Thẩm Khê - Chương 11: Biển đêm
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
615


Thẩm Khê


Chương 11: Biển đêm


Thẩm Khê yên lặng buông đầu Tống Tử Hoành, chuẩn bị thay hắn tắt đèn, nhất thời mắt nhìn đến khóe miệng hắn hiện lên vầng sáng quang mang.

Trong suốt bọt nước lây dính ở chố khóe miệng…

Tống Tử Hoành  vừa uống  nước nên môi nhuận nhuận, vạn phần gợi cảm. Thẩm Khê không tự giác nuốt xuống một ngụm nước bọt, cô.. Cô muốn hôn lên nơi khéo miệng kia.

Giống như bị mê hoặc, cô bé không chịu khống chế cúi sát vào gương mặt Tống Tử Hoành,  nhanh chóng hôn lên khóe miệng anh rể .

Gần trong gan tấc,  hương rượu cau nồng xuyên qua cánh mũi hòa huyện vào hơi thở,  như nhắc nhở Thẩm Khê về hành vi quá giới hạn vừa rồi.

Thẩm Khê không có dũng khí trực diện nhìn nam nhân, chạy trốn về  gian phòng bên cạnh.

Nhân viên làm việc ở hải đảo sáng sớn liền đến đảo kiểm tra an toàn, thấy bọn họ vẫn chưa tỉnh giấc, liền ở chỗ đất trống chờ.

Nhân viên công tác còn mang theo chút thịt cùng lạp xưởng đến, trêи đảo có đầy đủ  đồ dùn nướng BBQ, xem xét  thời gian vì bọn họ chuẩn bị cơm trưa.

Thẩm Khê bị mùi thơm thịt nướng hấp dẫn mà tỉnh giấc, kéo ra khóa kéo cửa sổ lều trại,  ướn cổ nhìn ra. Nơi đanh diễn ra tiệc nướng BBQ là căn lều trại phía trước, Thẩm Khê nhận ra được đồng phục của bọn.

Phục vụ cũng thật chu đáo!

Thẩm Khê cao hứng mà nheo mắt, dùng tốc độ nhanh nhất thay quần áo xong lại vọt tới gian lều của Tống Tử Hoành.

“anh rể ! Rời giường ăn tiệc nướng!”

Cô bé bắt lấy  bả vai anh rể lay động.

Tống Tử Hoành sợ bản thân  mình sẽ chết dưới ma trải của cô em vợ, đột nhiên dùng sức, trở tay đem Thẩm Khê đè ở dưới thân.

Thế giới trở nên thanh tịnh.

Cô bị Tống Tử Hoành  đè ép?

Thẩm mỹ mộng bức mà chớp mắt mở to, đôi tay cố thủ ở trước ngực, động cũng không dám động.

Năm phút đồng hồ qua đi, Tống Tử Hoành không hề động tĩnh, Thẩm Khê bụng đã bắt đầu “Thầm thì” kháng nghị, cô quyết định áp dụng hành động.

“Anh rể, anh đè em nặng. ”

Cô nhẹ nhàng mà ở tren ngực Tống Tử Hoành đẩy một chút. Hắn vẫn không phản ứng. Thẩm Khê lại đẩy thêm vài cái, như cũ như lúc ban đầu.

Nữ hài khó khăn, tự hỏi trong chốc lát, tâm sinh một kế.

“ Nếu anh không đứng dậy, em sẽ cù lét anh,” –  Thẩm Khê  ở bên tai hắn báo trước.

“Đếm tới ba, bắt đầu rồi, một, hai, ba”

Đôi tay công kϊƈɦ eo sườn Tử Hoành , tiếp theo trong nháy mắt, hắn từ trêи người cô nhảy đánh lên, sau này ngưỡng ngã xuống đi, “kinhhh” một tiếng đụng vào bố thượng lều trại.

“Có đau hay không, anh rể ”

Thẩm Khê chân vừa chạm đất liền quỳ bò qua,  không bò được mấy bước, Tống Tử Hoành đã ngồi thẳng, rầu rĩ mở miệng,

“… Không có việc gì.”

“Thật ư?”  – Thẩm Khê lo lắng nói.

Như thế nào vẫn nghe không giống là hắn ổn.

Tống Tử Hoành  bát bát tóc, xoa xoa mặt, mở đôi mắt tràn đầy hồng tơ máu, đỉnh một bộ thấy thế nào đều có việc mặt trịnh trọng nói,

“Ừ.”

Có thể là do tự tôn đàn ông!!  Thẩm Khê phỏng đoán nói. Thẩm Khê chủ động đi ra ngoài, để lại cho Tống Tử Hoành không gian riêng.

Tay nghề làm việc của các nhân viên không tồi, tài ăn nói cũng thực lưu loát, sau khi ăn uống no đủ Thẩm Khê còn được nghe tràng tấu đơn miễn phí.

Buổi chiều, Thẩm Khê sợ phơi nắng nên không cùng ra biển bơi lội mà ở lại lều trại nghỉ ngơi, bồi dưỡng tốt thể lực để cho buổi câu cá tối nay. Thẩm Khê ngủ đến say sưa, thời điểm mọi người trở về cô mặc nhiên không phát giác, ra khỏi lều trại cũng là  lúc gặp phải Tống Tử Hoành bảo cô ăn mì gói…

Sau khi ăn xong, đúng 7 giờ 30, mọi người hướng vực sâu hải đảo mà xuất phát.  Các chú nhiệt tình săng sáo,  vỗ ngực khẳng định  trước mặt Thẩm Khê rằng đêm nay sẽ câu được cá ngừ đại dương.

Người quản thuyền vẫn là chú Tề, Thẩm Khê nhờ trước đó có uống thuốc chóng say sóng nên hiện  có thể ổn định vững chắc đứng ở trêи boong tàu hóng gió biển, thưởng thức bầu trời đầy sao.

Thuyền chạy được một giờ, hứng thú ngắm cảnh biển đêm gần như không còn, Thẩm Khê nằm ngửa ở trêи boong tàu, đôi tay gối lên sau đầu, nhìn những vì sao chi chít , đôi mắt bắt đầu buồn ngủ.

“Tí tách”

Một giọt nước lạnh băng nhỏ lên gương mặt, Thẩm Khê tưởng rằng nước biển vẩy  lên, không bận tâm tiếp tục chợp mắt.

“Tí tách, tí tách”…??!! Thẩm Khê

Vote cho Ad nhé các bác 😊😊⭐⭐⭐

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN