Bọn Đàn Ông Này Có Độc
Chương 128: Nam nhân văn nhã nổi bão
Bầu иɦũ ɦσα tuyết trắng bị tay trái hắn xoa nắn nổi lên một mảng đỏ ửng, nhìn qua càng thêm no đủ mượt mà, đầu иɦũ ɦσα bên kia bị môi lưỡi hắn dùng sức ɭϊếʍ ʍút̼ cũng càng thêm đứng thẳng sưng to.
Cánh tay phải của hắn cách một lớp qυầи ɭót ướt đẫm vuốt ve hoa huyệt kiều nộn, vải dệt mỏng manh dán vào hoa phùng phác hoạ ra hình dạng mê người.
“Nha……” Kɧօáϊ cảm tê dại từ chân tâm truyền tới, Tả Ninh nhịn không được cong người lên đón nhận ý hùa của hắn.
Ánh mắt Văn Khải An thâm trầm, thở dốc dồn dập, nhưng hắn vẫn kiên nhẫn mà vuốt ve chơi đùa cánh hoa ướt át, khi thăm dò đến thịt mềm cất giấu trong hoa hạch lại càng thêm dùng sức ấn lộng xoa bóp.
Mật dịch ào ạt trào ra, làm ngón tay hắn hoàn toàn ướt nhẹp, nghe cô nhịn không được ưm một tiếng, hắn rốt cuộc cũng chậm rãi kéo qυầи ɭót ướt đẫm xuống, làm nơi riêng tư phấn nộn hoàn toàn hiện ra trước mắt hắn.
Nhìn hoa huyệt hơi hơi đóng mở, cùng với chất lỏng trong suốt sóng sánh hắn nhịn không được ɭϊếʍ ɭϊếʍ môi, vươn ngón trỏ cắm vào đường đi nhỏ hẹp.
“Ân……” Tả Ninh vặn vẹo eo nhỏ, hoa huyệt theo bản năng co rụt một chút, làm ngón tay hắn bị bao vậy càng chặt.
Thấy trêи khuôn mặt ửng hồng của cô đều là vui thích, Văn Khải An liền thậm nhập thêm một ngón tay, nhẹ nhàng thọc vào rút ra, ngón tay ngẫu nhiên moi lộng một chút, liền chọc đến cô rêи rỉ liên tục.
Mật dịch càng trào ra càng nhiều, âm thanh ngón tay hắn quấy loạn cũng bắt đầu truyền đến rõ ràng vào tai hai người, Tả Ninh cuộn ngón chân, đôi tay vô lực nắm lấy thảm.
Nhìn trêи trán nam nhân trước mắt rõ ràng đã đổ mồ hôi, nhưng vẫn không nhanh không chậm trêu đùa cô, cô nhịn không được thở gấp mở miệng: ” Anh…… Anh làm như vậy…… Nghẹn…… Không nín được có thể…… Có thể…… Vào được nha……”
“Được.” Hắn gật gật đầu, biểu tình kia nghiêm túc giống như chuẩn bị làm báo cáo.
Tả Ninh bị hắn chọc cười khanh khách ra tiếng, nhìn hắn vội vàng cởi đai lưng của mình, trêu chọc nói: “Tôi không nói anh tiến vào, có phải anh vẫn không dám tiến vào hay không a?”
Người nam nhân này chơi cũng thật tốt, rõ ràng ngay từ đầu là hắn chủ động, rõ ràng cũng là hắn không cho cô cự tuyệt, nhưng tới tình trạng này, hắn ngược lại lại theo khuôn phép cũ.
“Tôi sợ còn chưa đủ ướt, sẽ làm đau em.” Thô suyễn phóng xuất ra côn thịt to lớn đã sớm căng chặt, nhưng đột nhiên hắn lại nhớ đến cái gì đó, vẻ mặt ảo não, “Chỗ này của tôi không có áo mưa.”
“Bà dì của tôi vừa mới đi, là thời kỳ an toàn, anh có thể….. Bắn ở bên ngoài.”
Nghe xong một câu này của cô, Vân Khải An lại một lần nữa ôm cô lên, dùng côn thịt cứng rắn chống lên miệng huyệt lầy lội, chậm rãi đẩy vào bên trong.
“Ngô……” Khi côn thịt to lớn cực nóng hoàn toàn đi vào, cảm giác chật hẹp đè ép làm hắn nhịn không được kêu lên một tiếng. Không có cách trở của áo mưa, cảm giác cư nhiên có thể mãnh liệt như thế.
Vừa rồi nhẫn lại đã lâu, bây giờ được phóng thích, hắn đã không còn sự kiên nhẫn của lúc trước, dùng sức chuyển động eo, nhanh chóng thọc vào rút ra, không ngừng đâm vào chỗ sâu nhất trong hoa huyệt cô.
“Ân…… A……” Tả Ninh quấn hai chân lên hông hắn, đôi tay kéo lấy cúc áo sơ mi hắn, đáng tiếc quần áo này chất lượng quá tốt, cô thử vài lần cũng không thể kéo ra được, chỉ có thể cách một lớp vải dệt mềm mại thoải mái, vuốt ve lồng ngực cực nóng của hắn, thỉnh thoảng ngẫu nhiên lướt qua đầu иɦũ ɦσα cưng cứng liền khiến thân thể hắn run rẩy.
Cảm giác cô lần này, so với lần trước ở bên cạnh hắn có vẻ dễ dàng mở rộng hơn, Văn Khải An trầm tư một lát, vẫn ách giọng hỏi: “Ở chỗ này hơn một năm, bên cạnh em….. Từng có người khác không? Ngoại trừ Cao Hạ khoảng thời gian trước.”
“Đương nhiên là có, còn có rất nhiều a, bằng không những lúc…… Hư không…… Thì phải làm sao?”
Động tác của hắn cứng lại, vòng tay đang đỡ eo cô cũng nắm thật chặt, đột nhiên hắn dùng sức đâm tới, động tác tàn nhẫn, hoàn toàn không khống chế như lúc trước.
“A a…… Anh…… Chậm một chút…… A nha……” Tả Ninh cũng không nghĩ tới một nam nhân văn nhã khi nổi bão lại đáng sợ như vậy, nhanh chóng mở miệng xin tha, “Đừng…… Sâu như vậy a…… Đâm đến…… Ân a…… Nơi đó…… Đừng……”
Văn Khải An lại giống như không nghe thấy cô nói, tiếp tục va chạm mãnh liệt, cho dù cô hét chói tai cao trào, hắn cũng không cho cô cơ hội bình ổn hơi thở. Tận đến khi cô cao trào lần thứ hai, hắn cảm giác bản thân mình cũng không chịu đựng được, lúc này mới vội vàng rút côn thịt ra, phun thẳng lên trêи bụng cô.
Lồng ngực Tả Ninh phập phồng, mở miệng thở dốc một hồi lâu, tức giận trừng mắt hắn: “Dương cụ giả, mỗi cái 300 đồng, mua một lần mấy loại kϊƈɦ cỡ, đáng tiếc không có cái nào thoải mái, trực tiếp ném rồi, cái này không tính là bên tôi có rất nhiều nam nhân sao?”
Văn Khải An sửng sốt một chút, lúc này mới ngước mắt lên nhìn cô, thấy hai luồng tuyết trắng trước ngực cô vẫn không ngừng run rẩy, cái bụng nhỏ cũng một mảnh lầy lội đầy hạt giống lửa nóng của hắn, phía dưới cũng không ngừng phun trào mật dịch, khung cảnh nhìn như thế nào cũng thấy ɖâʍ mĩ nhưng lại cực kỳ mê người.
Côn thịt vừa mới phóng thích xong lại có dấu hiệu đứng thẳng, hắn cúi người ôm cô vào trong ngực, hôn lên cái miệng nhỏ đang không ngừng đóng mở của cô, thấp giọng nói: “Dương cụ giả cũng không được, sau này tìm tôi.”
Tả Ninh nhịn không được “Phụt” cười một tiếng, nam nhân này sao lại đáng yêu như vậy? Nhưng rõ ràng lớn lên lại có khuôn mặt lạnh nhạt xa cách vạn dặm a!
Nhìn cô cười đến hai núm иɦũ ɦσα run rẩy, ánh mắt Văn Khải An càng sâu, hạ thân gắt gao chống lên hoa huyệt ướt át của cô, ở bên tai cô nhẹ giọng nói: “Lại một lần nữa, được không?”
“Có phải hơn một năm nay anh chưa từng có nữ nhân không? Anh hẳn phải biết, vấn đề như thế này không cần hỏi, trực tiếp nhào lên là được.”
“Chưa từng có.” Hắn nhìn cô một cái thật sâu, bế cô đến một góc sạch sẽ khác của tấm thảm, cơ thể nóng bỏng lập thức đè lên, “Sau này sẽ không hỏi.”
Vừa dứt lời, hắn liền cúi đầu ngậm lấy đầu cua đã sớm sưng lên của cô nhẹ nhàng hút cắn, ngẫu nhiên còn phát ra âm thanh “Chậc chậc” sắc tình.
Cơ thể vừa mới cao trào hai lần làm sao chịu được kϊƈɦ thích như thế này, cả người Tả Ninh run lên, hai chân lại không tự giác quấn lấy eo hắn, dùng hoa huyệt ướt dầm dề cọ xát với côn thịt đã sớm cương cứng hơn phân nửa.
Vật kia nhanh chóng biến lớn, chỉ một lúc liền sưng to tới cực điểm, nhờ mật dịch vừa rồi tràn ra, hắn kϊƈɦ thích phía trước một chút liền thẳng eo mà đâm vào.
“Ách…… A……” Đôi tay của Tả Ninh gắt gao nắm chặt lấy áo sơ mi của hắn, làm càn rêи rỉ.
Mồ hôi từ trêи khuôn mặt tuấn tú chảy xuống, nhìn gương mặt ngày thường cấm ɖu͙ƈ bây giờ lại hoàn toàn bị tình ɖu͙ƈ bao trùm, nhiều thêm vài phần dã tính, cũng nhiều thêm vài phần gợi cảm.
Rốt cuộc vẫn thấy được tương phản. Tả Ninh ở trong lòng cười khẽ một tiếng, nhưng không nhịn xuống tâm tư muốn trêu đùa hắn: “Lâu như vậy…… Chưa từng có nữ nhân, lúc…… Không nhịn được….. Thì làm sao? Anh tự an ủi sao?”
Vấn đề như vậy, nhất định đã có đáp án, nhưng cô vẫn muốn nghe hắn trực tiếp nói.
Quả thực, khuôn mặt vốn có chút phiếm hồng lại đậm thêm vài phần, hắn một bên ra sức lao tới, một bên thấp thấp từ trong cổ họng trào ra một tiếng: “Phải.”
“Vậy lúc anh….. Tự an ủi, nghỉ….. Đến ai?”
Hắn ngẩng đầu nhìn cô, con ngươi màu đen nhuốm đậm tình ɖu͙ƈ sâu không thấy đáy, bình thường luôn là ánh mắt quạnh quẽ nhưng bây giờ không chỉ vô cùng nóng bỏng còn mang theo vài phần sắc bén như mãnh thú.
Tả Ninh nhìn đến trong lòng run rẩy, ám đạo bản thân chỉ sợ là dẫn lửa thiêu thân.
Editor: sacnu
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!