Thẩm Khê - Chương 5: Ma sát mập mờ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
733


Thẩm Khê


Chương 5: Ma sát mập mờ


“Cứ như vậy rất tốt, anh rể đỡ em.. ”

Thẩm Kê đâu chịu buông tha cơ hội này, đem chân câu đến bên hông Tống Tử Hoành, ôm đến càng khẩn.

“Anh rể… Anh rể đỡ em. .”

Thẩm Khê năn nỉ ỉ ôi, Tống Tử Hoành  không lay chuyển được.

“Ôm chặt.”

“Ừm!”

Cảm nhận được trêи người tay chân buộc chặt sau, một bàn tay sau này đỡ ở  eo sườn tiểu nữ nào , chậm rãi đứng lên.t Trọng tâm Thẩm Khê dồn xuống phía dưới, hai chân bám ở bên hông càng thêm dụng lực.

“Nắm chặt anh, em ngã xuống anh cũng mặc kệ em”

Tống Tử Hoành nhắc nhở, bắt đầu điều chỉnh thử trục xoay mượt mà tốc độ, đi xuống thả cá tuyến.  Cá tuyến thu phóng đều thực lưu loát,  Tống Tử Hoàn  vừa lòng gật gật đầu, Thẩm Khê  thấy thế hướng lên trêи xê dịch thân thể, đem đầu nhỏ nâng lên,  hoàn hảo mặt nhỏ áp sát sườn mặt hắn.

“ Anh rể cần câu thế nào?”

Hơi thở từ miệng phun ra phả vào  trêи mặt Tống Tử Hoành,  cảm giác ấm nóng hỗn loạn khác thường khoa hình dung . Tống Tử Hoành  là người đàn ông  trưởng thành, hắn hiểu được cảm giác khi nam nữ thân mật tiếp xúc, cùng lúc này hắn cùng Thẩm Khê giống như đang  cận mặt nói chuyện phiếm.  Như là lơ đãng,  đầu nam nhân đầu hướng một tránh  đi vài phần.

“Cũng không tệ lắm.”

“Oa!” – Thẩm Khê duỗi cánh tay dài, đem tay cầm cần câu của Tống Tử Hoành kéo lại đây

“Cho em thử xem!”

Thẩm Khê đầu đặt trêи vai trái Tống Tử Hoành, mà tay đang nắm cần câu  là tay phải, muốn nắm lấy cần câu, đầu cũng đi phải theo hướng bên phải vì thế trong quá trình lôi kéo, môi Thẩm Khê  vẫn luôn dán ở trêи mặt anh rể theo động tác giằng co mà cọ xát.

Nguyên bản Tống Tử Hoành cũng không có chú ý tới, cho đến khi Thẩm Khê không biết khi nào mở miệng – sự ướt át nơi môi hồng nhuận trực tiếp cùng mặt hắn tiếp xúc, băng thanh  lạnh lẽo, hấp dẫn sở lực chú ý của Tống Tử Hoành .

“Em…”

“Bắt được rồi!”Thẩm Khê

Một bàn tay Thẩm Khê giơ lên cần câu, đột nhiên trêи đùi phát lực, chỉ theo bản năng kẹp chân chống đỡ  ở trêи người anh rể, đôi tay buông ra thí khởi cần câu.

Tống Tử Hoành không thể không giống đỡ đứa bé lên ba, hai tay thác trụ ở  ʍôиɠ phía dưới, một thác này hoàn toàn oanh tạc  sở hữu cảm quan của hắn,  mà Thẩm Khê hiện tại mặc lại là váy ngắn xếp ly.!

Làn váy đi theo chân hướng sang hai bên,  vị trí phần ʍôиɠ  căn bản không nhiều che chắn, thời điểm  ở nhà ngại phiền toái, Thẩm Khê không có mặc   quần an toàn, qυầи ɭót bị cọ lệch đến một bên, vì thế, một bàn tay Tống Tử Hoành trực tiếp nâng một nửa cánh ʍôиɠ tròn trịa.

Toàn thân Thẩm Khê  đều mềm như bông, ʍôиɠ càng thêm phấn nộn, da thịt trong tay mềm  tinh tế  giống như thạch trái cây. Tuổi vốn còn bé, thịt kiều nộn, Tống Tử Hoành lại vô tâm hưởng thụ, chỉ cảm thấy thứ mình cầm được chính là một củ khoai lang nóng phỏng tay, nóng đến mức lòng bàn tayh hắn toát ra mồ hôi.

Làn da tiếp xúc trực tiếp, cô bé con đương nhiên cũng cảm nhận được, bất quá cô tựa hồ không hề phát hiện  tư thế này điều gì không thỏa đáng, nhỏ giọng hét lên.

“ Anh rể ,  tay anh ướt chạm vào mồng em thật khó chịu.”

“Anh thả em xuống đi.”

Thân thể ở trêи tay Tống Tử Hoành dịch tới dịch đi, muốn xuống dưới, Tống Tử Hoành thân thể cứng đờ, động tác chậm một nhịp, ở thời điểm Thẩm Khê  dịch chuyển, lòng bàn tay lại chạm dược đến nơi thịt mềm. Hắn bị xúc cảm này làm sợ tới mức bỗng nhiên buông tay, Thẩm Khê đột nhiên không kịp dự phòng từ trêи lưng hắn té xuống, làn váy bị lật tung phủ lên bụng nhỏ,  lộ ra vùng cấm địa được lớp qυầи ɭót bao bọc.

Tống Tử Hoành  đáy mắt xuất hiện một mạt màu trắng, liền vội vàng nhìn sang bên khác, Thẩm Khê “Ai u” kêu ra tiếng tới, hắn quay đầu lại lo lắng hỏi.

“Bị thương sao?”

Thẩm Khê hướng mắt nhìn lại anh rể,  lúc này mới chú ý tới váy mình bị lật  hướng lên trêи,  vội vàng kéo xuống, nhỏ giọng nói.

“Không có.”

“Kia chạy nhanh lên.”

“Được.. Ahh… Tê!”

“Làm sao vậy?” Tống Tử Hoành  muốn đỡ, lại không dám đỡ.

“ʍôиɠ bị đau.” – Thanh âm ủy khuất cực kỳ”

“Để anh Hủy Hủy nhi lại đây xem…”

“Đừng!”

Thẩm Khê giữ chặt cổ tay hắn, chột dạ nói.

” Gọi chị ấy đến,  chị ấy lại mắng em không có ý tứ” Thẩm Khê

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN