Bọn Đàn Ông Này Có Độc - Chương 86: Ngả bài
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
296


Bọn Đàn Ông Này Có Độc


Chương 86: Ngả bài


Edit: Tiểu Sa

Beta: Mol + Ami

Du Hạo Nam nhanh chóng tới nơi, nhưng không phải đi một mình mà bên cạnh anh còn có Dương Cảnh Diệu.

Giây phút nhìn thấy Thu Đồng Tâm, biểu tình của Dương Cảnh Diệu cực kỳ phức tạp, tựa hồ có kinh hỉ, và dường như cũng có phẫn nộ: “Là cô?”

Mà khi Thu Đồng Tâm nhìn thấy Dương Cảnh Diệu, trêи mặt hiển nhiên chỉ có kinh hách: “Anh…..Anh…..”

Chỉ vào Dương Cảnh Diệu ấp úng nửa ngày cũng chưa nói thành lời, Thu Đồng Tâm nhanh chóng quay đầu hỏi Tả Ninh: “Người này là ai? Ý em là anh ta có thân phận gì? Mà lại ăn mặc xa xỉ như vậy?”

“Tổng giám đốc của tập đoàn Châu Nhĩ – Dương Cảnh Diệu.”

Thu Đồng Tâm lại lần nữa ngẩng đầu nhìn Dương Cảnh Diệu vài giây xong đột nhiên cười lớn tiếng: “Ha ha ha… Thì ra anh là… là… Ha ha ha ha…”

Du Hạo Nam cùng Tả Ninh đều không hiểu chuyện gì, chỉ có Dương Cảnh Diệu nhìn thấy phản ứng của Thu Đồng Tâm thì cả khuôn mặt đen lại, sau đó hắn liền nhanh chóng đi về phía Thu Đồng Tâm.

Tả Ninh theo bản năng đứng che trước người Thu Đồng Tâm: “Anh muốn làm gì?”

Dương Cảnh Diệu tức giận không thôi, hắn nhìn Du Hạo Nam và nói: “Mau kéo người phụ nữ của cậu ra!”

Du Hạo Nam ngược lại đứng khoanh tay, bộ dáng như xem kịch: “Có chuyện gì mà làm cậu tức giận như vậy?”

Khi Dương Cảnh Diệu còn muốn lướt qua Tả Ninh để túm lấy Thu Đồng Tâm thì tiếng cười khoa trương của Thu Đồng Tâm rốt cuộc cũng có chút hòa hoãn, Thu Đồng Tâm chỉ vào Dương Cảnh Diệu và nói: “Thì ra anh là Tổng giám đốc của tập đoàn Châu Nhĩ, tôi còn tưởng anh là… Ha ha ha ha… Tôi chỉ cần 3000 tệ đã có thể ngủ với Tổng giám đốc của tập đoàn Châu Nhĩ… Ha ha ha ha…”

“Phốc!” Du Hạo Nam cũng không nhịn được, suýt chút nữa cười đến đau bụng: “Thì ra… Ha ha ha… Dương Cảnh Diệu, mẹ nó cậu đúng là nhân tài! Tôi đã thấy lạ sao cậu sống chết cũng không nói kết quả đánh đố cho tôi, thì ra không chỉ không có đủ 30 người đến tìm cậu, mà cậu còn ngủ với cô gái này… Tốt xấu gì cậu cũng đường đường là Tổng giám đốc của tập đoàn Châu Nhĩ, mà giá trị chỉ có mỗi 3000 tệ….”

Dương Cảnh Diệu oán hận mà trừng mắt nhìn anh, cuối cùng vòng qua người Tả Ninh còn chưa biết tiền căn hậu quả rõ ràng, một phen túm lấy cánh tay Thu Đồng Tâm rồi kéo ra ngoài.

Thu Đồng Tâm cười đến cả người không có sức lực, cũng không giãy giụa, để tùy ý Dương Cảnh Diệu kéo ra cửa như vậy.

Đứng hồi lâu Du Hạo Nam mới miễn cưỡng bình tĩnh trở lại, tâm tình cực kỳ tốt nói với Tả Ninh về chuyện đánh đố giữa anh và Dương Cảnh Diệu, kết quả hai người lại cười to một trận.

Du Hạo Nam hiếu kỳ hỏi: “Cô gái kia là ai? Nhìn có chút quen mắt, giống như đã từng gặp qua, cô ấy bảo tôi nói với giám đốc tới tìm Thu tiểu thư, Thu….”

Nháy mắt tiếp theo, biểu tình của anh liền lập tức suy sụp xuống: “Cô ấy chính là đại tiểu thư tập đoàn Thu Viễn – Thu Đồng Tâm?”

Tả Ninh nghĩ Du Hạo Nam không thích người của nhà họ Thu nên mới có phản ứng như vậy, ai ngờ cô vừa gật đầu, Du Hạo Nam liền hơi tức giận mà chất vấn: “Chẳng phải em đã chia tay với Thu Dật Bạch rồi sao? Sao lại còn thân thiết với em gái của anh ta như vậy?”

“Chúng ta… Giữa tôi và cô ấy thì liên quan gì đến Thu Dật Bạch? Tôi cũng không phải bởi vì cô ấy là người nhà họ Thu mà làm bạn với cô ấy.”

Sắc mặt Du Hạo Nam lúc này mới giãn ra, anh cầm thực đơn đưa cho Tả Ninh: “Em chọn đi, hai người kia phỏng chừng sẽ không trở lại, tôi ăn cùng em.”

Nhìn thực đơn thấy mấy cái tên và hình ảnh quen thuộc, Tả Ninh đột nhiên có chút hoảng hốt.

Những món này lần trước Thu Dật Bạch đưa cô tới đã từng ăn qua.

Thu Dật Bạch rất tinh tế, ở bên cô không bao lâu liền biết rõ khẩu vị của cô, mỗi lần gọi món đều là món cô thích ăn, lần đó bọn họ ngồi ở chỗ này ăn cơm, thậm chí còn ôm hôn hồi lâu.

Thấy cô nhìn thực đơn xuất thần, Du Hạo Nam liền hiểu được.

Mày không tự giác mà nhăn lại, dừng một chút anh nói: “Hay là chúng ta đi chỗ khác? Ăn cháb món cay Tứ Xuyên rồi, đột nhiên không muốn ăn nữa.”

Tả Ninh phục hồi tinh thần xong gật đầu nói: “Được a.”

Nhưng hai người vừa đứng dậy thì cánh cửa liền mở ra, đi vào là một đám người, tất cả đều giày da tây trang, khí thái bất phàm, người dẫn đầu chính là Thu Dật Mặc.

Hình ảnh cực kỳ tương tự với lần trước.

Lần trước cũng là Tả Ninh cùng Thu Dật Bạch ở chỗ này, Thu Dật Mặc cùng Du Hạo Nam đột nhiên tiến vào. Mà lúc này, chẳng qua là thiếu Thu Dật Bạch, nhưng mà… Vị trí hiện tại là Du Hạo Nam.

Trong nháy mắt nhìn thấy Thu Dật Mặc, Du Hạo Nam nắm tay Tả Ninh chặt hơn, Tả Ninh không cự tuyệt, thậm chí còn chủ động cùng anh đan mười ngón tay vào nhau, cô chỉ lạnh lùng nhìn bóng dáng người đàn ông cao lớn ở nơi xa.

Đồng tử Thu Dật Mặc hơi co lại, nhưng vẫn không nói gì, cũng không chào hỏi Du Hạo Nam, chỉ là cùng 4 – 5 người phía sau đi đến một cái bàn lớn nhất rồi ngồi xuống.

Tả Ninh vừa đi theo Du Hạo Nam tới cửa thì di động liền vang lên, điện thoại hiển thị là Thu Dật Mặc.

Cô quay đầu lại, nhìn sườn mặt người đàn ông đang ngồi, anh cầm di động, khuôn mặt không có biểu tình nhìn cô, trong mắt tựa hồ đều là tự tin, giống như anh tự tin và đắc ý có thể khống chế tất cả.

Thấy Tả Ninh nhìn anh, anh lại tiếp tục cúi đầu gõ cái gì đó trêи di động, sau đó Tả Ninh nhanh chóng nhận được tin nhắn WeChat, chỉ có hai chữ ngắn gọn: Lại đây.

Du Hạo Nam cúi đầu liền thu hết tin nhắn vào trong mắt, cho nên anh lạnh lùng liếc nhìn Thu Dật Mặc xem như cảnh cáo, cũng coi như là thị uy.

Thu Dật Mặc không dao động, tiếp tục gửi tin nhắn: Không muốn lấy ảnh khỏa thân của em về?”

Một khắc nhìn thấy tin nhắn, Tả Ninh sửng sốt một chút, ngay sau đó cô xoay người nói với Du Hạo Nam: “Chờ tôi một chút.”

Du Hạo Nam bắt lấy tay cô không chịu buông, cô chỉ có thể nói: “Vậy anh đi cùng tôi.”

Vì thấy hai người cùng nhau quay lại, Du Hạo Nam nhìn lướt qua mọi người trêи bàn: “Tôi cùng Tổng giám đốc Thu có lời muốn nói, phiền các vị lánh đi một lát.”

Mấy người này đều là người của tổng bộ tập đoàn Thu Viễn, tự nhiên đều biết Du Hạo Nam, thấy anh nói như vậy, không tự giác mà liếc mắt nhìn Thu Dật Mặc, được Thu Dật Mặc gật đầu mới đứng dậy rời đi.

Khi toàn bộ đại sảnh chỉ còn lại 3 người bọn họ, Tả Ninh nhìn Thu Dật Mặc và chậm rãi nở nụ cười.

Loại tươi cười này, Thu Dật Mặc chưa bao giờ nhìn thấy trêи mặt cô, như là châm chọc, như là khinh thường, thậm chí là thương hại đồng tình.

Sau đó, Tả Ninh mở WeChat, click mở nhóm chat của cô với 3 người bạn cùng phòng xong bình tĩnh thu âm giọng nói: “3 tháng trước, tớ cùng một người đàn ông xa lạ lên giường, còn bị người thứ ba chụp lén, những ảnh chụp đó có khả năng bị phát tán ra ngoài, đến lúc đó các cậu có còn xem tớ là bạn không? Có thất vọng về tớ không?”

Lời cô nói, từng câu từng chữ truyền vào tai hai người đàn ông, hai người chưa từng nghĩ cô sẽ làm vậy, Du Hạo Nam nắm tay cô chặt hơn, bàn tay Thu Dật Mặc trêи sô pha bất giác nắm chặt.

Không bao lâu, trong nhóm chat liền truyền đến tin nhắn, tất cả đều là giọng nói.

Không có nửa điểm do dự, Tả Ninh mở giọng nói lên, hơn nữa đều là tha thứ, cô tiếp tục cười khẽ, nhìn Thu Dật Mặc liếc mắt một cái, sau đó nắm tay Du Hạo Nam rồi cũng không quay đầu lại mà rời đi.

Thẳng đến khi bóng dáng 2 người biến mất ở cửa, Thu Dật Mặc mới đột nhiên nắm chặt sô pha.

Ánh mắt Tả Ninh nhìn anh vừa rồi, quá lạnh lùng.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN