Bọn Đàn Ông Này Có Độc - Chương 85: Chật vật
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
295


Bọn Đàn Ông Này Có Độc


Chương 85: Chật vật


Edit: Tiểu Sa

Beta: Mol + Su

Tả Ninh chỉ biết Phương Kinh Luân đi sang Anh, lại không biết anh học cái gì ở đó, khi nào sẽ về nước, lúc anh đi rồi, cả 2 gần như chỉ liên hệ thăm hỏi nhau vào những ngày lễ.

Nhưng năm đó anh và cô đều thuộc về học viện luật, theo lý thuyết nếu xuất ngoại thì cũng nên đi bồi dưỡng chuyên nghiệp, cho nên cô thật sự không ngờ rằng, bác sĩ tâm lý trong miệng Thu Đồng Tâm sẽ là Phương Kinh Luân.

“Đồng Tâm nói là gặp được cậu lúc ở trêи phi cơ về nước, vậy cho nên cậu….Thì ra đã sớm trở về?”

Phương Kinh Luân gật đầu: “Lúc ấy chị gái của tôi sợ em nghe xong sẽ có áp lực, thế nên mới lừa em rằng tôi còn chưa trở về, chị ấy không có ác ý.”

“Mình hiểu.”

“Vậy em… Em thật sự lại… Tự sát sao? Nhưng ngày đó chính tai tôi nghe thấy em nói với bác sĩ Lâm…..”

“Trời ơi! Anh thật là ngốc!” Hình tượng đẹp trai lạnh lùng mà cô thèm nhỏ dãi đã lâu đột nhiên tan biến, Thu Đồng Tâm bất đắc dĩ phất phất tay: “Tôi lừa gạt anh đấy, vì muốn hẹn lăn giường với anh thôi!”

Còn Tả Ninh thì gắt gao nhìn chằm chằm Phương Kinh Luân: “Nói cách khác là ngày đó, cậu cũng ở trong văn phòng? Thậm chí… Bác sĩ Lâm cũng là do cậu cố ý kêu đến xem tôi?”

Dưới tình thế cấp bách, biết không thể nói dối được nữa, Phương Kinh Luân có chút ảo não, anh ăn ngay nói thật: “Là tôi nhờ chị ấy đi, ngày đầu tiên em nằm viện, chị gái đã nói với tôi.”

“Vậy cậu… Mỗi ngày đều đến bệnh viện sao?”

“Ừm.”

Yên lặng nhìn biểu tình của người đàn ông trước mặt có chút hoảng loạn, ánh mắt lại vô cùng phức tạp kia, trong đầu Tả Ninh dần dần hiện ra một chút ký ức.

Ngày đó, Thu Dật Mặc đột nhiên ôm cô đến bên trêи ngăn tủ rồi làʍ ȶìиɦ, anh thậm chí đã sớm đặt áo mưa ở đó.

Ngày đó, Thu Dật Mặc đột nhiên nói rất nhiều lời khiến người ta cảm thấy thẹn, thật không giống anh ngày thường.

Ngày đó, Thu Dật Mặc cố ý nhắc tới rất nhiều cái tên, Thu Dật Bạch, Cao Hạ, Du Hạo Nam, bao gồm cả chính anh, chẳng phải là 4 người sao?

Vấn đề Thu Đồng Tâm nói vừa rồi, Phương Kinh Luân nói những lời này lúc ở quán bar, cái gọi là 4 – 5 người, chắc hẳn chính là chỉ cô đi.

Thì ra, những việc ngày đó Thu Dật Mặc làm, đều là cố ý.

Cái tên đàn ông lạnh như băng kia, cùng ba của anh đều giống nhau, luôn tính kế.

Nhếch khóe miệng cười cười tự giễu, Tả Ninh chậm rãi nói: “Ngày đó, mình cùng người đàn ông kia làm gì ở phòng bệnh, cậu đều nghe hết tất cả?”

Phương Kinh Luân do dự một chút xong vẫn gật đầu.

“Cũng tốt, cậu đã nghe thấy hết, cũng khá tốt.” Lẩm bẩm nói nhỏ vài câu, Tả Ninh đột nhiên kéo Thu Đồng Tâm đi ra ngoài: “Xin lỗi, mình còn có việc, đi trước.”

Phương Kinh Luân đuổi theo ra khỏi văn phòng rồi lại ngừng lại, anh chỉ đứng ở cửa lẳng lặng nhìn bóng lưng cô đi vội vã, thậm chí có thể nói là chật vật.

Thẳng đến khi vào trong xe, Thu Đồng Tâm mới thử hỏi: “Không có chuyện gì chứ?”

Tả Ninh quay đầu nhìn Thu Đồng Tâm và cười cười: “Vẫn ổn, chỉ là không nghĩ tới sẽ gặp lại cậu ấy.”

“À thì… Không phải là… Bạn trai cũ của chị đó chứ? Chị vừa rồi nói anh ta nghe hết tất cả, là có ý gì? Chị bị bắt gian trêи giường sao?”

Tả Ninh lại một lần nữa bị biểu tình khoa trương của Thu Đồng Tâm chọc cười: “Chị chỉ từng có một người bạn trai, đó chính là anh hai của em, nhưng Phương Kinh Luân… Cậu ấy là một người rất quan trọng đối với chị.”

“Mối tình đầu?”

“Là người cho chị sinh mệnh thứ hai.”

“Ý nghĩa như vậy?”

Tả Ninh nhìn Thu Đồng Tâm trừng lớn đôi mắt, đột nhiên cũng muốn nói hết, thế là cô liền mở miệng nói tiếp: “Em vừa rồi cũng nghe cậu ấy nói rồi đó, chị tự sát, đó là chuyện xảy ra vào hồi năm nhất đại học. Lúc ấy nếu không phải có 3 người bạn cùng phòng và cả Phương Kinh Luân thì cái mạng này của chị hẳn đã không còn. Về sau chị còn bị bệnh trầm cảm, cũng là chính 4 người họ đã chăm sóc cho chị, đó là khoảng thời gian khó khăn nhất trong cuộc đời chị, thế cho nên cả 4 người họ đối với chị, đều rất đặt biệt, nếu nói có bao nhiêu đặc biệt, đại khái là… Vì bọn họ, chị có thể làm bất cứ điều gì.”

“Cho nên? Anh ta nghe được chị cùng người đàn ông khác ở bên nhau, chị cảm thấy có lỗi với anh ta, thế là liền lôi kéo em chạy đi?”

“Vừa rồi em nói với chị, lúc Phương Kinh Luân uống say đã hỏi em cái gì?”

“Anh ta nói…..” Thu Đồng Tâm đột nhiên ngồi thẳng thân mình, không dám tin tưởng mà nhìn Tả Ninh: “Cô gái mà anh ta nói…Là chị?”

Giờ phút này Thu Đồng Tâm hoàn toàn không bởi vì sự tự luyến trước đó mà ngượng ngùng, ngược lại đem tất cả sự chú ý đặt lên con số trong câu nói.

Chỉ thời gian vài giây ngắn ngủi, ánh mắt của Thu Đồng Tâm nhìn về phía Tả Ninh từ quan tâm hoàn toàn trở nên nghiêm nghị: “Trời đất ơi, đó giờ em không biết luôn nha! Thì ra chị thâm tàng bất lộ! Đến tột cùng là 4 hay là 5 người? Nếu là 5 người, vật thì hơn em hẳn cả 1 người!”

“Không phải như em nghĩ đâu, nhưng… Cũng không sai biệt lắm….”

Tả Ninh vô lực cười cười, tuy nói Thu Dật Mặc tính kế khiến cho cô tức giận, nhưng sao cô có thể không thừa nhận mọi chuyện?

Cô phát sinh quan hệ với Cao Hạ, cô làm bạn gái Thu Dật Bạch, cô cùng Thu Dật Mặc lần lượt làʍ ȶìиɦ, cô còn có quan hệ không rõ ràng với Du Hạo Nam.

Nếu nói Cao Hạ và Thu Dật Bạch chỉ là chuyện quá khứ, có thể không cần so đo, vậy còn Thu Dật Mặc cùng Du Hạo Nam, cô căn bản không có cách nào phủi sạch quan hệ.

Ít nhất cô không có dũng khí lớn tiếng mà nói với Phương Kinh Luân: Tất cả đều là hiểu lầm, mình không phải là người như vậy.

Cô còn nhớ rõ, Phương Kinh Luân trong trí nhớ thẳng thắn ngay thẳng, đơn thuần thiện lương, một người như vậy, hẳn là không thể chấp nhận được việc cô biến thành như thế. Chính cô cũng không dám nhắc tới với 3 người bạn cùng phòng của mình những sự việc phát sinh trong khoảng thời gian này.

Kỳ thật cô vẫn rất sợ, sợ hình tượng của mình ở trong lòng bọn họ nháy mắt sẽ bị hủy, sợ bọn họ sẽ thương tâm rồi thất vọng.

Bởi vì 7 năm trước, chính bọn họ một bước kéo cô từ dưới đầm lầy lên, bởi vì suốt mấy năm qua, cô luôn nỗ lực tạo ra một hình tượng thật tốt trước mặt bọn họ.

“Nam nữ làʍ ȶìиɦ là chuyện rất bình thường, chị sợ cái gì cơ chứ?” Thu Đồng Tâm khó hiểu nhìn cô: “Nếu chị có thể chấp nhận việc này, mà anh ta không thể chấp nhận, nhiều nhất cũng chỉ có thể nói là tam quan của 2 người không hợp, lại không có cách nào phán đoán ai đúng ai sai, không ai có tư cách chỉ trích ai, chẳng phải sao?”

Lời Thu Đồng Tâm nói, không thể nghi ngờ là thấu triệt nhất. Đạo lý này Tả Ninh hiểu rõ, chỉ là hiện giờ trong lòng rất rối, mà theo hành vi bản năng của cô là trốn tránh.

“Quên đi, chị cũng đừng nghĩ nhiều nữa, vẫn là câu nói kia, thuận theo tự nhiên.” Thu Đồng Tâm nhanh chóng khởi động xe: “Bổn tiểu thư hôm nay vui vẻ, sẽ mời chị ăn một bữa.”

“Không lăn giường với trai đẹp được mà còn vui vẻ?”

“Đương nhiên, chị đã giúp em giải quyết một vấn đề lớn.”

“Vấn đề gì?”

“Vấn đề tự tin của em, thì ra không phải em không có mị lực, mà là…..” Liếc mắt nhìn Tả Ninh, Thu Đồng Tâm lại không nói nữa.

Nơi Thu Đồng Tâm đưa Tả Ninh đến, chính là nhà hàng “ɖu͙ƈ Tuyền” mà lúc trước Thu Dật Bạch và cô đã từng đến, xem ra nơi này, người nhà họ Thu đều là khách hàng VIP.

“Anh hai của em đã đưa chị đến đây rồi á?” Sau khi ngồi xuống, Thu Đồng Tâm mới nghe Tả Ninh nói, thế là Thu Đồng Tâm tỏ vẻ mặt hối hận: “Em không nên đưa chị tới đây, chị cũng đã tới đây rồi, không có sáng tạo!”

Hai người cùng nhau trò chuyện, Du Hạo Nam liền gọi điện thoại đến. Chuyện giữa bọn họ, Thu Đồng Tâm ít nhiều cũng biết, cho nên Tả Ninh nghe điện thoại cũng không cần lảng tránh: “Chuyện gì?”

“Em ở gần công ty của tôi sao? Tôi vừa rồi thấy một cô gái trông giống em tiến vào thang máy.”

Tả Ninh có chút cứng họng, bên ngoài rộng lớn như vậy mà cũng có thể nhìn thấy sao?

“Ừm, tôi đi ăn cơm với bạn.”

“Ở đâu? Vừa vặn tôi cũng muốn tìm nơi để ăn cơm.”

“Tôi đi cùng với bạn, không tiện…..”

Tả Ninh còn chưa nói xong, Thu Đồng Tâm đã lớn tiếng nói: “Chúng tôi ở ɖu͙ƈ Tuyền, trực tiếp nói với giám đốc đến tìm Thu tiểu thư là được.”

Dứt lời Thu Đồng Tâm còn nhướng mày với Tả Ninh: “Không cần cảm ơn em, em là đại công thần.”

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN