Lust (Ham Muốn) - Chương 17.1: Thế thân 🍉
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1520


Lust (Ham Muốn)


Chương 17.1: Thế thân 🍉


Edit by Uyển | truyendkm.com: TinhUyenn

🍑

Ngày hôm sau, Phồn Du và Chu Dịch ngủ đến hai giờ chiều mới tỉnh dậy, bữa tiệc tối hôm qua kết thúc như thế nào Phồn Du hoàn toàn không biết.

Chu Dịch gọi người phục vụ đến đưa đồ ăn và quần áo mới, sau khi ăn cơm xong, bọn họ lại ở trong phòng tắm triền miên thêm lần nữa, lúc ra ngoài khách sạn đã gần năm giờ.

Chu Dịch gần đây có chút nhàn rỗi, vì là ông chủ nên không cần ngày nào cũng phải đến công ty, trái ngược lại với Phồn Du chỉ là một nhân viên nhỏ sáng đi chiều về thỉnh thoảng phải tăng ca đến giữa đêm, nhưng mà, mấy hôm nay vì nhân nhượng Chu Dịch nên tháng này cô đã đến trễ mấy lần, thế nên lần này cô dứt khoát ở nhà không đi.

Trong công ty bàn tán rất nhiều về cô, bây giờ lại thường xuyên đi trễ nên quản lý nhân sự đã gửi tin nhắn sa thải. Phồn Du vốn dĩ không hài lòng với công việc này lắm, cũng có ý định từ chức, đáng tiếc công việc mới chưa có nên cô vẫn miễn cưỡng kiên trì.

Xem ra, hiện tại phải đem việc tìm công việc lên hàng đầu rồi.

“Chu Dịch, em bị đuổi việc.” Phồn Du buồn bã ủ ê chống cằm lên cánh tay hắn.

“Em có thể đến công ty của tôi làm việc.” Chu Dịch xoa xoa mái tóc của Phồn Du.

“Không muốn.” Phồn Du lắc đầu, “Nếu cùng anh làm chung công ty, mỗi ngày em sẽ nhịn không được mà chạy đến văn phòng quyến rũ anh.” Phồn Du nghịch ngợm nói giỡn.

“Cầu mà không được.” Chu Dịch cười nói, sau đó hắn lại hỏi: “Trong bữa tiệc tối hôm qua, có ai tiếp cận em sau khi tôi rời đi không? “

“Kiều Mộ Nhất.” Phồn Du đột nhiên nhớ ra, Kiều Mộ Nhất không chỉ tới tìm cô, lúc đến trêи tay cô ta còn cầm một ly champagne, giống hệt như của Phồn Du, lẽ nào lúc rời đi cô ta cầm nhầm ly rượu?

“Cô ấy?” Chu Dịch có chút hoang mang, “Tuy rằng tính tình cô ấy điêu ngoa tùy hứng, nhưng loại chuyện này không nhất định là do cô ấy làm, cô ấy là một người phụ nữ tâm cao khí ngạo [1].”

[1] tâm cao khí ngạo: kiêu ngạo, thường chỉ tính cách những con người có tài

“Ừ, chắc là vậy.” Phồn Du nghe Chu Dịch giải thích cho Kiều Mộ Nhất, trong lòng có chút không vui, “Ngày mai em sẽ đi hỏi cô ấy, em không có phương thức liên lạc của cô ấy, anh giúp em sắp xếp một chút đi.”

“Được.” Chu Dịch nhìn vẻ mặt hơi không vui của Phồn Du, ánh mắt luôn luôn giảo hoạt ấy giờ đây lại có chút ảm đạm, hắn đau lòng nâng mặt cô lên, tinh tế hôn xuống: “Nếu như ngày hôm qua em xảy ra chuyện gì, tôi thật sự không dám tưởng tượng đến. “

“Nếu em bị người khác đưa đi, thì anh sẽ làm như thế nào, sẽ không cần em nữa sao?”

“Tại sao lại không cần em?” Ánh mắt chân thành tha thiết của Chu Dịch giống như ánh mặt trời mùa đông ấm áp, dịu dàng đến mức có thể làm tan chảy dòng sông băng lạnh lẽo, “Tôi không biết mình sẽ làm ra chuyện gì, nhưng chắc chắn tôi sẽ cố gắng xử lý hết những kẻ đã làm tổn thương em.”

“Thật may mắn vì đã gặp được anh.” Vẻ mặt của Phồn Du nghiêm túc, đáy mắt như biển bao la hùng vĩ gợn sóng.

Chu Dịch không nói nhiều lời, hắn cúi người hôn lấy Phồn Du.

Không nhất thiết phải nói nhiều lời hoa mỹ.

Ngày hôm sau, Phồn Du và Kiều Mộ Nhất hẹn gặp nhau trong một quán cà phê, Phồn Du đến sớm hơn mười phút, ngồi đó uống cà phê đợi Kiều Mộ Nhất.

Kiều Mộ Nhất khoan thai [2] đến muộn, cô ta mang khẩu trang, đeo kính râm, đội mũ, có thể nói là võ trang hạng nặng.

[2] tính từ: có dáng điệu thong thả, không vội vã

Đồng nghĩa: ung dung

Cô ta tức giận mở miệng: “Có chuyện gì? Cô có biết phí chạy show* của tôi là bao nhiêu không, tôi không có nhiều thời gian ở đây lãng phí với cô.”

*cái này là mình chém

Tất nhiên, nếu không phải nhìn mặt mũi của Chu Dịch, chắc chắn Kiều Mộ Nhất sẽ không đến cuộc hẹn này.

Phồn Du cũng không chậm trễ thời gian của Kiều Mộ Nhất nữa, đi thẳng vào vấn đề nói: “Tại sao cô lại đổi ly champagne của tôi?”

“Có ý gì? Tôi đổi cái gì champagne?” Kiều Mộ Nhất không hiểu vấn đề cô hỏi, sắc mặt càng thêm đen lại.

Chẳng lẽ cô ấy thật sự vô tình lấy nhầm? Phồn Du nghi ngờ, cô không biết Kiều Mộ Nhất rốt cuộc có phải đang ngụy trang hay không, hay cô ta thật sự không biết gì cả?

Nhưng cô ta cũng là một diễn viên.

“Tôi không quan tâm cô có cố ý hay không, hôm nay tôi đến đây chỉ muốn nói với cô, trong ly champagne tôi đã uống tối qua có một loại thuốc kϊƈɦ ɖu͙ƈ mạnh.” Phồn Du cầm ly cà phê trước mặt lên, bình tĩnh nhấp một ngụm.

“Cô nghi ngờ tôi đánh thuốc cô sao?” Kiều Mộ Nhất nhìn cô, chế nhạo cười nói: “Có bệnh à, tại sao tôi lại phải đánh thuốc cô? Cô tưởng rằng tôi muốn cho cô ngủ với người khác? Cô cho rằng bản thân mình có nhiều người mê mệt lắm à, đừng tưởng rằng đã mê hoặc được Chu Dịch là lợi hại.”

“Tôi có lý do để nghi ngờ.” Phồn Du bình thản khuấy nhẹ ly cà phê, đưa tay lên mặt gỡ sợi tóc dính trêи đó xuống, tâm bình khí hòa [3] nói: “Cô có tình cảm với Chu Dịch, cô đánh thuốc tôi để tôi với người đàn ông khác dan díu, như vậy sẽ thuận tiện để cô trừ bỏ bớt mối đe dọa là tôi bên người anh ấy.”

[3]: tâm bình khí hòa: ý là không vì tài vật mà vui, không vì cái mất của bản thân mà buồn, vô cớ bị nhục mạ mà không phẫn nộ, đứng trước gian nguy mà không kinh sợ

“Dừng lại, dừng lại.” Kiều Mộ Nhất làm động tác tạm dừng, nói: “Cô thực sự không đáng để tôi hao tốn nhiều tâm tư như vậy.”

Phồn Du cũng biết giữa mình và Kiều Mộ Nhất có khoảng cách chênh lệch, nhưng bị Kiều Mộ Nhất mỉa mai như vậy, cô cũng rất khó chịu, cho nên lời nói nói ra cũng mang theo dao găm: “Dù cô có đặt nặng tâm tư thế nào đi chăng nữa, Chu Dịch cũng sẽ không để ý đến cô.”

“Ai ui, thì đã sao.” Kiều Mộ Nhất vẫn như cũ không bị đả kϊƈɦ đến, cuối cùng cô ta cũng tháo khẩu trang xuống nhấp một ngụm cà phê, thấy đó là cà phê có đường, lập tức bỏ xuống: “Uống quá nhiều đường sẽ trở nên béo và xấu xí mất, phục vụ, nhanh chóng đổi cho tôi một tách cà phê đen.”

“Phồn Du, thật ra, tôi không mê luyến Chu Dịch như cô nghĩ, và cô cũng không quan trọng với Chu Dịch như cô đã nghĩ. Tôi thật sự không muốn nói cho cô biết quá sớm, tôi đoán khi cô biết sẽ cảm thấy không vui mấy ngày đấy.”

“Cô rốt cuộc muốn nói cái gì, không phải nói thời gian quý giá, phí chạy show đắt đỏ à?” Phồn Du thúc giục, tối hôm qua cô đã bị Kiều Mộ Nhất bán đứng.

“Cô là thế thân.” Kiều Mộ Nhất nhẹ giọng nói, cuối cùng liếc mắt xem Phồn Du có thay đổi sắc mặt hay không.

“Thế thân?” Phồn Du hừ mũi, châm chọc nói: “Thế cô à? Cô có phải có chút quá tự tin rồi không.”

“Đương nhiên không phải tôi.” Kiều Mộ Nhất cầm lấy ly cà phê mới từ người phục vụ, nhẹ nhàng thổi một hơi, “Là một người khác, hai người có chút giống nhau.”

Phồn Du không nhớ rõ bằng cách nào mà cô đã trở về biệt thự từ quán cà phê, cô như người mất hồn, dọc theo đường đi đụng phải một vài người.

Những lời nói của Kiều Mộ Nhất giống như một quả bom vang dội trong tâm trí cô.

“Cô gái đó hình như tên là Cố Y Phán, hai người có chiều cao tương đương nhau, cũng gầy như nhau, bóng dáng trông rất giống, đặc biệt là lúc cô mặc chiếc váy kia trong buổi phỏng vấn.”

“Cô ta và Chu Dịch đã chia tay vào năm ngoái, tôi không biết cô ta là bạn gái của Chu Dịch hay là tình nhân nhỏ của hắn ta, hình như cô ta đã ở bên cạnh Chu Dịch được hai ba năm.”

“Chia tay là do cô ta đang bận phải ôn tập thi lên thạc sĩ, cũng chính cô ta đề cập đến chuyện chia tay, hiện tại cô ta đã được nhận vào một trường đại học danh tiếng. Lần trước hình như tôi còn thấy cô ta trở về tìm Chu Dịch.”

“Hay là chúng ta add WeChat đi, tôi sẽ gửi cho cô một vài bức ảnh, sau đó cô nhìn xem có giống hay không?”

🍨Ha lu, bé Uyển đây. Để tạo điều kiện không ảnh hưởng đến mạch truyện thì thay vì cứ cách 1 chương đăng group 1 chương đăng trêи đây, mình quyết định sẽ up 7 chương cuối vào group kín, sau khi hoàn truyện 3-4 tháng thì mình sẽ public 7 chương ấy trêи đây, đấy là tui thương các cô lắm rồi á (っ- ‸ – ς) nên các cô cũng thương tui lại đi ༼ つ ◕‿◕ ༽つ.

Hướng dẫn vào group mời mọi người lướt lại chương  “Set pass” để biết thêm chi tiết.

Vote rồi nhớ cap màng hình lại gửi qua page Bánh Trôi Nhỏ nhé, mình thấy có nhiều bạn chưa làm đủ yêu cầu nên mình chưa duyệt vào nha (⊃。•́‿•̀。)⊃

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN