Kẻ Thứ Ba
Phần 11
Cái tát đốp vào mặt của Đức khiến Nam và Đông
ngạc nhiên…
Đức cười khẩy …tay vẫn chống lên tường ôm trọn Thu …
-Thằng khốn…tôi đã trả đủ cho anh 3 ngày hai đêm ,chúng ta không ai nợ ai…tôi không phải là món hàng để cho anh muốn trêu là trêu…tôi không thích anh…
-Cô dám ăn nói với tôi như vậy à
Đức bóp cổ Thu rồi nhấc lên …Cu thóc đứng khóc lớn…Nam và kitty chạy ra can ngăn
-Sếp cô ấy tính tình như vậy chắc k có ý gì đâu ạ
Kitty ôm lấy cu thóc đi ra ngoài dỗ dành…Đức buông tay khỏi cổ của Thu cô thở hổn hển …Đức quay đi
-Cho nó về…
Anh ta tức giận đi thẳng lên phòng…Thu chạy ra ôm con…Kitty khuyên bảo
-Sao cô dại vậy,cô còn gì để mất đâu
-Tôi còn lòng tự trọng ,tôi có thể bán rẻ mình vì tiền một lần nhưng tôi k vì thế mà cứ đà bán rẻ mình thêm ,tiền đối vs tôi rất quý nhưng tôi thấy đủ nhục rồi …
-Làm bạn gái sếp cô có thể có nhiều thứ,sao cô dốt vậy,cô sau này sẽ khó sống đấy biết không?
-Tôi không muốn liên quan đến anh ta,những người giàu có như hắn chỉ biết lấy phụ nữ làm thú tiêu khiển mà thôi…rồi sau họ vứt bỏ như một tấm rẻ lau ,cuộc đời tôi đã sai một lần tôi k muốn tiếp tục có mối quan hệ nam nữ nào nữa,yêu đương lại càng không vì tôi biết kết quả sẽ chẳng đi tới đâu cả!
-Thật sự cô là cô gái kì lạ mà tôi từng gặp,phụ nữ bây giờ thực dụng,càng người có tiền nhiều họ càng muốn chạm tới còn cô thì lại càng lánh xa…về đi…chúc cô may mắn …sẽ khó khăn đấy…
-Vâng…tạm biệt…
Thu ôm con rời khỏi căn biệt thự…Đức ở bên trên tầng miệng ngậm thuốc nhìn Thu bế đứa con rời đi…anh ta thổi phù khói thuốc…” Loại bỏ cô ta khỏi xã hội”
Nam ấp úng
-Kìa sếp,cô ấy chỉ là phụ nữ làm vậy quá nặng ạ
-Tao nói làm thì làm đi…để xem cô ta ngoan cố hay phải bò đến xin tao…
Nam lo lắng vì khi từ miệng Đức nói ra câu loại bỏ khỏi xã hội là rất nặng nề,trong giới xã hội đen chỉ cần anh ta nói vậy là sẽ khó sống nhưng đây lại là một cô gái …Nam lo lắng Đức vì tức giận mà làm tổn thương lớn đến Thu…
Tôi trở về phòng trọ…thấy đồ đạc của tôi được chuyển ra ngoài…phòng đã khoá…chủ nhà nói
-Cô cần lấy lại phòng gấp,cháu đi đâu thì đi,tiền tháng này cô trả lại nguyên cho cháu
-Nhưng cô ơi ít nhất cô để sáng mai chứ ạ
-Cô thật sự k muốn đâu nhưng…haizzz ..
Chủ nhà bỏ về…tôi thấy cô bé sinh viên hàng xóm cứ thập thò sau cửa…tôi sách đúng cái balo …
-Em có gì định nói với chị à
-Chị…muộn rồi chị định đi đâu…vừa nãy có người đến đây quát tháo chủ nhà nói k được cho chị ở rồi không ai được cho chị ngủ nhờ…họ xăm trổ đầy người nghe nói là đầu gấu khu này…
Thu bật cười
-Chị có lẽ đã dây phải đống phân thối rồi…chị k ngủ nhờ đâu em có thể cho chị gửi cu thóc ở đây không,chỉ cho thằng bé ngù thôi
-Em sợ họ quay lại nếu thấy cu thóc còn khổ hơn nếu họ làm gì em kb xoay sở ra sao,chị thông cảm cho em,đồ đạc gửi ở bên em cũng được
-Vậy cho chị gửi nhờ hai túi đồ,đồ cũng chẳng có gì,bát đĩa thì bỏ cũng được…
Thu mặt hầm hầm ôm con rời khỏi con ngõ nhỏ…Hai mẹ con đi nhà nghỉ nào thuê phòng cũng chỉ được vài phút là họ lại lên nói trả phòng k cho thuê…tôi nắm chặt tay vì biết có lẽ do Đức tác động…anh ta muốn ép tôi nhưng tôi nhất định k bh khuất phục …Bế con ra cây cầu vượt có mái che…tôi mệt mỏi rồi ngồi tựa vào thành cầu tay ôm con rồi trời đổ cơn mưa…nước bắn vào gương mặt của thóc…tôi ôm chặt lấy con rồi k hiểu sao nước mắt cứ tự chảy…xin lỗi vì làm khổ con…mẹ xin lỗi …
Nam nhìn bầu trời mưa …anh ta thở dài còn Đông thì đang ăn…
-Đông này
-Sao k ăn đi
-Trong giới kẻ nào sống lâu nhất cũng chỉ ba ngày…đấy là với bọn xã hội…còn đây là cô gái …kể cả k bị lệnh sát mà bị lệnh loại khỏi xã hội cũng đủ khiến cô ấy gục ngã
-Cá nhé ngày mai cô ta sẽ tới
-Chưa chắc…để xem …sếp lần này lần đầu nổi giận vì một cô gái…thú vị…
Tôi bị nghỉ việc ở chỗ làm,Huệ cũng ấp úng như muốn kể gì đó nhưng rồi chỉ khuyên
-Anh ta là người rất có quyền thế,hãy xin tha lỗi đi
-Tao k sai,tao cũng k phải sợ hắn…nghỉ chỗ này sẽ có chỗ khác…tao đi đây
Bệnh viện gọi điện nói k tiếp nhận điều trị cho mẹ tôi,mặc dù bệnh án mẹ đang có bệnh nhưng họ lại đổi thành bệnh nhẹ trả về nhà…Bên mẹ bên con trai cả nhà tôi ngồi ở bên xe buýt…mẹ xoa tay tôi
-Ra ngoài mẹ thấy khoẻ hơn ý,con k cần lo nghĩ gì về thôi
-Phòng trọ cũng k về được nữa mẹ ạ
-Tại sao vậy con
Tôi cúi đầu kb nói sao với mẹ…
Dì của tôi gọi cho tôi…
-Khoẻ k cháu gái,mẹ cháu đâu
Tôi kể cho dì nghe ,dì bức xúc “ Thế mà con Hân nó k nói rằng cháu đến tìm,đến nhà dì đi “
-Vâng…
Thấy mẹ tôi như vậy dì khóc…
-Em xin lỗi chị ơi,em k để ý ,em đi du lịch nên k biết
-Có sao đâu,ai rồi cũng phải chết…chị sống đủ rồi…
-Kìa chị em sẽ lo cho chị với cháu chị đừng lo ,giờ chị yên tâm nhập viện nhé chị
Dì đứng ra lo chuyện ở viện cho mẹ nhưng hồ sơ của mẹ bị từ chối…Dì tôi cãi nhau với bác sỹ nhưng k ai đáp lời…tôi nắm chặt tay…
-Mẹ vs dì trông cu thóc dùm con
-Ơ sao con k cho thằng bé đi học,lỡ buổi là thiệt thòi cho con
-Thằng bé cũng k thể đi học,con sẽ đi giải quyết…
Tôi gọi cho Đức…anh ta k bắt máy…tôi nhắn tin “ gặp nhau đi”…anh ta cũng k hồi đáp…
Nhà anh ta hình như ở gần khu nhà dì…tôi hỏi xung quanh thì khu đó biệt lập…tôi k dc bảo vệ cho vào…đúng lúc gặp kitty cô ấy xua bảo vệ
-Lui đi người quen,cô thế nào rồi Thu
-Hắn k cho mẹ tôi nằm viện,k cho con tôi đi học,tôi sao cũng được nhưng mà mẹ và con tôi k có liên quan gì
-Sếp có nói với cô trước rồi nhưng cô vẫn cố ngoan cố còn gì,lệnh đã đi cô sao có thể chống lại được…
-Tôi muốn gặp anh ta
-Sếp nói k muốn gặp lại cô,giờ cô đã thấy bản thân thiệt chưa?
-Tôi với mẹ sẽ rời bỏ thành phố này…
-Nổi không,đâu cũng vậy thôi…
-Tôi sẽ thử…
Tôi đi khuất sau lùm cây rồi ôm miệng khóc…rốt cuộc mình đã dây vào người k nên …để ảnh hưởng đến mẹ và con trai…
Dì thuê bác sỹ tư và đưa tôi và mẹ về quê…hằng ngày tiền chữa và thuê bác sỹ rất tốn kém,tôi hoàn toàn dựa vào tiền của dì…mẹ vẫn ở nhà chăm cu thóc còn tôi đi làm may tiếp để đỡ tiền sinh hoạt nhưng cũng bị từ chối họ nói đủ người…bản thân tôi thấy bất lực …ngân hàng đến siết căn nhà của mẹ tôi…mẹ mới dám nói…
-Mẹ cắm nhà để đầu tư đất nhưng bị lừa từ vài năm trước,giờ k có khả năng nên ngân hàng đến …mẹ sai rồi con
Tôi như bị cả một bầu trời đen đủi ụp xuống…gia đình lại dọn ra ở nhờ ngoài cái lán hồ cá của họ hàng…đêm thì lạnh ngày thì nóng đến mức mẹ tôi khó thở…còn tôi đi bốc vác ở chợ vải như những người đàn ông…chỉ có ở đây họ mới k xua đuổi tôi…làm việc nặng nhưng hằng ngày tôi chỉ mua bánh mỳ để ăn để tích tiền…lưng tôi dán đầy cao …cô chủ sạp vải trước là bạn mẹ
-Khổ thân,làm nặng ăn thế sao dc con
-Ra ăn bát phở đi cô đãi
-K sao đâu con quen rồi
-Sao k tìm việc nhẹ hơn mà làm
-Làm chỗ cô mới được
Thu nói vậy cô chủ sạp cũng k hiểu…
Tối đến Thu lại mua đồ ngon cho mẹ với con trai ăn…mẹ Thu để ý
-Sao con k ăn thịt,toàn ăn rau k vậy
-Con bị táo nên ăn rau nhiều,mẹ ăn đi…
-Dạo này con gầy quá rồi…
-Con béo lên đấy mẹ k để ý thôi
-Vẫn làm ở xưởng may nhà cô Vân à
-Vâng ( tôi nói dối)
Đêm đến ngồi khâu quần cho con cũng là lúc bác sỹ nhắn tin “ Tiền đợt 2 này là 90 triệu em nhé”
Tôi ôm mặt thì dì tôi nhắn “ mai lên dì lấy tiền với ít đồ gửi cho mẹ vs thóc nhé”…
Thật may mắn có một người dì tốt,tôi cứ nghĩ năm tháng sẽ khiến chuyện lắng xuống nhưng tôi vẫn k xin dc việc sau 4 tháng…kể từ ngày mà hắn và tôi cãi nhau…
Tại nhà của Dì Thu…
-Hân ơi dì bảo này,lát có cháu của mẹ đến con đưa cái phong bì này cho em hộ mẹ
-Ai cơ,con phải đi tiệc bây giờ
-Em Thu nhé…mẹ phải đi có việc gấp…cô gv cũng xin nghỉ nên nhà k có ai,em lên bây giờ ý mà
-Ok …cháu mẹ …
Hân chợt nghĩ ra điều gì đó…
Tại bữa tiệc của con nhà giàu…tất cả dân chơi đều có mặt,họ ai nấy đều tới để kết thân với Đức chất nổi tiếng…
Chiếc xe đỏ đắt tiền đi tới đó là Hoàng bạn thân của Đưc…anh ta đi cạnh một cô chân dài rồi hô lớn “ Bắt đầu đi nhỉ”
Hân cũng đến đó để giao lưu làm quen với những bạn giàu có…thấy Đưc chất đi tới…anh ta xuống xe phía sau là kitty cô gái xăm trổ và Đông vệ sỹ…anh ta mặc bộ vest đen lịch lãm…chủ bữa tiệc là Hoàng bạn của Đức
-Chó…đến muộn thế
-Uk tao bận…nếu k nể mày tao k đến đâu đấy
-Đêm nay lắm gái xinh lắm tha hồ
Đức cười khẩy
-Của mày tất…
Tôi gọi cho dì thì dì nói gửi cho Hân…tôi gọi cho Hân nhắn đến địa chỉ một du thuyền trên sông…tôi bước vào thì cô gái nào đó đưa vé cho tôi “ Vào đưa vé này mới được vào nhé,chị là bạn Hân,Hân nó bảo em vào trong “
-À vâng cám ơn chị…
Thu đi vào mà k hề biết rằng bản thân đang mắc bẫy của Hân…vào bên trong Hân đang đứng cùng vài đứa bạn nâng ly rượu…thấy Thu cô ta cười khẩy
-Đến rồi à,mẹ chị có gửi cả gạo cho em mà c bận nên đi luôn k ở nhà chờ được,mà ở quê c tưởng nhà e làm ra gạo cơ mà…sao lại phải lên xin mẹ chị từng bao gạo thế
Mấy đứa bạn của Hân cười…tôi vẫn bình tĩnh
-Em đến lấy đồ của dì gửi
-À cái này á
Rút tập tiền…
Thu đưa tay ra với thì Hân rụt lại…
-Đúng rồi chị
-Ồ em có vẻ trơ nhỉ,dì em ăn bám bố chị thì tiền này của bố chị,mà của bố chị là của chị,em đưa hai tay xin hẳn hoi chứ kp thấy tiền là nắm thế…
Thu nắm chặt tay nhưng rồi vì tiền vẫn phải đưa hai tay như đi xin…
-Chị có thể đưa em không?
Hân vẻ khoái chí rồi khi đưa cô ta giả vờ vấp làm tiền rơi văng toé tung
-Ôi chết ,em nhặt đi…
Thu giận đỏ mặt nhưng vẫn cố …mọi người k ai thấy vui vì biết Hân cố tình…
Cô cúi xuống nhặt từng tờ tiền…miệng lẩm bẩm “ Không được khóc,có sao đâu miễn là có tiền”…
Hoàng chỉ cho Đức khi họ đứng ở khu vip bên trên …
-Ơ con bé đang nhặt tiền kia nhìn quen như đứa đi cùng mày ở Phú Quốc ý
Đức tay cầm ly rượu quay sang nhìn thấy anh ta đang cười chợt tắt nụ cười trên môi…
Đến khi thấy một đôi giầy tây bóng loáng đứng trước mặt tôi…chân anh ta dẫm cả lên tiền…
-Xin lỗi anh nhấc chân được k?
-Đứng lên
Giọng nói tôi nhận ra là Đức…tôi vẫn cúi đầu nhặt tiền
-Anh bỏ chân ra hộ tôi
-Anh bảo em đứng lên…
Đức kéo tay tôi lên…tôi gạt mạnh
-Làm ơn …để cho tôi sống được không,tôi xin anh
Thu rơi nước mắt rồi cầm đống tiền trên tay…cô nhét vào túi rồi quay đi…Đức nhắm mắt khi thấy Thu đã khóc…Anh ta chạy theo Thu trước sự chứng kiến của mọi người …ai nấy đều đặt dấu hỏi cô gái đó là ai mà khiến Đức Chất chạy theo…họ lao vào hỏi Hân…khiến cô ta cảm thấy như bữa tiệc này Thu được làm nhân vật chính…sự ghen ghét đố kị càng lớn…
Thu chạy ra đường mà cứ như vô hồn,chiếc xe lao tới tay Đức tóm vội kéo Thu lại…Thu như hú hồn vì suýt bị xe đâm…
-Em điên à,chạy sao k nhìn…
Thu bật khóc như đứa trẻ khi thấy Đức quát…anh ta ấp úng
-Tôi…tôi mệt…rất mệt…tôi k phải thú vui của anh…tôi muốn là chính mình
Thu cố đứng dậy rồi cô lảo đảo…ngất lịm trên tay Đức…Đức bế Thu lên xe …Hân đứng nhìn mà tức tối…
Kitty xuống bể bơi đứng trên bờ nhìn Đức đang bơi dưới bể như kẻ điên k mệt mỏi
-Cô ấy bị suy nhược,lúc nữa là tỉnh
Đức dưới nước hẩy tay ý là đã biết,Kitty cúi đầu rời đi…
Đức đi lên bờ với cơ thể vạm vỡ hình xăm cả con mèo đen sau lưng…Anh ta bước vào nhìn Thu đang ngủ…tay cô chai sạn nứt cả các đầu ngón tay…anh ta thở dài “ Em thà khổ bản thân còn hơn đến cạnh tôi,tôi ghét cái bản tính này của em,tôi thật lòng tại sao em k hiểu”…
–
– [ ]
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!