Sắc Tình Trong Bệnh Viện S
Chương 7: Nằm vùng 1 (đồng tính nam, có chút biến thái )
Một chàng trai thanh tú tuấn mỹ đi vào phòng, ngừng ở mép giường.
“Chủ nhân.”
“Đi lên đi, nằm sấp xuống.”
Hắn thuận theo lên giường, chủ động cởi bỏ quần áo trêи người, rồi mới nằm sấp trêи giường chờ đợi.
Sợi dây da đem hai tay hắn trói buộc lại sau lưng. Một đôi tay bóp nắn cái ʍôиɠ tròn trịa của hắn, dọc theo khe rãnh giữa hai ʍôиɠ đi vào nụ hoa mẫn cảm.
“Ngô……” Hắn nhắm mắt lại, che dấu sự chán ghét ở đáy mắt.
Hắn là một cảnh sát mới ra trường, bởi vì thân thể cao gầy lại có làn da trắng, khuôn mặt lại tuấn tú, môi đỏ tự nhiên, nhìn giống như một sinh viên yếu đuối, nên nhiệm vụ đầu tiên sau khi ra trường mà cấp trêи giao cho hắn là nằm vùng, thu thập bằng chứng về tập đoàn buôn bán người. Những nạn nhân đó có cả nam lẫn nữ được bọn họ mua về hay lừa gạt tới tay, sau đó bán lại cho người khác làm nô ɭệ tình ɖu͙ƈ hoặc bán vào nhà chứa.
Thực vất vả hắn mới có thể được bị bán cho bọn họ, Hắc Vũ một trong những thành viên cấp cao của tổ chức đã chọn hắn “phục vụ” riêng cho mình, nếu không, chắc có lẽ hắn cũng như những người khác bị ép buột phải “phục vụ” cho cả đám người. Bọn họ đều mang mặt nạ, đến giờ hắn vẫn chưa thấy được gương mặt thật của Hắc Vũ.
Đây là lần thứ ba hắn bị kêu đi vào, ký ức thống khổ của hai lần trước vẫn còn mới mẻ, hắn cả lúc nào kết thúc được khiêng ra khỏi phòng cũng không biết……
Một ngón tay xâm nhập cúc huyệt mềm mại, xoay tròn từ từ chui vào, hắn thở hốc vì kinh ngạc, theo bản năng mà kẹp chặt dị vật.
“Thực mẫn cảm mà, tư chất của ngươi thực tốt…… Là một nô ɭệ tốt…… chổng ʍôиɠ lên tách đùi ra!” Hắc Vũ mang nữa bên mặt nạ che khuất mắt và mũi, lạnh lùng hạ lệnh.
Hắn thuận theo, tận lực đem đùi tách ra, mặc dù tư thế này làm hắn rất khó chịu, cúc huyệt càng là khó có thể thả lỏng.
Ngón tay lão luyện liên tục ở trong thân thể hắn di động, không bao lâu khiến cho hắn suyễn nhẹ không thôi, “phân thân” cũng dần dần đứng thẳng.
Bởi vì cảm thấy thẹn, hắn nhắm mắt lại, nhíu mày nhẫn nại, lại vì diễn trò phải nhập vai mà phát ra tiếng rêи rỉ, làm người cho rằng hắn thật sự vô cùng hết sức phối hợp.
Hắc Vũ dùng ngón tay xoa lộng bên trong cúc huyệt non mềm, chậm rãi khiêu khích, một bàn tay khác vuốt ve “phân thân” của hắn thẳng đến chảy ra chất lỏng, Hắc Vũ mới cầm một cái ống nhựa nhỏ mềm, nhét vào lỗ chuông.
“Ách!!……A!!!…”
Hắn thống khổ kêu rêи, đôi tay không tự chủ được nắm chặt vào nhau, “phân thân” mẫn cảm bị dị vật chui vào đau đớn làm hắn không ngừng ngửa đầu rêи rỉ thở dốc. Hắn không nghĩ tới vừa mới bắt đầu đã bị tra tấn như vậy…… Hai lần trước sẽ bị đối đãi như thế đều là đến nửa đoạn sau ……
“Đau…… Chủ nhân…… Rất đau……A!!…” So với trước càng xâm nhập sâu vào làm hắn mồ hôi lạnh ứa ra.
“Ngoan, nhịn một chút.” Hắc Vũ căn bản không để bụng sự cầu xin của hắn, ngược lại càng cẩn thận làm cho ống mềm thâm nhập vào sâu trong cúc huyệt.
“A!…A!…”
Theo tiếng kêu thảm thiết của hắn, ống mềm đã thâm nhập bàng quang, không có nước tiểu chảy ra, bởi vì trước khi hắn bị phái tới bồi Hắc Vũ, đều sẽ bị yêu cầu hoàn toàn rửa sạch, đại tiện tiểu tiện đều phải thanh lý sạch sẽ, bằng không nếu đang giữa chừng phá hỏng cuộc chơi của Hắc Vũ, kết cục tuyệt đối không phải người thường có thể tưởng tượng được.
Hắc Vũ ngậm ý cười, xoa bóp “phân thân” có chút mềm xuống của hắn, làm nó lại một lần nữa ngẩng đầu. Chờ đến sau khi hắn miễn cưỡng quen dần đau đớn từ “phân thân” truyền đến, Hắc Vũ mới chụp đánh vào ʍôиɠ hắn, ý bảo hắn xoay người lại.
“Ngoan, há mồm.”
Hắn nhu thuận há mồm gắng gượng ngậm lấy “phân thân” của Hắc Vũ. Tuy trong lòng có chút chán ghét nhưng cũng phải cố nhịn xuống, cứ coi như đang ăn kem, ɭϊếʍ ɭϊếʍ…ʍút̼ ʍút̼. Chỉ có mình hắn mới có khả năng lấy lòng Hắc Vũ ── Hắn cần thiết phải tranh thủ có được địa vị chuyên chúc nam sủng của Hắc Vũ, mới có thể có cơ hội biết được cơ mật của cái tổ chức này.
Hắc Vũ một mặt hưởng thụ sự hầu hạ của hắn, một mặt cầm lấy ngọn nến đỏ đang bốc cháy tùy ý nhỏ giọt sáp nóng xuống lưng hắn, di chuyển dọc theo sóng lưng đến ʍôиɠ hắn.
Nến nóng không hề báo trước nhỏ từng giọt lên lưng hắn khiến hắn đau đớn đến run rẩy, muốn mở miệng kêu lên lại bị “thân phân” của Hắc Vũ húc mạnh vào cổ họng, ra vào mạnh bạo, hắn chỉ biết ú ớ, cả nước vãi cũng không kịp nuốt, tràn ra khỏi miệng nhỏ xuống nệm. Khổ hình liên tục như vậy đến khi Hắc Vũ ở trong miệng hắn bắn ra ɖu͙ƈ vọng mới thôi.
“Không được phép nuốt vào, ngậm nó.” Hắc Vũ cố ý muốn thử độ phục tùng của hắn.
Hắn vẫn như cũ thuận theo, nỗ lực ngậm lấy, mùi tanh nồng nặc cả khoang miệng mà mặt không đổi sắc.
Hắc Vũ nhìn hắn phục tùng như vậy cảm giác hài lòng, từ trêи giá lấy xuống hai món đồ. Hắn nhìn thấy mặt lập tức biến sắc. Hắn nhớ rõ hai cái này …… Hắn lần đầu tiên tới liền bởi vì như vậy mà …..
”Ngươi không thích dùng rượu mạnh súc ruột sao?” Hắc Vũ vừa nói vừa đem ống súc ruột nhét vào cúc huyệt đang run rẩy, càng nhét càng sâu, không cho ống cao su có cơ hội tuột ra, còn đầu bên kia gắn liền với ống xilanh loại lớn có chứa rượu mạnh bên trong.
Hắn run rẩy lắc đầu ánh mắt cầu xin nhìn Hắc Vũ.
“Ngoan nhẫn nại một chút.”
Nói xong Hắc Vũ từ từ bơm rượu vào, chất lỏng lạnh lẽo theo đường ống chảy vào trong cơ thể, đảo mắt hóa thành nóng bỏng ……
”Ô!……Ô!…” Hắn nhăn chặt mày, nhịn không được thân thể co rút lại, còn phải cẩn thận không được đem tϊиɦ ɖϊƈh͙ trong miệng nuốt xuống, thống khổ lại chỉ có thể ngậm chặt miệng mà phát ra âm thanh rêи rỉ.
Hắc Vũ nhìn chằm chằm biểu tình hắn chịu bị ngược, thưởng thức bộ dáng thống khổ đến cực điểm mà nhắm mắt run rẩy của hắn, khóe miệng cong lên lộ ra nụ cười lạnh.
Cảm giác rượu chảy vào trong cơ thể làm hắn nổi lên một loại cảm giác chịu ngược quỷ dị, mồ hôi lạnh chảy ra, đau đớn, khuất nhục, kɧօáϊ cảm giao tạp ở bên nhau, làm hắn run rẩy nhũn ra, đại não trống rỗng……
Chờ đến rượu đã bơm hết, Hắc Vũ nâng cằm hắn lên, vừa lòng mỉm cười, nói:
“Thoải mái không?”
“… Bụng… đau quá……” Hắn nức nở chịu không nổi mở miệng nói, tϊиɦ ɖϊƈh͙ trắng đục theo khóe miệng chảy xuống.
“ɭϊếʍ sạch sẽ.”
Hắn lập tức vươn lưỡi nhẹ nhàng quấn lấy ngón tay Hắc Vũ,
“Một nô ɭệ tốt, ngươi muốn tiếp thụ huấn luyện, ngươi nguyện ý không?” Hắc Vũ đùa bỡn cái lưỡi mềm mại của hắn, thấy hắn run rẩy gật đầu.
Hắc Vũ rút ra một loại sextoy đặc chế để dạy dỗ, có thể tùy ý thổi phồng khuếch trương lớn ra, nhét vào cúc huyệt.
Hắn mới đầu là không rõ chuyện gì đã xảy ra, tiếp theo lập tức thở dốc rêи rỉ, cảm giác cúc huyệt dần dần bị căng lớn, bắt đầu có hiện tượng xé rách trướng đau.
”A!…… Ân a!!!……” Ánh mắt hắn hoảng sợ nhìn máy điều khiển trong tay Hắc Vũ phát hiện Hắc Vũ căn bản không tính toán ngừng lại. Đau nhức xỏ xuyên qua xương sống, hắn thống khổ rêи rỉ, bất lực run rẩy. Cuối cùng, dị vật trong cơ thể cũng ngừng lại xẹp xuống, cả người hắn như đã rã rời ra. Hắc Vũ sủng ái vuốt ve khuôn mặt mướt mồ hôi của hắn.
Hắn rũ mắt xuống, đem không cam lòng cùng khuất nhục che dấu dưới đáy lòng, cắn môi dưới, bụng nhỏ cùng cúc hoa bắt đầu co rút lại ……rượu mạnh trong bụng lập tức dâng lên tra tấn làm cho người sợ hãi đau đớn, một chút chút cắn nuốt sức lực của hắn, mồ hôi hột nổi lên trêи da thịt hắn…… Nghỉ ngơi không đến 5 giây đồng hồ, dị vật lại bắt đầu trướng lớn, thậm chí so với trước càng thêm khuếch trương to lớn. Hắn lại tiếp tục bị tra tấn. Chờ đến Hắc Vũ cuối cùng vừa lòng với biểu hiện của hắn, hắn đã đem môi dưới cắn đến máu tươi đầm đìa.
Sau đó dị vật cứ duy trì lớn nhỏ như vậy, được Hắc Vũ cầm trong tay nhè nhẹ kéo ra lại mạnh bạo đút vào. Hắn có cảm giác như một loại xấp xỉ muốn bài tiết làm hắn kêu thảm ra tiếng.
“A!!!…… A!!!…”
Liền ở lúc hắn đau đến muốn ngất xỉu, dị vật được rút ra, cả người lập tức không còn sức lực mà ngã xuống, ghé vào trêи giường thở dốc, rượu mạnh chảy ra đụng tới vết nứt trêи cửa cúc huyệt, mang theo từng trận đau rát, chảy xuống ướt cả nệm giường.
“Ha hả a, thật là một nô ɭệ tốt.”
Hắc Vũ vỗ vào ʍôиɠ hắn ý bảo hắn lại chổng ʍôиɠ lên, rồi mới từ phía sau dùng “phân thân” xâm nhập vào cúc huyệt ướt át của hắn.
“A!…” Hắn phát ra âm thanh tình ɖu͙ƈ rêи rỉ hàm chứa thống khổ cùng ngụy trang.
“A!!, a ân……”
“Ha a…… A!!!……”
Đưa đẩy trong chốc lát, Hắc vũ ngã người ra phía trước, cắn vành tai hắn, trong khi đó phía dưới lại lần lượt xỏ xuyên qua hắn, hắn khóc nức nở rêи rỉ, cuồng loạn lắc đầu cầu xin.
”Chủ nhân…… A!!…… thật đau a……” Thân hình hắn run rẩy căng chặt thân thể vô phương kháng cự, chỉ có thể theo động tác của Hắc Vũ mà lắc lư rêи rỉ. Kịch liệt thô bạo thọc vào rút ra làm hắn có chút buồn nôn, nhưng hắn lại cần thiết nỗ lực kêu đến càng thêm ɖâʍ đãng tới lấy lòng Hắc Vũ.
”A!!! ân…… Ha a…… Chịu không nổi…… Chủ nhân…… Ngài sẽ đem ta lộng hư mất…Đau quá……A!!!”
”Chính là muốn đem ngươi lộng hư a!” Hắc Vũ cắn xé cổ vai của hắn, điên cuồng tấn công, cuối cùng mới ở trong thân thể hắn bắn ra ɖu͙ƈ vọng.
Hắn vô lực xụi lơ ở trêи giường, cảm giác nơi cúc huyệt đau đớn có một dòng ướt át nóng ấm chảy ra, nhưng hắn không biết là thứ Hắn Vũ lưu lại trong người hắn hay là máu của hắn.
Hắc Vũ lấy một dụng cụ bằng kim loại dùng để mở rộng cúc huyệt đút vào trong người hắn. Hắn sợ hãi thở dốc, chịu đựng khó chịu do kim loại lạnh băng hoàn toàn đi vào.
Dụng cụ ở trong cơ thể từ từ mở ra, đem miệng cúc huyệt căng nứt đến cực hạn, Hắc Vũ cầm một cây bút lông, thâm nhập vào ……
“A! ha…… Ân!……”
Chỗ mẫn cảm nhất trong cơ thể bị bút lông qua lại xoát lộng, hắn bỗng nhiên run lên, rất nhiều thể dịch từ ống nhựa đằng trước trào ra.
Một cái sextoy tự an ủi bao bọc lấy “phân thân” của hắn, bên trong vô số hạt châu chấn động mát xa khiến hắn kinh suyễn không thôi, lại không thể không ngừng liên tục rêи rỉ.
Ống nhựa phía trước chảy ra thể dịch của hắn, lại không thể khiến cho hắn lên cao trào, mang theo ɖu͙ƈ hỏa cùng vô phương thỏa mãn tình ɖu͙ƈ, hắn há mồm thở dốc, nước bọt trong suốt dọc theo khóe miệng chảy xuống, ánh mắt dần dần tan rã.
Hắc Vũ khiêu khích trong thân thể mẫn cảm của hắn, mặc cho hắn bị ɖu͙ƈ hỏa trước sau đốt cháy đến kêu thảm run rẩy, ngẫu nhiên còn cố ý đem từng viên đá lạnh nhét vào trong thân thể hắn, khiến cho hắn lại lần nữa cảm thụ bị kɧօáϊ cảm tra tấn đến cực hạn.
Chờ đến hắn cuối cùng khóc thút thít, mới lấy ra dụng cụ bằng kim loại ra, thay vào đó là gậy mát xa, ấn nút khởi động, làm gậy mát xa chấn động kịch liệt.
“Á!!……”
Hắn rơi lệ đầy mặt thống khổ thở dốc, thống khổ mãnh liệt cùng ɖu͙ƈ vọng đan xen vào nhau, làm cho hắn sống không bằng chết.
”Ngươi muốn giãy giụa lại khó nhịn, biểu tình thật mê người.” Hắc Vũ hôn môi hắn, có chút thô bạo vừa hôn vừa cắn nhẹ nhay nhay toàn thân hắn.
“Ha A!!!…… Ô!!! ân ……”
Hắc Vũ ở thời điểm hắn thở dốc khóc thút thít cầm lấy phân thân hắn, rồi mới bắt đầu đưa đẩy ống nhựa.
“A!!!!!……A!!!…………”
Đau đớn cùng kɧօáϊ cảm phát ra, hắn kêu thảm, mê mang trong mắt tất cả đều là khó chịu.
Ống nhựa ma xát đường niệu đạo, trừ bỏ đau đớn bên ngoài ra, còn mang cho hắn ảo giác xấp xỉ đạt cao trào, hơn nữa loại cao trào này còn không thể ngăn nổi, kɧօáϊ cảm thực mau liền nuốt lấy hắn……
“Có muốn bắn?” Hắc Vũ bịt lấy đầu ống nhựa không cho chất lỏng trong thân thể có thể chảy ra.
“Muốn…… Chủ nhân…… Ha a……” Hắn cầu xin vặn vẹo thân thể.
“Vậy ngươi dùng sức đem gậy mát xa trong cơ thể đẩy ra ngoài, ta khiến cho ngươi bắn.”
“Ô……” Hắn khóc thút thít lắc đầu, hắn mới dùng một chút sức liền thiếu chút nữa đau đến ngất.
Nhưng Hắc Vũ không tính bỏ qua cho hắn, tiếp tục đưa đẩy ống nhựa, đến khi thấy hắn thật sự chịu không nổi nữa, Hắc Vũ cuối cùng cũng đại phát từ bi rút ra gậy mát xa, gỡ xuống đồ tự an ủi, cầm lấy phân thân hắn, thời điểm hắn còn đang khóc thút thít rêи rỉ, Hắc Vũ một bên xoay tròn đưa đẩy ống nhựa, một bên vuốt ve……
“A!!!…A!!!!!!!!!……”
Khi ống nhựa được rút ra, một dòng chất lỏng trắng đục lập tức phun ra, hắn cũng ngất đi.
********
Bang! Bang! Bang!
Hắn nửa người trêи ngã nằm ở trêи chiếc bàn thấp, hai chân quỳ trêи mặt đất đã mềm nhũng không còn sức lực. Roi da múa may như con rắn đen ở trêи lưng hắn lưu lại từng lằn máu.
“Ngô……Á…” Hắn thống khổ rêи rỉ, lúc này hắn mới biết được Hắc Vũ đối với hắn xem như đã thủ hạ lưu tình, ít nhất hắn ở trong tay Hắc Vũ chưa bao giờ bị thương qua……
”Không kêu?” Người đàn ông cầm roi da trong tay đi lên phía trước, nắm lấy tóc của hắn cưỡng bách hắn ngẩng đầu, thấy sắc mặt hắn tái nhợt, mồ hôi lạnh ứa ra, tức giận quăng cho hắn một cái tát.
”Người đâu, dắt một con chó đực lại đây, ta phải giáo huấn cho cái tên nô ɭệ không nghe lời này!”
Con chó? Hắn run rẩy liều mạng muốn mở miệng cầu xin, nhưng bị tra tấn vài tiếng đồng hồ, hắn đã vô phương động đậy thân thể hay mở miệng. Há mồm, cũng chỉ có thể phát ra tiếng thở dốc sợ hãi……
Tiếng móng vuốt có tiết tấu của con chó đực đạp ở trêи gạch men từ từ tới gần hắn, hắn tuyệt vọng kinh hoảng giãy giụa suy nghĩ muốn động đậy nửa người trêи, nhưng cơ bắp suy yếu căn bản không có sức lực.
”Nô ɭệ chết tiệt, kêu ngươi rêи ra âm thanh ɖâʍ đãng, ngươi lại cắn chặt răng không lên tiếng. Ta khiến cho ngươi bị chó chơi!”
”Ô……” Yết hầu khàn khàn nức nở, lại không có cách nào nói chuyện.
Không…… Nếu bị đối đãi như vậy…… Hắn không xác định chính mình còn có thể hay không kiên trì tiếp tục nhiệm vụ này……Mười ngón tay hắn giãy giụa nắm chặt lấy cạnh bàn.
Người nọ rút ra dụng cụ còn đang chấn động, cúc huyệt bị xé rách máu tươi dọc theo hai bên đùi chảy xuống, quay sang cầm ƈôи ȶɦịt của con chó vuốt vuốt, chuẩn bị để con chó leo lên người hắn.
Hắn đã tuyệt vọng, bỗng nhiên cánh cửa mở ra, âm thanh của Hắc Vũ lạnh lùng vang lên: “Tề đại nhân, ngươi muốn đối với nô ɭệ của ta làm cái gì?”
”Nô ɭệ này của ngươi thật kém cỏi, ta phải dạy bảo hắn cho tốt, phải kêu rêи như thế nào mới đúng.”
”Bị các ngươi hành hạ ba bốn tiếng đồng hồ rồi, hắn có thể chống được đến giờ đã thực ưu tú.” Hắc Vũ cười lạnh “Ta còn chưa có chơi chán hắn, ngươi muốn dùng chó chơi hắn, là không coi ta ra gì sao?”
“Cái này…… Ngươi sẽ không đối với hắn……”
”Ta vẫn còn chưa có chuyên chúc nô ɭệ, chọn hắn cũng là không có chuyện gì đáng ngạc nhiên?” Một tay vuốt ve mặt hắn, dùng lòng bàn tay ma xát đôi môi tái nhợt còn loang lổ vết máu của hắn, ánh mắt hắn cầu xin nhìn Hắc Vũ, nhu thuận ɭϊếʍ ngón tay Hắc Vũ tham nhập vào trong miệng.
”Đúng là không có chuyện gì cả, nhưng trước khi hắn chưa trở thành chuyên chúc nô ɭệ của ngươi, ai đều cũng có thể động đến hắn.”
”Cũng đúng, nhưng ta không nghĩ muốn một cái nô ɭệ bị chó chơi qua, ngươi muốn như thế nào?” Hắc Vũ chỉ có thể thở dài, hôm nay mới đi ra ngoài truyền tin, trở về muộn, hắn đã bị thương đến như thế này.
“Chó và rắn, ngươi cần thiết chọn một.”
“…… Khó được Tề đại nhân có hứng thú, ta cũng chỉ có thể phụng bồi mà thôi, nhưng ta không muốn đùa chết hắn, tùy tiện tìm một con rắn trung bình là được rồi.” Hắn Vũ chú ý thấy hắn sợ hãi phát run, Hắc Vũ vuốt ve mặt hắn, động tác thật nhẹ nhàng.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!