Bọn Đàn Ông Này Có Độc
Chương 50: Giằng co (2)
Beta: Ami
Du Hạo Nam ở bên ngoài đợi không đến 10 phút thì cửa văn phòng đã bị mở ra.
Thu Dật Bạch gục đầu thất bại đi ra ngoài, nhìn thấy người ngoài cửa thì sửng sốt một chút, mới vừa bình tĩnh lại bắt đầu tức giận: “Anh tới đây làm gì?”
“Văn phòng của Tổng giám đốc Thu, số lần tôi tới chưa chắc ít hơn cậu.” Du Hạo Nam trực tiếp đi vào, thấy Thu Dật Bạch rời đi thì lại gọi lại: “Hôm nay đến là vì việc tư, đạo diễn Thu hẳn chắc có hứng thú nghe một chút.”
Cửa văn phòng lại lần nữa khép lại, Du Hạo Nam đưa di động đến trêи bàn Thu Dật Mặc.
Thu Dật Mặc vừa ngồi xuống, nhìn ảnh chụp cũng không có phản ứng gì, chỉ là nhàn nhạt giương mắt: “Người chụp ảnh đâu?”
Du Hạo Nam không đáp, ngược lại dùng ngữ khí khẳng định nói: “Anh quả thực đã biết việc này.”
Thu Dật Bạch bước nhanh đến nhìn ảnh chụp đủ khiến anh lại nổi trận lôi đình xong yên lặng nhìn chằm chằm Thu Dật Mặc: “Anh biết chuyện này từ khi nào?”
“Ngày hôm qua, anh cho người tra xét ngày cha của chúng ta gặp Tả Ninh ở nhà hàng, nhìn từ camera theo dõi thì không nghe được họ nói gì, chẳng qua camera lại đối diện với mặt bàn nên thấy được ảnh chụp.” Thấy Thu Dật Bạch sắc mặt xanh mét, Thu Dật Mặc lại bổ sung: “Yên tâm, vẫn chưa có ai xem qua, lúc phát hiện anh đã xóa đi.”
Dứt lời, Thu Dật Mặc lại ngẩng đầu nhìn Du Hạo Nam: “Chủ tịch Du cầm những ảnh chụp này tới tìm tôi là có ý gì?”
Du Hạo Nam khoanh tay ngồi ở đối diện Thu Dật Mặc: “Đột nhiên muốn đánh cuộc một chút mà thôi.”
“Đánh cuộc gì?”
“Đánh cuộc Tổng giám đốc Thu liệu có quan tâm những tấm ảnh chụp này bị lọt ra ngoài hay không, dù sao anh cũng là nam chính.”
“Chủ tịch Du cũng thấy đấy, nam chính trong ảnh chụp có hình tượng tốt đẹp, dù cho bị lọt ra ngoài thì cũng không tổn hại gì.”
“Đúng không? Vậy tôi thua rồi à?” Du Hạo Nam đảo mắt về phía Thu Dật Bạch: “Chỉ có điều đạo diễn Thu liệu có để ý? Chỉ cần đạo diễn Thu để ý thì tôi nghĩ tôi sẽ không thua cuộc.”
Thu Dật Bạch đón nhận ánh mắt của Du Hạo Nam: “Ninh Ninh nói, người chụp là Giang Thuần Tâm, cô ta là người phụ nữ của anh.”
“Người phụ nữ kia tôi đã xử lý, ảnh chụp trêи tay cô ta không thể lọt ra ngoài.” Du Hạo Nam nhẹ nhàng cười: “Không cần phải nhìn tôi như vậy, cũng không phải là tôi đưa ảnh chụp cho cha của các người. Nếu một hai phải tìm người để tính sổ, vậy thì cả ba người chúng ta đều xem như là đầu sỏ, bởi vì chúng ta là người đồng ý đổi nữ chính nên mới chọc giận người phụ nữ kia.”
Thu Dật Bạch suy sụp ngồi trêи sô pha, nếu sớm biết có kết quả này thì lúc trước anh tình nguyện để Giang Thuần Tâm tiếp tục diễn.
“Xử trí người phụ nữ kia rất đơn giản nhưng hiện tại khó là ở cái này.” Du Hạo Nam chỉ chỉ di động trêи bàn: “Đó là ảnh chụp, trong tay Thu Quốc Bình cũng có, ông ta là dạng người gì, so với tôi thì hai người các anh rõ ràng nhất. Hôm nay tôi đến đây, chẳng qua là muốn nói cho hai người biết, còn hai người muốn giải quyết thế nào thì tôi không quản được.”
Thu Dật Mặc thất thần nhìn sắc mặt ửng hồng của cô gái trong ảnh chụp, 2 giây sau mới nói: “Qua mấy ngày nữa em gái tôi sẽ tới tiếp quản Tinh Thần Giải Trí, tôi chuyển về tập đoàn bên kia.”
Du Hạo Nam nhướng mày: “Cho nên?”
“Cho nên, tôi sẽ làm việc gần ông ấy, so với hiện tại thì càng có cơ hội tiếp cận, ở nhà cùng công ty, hai nơi đều đầy đủ. Chỉ cần ông ấy lưu ảnh chụp vào ổ cứng hay USB liền dễ xử lý. Bạn tôi có quen biết một hacker chuyên nghiệp, đến lúc đó, có thể để cậu ta lấy được hết thảy từ di động, máy tính cùng internet.”
“Nghe không tồi, nhưng vị chủ tịch Thu kia, cũng không phải dễ đối phó.”
“Cái này không cần chủ tịch Du lo lắng, tôi sẽ làm việc cẩn thận, dù không nắm chắc 10 phần thì cũng sẽ không kinh động đến ông ấy.”
“Nhưng hiện tại điều quan trọng là hai người cách xa Tả Ninh một chút.” Du Hạo Nam lười nhác quét mắt qua hai anh em họ: “Nếu lại chọc giận Thu Quốc Bình thì ông ta sẽ khai đao với Tả Ninh, đến lúc đó xảy ra chuyện gì không ai nói trước được. Không có người phụ nữ nào không sợ ảnh chụp mình lõa thể lộ ra bên ngoài, huống chi sự việc vừa qua Tả Ninh đã không chịu được.”
“Cho nên, đây mới là mục đích của anh?” Thu Dật Bạch cười lạnh một tiếng: “Anh đánh chủ ý với Tả Ninh đã bao lâu rồi?”
Du Hạo Nam đắc ý nhún vai: “Nếu cậu không có khả năng bảo vệ cô ấy, không có năng lực xử lý tốt chuyện này, vậy chỉ có thể… Nhường cho người khác.”
“Chủ tịch Du đối với Tả Ninh, rốt cuộc suy nghĩ như thế nào?” Thu Dật Mặc ý vị thâm trường nhìn Du Hạo Nam: “Dù là nhất kiến chung tình thì cũng không đến mức vừa mới quen biết liền tra xét cô ấy chứ?”
Du Hạo Nam sửng sốt, ngay sau đó cười như không cười nhìn Thu Dật Mặc: “Nói như vậy, cậu cũng từng điều tra cô ấy rồi? Hơn nữa còn thực khéo léo giống như tôi dùng một con đường chết, nếu không cậu sẽ biết sao?”
Ánh mắt Thu Dật Bạch thâm trầm chuyển động qua lại giữa hai người kia: “Các người, tra xét cái gì?”
—
“CẮT!”
Thanh âm vừa phát ra, trợ lý của Cao Hạ liền rất nhanh bước tới đưa cho anh ly nước và hỏi: “Anh Hạ muốn nghỉ ngơi một chút không? Em thấy anh không được tốt lắm.”
Vừa rời khỏi màn ảnh, trêи người Cao Hạ liền có cảm giác mệt mỏi, uống hết nửa ly nước, anh mới gật gật đầu: “Nghỉ ngơi 10 phút là đủ rồi.”
Ánh mắt theo bản năng mà nhìn sang bên cạnh, lại thấy Tả Ninh ngơ ngác nhìn về phía anh. Người bên ngoài nhìn vào, cô chính là đang nhìn Cao Hạ nhưng Cao Hạ nhìn ánh mắt cô liền biết cô không phải nhìn anh.
Thừa dịp lúc nghỉ ngơi, anh một mình đến phòng sách ở tầng hai rồi lấy di động ra gọi: “Lão Bạch, cậu có quen người có danh hiệu hacker DECEASE không?
“Cậu cũng tìm cậu ta?” Bạch Tấn ở đầu bên kia ngáp ngắn ngáp dài, bộ dáng không tỉnh ngủ: “Sao các người đều tìm cậu ta vậy?”
“Các người?”
“Tối hôm qua Thu Dật Mặc vừa gọi điện cho tôi, sáng nay Tiểu Bạch cũng hỏi, nói cái gì mà xâm nhập di động và máy tính, tôi nói các người định mưu đồ bí mật làm chuyện lớn gì? Loại chuyện này nên cho tôi tham gia nha!”
Cao Hạ không để ý đến Bạch Tấn mà chỉ nhàn nhạt nói: “Nếu bọn họ đã hỏi, vậy thì tôi không cần nữa.”
“Này, thỏa mãn một chút lòng hiếu kỳ của tôi sẽ chết sao?”
Cao Hạ không để ý Bạch Tấn ồn ào, đang chuẩn bị gác di động, bỗng nhớ tới cái gì, dừng một chút mới nói: “Lão Bạch, giúp tôi điều tra một người.”
“Sẽ không phải lại là Tả Ninh chứ?”
“Lại?” Cao Hạ nhăn nhăn mày: “Còn có ai? Thu Dật Mặc hay là Thu Dật Bạch?”
“Tiểu Bạch kia sao có thể đi điều tra bạn gái của mình? Đương nhiên là khối băng kia muốn tôi điều tra, tôi nói các người làm sao thế, một đám người nhớ thương cô gái nhà người ta?”
Không nghe được Cao Hạ trả lời, Bạch Tấn lại nói tiếp: “Việc này nói đến có hơi chút phức tạp, bây giờ cậu đang ở đâu? Tôi tới gặp cậu.”
“Còn có thể ở đâu? Hiện trường quay phim, đống biệt thự trước đó làm lễ khởi động máy quay ấy, cậu đến rồi thì gọi cho tôi, tôi xuống dưới tìm cậu, bên trong có quá nhiều người không tiện.”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!