Luận Người Mẫu Tự Mình Tu Dưỡng
Chương 48
Hôm sau Bạch Lẫm gặp Sở Niên ở một quán cà phê xa hoa gần tiểu khu.
Chuyện này Sở Phong một chút cũng không biết. Sở Niên không nói cho anh họ, Bạch Lẫm thì hạ quyết tâm không để ý tới Sở Phong, nam nhân tìm vợ tìm đến sau nửa đêm lại vẫn không thu hoạch được gì, chỉ có thể tạm thời trở về nghỉ ngơi một lát, ngày hôm sau lại tiếp tục.
Đều nói tình địch gặp mặt hết sức đỏ mắt. Bạch Lẫm đáp ứng gặp Sở Niên là hành động hồ đồ nhất thời. Sao cậu không biết quan hệ của mình và Sở Phong không phải yêu đương, làm ra một mạng người cũng là mình tự làm tự chịu. Hai người là bạn chịch, tự nhiên một bên muốn chấm dứt là tùy thời chấm dứt. Sở Phong chơi chán cậu, lại tìm tân hoan cũng coi như không sai.
Mà khi Sở Niên nhắn tin, Bạch Lẫm hoàn toàn ngăn chặn không nổi cơn tức. Cậu nghĩ đến tân hoan của Sở Phong, nghĩ đến Sở ca lấy ƈôи ȶɦịt mình thích nhất chơi huyệt người này, nghĩ đến Sở ca chính là bởi vì người này mà đá mình. Này cũng chưa là gì, người này bây giờ còn muốn chạy đến trước mặt mình diễu võ dương oai, có ngốc bạch ngọt như Bạch Lẫm, cũng là chịu đựng không được loại khiêu khích này.
Bạch Lẫm có tâm muốn kiêu ngạo, không muốn ai xem thường. Cậu vừa bị đả kϊƈɦ tình cảm, ngày hôm qua thân thể cũng có dị động. Lúc này tiểu người mẫu hiển nhiên tinh thần và cơ thể không tốt, sắc mặt trắng bệch, môi không có huyết sắc, một chút không có nét mặt xuân sắc như một tháng trước, tiều tụy vô cùng.
Cậu một người ở nhà không thấy gì, đi ra ngoài gặp tình địch mới thấy không được. Bạch Lẫm tỉ mỉ chỉnh trang lại mình, dùng keo vuốt tóc lên, lộ ra cái trán đầy đặn, quần áo thì chọn sơ mi đen và quần tây. Tiểu gia hỏa luôn luôn không thích mặc loại áo sơ mi quá mức trang trọng, hôm nay coi như là ngoại lệ khó có được.
Áo sơ mi đen hơi bó, huống chi dựng phu đã bắt đầu có sữa, núm иɦũ ɦσα sưng thường xuyên có vết sữa. Cậu ở nhà mặc áo ngủ đều thường xuyên thấm ướt quần áo, Bạch Lẫm tới vội vàng, cũng không mua miếng dán, mặc quần áo rất cẩn thận.
Cho nên Bạch Lẫm không mặc gì bên trong áo, có thể có bao nhiêu tác dụng thì không biết. Cậu còn kéo quần tây lên cao, phô ra đôi chân dài, cuối cùng mới bởi vì sắc mặt thật sự là không tốt, Bạch Lẫm lại trang điểm che đi, lúc này mới có tin tưởng đi ra ngoài gặp tình địch.
Bạch Lẫm tính đến trước, không nghĩ tới Sở Niên vì lấy lòng anh dâu mà tới sớm hơn, đã ngồi trong quán từ trước. Sở Niên đang ngồi chán đến chết khuấy cà phê, đột nhiên bị một dáng người đi tới gần hấp dẫn ánh mắt — người tới hơn một mét tám, cao hơn cậu hơn nửa cái đầu, đeo khẩu trang cùng kính đen không lộ mặt, nhưng chỉ cần thân người mẫu và khí chất đã đủ hấp dẫn tầm mắt mọi người. May là quán cà phê này có tính bảo mật tốt, cũng không có mấy người, hai người họ gặp ở trong này cũng sẽ không bị chó săn chụp lén.
Sở Niên lần đầu tiên gặp Bạch Lẫm thật, ánh mắt cũng không dời nổi. Bạch Lẫm ngồi xuống cởi khẩu trang kính đen, cậu vuốt tóc, lại phối hợp với trang điểm, lúc này môi hồng mím thành một đường, biểu tình chẳng phải dễ nhìn, cả người đều lộ ra một cỗ sắc bén như dao.
“Cậu là…… Niên Niên à?” Sở Niên nhìn anh dâu chỉ lo cười ngây ngô, ngược lại là Bạch Lẫm bị nhìn chằm chằm ngồi không yên.
“A…… Vâng vâng vâng, à, đây là sữa em gọi cho anh…… À, vẫn nóng đó ……” Sở Niên bị hô một tiếng mới hồi thần, vội vàng đẩy sữa qua lấy lòng anh dâu.
May mắn Sở Niên còn nhớ rõ mình là mang theo nhiệm vụ đến. Cậu nhìn qua ảnh của anh dâu, lại trời sinh có đôi mắt sắc, quét mắt nhìn vài lần người đối diện đã có thể nhận ra Bạch Lẫm đã béo hơn so với lần chụp quân trang. Áo sơ mi làm người gầy đi, nhưng ngực phồng lên đã rất rõ rệt, đầu иɦũ ɦσα chẳng sợ có hai lớp áo sơ mi cũng nổi lên, phần eo biến hóa không lớn, Sở Niên loại người chuyên nghiệp mới nhìn ra được.
Này khẳng định là có rồi…… Sở Niên quả thực là cạn lời với anh họ, cơ thể người bên gối biến hóa thế mà còn nhìn không ra, thật sự là làm khó cho anh dâu va phải người ngốc.
“…… Cám ơn.” Bạch Lẫm không am hiểu từ chối ý tốt của người khác, cậu cầm sữa trong tay, độ ấm của sữa truyền qua lòng bàn tay, nhưng mà dựng phu không có ý uống, “Vậy thì, hôm nay cậu hẹn tôi ra đây có chuyện gì?”
“A…… Còn không phải là chuyện scandal kia sao, em và ca ca……” Sở Niên muốn giải thích mối quan hệ huyết thống của hai người, ai biết Bạch Lẫm này tiểu ngu ngốc vừa nghe đến Sở Niên cũng dùng từ ca ca để gọi, một chữ cũng không nghe lọt.
Bạch Lẫm còn tưởng rằng mình ít nhất có một cái xưng hô độc nhất vô nhị, không nghĩ tới cậu cũng như những bạn chịch khác của Sở Phong, ngay cả xưng hô ca ca cũng là hàng lô ……”Đừng nói nữa.” Bạch Lẫm cắt lời Sở Niên. Cậu trước kia sẽ không như vậy, Bạch Lẫm ôn hòa dễ nói chuyện là có tiếng. Nhưng tâm tình dựng phu luôn luôn hỉ nộ vô thường, cậu lại nghĩ là người đối diện khiêu khích, hơn nữa dựng phu đã ɖu͙ƈ cầu bất mãn vài ngày, thân thể bị dày vò, đêm qua trốn ở trong ổ chăn sờ иɦũ ɦσα xoa hoa huyệt đã trộm khóc, hỏa khí không có chỗ phát tiết, lúc này ngữ khí càng không tốt.
“Cậu và Sở Phong như thế nào cũng không liên quan đến tôi, về sau các người đừng tới quấy rầy cuộc sống của tôi nữa.” Quỷ mới biết Bạch Lẫm nói lời này đau lòng đến mức đều sắp hỏng mất. Cậu mới không muốn rời đi Sở ca đâu, cậu vốn cho rằng mình có thể chẳng đòi gì ở lại bên người nam nhân này, nhưng giờ cậu phát hiện cậu làm không được. Cậu làm không được nhìn thấy hắn thân thiết với người khác còn thờ ơ. Cậu sẽ ghen tị, cả trái tim đều bị loại cảm xúc xấu xí này chiếm đầy, điều này làm cho cậu muốn điên lên. Cậu như vậy cũng tự sợ hãi, cho nên Bạch Lẫm tình nguyện cách Sở Phong xa xa, tin tưởng thời gian có thể thay đổi hết thảy.
“Anh dâu anh nói gì thế?” Sở Niên ngây người. Cậu muốn nói đầu đuôi, Bạch Lẫm lại không nghe, nói không đầu không đuôi, gương mặt xinh đẹp cũng sắp khóc đến nơi.
“…… Hả?”
“Em và ca ca là anh em họ, em là Sở Niên, anh dâu gọi em là Niên Niên cũng được. Aiz da, anh dâu mang thai lúc nào gả cho anh em đây, ông em thèm chắt lắm rồi.”
“Tôi không……” Bạch Lẫm bị lượng tin tức quá lớn làm cho hôn mê, theo bản năng giấu chuyện mang thai.
“Lập tức kết hôn, còn nữa Sở Niên em thèm đòn rồi phải không, một mình hẹn Lẫm Lẫm ra ngoài còn không gọi cho anh?” Bạch Lẫm vẫn đang ngây người, đột nhiên một giọng nam trầm thấp xen vào. Chủ nhân của giọng nói cũng không biết ngại, lập tức ngồi ở bên người Bạch Lẫm, chính là Sở Phong mà tiểu ngốc tử nhớ thương.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!