẳng vào mũi nàng khiến nàng hơi cau mày.
Nàng cố nén xấu hổ cảm giác nói.
“Hải Hoàng tôi có chuyện muốn nói với anh”.
Hải Hoàng rất ghét có người quấy rầy mình trong những lúc ân ái thế này,cho dù đó là nữ nô của hắn thì cũng không có ngoại lệ.Hắn im lặng để mặc kệ Diệp Băng đứng khép nép một chỗ,cố ý không trả lời xem Diệp Băng thái độ ra sao.
Sao thế này?Hải Hoàng anh là cố ý nhục nhã tôi.
Qua một lúc,Hải Hoàng vẫn không nói gì,để mặc nàng đứng đó,bây giờ Diệp Băng mới hiểu Hải Hoàng hắn là muốn nàng cam tâm thành nữ nô của hắn,tự mình dùng thân phận nữ nô xưng hô với hắn.Băng Băng nhắm mắt lại,hít sâu một hơi,quỳ xuống,căm giận mà nói.
“Chủ nhân,nữ nô có chuyện muốn nói với ngài”.
Hải Hoàng nghe đến đây nới hài lòng gật đầu.
“Nói đi”.
Sau khi nghe Diệp Băng nói đến chuyện của Chí Bình,Hải Hoàng qua loa đáp ứng,để cho nàng chờ đợi tối nay hắn tự mình đến xem bệnh.Còn lúc này hắn tất nhiên là phải xử lí nốt đám nữ nhân còn đang động ɖu͙ƈ nữa.
Đêm tối,Diệp Băng nhìn đến trêи tay viên thuốc mà Hải Hoàng đưa đến nói là có thể cứu Chí Bình mà nghi ngờ,nói.
“Thật là viên thuốc này có thể cứu Chí Bình hắn,anh không lừa tôi chứ”.
“Xem kìa,tôi có cần thiết phải lừa cô không,cho dù cô không tin tôi thì lúc này cũng chả còn cách nào khác,mạng sống của Chí Bình hắn bây giờ là nằm trong tay cô”.
Diệp Băng lúc này ngoài tin hắn,thật sự không còn lựa chọn nào khác,chỉ đành liều mạng đánh cược một phen.Nàng bóp miệng của Chí Bình,cho hắn nuốt xuống viên thuốc.
Trong lòng Hải Hoàng khi thấy Diệp Băng đã tự tay cho Chí Bình phục dụng viên thuốc,hắn âm thầm cười lạnh.Kế hoạch lúc này mới chính thức bắt đầu.Về phần viên thuốc,nó đúng là thuốc giải nhưng để Chí Bình hắn lập tức tỉnh dậy vốn là điều không thể.Cần thêm chút vật phẩm đặc biệt trong thương thành để làm điều này.
Hắn tiêu tốn lấy thời gian một tháng trêи đảo đổi lấy “hồi xuân đan” trong thương thành,lại nhân lúc Diệp Băng không để ý mà cho Chí Bình ăn nó kèm theo một loại xuân dược cũng khá mạnh được tráng qua bên ngoài viên thuốc.
Theo công dụng ghi chép “hồi xuân đan” này lập tức có thể khiến cho tất cả thương thế của một người khỏi hẳn,nếu như không bị thương thì lập tức có thể hồi phục toàn bộ thể lực cùng huyết khí.Như vậy có thể nói sau khi phục dụng thuốc giải độc cùng “hồi xuân đan” này Chí Bình hắn rất nhanh có thể tỉnh dậy.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!