Cường Chiếm Ba Ba
Chương 32: Bị hai dương thao cùng lúc.
Dịch Văn Bách bò được hai bước thì liền dừng lại, bởi vì quá thoải mái, khóe miệng đều chảy ra nước dãi, trứng rung nho nhỏ trong thư huyệt vì nước ɖâʍ tràn lan cho nên kẹp không được liền rơi trêи thảm vải. Hai người cũng không có để ý, Dịch Văn Bách thoải mái chỉ muốn xụi lơ trêи mặt đất, mặc cho con nuôi thao làm, thanh âm y mềm nhũn làm nũng:
“Ông xã ôm em đi lên được không?”
Dịch Trần bị thanh âm của y dụ dỗ thiếu chút nữa đã đáp ứng xuống, nhưng nghĩ đến có thể nhìn thấy bộ dáng càng lúc càng ɖâʍ của cha nuôi, liền nhẫn xuống, cố tình rút ƈôи ȶɦịt ra, chỉ chừa một cái quy đầu ở trong hậu huyệt đang khẩn trí co rút:
“Không được a, ba ba đừng làm nũng, chậm rãi bò lên trêи đi.”
Dịch Văn Bách nức nở cảm thấy thật thẹn, nhưng thân thể lại trở nên hưng phấn, mâu thuẫn làm y không biết nên làm như thế nào cho phải. Con nuôi không tán đồng đề nghị của y, y chỉ có thể ủy khuất bò về phía trước, thật vất vả mới bò tới chân cầu thang, y nhìn dải bậc thang dài đằng đẵng, có chút nhụt chí.
“Quá cao, bò không nổi… Ưm a…”
“Có thể a, thân thể của ba ba đã hồi phục tốt cho nên mới dụ hoặc con không phải sao? Nếu cầu thang còn không bò lên được, thì chứng tỏ thân thể của ba ba chưa khá lên, chúng ta trước hết vẫn là không nên làʍ ȶìиɦ, để thân thể của ba ba tĩnh dưỡng mấy hôm nữa.”
Dịch Trần ác ý nói, còn muốn đem nguyên cây ƈôи ȶɦịt rút ra.
Dịch Văn Bách hoảng sợ, ʍôиɠ vội vàng nâng lên, gắt gao co rút tràng đạo, để giữ lại ƈôи ȶɦịt thô to.
“Không muốn! Không muốn rút ra ngoài, ta sẽ bò, có thể bò lên trên… A ha… Ông tiếp tục làm a…”
Tràng đạo bị ƈôи ȶɦịt hung hăng cọ xát làm y thoải mái cực kỳ, yết hầu phát ra một tiếng rêи rỉ ngọt nị, lại nỗ lực tiếp tục bò lên trêи.
Tư thế bò lên trêи làm Dịch Trần càng dễ đâm chọc hậu huyệt của Dịch Văn Bách, hơn nữa còn có thể cắm vào rất sâu, Dịch Văn Bách còn có ảo giác bản thân sẽ bị con nuôi thao xuyên, một bên cắn môi hưởng thụ kɧօáϊ cảm ngập đầu, một bên bò lên trêи.
Rõ ràng đi quãng đường bình thường đi mấy chục giây là xong, nhưng bây giờ lại cảm thấy quá mức gian nan, Dịch Văn Bách đôi mắt ướt át, trêи người đã có một tầng mồ hôi mỏng, hơn nữa y còn mặc y phục tình thú, cả người gợi cảm cực kỳ.
Dịch Trần nhịn không được từ trong túi móc di động ra chụp mấy tấm ảnh, Dịch Văn Bách nghe được âm thanh chụp ảnh liền bị dọa quay đầu lại.
“Làm… làm gì vậy?”
Dịch Trần đỏ mắt nhìn y.
“Ba ba thật sự quá ɖâʍ!”
Hắn rút ƈôи ȶɦịt ra, lại hướng tới tràng đạo khẩn trí của cha nuôi hung hăng đâm vào, đưa màn hình điện thoại đặt trước mặt Dịch Văn Bách, để y thấy rõ ảnh chụp.
“Nhìn xem, ăm mặc y phục tình thú bên dưới lại ăn một cây ƈôи ȶɦịt, ba ba nói xem mình có bao nhiêu ɖâʍ?”
Dịch Văn Bách bị hắn miêu tả làm y cảm thấy thẹn không thôi, chờ khi thấy rõ bức ảnh kia, cả người xấu hổ tới cực điểm, trêи ảnh chụp y tuy rằng không lộ mặt, nhưng bất luận là quần áo trêи người hay là tư thế hàm chứa một cây ƈôи ȶɦịt trong ƈúƈ ɦσα, toàn bộ đều ɖâʍ mĩ đến cực điểm.
Dịch Văn Bách cắn môi, nước mắt đều chảy ra.
“Không thể chụp ảnh… Đây không phải ta… Ta không có ɖâʍ đãng như vậy… A ha…”
Dịch Trần ɭϊếʍ vành tai y, một bên làm y một bên nói:
“Ba ba chính là ɖâʍ như vậy, quả thực so kỹ nữ còn ɖâʍ hơn, ƈúƈ ɦσα ba ba hút thật chặt.”
“Không phải… A a a… Đó không phải ta…”
Dịch Văn Bách vội vàng phủ nhận, sắc mặt y xấu hổ đỏ bừng, nhưng thân thể lại bị kϊƈɦ thích đến hưng phấn cực kỳ, con nuôi ở phía sau đâm rút hơn chục phát, y liền khống chế không được phun ra tϊиɦ ɖϊƈh͙, chất lỏng trắng đục toàn bộ đều bắn lên mặt cầu thang, đem sàn cầu thang trở nên ướt đẫm.
Dịch Văn Bách sau khi bắn xong không còn sức lực để bò cầu thang, Dịch Trần cũng không làm y phải khó sử, dùng tư thế này ôm y lên lầu, một bên vừa đi một bên lại làm y đạt đến cao trào. Dịch Văn Bách gắt gao ôm lấy cổ con nuôi, cả người hãm sâu ở trong tình ɖu͙ƈ không thể kềm chế, thoải mái đến nước miếng đều chảy ra, lại nhỏ giọng nói:
“Không thể cho người khác xem…”
Dịch Trần bật cười.
“Con sao có thể cho người khác xem ảnh chụp của ba ba.”
Hắn hôn nhẹ lên môi Dịch Văn Bách.
“Con còn hận không thể đem người giấu đi, chỉ để con mới có thể nhìn thấy ba ba, biết người tồn tại.”
Dịch Văn Bách bị câu nói của hắn làm cho ngượng ngùng, trong lòng lại có chút ngọt, ý cười trêи khóe miệng cũng càng ngày càng sâu. Hai người vừa đi vừa hôn môi, từ cầu thang lên đến phòng ngủ khoảng cách cực kỳ ngắn ngủi mà nay đi gần mười phút, Dịch Văn Bách rất nhanh liền động tình, thẹn thùng chỉ chỉ ngăn tủ mà bản thân cất ƈôи ȶɦịt giả, lại đi lấy chìa khóa để mở nó, đem kia ƈôи ȶɦịt giả màu đen lấy ra.
Dịch Trần ôm y vào phòng tắm, hắn đem ƈôи ȶɦịt giả kia rửa sạch một lần, mới cười nhẹ nói:
“Ba ba cuối cùng cũng có thể hưởng thụ thứ này a.”
Hắn đem cha nuôi ôm thành tư thế xi tiểu, vừa lúc đứng đối mặt với gương. Dịch Văn Bách nhìn bản thân trong gương, ăn mặc y phục tình thú ɖâʍ đãng đến cùng cực, trêи chân còn đi một bộ tất chân màu đen, bị nam nhân cao lớn ôm vào trong ngực, ƈúƈ ɦσα ăn một cây ƈôи ȶɦịt thô to, thật sự rất giống một ɖâʍ phụ nghiện thèm khát ƈôи ȶɦịt.
Y cảm thấy thẹn cực kỳ, địa phương giữa hai chân bởi vì không có lông tóc che đậy nên đều phơi bày ngoài không khí, xem rõ đến rành mạch, huyệt khẩu đã ướt đẫm, đùi vì dính ɖâʍ thủy nên cũng trở nên sáng bóng. Y nức nở một tiếng, có chút vô thố nhìn nam nhân.
Dịch Trần cũng thực hưng phấn, trong gương cha nuôi thoạt nhìn vừa đáng yêu lại vừa sắc tình, làm hắn yêu thích đến mức không biết làm gì mới phải. Hắn ɭϊếʍ láp vành tai trắng nõn của cha nuôi, thấp giọng chỉ đạo:
“Ba ba, đem ƈôи ȶɦịt giả nhét vào lỗ ɖâʍ của người đi, giống như người tự an ủi trước kia vậy.”
“Quá xấu hổ… Ta sao có thể làm như vậy…”
35 tuổi nam nhân mặt mày đều hàm chứa xuân sắc, miệng luôn nói sao có thể, nhưng trong ánh mắt lại hàm chứa chờ mong. Dịch Trần nhìn thấu tâm tư của y, ôn nhu dụ dỗ nói:
“Ngoan, có thể, chỉ cần thoải mái thì cái gì cũng đều có thể làm. Đem nó cắm vào đi, làm giống như ông xã đang thao ba ba, nhất định sẽ làm người cực kỳ thoải mái, lỗ ɖâʍ không phải là đói bụng sao? Chẳng lẽ không muốn ăn ƈôи ȶɦịt?”
Dịch Văn Bách cắn cắn môi, nhỏ giọng nức nở:
“Lỗ ɖâʍ chỉ muốn ăn ƈôи ȶɦịt của ông xã… Ưm…”
“Nhưng mà hậu huyệt của ba ba cũng muốn ăn, mà ông xã chỉ có một cây ƈôи ȶɦịt phải làm sao bây giờ? Ba ba ngoan, chúng ta thử một lần được không?”
Dịch Văn Bách bị thuyết phục, đôi mắt đều trở nên ướt át , thở hổn hển gật gật đầu, sau đó nắm lấy ƈôи ȶɦịt giả, dùng quy đầu thô to đặt trước huyệt khẩu của mình.
“Mở công tắc lên, ngoan.”
Dịch Văn Bách luống cuống tay chân mở công tắc, đồ vật này được Dịch Trần mua với giá không hề rẻ, nên chất lượng xác thực rất tốt, không chỉ đối với nhân thể vô hại, hơn nữa sau một lần nạp điện có thể dùng rất lâu, cho nên tuy rằng nó ở trong ngăn tủ đã nhiều năm, khi mở công tắc vẫn hoạt động mạnh mẽ.
Dịch Văn Bách tay cầm có chút run, nắm lấy cán ƈôи ȶɦịt thô to, làm nó không cẩn thận cọ xát âm đế của bản thân, kϊƈɦ thích mãnh liệt khiến cho y ɖâʍ kêu ra tiếng, nhục huyệt phun ra một cỗ chất lỏng trơn trượt.
“Ba ba, mở mặt ra một chút, ba ba thấy không? Lỗ ɖâʍ của người đều đã phấn khởi hé miệng, hiện tại người đút cho nó đi, giống như là cùng ăn hai cây ƈôи ȶɦịt của ông xã vậy.”
Nghe thanh âm của con nuôi, Dịch Văn Bách hoàn toàn bị mê hoặc, gấp không chờ nổi nắm ƈôи ȶɦịt giả nhắm ngay huyệt khẩu của mình cắm vào. Nhục huyệt của y đã ướt đẫm, bên trong nước nhiều đến không thể tưởng tượng, mị thịt cơ khát đem đồ vật kia nuốt vào, rất nhẹ nhàng cắm sâu vào bên trong.
Dịch Trần nhìn hình ảnh cha nuôi trong gương đùa bỡn bản thân, cả người đều bị kϊƈɦ thích đến nhịn không được, thanh âm đều khàn khàn:
“Ba ba, nhìn gương, nhìn xem lỗ ɖâʍ của người như thế nào nuốt vào ƈôи ȶɦịt.”
Dịch Văn Bách ngẩng đầu, nhìn hình ảnh trong gương, kinh hách nức nở một tiếng. Tiểu huyệt của y bị khéo căng, nhục huyệt đỏ tươi hàm chứa một cây ƈôи ȶɦịt thô đen, đem y kϊƈɦ thích càng thêm hưng phấn.
“Ưm… Thật thích… Muốn nữa…”
“Ba ba lại cắm sâu thêm một chút.”
“A ha… Bên trong nóng quá… Ưm a… Lỗ ɖâʍ thật ngứa.”
Dịch Văn Bách đem dương ấn sâu thêm một chút, ướt mềm nhục huyệt dễ dàng tiếp nhận, vui mừng đem nó nuốt vào trong. Chấn động mãnh liệt làm cho y thoải mái cực kỳ, mà Dịch Trần chỉ cách một tầng màng thịt hơi mỏng, tự nhiên cũng cảm nhận được ƈôи ȶɦịt giả kia đang chấn động, nhẫn nại không được rút ra ƈôи ȶɦịt, lại hung hăng xỏ xuyên qua hậu huyệt cha nuôi.
“A! Ông xã cắm thật sâu… Ưm…”
Dịch Văn Bách khống chế không được cũng đem ƈôи ȶɦịt giả cắm sâu hơn một chút, cơ hồ đã cắm tới gốc, khúc nhựa nhỏ gắn trêи thân ƈôи ȶɦịt cũng vừa vặn cọ lên âm đế của y, kɧօáϊ cảm mãnh liệt làm cả người y run rẩy, không thể không đem ƈôи ȶɦịt rút ra ngoài một chút, để giảm bớt đi kɧօáϊ cảm kịch liệt.
“Ba ba giống như cảm thấy ƈôи ȶɦịt ăn ngon hơn a.”
Dịch Trần có chút ghen ghét gặm cắn vành tai y, lại hướng tới hậu huyệt y thọc vào rút ra một chút.
“Không có…”
Dịch Văn Bách có chút vội vàng quay đầu lại hôn lên bờ môi của hắn, trong ánh mắt mang theo một chút kinh hoảng thất thố.
“ƈôи ȶɦịt của ông xã là ngon nhất… Đừng rút ra mà…”
Dịch Trần bị phản ứng của y làm cho vui mừng không thôi, cảm xúc ghen ghét hoàn toàn biến mất, thấp giọng cười nói:
“Sẽ không rút ra, bên trong ba ba thoải mái như vậy, con sao có thể bỏ được?”
Dịch Văn Bách nhìn chằm chằm đôi mắt hắn, xác nhận lời hắn nói là thật mới yên lòng. Dịch Trần thấp giọng nói:
“Ba ba, con bắn vào trong được không? Ông xã muốn bắn, ba ba hôm nay thực quyến rũ.”
“Ưm… Được…”
Dịch Văn Bách cũng đã nhẫn nhịn lâu ngày, hoa huyệt thoải mái cực kỳ, muốn càng nhiều mãnh liệt thọc vào rút ra, ƈúƈ ɦσα cũng rất muốn nhấm nháp hương vị của con nuôi.
Y đem ƈôи ȶɦịt giả mở đến mức cao nhất, chấn động kịch liệt làm cho thư huyệt của y không ngừng phun nước, ngay cả hậu huyệt cũng ướt át không thôi. Y nhìn bản thân trong gương bị con nuôi thao làm, ngón tay cũng không ngừng nắm lấy ƈôи ȶɦịt giả màu đen thao làm chính mình.
Hai cái ɖâʍ huyệt cùng lúc ăn hai ƈôи ȶɦịt kϊƈɦ cỡ gần như nhau, làm y sướиɠ đến da đầu đều tê dại, Dịch Văn Bách phối hợp với tiết tấu thọc vào rút ra của con nuôi, dùng ƈôи ȶɦịt giả cắm thật sâu để nó mạnh mẽ thao làm y.
“A! Quá thoải mái! Bị hai ƈôи ȶɦịt cùng nhau thao thật thoải mái! Ông xã… Ông xã… Hậu huyệt nóng quá… Âm đế cũng thật thoải mái…”
“Con cũng rất thoải mái, hậu huyệt của ba ba nóng hầm hập, luôn xoắn chặt ƈôи ȶɦịt của con, ba ba có phải hay không muốn cao trào?”
“A a a ! Muốn cao trào! Ưm… Hậu huyệt muốn bị ông xã nội bắn… A ha… Lỗ ɖâʍ cũng muốn bị nội bắn… A!”
ƈôи ȶɦịt trong hậu huyệt tốc độ thọc vào rút ra càng lúc càng nhanh, Dịch Văn Bách dần dần đuổi không kịp, hai cái ɖâʍ huyệt cùng nhau bị cọ xát cảm giác thoải mái tột đỉnh, nhưng tính ra vẫn là hậu huyệt hàm chứa ƈôи ȶɦịt của con nuôi thoải mái hơn.
Rốt cuộc ƈôи ȶɦịt của Tiểu Trần, là thứ mà không thể thay thế.
Dịch Văn Bách không đến ba phút đã bị làm đến cao trào, côn thịt lại một lần nữa phun ra tϊиɦ ɖϊƈh͙, lúc này tϊиɦ ɖϊƈh͙ trắng đục phun lên mặt gương, đem gương làm cho dơ bẩn bất kham. Hậu huyệt cùng thư huyệt của y không ngừng xoắn chặt, khiến Dịch Trần khẽ nhíu mày, hung hăng đâm chọc mấy chục phát nữa, mới đem tϊиɦ ɖϊƈh͙ đặc sệt bắn vào tràng đạo nóng rực của y.
“Ưm… Bị nội bắn… Thật thích…”
Dịch Văn Bách bị làm đến có chút thất thần, một hồi lâu mới từ trong dư vị cao trào phục hồi lại tinh thần. ƈôи ȶɦịt giả trong thư huyệt bởi vì ngón tay bủn rủn không giữ được nên “Bộp” một tiếng rơi xuống đất, hai người cũng không có tinh lực quản, khi ánh mắt hai người chạm nhau liền triền miên hôn môi, hôn đến ƈôи ȶɦịt trong hậu huyệt lại cứng lên mới không thuận theo tách ra.
Dịch Văn Bách trong ánh mắt hàm chứa nồng đậm xuân ý, y ɭϊếʍ ɭϊếʍ môi con nuôi.
“Ông xã, thao thư huyệt của em được không? Ưm… Đem cung khẩu đâm mở, bắn vào trong t.ử ƈυиɠ được không?”
Dịch Trần sao có thể nói không, đem cha nuôi mềm như bông ôm đến bên giường, hung hăng thỏa mãn y.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!