Đợi Đi... Vết Thương Nào Rồi Cũng Lành-Lư Tư Hạo - Nếu biệt ly là chuyện khó tránh vậy hãy mạnh mẽ để có thể ung dung đối mặt
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
641


Đợi Đi... Vết Thương Nào Rồi Cũng Lành-Lư Tư Hạo


Nếu biệt ly là chuyện khó tránh vậy hãy mạnh mẽ để có thể ung dung đối mặt


Hy vọng bạn có thể thong dong đối mặt với những điểm mốc quan trọng trong vận mệnh,
Có thể mỉm cười khi đối diện với biệt ly
Có thể mang lòng cảm kích với tất cả những ai đã từng bầu bạn,
Hy vọng dù có trải qua bao thương hải tang điền , bạn vẫn có thể là chính mình thuở ngày xưa ấy,
Để rồi tìm được những điều thực sự đáng trân trọng,
Những điều đó,
Cần bạn phải để tâm quan sát , để tâm tìm kiếm.
Mong bạn có thể vững tin vào mơ ước của mình,
Bởi vì trên thế giới này, ước mơ là điều trân quý nhất
Chỉ cần bạn dám mơ mộng,
Nhất định bạn sẽ tìm được một người sát cánh bên bạn đến ngày ước mơ thành hiện thực.
——————————————-
                      1. THI TỐT NHÉ!

       Tháng Sáu là quãng thời gian dồn dập quá nhiều sự kiện: mùa tốt nghiệp, mùa chia ly, vô số sinh viên đại học tỏa đi tứ xứ để bước chân vào xã hội khắc nghiệt, và những người ngồi trong lớp học như các bạn cũng đón chào một thời khắc then chốt trong cuộc đời , ấy chính là thi đại học.
       Ngồi trong phòng học nóng nực, không khí oi ả bức bối, những cơn mưa rào bất chợt rõ ràng là bầu trời ban trưa, bỗng chốc tối sầm như buổi tốt. Thế nhưng những chuyện này cũng chẳng ảnh hưởng quá nhiều đến bạn, bởi lúc này, bạn đang cống hiến bản thân mình cho đống bài tập ngồn ngộn, cho đám từ vựng học mãi chẳng hết, cho đống văn học cổ đại chẳng thể nhớ nổi, và còn cho những công thức số học chẳng hiểu đến từ đâu. Nghe tiếng thầy cô viết bài trên bảng, bạn ngẩng đều cố sức đọc; trước mặt , sách giáo khoa và tài liệu photo đã chất thành một chồng nhỏ; bạn nghĩ thi xong, mình nhất định phải tìm một con phố đông người mà điên cuồng chạy, phải nằm ngay giữa đường dang chân dang tay thành hình chữ đại, phải xé bằng sạch đống sách và bài tập kia đi, và phải nói với người ấy câu ” tớ thích cậu”  đã giấu trong lòng từ rất lâu nữa.
        Thế nhưng mùa hè năm ấy, sau khi thi xong đại học, hầu như tôi chẳng hoàn thành được mấy việc muốn làm. Sách vở được mẹ tôi thu dọn gọn gàng, mặc dù tôi biết thừa mình sẽ chẳng bao giờ giở ra xem nữa. Tôi cũng chẳng thế nói với người ấy cái câu ” tớ thích cậu” kia. Trong lỷ yếu , cô ấy rất nghiêm túc viết rằng: Cảm ơn cậu nhé, anh bạn,  tớ sẽ nhớ cậu.
         Cho đến khi đánh mất cuốn kỷ yếu ấy, cho đến khi những cuộc trò chuyện trên mạng cũng thưa dần, tôi mới nhận ra có một số điều đã biến mất.
         Có những chuyện, chỉ khi nào ta hồi tưởng lại mới có thể dần hiểu rõ ràng. Cuối cùng tôi cũng biết , hóa ra còn có rất nhiều điều quan trọng hơn thi cử, ví dụ như cùng nhau trải qua lớp 12, ví dụ như người cùng bạn điên cuồng, cùng bạn mơ mộng, ví dụ như một bản thân luôn luôn cố gắng trong lặng lẽ của chính mình. Cũng có lẽ điều khiến tôi hoài niệm không phải là thi đại học, mà là những tháng ngày ngập tràn hy vọng ấy. Tôi của bây giờ đã không còn đỏ mặt tía tai tranh luận về một bài tập với bạn cùng bàn nữa rồi, càng không  cần lo lắng sẽ bị thầy cô phát hiện đang lén nhắn tin trong giờ học.
       Tôi đã từng sợ thi cử đến vậy có lẽ là vì tôi ghét một tôi lúc nào cũng lo âu và tự ti khi đối diện với thi cử. Nhưng nghĩ lại, thực ra lúc ấy tôi cũng đã làm khá tốt rồi, chỉ là khi trải qua, tôi lại cho thi cử là một  chuyện quá đáng sợ mà thôi.
      Song, chế độ thi cử áp lực nặng nề và đầy tính cạnh tranh ấy cũng là một chế độ công bằng nhất đối với tất cả chúng ta. Cho dù trước đây, cuộc sống của bạn thế nào, là học sinh hư hay học trò ngoan trong mắt thầy cô giáo, bạn đều có thể thông qua cuộc thi này để bước vào ngôi trường đại học bạn mong muốn.
        Đến tận giờ tôi vẫn thường hay nghĩ, nếu như khi đó điểm thi của tôi cao hơn hoặc thấp hơn một điểm, có lẽ bây giờ tôi đã ở một nơi hoàn toàn khác. Có lẽ tôi sẽ không giống như tôi của bây giờ, cũng sẽ không gặp được những người đã gặp trên đường đời. Vì thế, thi đại học đa phần đều là khởi đầu cho một giai đoạn khác trong cuộc sống.
       Tuy rằng nghĩ lại cảm thấy chuyện này thật may rủi, thế nhưng đó đích thực là sức hấp dẫn của thi đai học.
      Vậy nên, thay vì lo lắng khi sắp phải đối diện với thi cử, chi bằng cứ bình tâm và tiếp tục cố gắng. Vì những ngày tháng tiếp theo, vì tương lai vì ngày mai của chính bạn, lần này, bạn hãy cố gắng hết sức một lần đi, hãy mở ra một cánh cửa mới cho vận mệnh của mình.
      Ngày bạn đi thi, thời tiết sẽ như thế nào? Phải chăng vẫn mưa gió như mọi khi? Tôi chỉ muốn thầm cầu chúc cho các bạn, thời tiết ngày thi sẽ không quá nóng. Dù thành tích trước đây của bạn có ra sao, dù trong mắt người ngoài bạn tốt hay xấu, dù hiện tại bạn có đang ngồi học thuộc môn Vật lý khiến bạn đau đầu nhất hay không, bạn hãy cứ nhớ rằng, ở nơi này, có một người đang nói với bạn: “Không được sợ”.

      Trong bộ phim ” Dragon Zakura” (bộ phim Nhật Bản sản xuất năm 2005, nội dung kể về một thầy giáo trước từng là thành viên của một băng đua xe khép tiếng quyết định mở một lớp học đặc biệt giúp năm học sinh kém nhất trường có thể thi đỗ vào đại học Tokyo, trường đại học hàng đầu Nhật Bản.) tôi xem hai hôm trước có một câu thế này, tôi xin gửi tặng các bạn: Nghĩ đến những tháng ngày bị người ngoài coi là kẻ ngốc đi, rồi đến thời gian thi cử, hãy biến tất cả thành bụi phấn.
     Có một số điều cần phải có sự tin tưởng của các bạn thì mới trở thành hiện thực, bạn phải tin tưởng chính mình, phải tin tưởng kỳ tích, đừng nên buồn phiền , đừng nên sợ hãi, bởi bạn vốn chính là một kỳ tích. Chỉ khi nào tin vào kỳ tích, kỳ tích mới chọn bạn.
      Bạn phải vững tin bản thân là vàng, nhất định bạn sẽ tỏa sáng. Trải qua những tháng ngày vất vả nhất, kinh qua kỳ thi đại học, bạn sẽ gặp được một bản thân tốt nhất trong tương lai.
       Hey, nhân lúc này, hãy nói với người rất quan trọng với bạn, người sắp thi đại học, người đã hứa sẽ tới cùng một thành phố với bạn rằng, đừng sợ, cho dù kết quả có ra sao, ít nhất chúng ta cũng đã từng cố gắng. Dù tương lai có dẫn tới đâu, ít nhất giờ đây, chúng ta đang kề vai sát cánh.
       Cố lên! Tôi đợi tin mừng từ bạn đấy nhé! 🙂

                     2. TỐT NGHIỆP KHÔNG VẠN TUẾ!
      Đám bạn học thuở ấy đã đi đâu cả rồi? Đang tiệc tùng xã giao? Đang ngủ? Đang lướt weibo? Hay là không thể liên lạc được nữa? Còn bạn thì sao, có phải do chờ đợi quá lâu, những ngày tháng như trong tưởng tượng vẫn chưa tới, nên bạn bắt đầu hoài nghi  quyết định ban đầu của mình là sai lầm?
       Thế giới này vô vàn những điều bất lực, những sự mong lung, đột nhiên ngoảnh lại, ta mới nhận ra thời gian đã trôi qua nhanh như cái bóng câu qua cửa.
      Cuộc sống càng lúc càng giống như một vở hài kịch đen (một trào lưu hài kịch sử dụng sự hài hước không lành mạnh khi kết hợp sự đau khổ và vui vẻ, tàn nhẫn và dịu dàng với nhau.) , khi chưa hiểu, bạn mong muốn tìm tòi, đến khi hiểu rồi, bạn lại ước mình không hiểu biết gì cả; quãng thời gian còn nhỏ tuổi đáng lẽ nên dành để tận hưởng thì bạn lại chỉ mong ngóng trưởng thành, đến khi trưởng thành rồi , bạn lại chỉ ước ao có cỗ máy thời gian quay trở về quá khứ.
       Những lế hoạch đã lập ra chẳng hề được thực hiện, bạn nói năm cuối bạn sẽ cố gắng học tập, thế nhưng rốt cuộc, bạn vẫn cứ phung phí thời gian chơi điện tử và ngẩn ngơ; bạn nói mình phải nghiêm túc yêu đương thật lòng một lần xem sao, thế nhưng kết quả , bạn vẫn dễ àng bắt đầu cũng như dễ dàng kết thúc, đã sắp ba mươi tuổi , thế mà bạn vẫn cảm thấy ngày tốt nghiệp còn xa lắm, kết quả, thời gian đã cho bạn một cái bạt tai.
           Thời gian kia, sao mi lại trôi nhanh đến thế, khiến bao người không kịp trở tay?
          Tình yêu phôi phai qua thời gian người yêu rồi  cũng phải chia tách. Ngày tốt nghiệp là ngày thất tình tập thể, thực ra trong lòng hơn bất cứ ai, chia tách đồng nghĩa với chia tay. Cuối cùng bạn cũng đi tới điểm tận cùng của quãng thời này kết cục vẫn chẳng thể tránh được chia tay. Từng cùng nhau trốn tới bờ biển, từng cùng nhau đi qua con phố mát bóng cây, từng nắm tay nhau trong màn đêm tối phẫm, từng ôm nhau trong con hẻm nhỏ, buổi tối hôm ấy từng cùng tắm mưa, từng cãi cọ rồi lại tah thứ hết lần này đến lần khác, tất cả đều biến thành những hồi ức không thể nào quay lại.
       Bạn và cố ấy từng có một thời quá khứ oanh liệt như thế, đến nay tất cả đều đã chẳng còn ý nghĩa gì.
      Bạn và cô ấy chụp cùng nhau một tấm ảnh cuối cùng trước cổng trường, sau dó, bạn cố kìm nén nước mắt nói khẽ với cô ấy một câu ” tạm biệt nhé”, nhưng có thể đó chính là “vĩnh biệt” mất rồi. Một ngày nào đó của sau này, khi chợt nghe bài ” Đột nhiên rất nhơ em” của Mayday, bạn bỗng nghĩ tới cô ấy, nghĩ tới quá khứ, muốn biết cô ấy sống có tốt không. Bạn lấy hết dũng khí lướt dến số của cô ấy, vậy mà mãi không dám ấn nút gọi.
        Hóa ra, bỏ lỡ tức là bỏ lỡ, nhớ thì cứ nhớ thôi, dù sao cũng chỉ làm được đến thế. Sau cùng, chúng ta hãy cứ đặt hồi ức vào một góc trái tim, rồi để những điều vụn vặt trong hiện tại đè nén chúng xuống.
           Bạn cùng phòng lý túc giữ chỗ hộ bạn, giúp bạn trốn tiết, trong giờ lén nhắn tin thông báo cho bạn cuối tiết sẽ điểm danh, để bạn nhanh chóng chạy về. Cùng nhau đánh bài, cùng nhau hút thuốc trong ký túc, hoặc cùng nhau thức thâu đêm, cùng nhau ngắm người đẹp, cùng nhau ăn cơm, cùng nhau uống rượu. Quen nhau lâu , tất cả mọi người đều không còn nghiêm túc như lần đầu gặp nữa, bạn biết vì cả hai đã trở thành bạn bè rất thân thiết nên mới vậy. Cậu ta chứng kiến tất cả những khía cạnh khác nhau của bạn, lúc buồn , lúc vui, khi gọn gàng, khi nhếch nhác, thỉnh thoảng mượn bóng đêm, các bạn sẽ tâm sự , bạn nói rằng bạn muốn cùng người yêu du lịch vòng quanh thế giới, cậu ta lại nói muốn tới Bắc Kinh theo đuổi lý tưởng.
           Nói xong lại trầm mặc, bởi bạn hiểu rõ, tương lai các bạn rất có thể sẽ không ở cùng một thành phố nữa.
          Cuối cùng vẫn cứ đến thời khắc chia ly, cho dù là tình bạn ba năm hay bốn năm cũng đều sẽ đến lúc tan rã. Bạn muốn đến Nam Kinh, cậu ta muốn đến Bắc Kinh. Lần cuối ngồi ăn với nhau, bạn vẫn cứ không nỡ. Bạn uống say bí tỉ rồi kéo tay chiến hữu nói rằng , ” Thằng nhóc kia, bao giờ kết hôn nhớ phải để tớ làm phù rể đấy”. Sáng sớm ngày hôm sau, bạn cố chịu cơn đau đầu tiễn người anh em tốt tới bến xe cho dù lúc vẫy tay, bạn vẫn phải cật lực kiềm chế , phải tự nhắc nhở mình nhất định không được rơi nước mắt,. Ngồi trên xe trở về nhà, điện thoại cứ chốc chốc lại kêu vang, hóa ra là những tin nhắn từ người anh em ấy, bạn rốt cuộc chẳng kìm nén nổi nữa, bật khóc thành tiếng. Lâu lắm rồi bạn không khóc, đã khóc rồi thì hãy cứ khóc cho thỏa vậy.
        Về sau, một số người sẽ dần dần phai nhòa trong thế giới của bạn mà lặng lẽ bước vào một góc ký ức.
        Tạm biệt nhé, cô gái mình đã từng yêu trong quá khứ, tạm biệt nhé, thời niên thiếu chân thành mà cũng ngốc nghếch vô cùng trong hồi ức.
        Rất nhiều người thà tâm sự với người lạ hoặc người không mấy thân quen, chứ nhất định không chịu nói chuyện với bạn thân thuở trước. Tuy rằng trước đâu hai bên rất thân thiết, nhưng giờ bỗng xuất hiện một bức tường ngăn cách. Thỉnh thoảng chạm mặt , cũng chỉ nói mấy câu đơn giản ” Dạo này thế nào?”, ” Ừ, cũng tam, vẫn thế thôi’, rồi kết thúc . Bạn sợ hãi tình bạn vốn khiến bạn tự hào một ngày nào đó sẽ trở nên xa lạ, vì thế, bạn thà rằng không liên lạc, ít nhất cả hai vẫn có thể giữ nguyên cảm xúc của ngày xưa.
        Cho dù chúng ta có viết trong kỷ yếu những câu như ” Tình bạn sẽ không bao giờ phai nhạt”, thế nhưng  nhiều năm về sau, lật mở cuốn kỷ yếu, bạn tựa hồ không thể nhớ nổi ngoại hình của người đã từng viết câu ấy nữa. Ai có thể kiên trì liên lạc, kiên trì giữ gìn sự thân thiết, người ấy chính là tri kỷ của bạn đời này, thế nhưng được như vậy liệu có mấy người đây?
        Tốt nghiệp không vạn tuế! giờ đây nghĩ lại, mong muốn được tốt nghiệp thời đó quả thực cực kỳ đáng giận, thế nhưng cuộc sống vẫn cứ chảy trôi, nó không quan tâm bạn là ai, càng chẳng hề quan tâm bạn cảm thấy thế nào.
       Về sau tôi nghĩ, nếu được sống một cuộc sống không dài không ngắn, hạnh phúc đang chờ đợi tôi.
       Tốt nghiệp đã biến đổi cuộc sống của chúng ta không ít thì nhiều. Có lẽ chúng ta đều bắt đầu trở nên bận rộn, không còn thời gian rảnh rỗi; có thể chúng ta thỉnh thoảng sẽ nhớ nhung, nhưng khổ nỗi đã mất liên lạc. Vì vậy những khi nhớ đến những người bạn có thể mỉm cười đã là một chuyện rất tốt rồi.
      Cho dù tương lai chúng ta thoạt nhìn thật ảm đạm, cho dù tương lai của chúng ta thoạt nhìn chẳng có điểm giao nhau, ít nhất chúng ta cũng cùng sở hữu một thời quá vãng ấm áp chân thực. Nếu như trải qua những chuyện này, chúng ta vẫn còn những người bạn có thể tâm sự với nhau tất cả, vậy thì tôi nghĩ, chỉ cần có một người như thế, tôi đã không còn bất cứ niềm nuối tiếc nào nữa rồi.
      Tôi hy vọng tình bạn của chúng ta có thể mãi mãi không thay đổi, mười năm, hai mươi năm sau nhớ lại, vẫn có thể cùng chia sẻ những điều tuyệt vời không thể đặt để thành lời. Chỉ hy vọng một ngày không xa xôi nhớ về những năm tháng đã qua, bên tôi vẫn còn các bạn- những người bạn thân thiết nhất, và chúng ta vẫn còn có thể tán dóc chuyện trò.
             Hy vọng chúng ta đều không phụ quãng thời gian và những năm tháng ấy.
                              Tặng các bạn bài hát ” Cạn ly”:
Một ngày nào đó liệu thời gian có quay ngược
Về với những năm tháng đằng đẵng cả tôi và bạn đều không thể trở về
Nếu thế giới thật sự kết thúc vào một ngày nào đó
Tôi vẫn muốn cùng bạn nâng ly cạn một chén hồi ức ngọt ngào.
Nếu tôi phải chọn ra một khung cảnh dại biểu cho niên thiếu
Trước mắt chợt hiện ra những giọt lệ, vòm trời xanh và lễ tốt nghiệp năm nào
Nghĩ mà thật yêu thật thương, thật vui thật buồn, nhưng cũng thật nhớ
Hoài niệm quuen ùa về đột ngột, chẳng cần bất cứ điều kiện  chi
Khi hồi ức xé thủng đề thu, xuyên qua những năm tháng, hiện hữu ngay trước mắt
Tôi và bạn cùng đổ mồ hôi, cùng tu nước ngọt trên sân vận động
Đã hứa rồi mà , dù sao cũng nhất định phải sóng bước tới thế giới ngày mai
Thế nhưng bây giờ , tương lai ấy, thế giới ấy
Vì sao bên cạnh bạn, bên cạnh tôi, đã không còn là bạn và tôi
Tình bạn từng tựa con tàu Noah ( con tàu nhắc tới trong Kinh Thánh đã đưa con người và sinh vật vượt qua cơn đại hồng thủy) kiên định mục tiêu
Chỉ còn mình tôi ngắm nhìn mặt biển , chờ đợi vĩnh cửu, nước mắt nhạt nhòa
Một ngày nào đó liệu thời gian có quay ngược
Về với những năm tháng đằng đẵng cả tôi và bạn đều không thể trở về
Nếu thế giới tahatj sự kết thúc vào một ngày nào đó
Tôi vẫn muốn cùng bạn nâng ly cạn một chén hồi ức ngọt ngào.

Những năm này, mua ô tô, mua đồng hồ, mua máy ảnh
Nhưng tôi nhận ra những điều đuổi không kịp, ngừng không nổi vẫn còn đó
Cuộc đời chỉ đành cam chịu, chỉ đành tuân theo, chỉ đành say sưa
Chỉ còn tiếng cười cao vút, tiếng khóc nỉ non, nhưng lại chẳng trưởng thành
Trưởng thành là quen với việc mộng ước tiêu tan
Vì sao chỉ có ước mơ càng lúc càng thu nhỏ, đến khi chẳng còn bóng dáng
Có những lúc rất muốn rơi lệ, rất muốn rơi lệ, nhưng đôi mắt lại ráo hoảnh
Chờ đợi xem bạn hoặc cậu ta có tổ chức một buổi họp lớp
Cậu ta đang chờ bạn, bạn đang chờ tôi , tôi đang chờ ai đây
Là ai đây, trẻ con chưa ngủ, điện thoại hết pin, cảm xúc chưa chuẩn bị
Bầu trời không ngừng tối rồi lại sáng, sáng rồi lại tối
Ánh mặt trời ấy, bã bể nương dâu, cao chạy xa bay, chẳng còn đâu sức mà truy đuổi
Một ngày nào đó liệu thời gian có quay ngược
Về với những năm tháng đằng đẵng cả tôi và bạn đều không thể trở về
Nếu thế giới thật sự kết thúc vào một ngày nào đó
Tôi vẫn muốn cùng bạn nâng ly cạn một chén hồi ức ngọt ngào
Một ngày nào đó liệu thời gian có quay ngược
Về với những năm tháng đằng đẵng cả tôi và bạn đều không thể trở về
Nếu thế giới thật sự kết thúc vào một ngày nào đó
Tôi vẫn muốn cùng bạn nâng ly cạn một chén hồi ức ngọt ngào
Chung quy đến một ngày , chúng ta đều sẽ trở thành quá khứ
Bạn cùng tôi đi hết cuộc đời, bước qua thế giới vội vã
Có một ngày , chính là hôm nay, hôm nay chính là ngày ấy
Tôi gửi tới bạn những lời cảm ơn chưa từng nói, rồi lại cùng bạn nâng ly
Cạn thêm một ly vĩnh viễn, uống hết vạn tuổi, tháng tháng năm năm.
Thời gian đã ngừng trôi, mọi người đều đã trở lại
Người tôi nhung nhớ ơi, toi đợi em về
Thời gian đã ngừng trôi, mọi người đều đã trở lại
Người tôi nhung nhớ ơi, tôi đợi em về.

Yêu thích: 5 / 5 từ (4 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN