Không Chê Nhiều Lão Công (Lão Công Sủng Thê) - Chương 37: Không phải anh không có năng lực
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
324


Không Chê Nhiều Lão Công (Lão Công Sủng Thê)


Chương 37: Không phải anh không có năng lực


Editor: Eirlys

Beta: Hazjk

Bữa sáng của Mỵ Mỵ cứ như vậy kết thúc trong không khí vô cùng hài hoà hạnh phúc.

Đem Mỵ Mỵ ôm vào trong lòng, nhìn hình ảnh yểu điệu động lòng người của cô, tay Thịnh dịu dàng thuận theo mái tóc dài mềm mại của Mỵ Mỵ, không ngạc nhiên chút nào phát hiện Mỵ Mỵ bên trong không có mặc áօ ɭót, lúc này bị ánh mặt trời mờ ảo chiếu vào, không thể che giấu cơ thể đẹp đẽ mang lại cho anh niềm vui tột cùng đêm qua..

Tưởng tượng đến núm иɦũ ɦσα màu đỏ điểm xuyết trêи bộ ngực đầy đặn trắng nõn, eo thon nhỏ nhắn, nơi thắt lưng đáng yêu cùng cặp ʍôиɠ thon dài, còn có mật huyệt phía dưới khiến người khác mất hồn cùng cúc huyệt tương tự ở phía sau kia, bảo bối của anh toàn thân không một chỗ không phải vật quý nha! Mới 15 tuổi đã có thể quyến rũ bọn anh đến thần hồn điên đảo. Mấy năm tiếp theo, sau khi trải qua sự vất vả cần cù “cày ruộng và làm cỏ” của các anh, cái động mất hồn kia vẫn không thể thật sự là của bọn anh nha!

A! Thằng em của anh lại đứng dậy! Sáng sớm lúc ăn cơm, lúc thấy cái lưỡi thơm ngát khêu gợi của cô ɭϊếʍ bên môi, nó đã nhanh chóng đứng dậy. Thật vất vả để không nghĩ đến hình ảnh đó nữa, mới áp xuống được ɖu͙ƈ vọng.

Không được, sau khi trải qua buổi thương lượng hồi sáng, bốn người bọn anh trước hết đều muốn chăm sóc thân thể cho tốt mới có thể khỏe mạnh mà sống chung hạnh phúc! Cho nên Dịch tiếp tục việc điều chế thuốc của anh, chờ thuốc trở nên tốt nhất thì anh mới có thể cùng Mỵ Mỵ đại chiến ba trăm hiệp thật thoải mái mà không cần sợ hư thận mệt thận!

Không phải anh khoác lác, thằng em này của anh phương diện khác có thể không am hiểu, đặc biệt nếu nói về tài năng ngôn ngữ, cùng hoa sen sáng anh đây thì đúng là kém xa, nhưng mà ở phương diện y học thì rất có tài năng. Không chỉ được viện trưởng trường Đại học Y đánh giá cao, còn được các khoa khác săn đón, từ khoa sinh vật cho đến khoa điều chế thuốc. Hơn nữa bài thuốc Đông y cổ truyền khiến anh mỗi ngày đều có người ồn ào theo sau khiến Dịch đóng cửa không nhận đệ tử.

Anh tuyệt đối tin tưởng, xét đến tài năng của Dịch ở phương diện y học nhất định có thể giải quyết vấn đề này trọn vẹn!

“Mỵ Mỵ, tối hôm qua sướиɠ hay không?”

Thừa dịp Phàm đang ở thư phòng họp cùng công ty con bên châu Âu, Dịch thì đang nghiên cứu thuốc bổ, lúc này Mỵ Mỵ chỉ thuộc về một mình Thịnh. Kỳ thật lúc trước Thịnh cùng Mỵ Mỵ tiến hành thực nghiệm vô số lần, chỉ thiếu bước tiến vào cuối cùng kia nhưng dù sao anh vẫn là xử nam. Hôm qua chính là ngày đầu tiên anh thật sự làʍ ȶìиɦ nên rất muốn được Mỵ Mỵ khen ngợi, cũng sợ thấy Mỵ Mỵ không hài lòng.

“Anh hỏi chuyện này làm gì chứ!”

Ai da, thật xấu hổ quá nha! Nghĩ đến hình ảnh điên cuồng ngày hôm qua, Mỵ Mỵ cảm giác mặt bỗng đỏ, toàn thân bởi vì thẹn thùng mà nóng lên. Đem mặt chôn ở trong lòng Thịnh, Mỵ Mỵ cảm giác mình không còn mặt mũi gặp người khác, ngày hôm qua ở trêи giường giọng đều kêu lên nha, còn nói với Thịnh nhiều lời nói ɖâʍ đãng như vậy!

“Thực thích có phải hay không?” Mỵ Mỵ càng thẹn thùng thì anh càng muốn trêu chọc cô!

Mỵ Mỵ trong lòng Thịnh đã xấu hổ đến đỏ bừng cả người, hơi gật đầu, khiến đàn ông đang nhìn cô vì có được đáp án mà khóe miệng trong nháy mắt giương cao.

“Vậy Mỵ Mỵ, trong ba bọn anh ai lợi hại nhất?”

Nếu như là Phàm hay Dịch thì sẽ không ngây thơ đi hỏi cái loại vấn đề so sánh này nhưng Thịnh dù sao cũng thập phần để ý vấn đề này!

“Ân…”

Lo lắng tìm đáp án, Mỵ Mỵ lúc này ngẩng đầu, đôi mày thanh tú nhíu lại, bắt đầu nhớ lại biểu hiện của ba người đàn ông tối hôm qua.

“Phàm dịu dàng nhất, Thịnh nhanh nhất, Dịch lâu nhất!”

Phân vân nửa ngày, Mỵ Mỵ đưa ra một đáp án ngắn gọn như vậy. Phàm ở trong tiểu huyệt của cô dịu dàng đog đưa làm cô cảm nhận được tình yêu nồng đậm của anh; Thịnh vô cùng điên cuồng, có thể làm cô rất nhanh, một phát liền đến tiến sâu vào trong t.ử ƈυиɠ đang ngứa ngáy của cô; sức chịu đựng của Dịch là tốt nhất, mỗi lần đều làm đến khi tiểu huyệt của cô run lên nhưng sau đó cảm giác đạt cao trào đều được nâng lên một tầm cao mới.

Trời ơi, bắt người ta trả lời vấn đề thẹn thùng như thế, còn muốn cô nhớ lại hình ảnh tối hôm qua làm hại cô hiện tại cả người đều nóng, không những vì thẹn thùng mà còn vì ɖu͙ƈ vọng. Cảm giác từng luồng nước nóng cũng từ trong tiểu huyệt mà chảy ra.

Phàm thực đáng ghét, lại chưa mặc áօ ɭót cho cô, ɖâʍ thủy kia có thể chảy xuống ghế sô pha hay không? Nghĩ vậy, Mỵ Mỵ chỉ có thể nỗ lực kẹp chặt hai chân, không muốn bị Thịnh phát hiện mình chỉ mới nghĩ đến thân thể đã có phản ứng ɖâʍ đãng như vậy.

Nhưng mà này từ “nhanh” này thì nghe không lọt! “Nhanh nhất” của Mỵ Mỵ bị Thịnh hiểu là thời gian ngắn nhất mà không phải là tốc độ nhanh!

“Anh nhanh nhất?!” Thịnh cảm giác như ban đêm chợt thấy tiếng sấm rền vang, đúng là cái loại tâm trạng bị sét đánh cho ngẩn ra.

Anh không hiểu, Mỵ Mỵ ghét bỏ anh vì “không có năng lực” sao? Anh không đem lại kɧօáϊ cảm cho Mỵ Mỵ sao? Nhưng mà tối qua rõ ràng cô đã lên đỉnh ở dưới thân thể của anh mà! Chả nhẽ cao trào kia đều là giả? Trêи mạng đúng là có nói phụ nữ biết giả bộ như đạt tới cao trào, thật ra căn bản là muốn ứng phó với đàn ông mà thôi! Nhưng rõ ràng không giống nhau mà, rõ ràng Mỵ Mỵ còn phun ra mà! Chẳng qua khi đó là anh và Phàm một trước một sau, cũng không nói được là mình làm Mỵ Mỵ khiến cô lên đỉnh!

Thịnh bị nhận xét của Mỵ Mỵ đả kϊƈɦ, lúc này ngơ ngốc ngồi một chỗ, trong đầu có vô số vấn đề, đang lấy tốc độ xử lý của Pentium 4* mà suy nghĩ!

*Pentium 4 (CPU) là bộ vi xử lý kiến trúc x86 thế hệ thứ 7 do Intel sản xuất, và là thiết kế CPU hoàn toàn mới đầu tiên của họ kể từ Pentium III năm 1995, chạy với tốc độ từ 1.5 GHz tới 2 GHz trêи Socket 478. Đặc biệt là loại CPU này ngừng hoạt động từ năm 2008 😀

“Thịnh, anh sao vậy?” Phản ứng của Thịnh thật kỳ lạ, cô nói sai gì sao?

Lúc này Mỵ Mỵ thật không ngờ Thịnh hiểu lầm “nhanh” của cô là làm “nhanh” !

“Mỵ Mỵ , em thấy anh thật vô dụng phải không?” Đau lòng quá, bị cô gái mình yêu thương cho là “vô dụng”! Lúc này Thịnh quả thực muốn khóc! Thật là sỉ nhục!

“Vô dụng? Ý em không phải vậy nha! Sao anh lại nghĩ vậy chứ?” Cô vẫn chưa hiểu nguyên nhân từ đâu khiến Thịnh đau lòng.

“Vậy sao em nói anh nhanh!”

Nhanh, nhanh, nước mắt đã dâng lên trong vành mắt, Mỵ Mỵ nếu dám nói một chữ không tốt, Thịnh thật sự có thể khóc lên cho cô xem

“Ừm…, tốc độ nhanh không tốt sao?” Bởi vì bị bọn anh kiểm soát nên thời gian lên mạng vô cùng có hạn. Theo như cô tìm hiểu được thì không có người đàn ông nào không thích mình có tốc độ nhanh cả.

“Lách tách!” Thanh âm vài giọt nước mắt li ti rơi đến trêи quần áo, Thịnh thấy mình đúng là không đáng mặt làm đàn ông.

“Em sao lại chê anh tốc độ nhanh! Thời gian Phàm bắn cũng không khác so với anh mà!”

Dù có chết cũng phải mang theo cái đệm lưng, anh tuyệt đối không thừa nhận chỉ có mình không thể thỏa mãn Mỵ Mỵ!

“A!”

Cuối cùng hiểu Thịnh hóa ra là hiểu lầm ý cô cho nên mới bày ra vẻ mặt tội nghiệp ở bên cạnh nhìn mình sao?

“Trời ơi! Anh hiểu lầm ý của em rồi! Chuyện đó…”

“Chuyện đó là sao?” Hiểu lầm sao? Anh không có bị ghét bỏ sao?

“À ừm…, thì là…”

Chỉ nghĩ đến hình ảnh cũng đủ làm cho cô thẹn thùng, có cần thiết phải hình dung ra không? Chỉ khi làʍ ȶìиɦ cô mới không còn cách nào phải thốt ra những lời nói ɖâʍ đãng như vậy, hiện tại cô vẫn rất là ngượng ngùng đó!

“Như thế nào?” Không rửa sạch được oan khuất, anh vẫn không có biện pháp làm đàn ông thực sự!

“Em thích anh làm em như vậy, em nói nhanh là nói anh làm tiểu huyệt thật nhanh!” Nhỏ giọng ghé vào bên tai Thịnh, bộ dáng sợ bị người khác nghe thấy. Thật ra phòng khách vốn không có ai khác nhưng cô vẫn xấu hổ kinh khủng, mặt nóng đến nỗi có thể rán chín trứng gà!

“Không nghe thấy! Nói lớn lên!” Thật ra Thịnh đã nghe rõ, rất hài lòng vì mình không bị ghét bỏ là “Anh hùng tốc độ”, nói tốc độ ra vào của anh nhanh, còn thổi phồng anh rất mạnh bạo! Nhưng mà, Mỵ Mỵ nói cô cảm thấy bị mình làm thật thoải mái, nghe mà sướиɠ nha!

“Chính là… , cái côn thịt kia tốc độ nhanh quá, khiến tiểu huyệt đều run lên, khiến thân thể cảm thấy như hóa thành bãi nước, thật thoải mái!”

Giống như ấn một cái nút liền mở ra một công tắc, Mỵ Mỵ bị Thịnh ép dùng lời ɖâʍ ô như vậy tả lại cảm giác lúc âm ái, hơn nữa càng nói càng thấy dễ dàng, hơn nữa thân thể càng nóng khiến nước trong mật huyệt chảy ra như suối dần dần liền ướt, miệng ngâm nga làm ướt quần áo của Mỵ Mỵ và cái sô pha.

“Này, Mỵ Mỵ có phải lại muốn bị làm? Vậy liền thoải mái một chút đi !” Kệ mẹ lọ thuốc bổ chết tiệt đi! Coi như thận mệt cũng là chuyện sau này, lúc này anh muốn tạo hình tượng tốt đẹp ở trong lòng Mỵ Mỵ, hình tượng con người sắt đá! Đương nhiên, con người sắt đá này phải chứng minh anh có được côn thịt cường tráng như sắt của nam tử hán thông thường!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN