Khuynh Thành Nữ Phụ - Chương 61: Xem tôi làm sao chơi bà
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
110


Khuynh Thành Nữ Phụ


Chương 61: Xem tôi làm sao chơi bà


Chiếc xe sang trọng bay tự do trêи đường cái nhanh đến nổi để lại chút dư âm, Liễu Y Y trong chốc lát đã đến địa chỉ được ghi trêи thiệp mời. Nơi Liễu gia chọn tổ chức sự kiện là một resort nằm cạnh vùng biển phía bắc của đất nước.

Liễu Y Y một thân xinh đẹp bước xuống xe. Dùng một tay che lấy phần ngực, cô lễ phép xoay người nói cảm ơn với vị tài xế rồi cất bước về phía cửa lớn. Xung quanh Liễu Y Y cũng có khá nhiều người, có vẻ họ cũng đang chờ để được xoát vé giống như cô.

Mỗi người đều mang trêи môi một nụ cười tươi tắn được cho là lịch sự nhất, hai tay nghiêm chỉnh đặt ở phía trước. Liễu Y Y bĩu bĩu môi tỏ vẻ, họ sao lại không vui đến muốn chết được chứ? Đây là bửa tiệc được mở bởi Liễu gia, doanh nhân thành đạt, minh tinh có tiếng, những kẻ mang trêи mình đầy quyền lực đều sẽ tụ hội tại nơi này. Những người này chỉ cần tinh ý một chút, hiểu lòng người một chút liền sẽ có được một mỏ vàng đào mãi không hết.

Vì bây giờ là thời điểm gần nhất với mùa hè cho nên ngày sẽ trở nên dài hơn đêm. Đến khi bảo tiêu xoát vé xong thì hoàn hôn đã muốn lặn xuống, Liễu Y nhìn nhìn chiếc điện thoại đang cầm trêи tay. Màng hình điện thoại hiển thị bảy giờ mười lăm, cô chỉ còn mười phút vì hoàn hôn hôm nay sẽ biến mất vào lúc bảy giờ ba mươi lăm.

Liễu Y Y đương nhiên là cực kỳ muốn ngắm hoàng hôn, hai mắt cô lấp lánh nhìn lên sân thượng ở tần cao nhất của khu resort. Bước chân bỗng chốc trở nên nhanh đến lạ. Nhưng có vẻ ông trời không thích Liễu Y Y đạt được mong muốn của mình, khoảnh khắc thân ảnh cô hiện ra phía đằng sau cánh cửa thì mọi ánh mắt trong đại sảnh lập tức nhìn chằm chằm vào cô.

Từ nhỏ Liễu Y Y đã có một người chị luôn nổi bậc lấn áp cô, cô cho dù ở nhà hay ra ngoài đều không phải là một người có thể gây nên sự chú ý cho người xung quanh. Thậm chí đến lối vào Liễu Y Y còn chọn lối nhỏ nhất trong ba cửa, tránh cho việc có người nhận ra cô. Nhưng mà hình như nó không có hiệu quả thì phải, bằng chứng là hiện tại đang có thật nhiều ánh mắt tập trung vào người cô. Điều này khiến Liễu Y Y bé nhỏ có chút mất tự nhiên, cơ thể của cô cũng ngừng hoạt động đứng ở cửa. Liễu Y Y không biết, cô là nhân vật phong vân trêи báo trí sau sự kiện kia. Ai cũng cho rằng cô sẽ không qua khỏi, nhưng giờ nhị tiểu thư Liễu gia mặt mày hồng hào, mang bộ dáng chim xa cá lặng sống sờ sờ nhìn lại họ. Đây là bằng chứng sống của loại thuốc thần kì kia.

Nam bảo tiêu thấy Liễu Y Y một chút cũng không cử động liền lịch sự mời cô vào. Liễu Y Y chỉ có thể nhìn hắn nở một nụ cười ngượng ngùng, cô đang cố gắng hết sức để di chuyển đôi chân của mình đây. Nam bảo tiêu nhìn thấy tiểu mỹ nhân cười với mình thì mặt tràng đầy gió xuân, ai má đỏ lên như thiếu nữ mới yêu. Hắn vươn đôi tay ra có ý định nâng đỡ đấy Liễu Y Y. Ngoài dự liệu của mọi người, một bàn tay to lớn khác đã nắm được bàn tay nhỏ, dịu dàng kéo Liễu Y Y thoát khỏi đó.

Liễu Y Y chậm rãi nhìn lên khuôn mặt của nam nhân vừa giúp mình kia rồi không chút thục nữ bày tỏ sự ngạc nhiên. Đây là Vũ Thiên Ngạo! Đây là kẻ chán ghét cái tên Liễu Y Y nhất trêи thế giới này nhưng mà hiện tại hắn đang giúp đỡ cô nha. Người xung quanh cũng không tỏ vẻ có ý kiến, dù gì cũng là Vũ thiếu thanh danh vang xa cùng hôn thê của hắn, họ có quyền xen vào sao? Họ liền thu lại ánh mắt thất thố của mình.

Liễu Y Y nhìn bàn tay đang nắm của hai người, cảm thấy bản thân muốn buông cũng không được muốn nắm cũng không xong. Buông ra thì thất lễ quá, hắn vừa giúp cô mà nhưng nắm lại thì sẽ trở thành cô chủ động mất, vậy thì xấu hổ chết cô rồi.

Không đợi Liễu Y Y đấu tranh tư tưởng thêm nữa, ở nơi khoé mắt xuất hiện một hình bóng thon dài quen thuộc. Liễu Y Y đã từng thấy bà ta trêи báo một vài lần, lúc trước cô không quá để ý nhưng mà hiện tại lại có chỗ dùng. Đó không phải là Lệ Á, mẹ của Bạch Như Hoa sao? Liễu Y Y vừa nhìn đến bà ta thì ước muốn nhìn hoàn hôn lặn cùng Vũ Thiên Ngạo đều bay theo khói mây.

Không còn đấu tranh tư tưởng về cảm nhận của Vũ Thiên Ngạo nữa, Liễu Y Y liền mạnh bạo gỡ ra từng ngón tay của hắn đang bám lên tay phải của cô. Thấy tất cả mọi sức lực đều không lay chuyển được tay lớn, Liễu Y Y gương mặt nhăn lại thành cái bánh bao, thì thầm một câu “Phiền chết rồi!” Hành động trêи tay cũng trở nên đầy bạo lực, cô dùng sức nhéo hắn một cái thật mạnh. Đúng như Liễu Y Y mong muốn, bàn tay như gọng kìm kia vì bị đau mà liền buông ra. Liễu Y Y không cho hắn một ánh nhìn bước nhanh đến chỗ người phụ nữ kia để lại kẻ kia ngây ngốc nhìn cô rồi nhìn tay mình.

Vũ Thiên Ngạo cười khổ, tay nâng lên xoa xoa cố gắng dịu đi đau đớn trong lòng ngực. Rõ ràng là cô nhéo lấy tay hắn, sao trong ngực hắn lại cảm thấy đau đến muốn chết?

Vũ Thiên Ngạo bỗng nhiên nhận ra, đây là cảm giác bị từ chối sao? Từ khi nào, Liễu Y Y cùng hắn đã đổi chổ. Cô trở thành người chạy, hắn lại trở thành người đuổi. Thật nhục nhã, chỉ mới một chút như vậy mà hắn đã không chịu được rồi.

Lúc này Vũ Thiên Ngạo mới biết rằng, thì ra Liễu Y Y của những năm đó đã dũng cảm thế nào.

Mắt thấy cô gái nhỏ tiếp cận lại chỗ của Liễu Ái, Vũ Thiên Ngạo không tiếp tục nghĩ nữa, gấp gáp theo sau cô. Liễu Ái là một người đàn bà miệng lưỡi chanh chua có tiếng, mỗi câu nói đều mang theo ý xấu. Vũ Thiên Ngạo mới không cần Liễu Y Y bị bà ta sỉ nhục.

Thấy thân ảnh kia càng ngày càn gần trong tầm mắt, Liễu Y Y cười đến vui vẻ, trong mắt tràng ngập tia tinh ranh khó nhận ra. Lưỡi nhỏ ɭϊếʍ ɭϊếʍ môi đỏ, thì thầm câu nhân.

“Xem tôi làm sao chơi bà!”

———-

Kế hoạch thay trời hành đạo bắt đầu!!!

Hóng a~

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN