Xuyên Thành Nam Chính Trong Cẩu Huyết Ngược Văn - Chương 64: Hai người hai thế giới (3)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
91


Xuyên Thành Nam Chính Trong Cẩu Huyết Ngược Văn


Chương 64: Hai người hai thế giới (3)


Lúc chạng vạng, Trang Hàn xách theo một túi đồ ăn. Từ lúc hắn trở về đến bây giờ, có thể nói là đã nghĩ hết biện pháp, hiện tại cũng chỉ dư lại biện pháp tự sát. Nhưng hắn không dám, bởi vì hắn không xác định.

Lúc trước hắn nếu có thể hạ được cái quyết tâm này, hắn cũng không đến mức ở thế giới kia cùng Cố Tư dây dưa không rõ lâu như vậy. Trang Hàn đứng ở trêи cầu nhìn sóng nước hồ lóng lánh dưới hoàng hôn, cảm giác chính mình không còn cái vui trêи đời.

Nhìn một lúc lâu, gió lạnh buổi tối thổi tới, Trang Hàn run lập cập.

Anh em Dương Hạ hỏi hắn muốn hay không ra đây chơi, Trang Hàn liền đi, dù sao về nhà cũng ngủ không được, không bằng tìm chút chuyện để làm.

Lúc hắn đang xách theo một túi đồ ăn đi vào KTV, một đám người đều sợ ngây người, Dương Hạ cầm chai bia khϊế͙p͙ sợ nói: “Trang Hàn cậu có thể hiểu ý người khác không a? Cũng không biết mang đồ ăn nhắm rượu tới.”

Trang Hàn liền trợn trắng mắt hứng thú cũng không có, hắn đem túi đồ ăn để trêи bàn, ngồi ở trêи sô pha liền bắt đầu phát ngốc.

Dương Hạ thò qua nói: “Huynh đệ cậu gần đây làm sao vậy? Nghe nói cậu bị đá, bởi vì cái này mà khó chịu đi? Kỳ thật tôi nói này, cũng không đến mức đó, nữ nhân nơi nào mà chẳng có? Cậu xem cậu lớn lên lại soái như vậy, năng lực cũng không tồi, có nhà có xe, còn sợ không có nữ nhân nguyện ý gả cho cậu?”

“Đúng!” Mấy người anh em khác đều cùng nhau phụ họa, “Cậu chỉ là trạch một chút, không có việc gì nhiều ra đây chơi một chút, bảo đảm diễm ngộ của cậu tới không ngừng.”

“Còn không phải?” Dương Hạ đưa cho Trang Hàn một chai bia nói: “Thời điểm đại học cậu không phải thật biết làm việc sao, hiện tại cậu chỉ cần đem bản lĩnh lúc trước thi triển ra một nửa, cậu cũng liền không cần giống như bây giờ.”

Trang Hàn cũng biết bọn họ có ý tốt, nhưng hiện tại vấn đề căn bản không phải ở chỗ này. Hắn ngửa đầu uống một ngụm bia, bia ướp lạnh uống một ngụm xong rất mát lạnh, Trang Hàn thở dài thật sâu.

“Không phải, cậu buồn cái gì a?” Dương Hạ mang theo vẻ mặt thần bí mỉm cười nói: “Hôm nay biểu hiện của cậu tốt hơn một chút đi.”

Nói xong hắn tiến đến bên tai Trang Hàn nhỏ giọng nói: “Tôi có hẹn ước với mấy cô em ở công ty, tất cả đều là em gái mới vừa tốt nghiệp, còn chưa có bị độc khí xã hội quá xâm nhiễm, đặc biệt đơn thuần, nắm chắc cơ hội tốt nga.”

“Tôi căn bản không phải…” Trang Hàn đang muốn trốn thoát, cửa ngay cạnh ghế lô bị mở ra, một nữ nhân dò xét tiến vào.

Dương Hạ vừa thấy, liền vẫy tay, “Tới tới tới, đều tiến vào hết đi, đang chờ các em.”

Đi theo nữ nhân kia tiến vào còn có ba nữ nhân, một bộ dáng thanh xuân xinh đẹp. Không thể không nói Dương Hạ tuy rằng người lớn lên chẳng ra gì, nhưng ánh mắt thật sự tốt, từ lúc thời kỳ đọc sách bắt đầu, hắn liền đặc biệt am hiểu khai quật mỹ nữ.

Hôm nay chủ đề tuy rằng là trợ giúp Trang Hàn thoát khỏi tình huống thất tình thống khổ, nhưng bọn hắn mấy người huynh đệ này cũng đều đang độc thân, giải quyết vấn đề Trang Hàn đồng thời thuận tiện đem vấn đề bọn hắn cùng nhau giải quyết cũng là một chuyện tốt đẹp. Thấy các em gái đều tới rồi, các nam nhân ở đây một đám ngồi nghiêm chỉnh lên, phảng phất người lúc trước nằm tứ tung ngang dọc không phải bọn họ.

“Tới tới tới, giới thiệu cho các em một chút.” Dương Hạ đặc biệt nhiệt tình vỗ vỗ bả vai Trang Hàn, “Người anh em này là bạn cùng phòng của anh, thế nào? Soái không? Hắn chính là bạn tốt của chúng ta.”

Các em gái lập tức hưng phấn nhìn Trang Hàn, Trang Hàn ngồi ở chỗ đó vẫn không nhúc nhích, ánh mắt dại ra phảng phất như muốn hấp hối.

“Sách, thất thần làm gì?” Dương Hạ có một loại cảm giác rèn sắt không thành thép, “Mau nhanh chào hỏi nha, bằng không không có lễ phép đâu?”

Trang Hàn thập phần có lệ gật gật đầu, đã tính là chào hỏi qua. Dương Hạ bị hắn làm cho tức giận, nếu không phải có người khác ở chỗ này, trong lòng hắn thật muốn đem người này ra đánh.

Cũng may trừ bỏ Trang Hàn, các huynh đệ khác có biểu hiện cũng không tồi, vãn hồi được khuôn mặt già lung lay sắp đổ của Dương Hạ.

Nhưng trêи thế giới này có đôi khi thần kỳ như vậy, đồ vật mà có dễ như trở bàn tay thường thường không được người quý trọng, mọi người đều thích không dễ dàng tới tay như vậy. Ví dụ như bọn họ ba nam nhân đối với các em gái các loại ân cần, kết quả các em gái luôn là cố ý hay vô tình lấy đôi mắt hướng Trang Hàn bên kia ngó.

Nhưng Trang Hàn đâu quan tâm, còn đang lo chơi di động của hắn, biểu tình đặc biệt nhàn nhã mà độc lập, lại đem huynh đệ mấy người này tức không chịu được.

Tức giận thì còn có thể làm sao bây giờ, lại không thể đánh người, vậy chỉ có thể chuốc rượu.

Cố Tư nhìn Trang Hàn ôm Vân Kỳ, trong ánh mắt tràn đầy không thể tưởng tượng được, Trang Hàn hướng về phía nàng cười, “Làm gì mà nhìn anh như vậy?”

“Anh, anh…” Cố Tư không dám mở miệng hỏi ra.

Trang Hàn cười nói: “Anh cái gì? Anh đã trở về.”

Hai mắt lập tức trợn to, Cố Tư duỗi tay bưng kín miệng, nước mắt nhanh chóng rớt xuống dưới.

Trang Hàn buông Trang Vân Kỳ, đi đến trước mặt Cố Tư duỗi tay ôm nàng, “Đừng khóc, anh sẽ đau lòng.”

Hôm nay Trang Hàn không có đi công ty, lúc ăn qua cơm sáng xong hắn liền mang theo Trang Vân Kỳ cùng Cố Tư đi đến thủy cung. Cố Tư nắm tay Trang Vân Kỳ ở phía trước xem cá, Trang Hàn liền ở phía sau đi theo bọn họ nhìn hai người.

Trang Vân Kỳ thích xem cá heo biển, bọn họ lại cùng đi nhìn cá heo biển biểu diễn, hơn nữa còn gần gũi sờ đến cá heo biển. Tiểu hài tử rất dễ dàng mệt, chơi một buổi sáng đến lúc ăn cơm trưa Trang Vân Kỳ liền bắt đầu mệt nhọc. Ba người trở về nhà, đem con đưa đến trêи giường, Cố Tư nhẹ nhàng hôn hôn đầu nhỏ, cùng Trang Hàn nhẹ nhàng ra khỏi phòng.

“Anh ngày hôm qua làm em sợ muốn chết.” Cố Tư trong lòng còn sợ hãi nói: “Em lúc ấy thật sự rất mau hỏng mất, nếu anh không thể trở về, em cũng không biết nên làm cái gì bây giờ.”

Trang Hàn nhìn sườn mặt Cố Tư, ánh mắt ảm đạm, hắn nói: “Em liền như vậy không muốn rời khỏi anh sao?”

“Anh nói xem?” Cố Tư duỗi tay ở trước ngực hắn đấm một cái, “Về sau không cần làm như vậy để em sợ được không? Em nhát gan, chịu không nổi sự kinh hách.”

Có một loại cảm giác khó có thể mở miệng nghẹn ở cổ họng, Trang Hàn chớp đôi mắt một cái, cười một chút, nhẹ nhàng gật đầu.

Cố Tư nở nụ cười, Trang Hàn duỗi tay ôm nàng, lúc này dì Tôn ra nói: “Phu nhân, có chuyển phát nhanh cho ngài.”

Cố Tư lập tức xoay người xuống lầu, hỏi: “Ai gửi tới?”

“Kha tiên sinh gửi tới.” Dì Tôn nói: “Đồ vật rất nặng.”

Kha Hải gửi tới nhất định chính là quần áo, Cố Tư vẫn luôn không có gián đoạn việc cùng Kha Hải hợp tác. Mấy năm nay Trang Hàn cũng trợ giúp cho Kha Hải một ít, Kha Hải mở xưởng quần áo, làm ăn cũng không tồi, giờ đã không phải là lão bản lúc trước hay căng thẳng vì cửa hàng quần áo nhỏ nữa rồi.

Cố Tư mở thùng ra, quần áo bên trong đều là do nàng thiết kế. Nàng đem bản thiết kế đưa cho Kha Hải, để Kha Hải làm ra, sau khi Kha Hải làm xong lại gửi lại đây cho nàng xem. Nếu là có chỗ nào không hài lòng, Cố Tư liền sửa lại.

Trang Hàn nhìn nàng tâm tình hoàn toàn tốt lên, hắn xoay người vào phòng, dùng sức đấm một quyền ở trêи giường. Hắn vốn là muốn làm bộ dáng giống hàng giả kia, giống như cùng lúc trước hàng giả kia giả trang hắn, thời gian dài hắn tin tưởng Cố Tư còn sẽ yêu hắn.

Nhưng Cố Tư cư nhiên nói không rời đi khỏi hàng giả kia, nàng vì hàng giả kia biến mất mà thương tâm đến hỏng, nàng vì cái gì không thể ngẫm lại chính mình đang ở đâu? Chính mình biến mất bốn năm, nàng một chút cũng không để bụng sao?

Buổi chiều dì Tôn làm bánh quy nhỏ, Cố Tư cân nhắc Trang Vân Kỳ không thể tiếp tục ngủ, bằng không buổi tối sẽ ngủ không được. Nàng lên lầu kéo bức màn ra, để ánh sáng mặt trời chiếu ở trêи mặt Trang Vân Kỳ. Cảm nhận được ánh sáng chiếu tới, Vân Kỳ nhăn lại khuôn mặt nhỏ, cái miệng nhỏ muốn bẹp ra khóc.

“Tỉnh tỉnh.” Cố Tư vuốt khuôn mặt nhỏ của con trai nói: “Bà Tôn có làm bánh quy a, muốn ăn hay không?”

Vừa nghe có đồ ăn, Trang Vân Kỳ đang chuẩn bị khóc thút thít đột nhiên im bặt, thanh âm yếu ớt nói: “Muốn ăn.”

“Vậy rời giường đi.” Cố Tư hạnh phúc mặc quần áo cho con trai.

Trang Vân Kỳ ngoan ngoãn để Cố Tư mặc quần áo, hỏi: “Ba ba khi nào trở về?”

“Ân?” Cố Tư kỳ quái nói: “Ba ba không phải đang ở nhà sao?”

“Người kia không phải ba ba.” Trang Vân Kỳ cố chấp hỏi: “Ba ba khi nào trở về nhà? Mẹ đã mang con đi thủy cung một lần, con còn muốn ba ba mang con lại đi một lần nữa.”

Cố Tư sửng sốt, trêи người bỗng nhiên nổi lên một tầng da gà.

Cơm chiều sau khi chấm dứt Trang Hàn tắm rồi ra ngoài, thấy Cố Tư đang ngồi ở trêи giường. Hắn đi qua, đối Cố Tư nói: “Em đi tắm rửa đi.”

Cố Tư không có động tĩnh, cứ ngồi như vậy. Trang Hàn cười một chút, nói: “Không tắm cũng không sao.” Nói xong hắn liền duỗi tay đi sờ cổ Cố Tư.

Một đôi tay duỗi lại đây, Cố Tư bắt được tay Trang Hàn, nàng ngửa đầu nhìn Trang Hàn, hỏi hắn: “Hắn đâu?”

Trang Hàn: “Ai?”

“Anh có biết.” Cố Tư nhìn về phía vị trí trái tim của Trang Hàn, “Hắn còn ở tại khối thân thể này sao?”

“…”

Trang Hàn ném tay Cố Tư ra lui về phía sau một bước, đầu tóc ẩm ướt che khuất lông mày hắn, hắn hơi hơi khom lưng nhìn Cố Tư nói: “Em là như thế nào phát hiện?”

“Cái này không quan trọng.” Cố Tư bức thiết muốn biết cái đáp án kia, “Hắn còn ở đây không?”

“Cái gì hắn? Chỉ có anh!” Đôi tay Trang Hàn bắt lấy bả vai Cố Tư nói: “Em nhìn anh, anh ở trước mặt em đây, em vì cái gì muốn hàng giả kia? Em đã quên em lúc trước là như thế nào thích anh sao? Lúc trước chúng ta có hiểu lầm, hiện tại hiểu lầm đã được giải trừ, anh biết người anh yêu là em, chúng ta không thể hảo hảo ở bên nhau sao?”

“Không có khả năng!” Cố Tư tránh tay Trang Hàn ra, nàng từ phía dưới gối đầu lấy ra một cây đao, chỉ vào Trang Hàn nói: “Em không yêu anh, anh có thể hay không… Có thể hay không nói cho em biết hắn đang ở đâu? Em cầu anh, em không thể không có hắn.”

Trang Hàn không thể tưởng tượng nói: “Em vì một hàng giả mà cầu anh? Lúc trước em bị khi dễ thảm như vậy em cũng không có cầu anh.”

“Em xin anh.” Cố Tư chậm rãi quỳ gối trước mặt Trang Hàn, nước mắt rơi như mưa nói: “Em không thể không có hắn.”

“Vậy…” Trang Hàn vỗ vỗ ngực chính mình, “Anh ở đâu? Anh phải làm sao bây giờ?”

Một giấc ngủ dậy đầu đau muốn nứt, Trang Hàn trong lòng nói tối hôm qua đám tiện nhân kia quả thật muốn mưu sát, uống nhiều như vậy liền sẽ xảy ra chuyện tốt sao?

Vừa mới chuẩn bị rời giường uống miếng nước, liền sờ đến bên người có một cái cánh tay bóng loáng.

Trong nháy mắt kia cả người hắn đều muốn nổ, đây là làm sao? Đêm qua hắn không chỉ có uống say, còn rượu say loạn tính?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN