Luận Người Mẫu Tự Mình Tu Dưỡng
Chương 7
Thật vất vả bận rộn xong mấy ngày này, Bạch Lẫm vỗ vỗ ʍôиɠ đã muốn đi, kết quả lại bị chủ biên ngăn cản. Theo thường lệ vẫn là những lời lúc trước, đơn giản chính là khuyên cậu lại buông ra chút, lại tiếp chút ảnh lớn mật hơn.
Cậu luôn luôn không để tâm những lời này, nghe một chút cũng liền thôi, sau cũng mặc kệ. 《AM》là công ty tạp chí đầu giới, tự nhiên là không lo lượng tiêu thụ, nhưng loại tạp chí lâu đời này rất dễ dàng rơi vào cảnh bế tắc. Tuy rằng nổi tiếng, cũng có một đám fan não tàn trung thành, cũng sẽ không chịu nổi thời cuộc biến đổi lớn. Xã hội càng thoải mái, rất nhiều công ty tạp chí vì chiếm trước thị trường cũng phân chuyển mình. Nếu ảnh chụp cùng người mẫu đều thua tạp chí lão làng, liền từ nội dung hạ thủ, chụp loại ảnh càng thêm lớn mật, lượng tiêu thụ đột phá cao, cũng không phải một nhà hai nhà.
《AM》cũng không bảo thủ, Bạch Lẫm làm người mẫu đầu bài, càng là kì ba, lấy việc dùng thân phận người song tính chen chân vào giới giải trí, hưởng thụ cảm giác được người truy đuổi, cũng không ngại loã thể. Cố tình điểm mấu chốt của Bạch Lẫm vẫn là không chịu chụp lộ ra trọn vẹn, càng không có khả năng giống tạp chí khác, chụp cái loại này quả thực chính là chẳng khác gì ảnh nóng.
Chủ biên lại nhiều lần tới khuyên cậu, cũng là cùng đường , đều xem 《AM》 bề ngoài ngăn nắp thật sự, kỳ thật gần nhất quả thật chịu cạnh tranh không nhỏ trùng kϊƈɦ. Lúc có Bạch Lẫm lượng tiêu thụ coi như khả quan, rời tách cậu lập tức liền hiện nguyên hình. Ban giám đốc bên kia đã có lúc lại đây bất mãn. Đừng nói công ty báo chí khác chụp ảnh nóng khó coi, trong mắt họ, chỉ cần có thể kiếm tiền, pháp luật lại không cấm, đương nhiên chọn cách kiếm nhiều tiền nhất.
Áp lực của cấp trêи lớn, chủ biên cũng chỉ có thể nghe theo, những người khác ngược lại là đều khuyên được, Bạch Lẫm vẫn là không đáp ứng. Ông cũng bắt buộc không nổi, chỉ có thể nhìn tiểu tổ tông này lúc nào đổi tính.
Bạch Lẫm vui sướиɠ ra về, chuyện thứ nhất chính là nhắn tin cho Sở Phong. Dãy số thì cậu đều học thuộc lòng, lúc còn phải làm việc thì cậu không dám liên hệ, sợ mình liên hệ thì tâm tư treo ngược, căn bản vô tâm làm việc.
Sở Phong hôm nay như cũ huấn luyện, đợi huấn luyện hoàn thành tắm rửa xong nhìn đến tin nhắn đã qua vài giờ. Hắn một bên lau nước còn đọng trêи tóc, vừa gọi điện thoại cho Bạch Lẫm, đối phương cơ hồ là một giây nhận. Giọng nói của thanh niên liền vang lên bên tai, cho dù là nói nhiều chút, ngữ tốc nhanh chút cũng không ngại, ngược lại bởi vì có chút vội vàng thẳng tắp chọc trúng chỗ mềm mại trong lòng Sở Phong, khiến ngữ khí của hắn mềm mại hơn nhiều, làm cho oán khí của thanh niên vài ngày nay không liên hệ bớt đi rất nhiều.
Hai người vừa đến một hồi hàn huyên vài câu, liền định ra buổi tối gặp mặt. Lúc cúp điện thoại khóe miệng Sở Phong còn mang theo nụ cười cười, bị đồng đội nhìn thấy, làm họ thấy trong lòng chua chua, cũng hâm mộ Sở Phong có phúc khí, xem ra là giai nhân có hẹn.
Bạch Lẫm không tiện ở bên ngoài chờ hắn, lại hỏi đến nam nhân cũng chưa ăn cơm, dứt khoát hẹn ở cửa hàng thức ăn nhanh. Sở Phong tới sớm, trực tiếp gọi đồ hai người muốn ăn, chọn nơi kín đáo. Một lát sau tiểu người mẫu mới lén lút sờ qua đến đây, mũ lưỡi trai ép tới thấp, che khuất một đầu tóc vàng, đợi đến khi nhìn thấy Sở Phong mới buông lỏng. Nam nhân đối diện mấy ngày không thấy vẫn là đẹp trai, áo phông thuần trắng, quần đùi bóng rổ, liếc mắt nhìn liền có thể nhìn ra dáng người đẹp. Bạch Lẫm xem một lần liền sẽ bị mê đến một lần, thậm chí ngồi đối diện ăn cơm còn thấy thơm.
Hai người kỳ thật chỉ có thể gọi là bạn giường, đứng đắn nói chuyện yêu đương cũng không tính. Nói lại, thời gian hai người trêи giường hết sức chân thành so với thời gian mặc quần áo ở chung còn nhiều hơn. Cũng may Bạch Lẫm không là người quá để tâm, đối mặt Sở Phong loại người hung thần diện mạo băng sơn cũng có thể trò chuyện được, cũng thật làm người ta lấy làm kỳ lạ.
Cơm nếm qua, tìm một chỗ ngủ mới là trọng điểm của đêm nay. Đều là người ngủ qua một lần, cũng không cần ngại ngùng như vậy. Bạch Lẫm đã đặt trước khách sạn, lúc này trực tiếp liền mang theo nam nhân đi. Đi đến tầng hầm khách sạn kia, Sở Phong rất là khó có thể tin tưởng quay đầu nhìn cậu một cái, nhìn đến Bạch Lẫm thật là ngượng ngùng, cuối cùng cắn răng một cái vừa dậm chân vẫn là đưa người đi vào.
Cũng không kì lạ khi Sở Phong cảm thấy khó có thể tin tưởng. Gian khách sạn này từ bề ngoài nhìn qua liền biết biến hóa đa dạng thật sự, hơn nữa hắn cũng rõ ràng, đây là một khách sạn rất có danh. Thiết kế phòng rất đa dạng, chủng loại đạo cụ cũng phong phú, chơi cũng đủ thích ý. Không nghĩ tới người song tính vừa mới khai bao này đã hiểu như vậy, thế mà lại đặt phòng ở chỗ này……
Khách sạn đương nhiên không phải Bạch Lẫm tự mình chọn, là đám bạn của cậu thường xuyên nhắc tới nơi này, cậu mới đặt phòng. Lúc đặt phòng cũng coi như như lọt vào trong sương mù. Nếu là khách sạn tình yêu nổi danh, phục vụ phụ khẳng định không phải ít, nhưng sao cậu có thể biết, tùy tùy tiện tiện chọn phòng quý một chút, lại xem nhiều một chút đều cảm giác xấu hổ đến đỏ mặt.
Vì bảo vệ riêng tư, dọc theo đường đi cũng không có phục vụ dẫn đường, trực tiếp từ thang máy bên kia quét thẻ phòng liền đến. Thanh niên rõ rệt có chút khẩn trương. Loại việc này đối với người song tính khác chỉ là một đêm tình chẳng khác gì một bữa cơm, phóng tới này lão xử nam vừa khai bao Bạch Lẫm này liền thành việc lớn, thậm chí đến khiến cậu rơi vào cảnh chân tay luống cuống.
May mắn cậu cũng không vài phút hoảng loạn. Thang máy dừng lại, hai người quét thẻ xong liền vào phòng. Quý có đạo lý của quý, Bạch Lẫm nhìn không ra tốt xấu, Sở Phong lại có thể nhìn ra trong gian phòng này có bao nhiêu nơi trợ hứng. Tiền bỏ ra rồi dứt khoát cũng đừng lãng phí, mỗi một cái đều phải thử qua, sói đói bụng vài ngày nào có đạo lý ăn chay?
Trước khi đến Sở Phong đã tắm, Bạch Lẫm cầm khăn tắm liền vào phòng tắm, qua loa tắm một phen, lại không nghĩ rằng kính mờ trong phòng tắm lại là kính một mặt, nam nhân ở ngoài phòng tắm nhìn một cái không sót gì. Cố tình người song tính xinh đẹp bên trong hoàn toàn không biết gì cả, thản nhiên tẩy rửa thân thể. Dòng nước từ đỉnh đầu một đường chảy xuống, cọ rửa làn da trắng nõn như phát sáng cùng núm иɦũ ɦσα hồng nhạt, cuối cùng nhập vào chỗ cấm kị giữa hai chân……
Sở Phong cơ hồ là trong nháy mắt xem đã cứng rắn. Làn da trắng nõn dưới nước, dáng người thon dài mạnh mẽ rắn chắc, eo nhỏ chân dài, có lẽ là thiên phú dị bẩm, nơi riêng tư dĩ nhiên là hồng nhạt. Căn bản không ý thức được tầm mắt của nam nhân, Bạch Lẫm thậm chí tách mở nhục hoa giữa hai chân tẩy rửa. Nhục hoa mở ra so lần trước đầy đặn một ít, nhan sắc như cũ vẫn là phấn nộn. Loại dụ hoặc tình ɖu͙ƈ vô thức này trêu chọc làm cho hạ thể Sở Phong nhất trụ kình thiên. Tuy rằng hắn biết rình coi người khác tắm rửa không phải cử chỉ của đại trượng phu, nhưng mà mắt vẫn là nhịn không được dính ở trêи người Bạch Lẫm, nhìn người nọ đầy mặt nghiêm túc lấy ngón tay thon dài xoa bóp cánh hoa và ngọc hành, lặp lại rửa hai lần mới bằng lòng bỏ qua.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!