Tiệm Bánh Bao Âm Dương
Chương 30-3
Bên trong phòng livestream, bình luận cùng lễ vật bay đầy trời.
[Cười khóc 333]
[Chủ phòng tôi khuyên cậu lương thiện 333]
[Phong cách của Cố lão tiên sinh này, thật quen thuộc]
[Fan thổ hào của chủ phòng toàn là phong cách này! Tôi có tiền gì gì đó 666]
[Này so sánh một chút, điểm giống nhau còn rất nhiều. Ví dụ như đập lễ vật một chút cũng không tiếc]
[Ví dụ như sự quan tâm dành cho chủ phòng đều rất thật lòng 333]
[Tôi có một ý nghĩ to gan — Có khi nào hai người này kỳ thật là cùng một người không? Dù gì hôm nay Lão Tiên Sinh không online, Cố lão tiên sinh liền xuất hiện]
[Khả năng đó không cao, weibo của Lão Tiên Sinh đã được xác thực, thân phận ;à cố vấn của hiệp hội thư pháp, cũng đã bảy mươi tuổi rồi!]
[Ah ha ha ha chủ phòng vẫn không thể dạy Cố lão tiên sinh làm người]
[Cố lão tiên sinh tôi khuyên anh thiện lương, một đám nghèo chúng tôi không thể so với người giàu cường đại như vậy hưm hưm hưm]
[Cố lão tiên sinh, giúp đỡ người nghèo, cho tôi một phong bao lì xì đi 333]
[Chủ phòng giáo dục trực tuyến thất bại rồi hhh]
[Ha ha ha ha ha chủ phòng cho tôi weixin của cậu, tôi gửi bao lì xì cho cậu 666]
[Tôi cũng muốn, add tôi add tôi, tặng cậu bao lì xì]
[Add tôi nữa 333]
[Cố lão tiên sinh thật manh! Rõ ràng gương mặt đẹp trai lãnh khốc tinh anh như vậy, kết quả lại có chút ngốc!]
[Hẳn là không phải ngốc, anh ta có thể quá ít tiếp xúc internet, cho nên mất cả ngày mới phản ứng lại kịp 333][Vừa nhìn liền biết không hay chơi di động với lên mạng rồi, tài khoản của anh ta vẫn là do chủ phòng vừa nãy giúp anh tạo đây hhh]
…………
Cuối cùng Mộc Tử Dịch vẫn không bày Cố Cảnh chi trả qua weixin, trong điện thoại Cố Cảnh chỉ có một cái app weixin bản địa phủ, cũng không trả được nhân dân tệ. Cậu muốn bao lì xì tiền âm phủ làm cái gì, ngân hàng nhân giới lại không rút tiền được cũng không chuyển đổi được. Nếu như là tiền giấy âm phủ, cậu lại có chỗ để đổi.
Mộc Tử Dịch cùng fan trò chuyện xem như là vui vẻ, do đó lần livestream này rất lâu. Thẳng cho đến khi hai người ăn kha khá rồi, chuẩn bị đi về, cậu cũng chưa có tắt livestream.
Cậu lại đội mũ lên, mở balo để xuống đất cho mèo mập nhỏ lén lút chạy vào, sau đó mới nhấn chuông gọi nhân viên.
“Chào ngài, xin hỏi là ai trả tiền?” Nhân viên cầm hóa đơn cười híp mắt hỏi.
“Tôi.” Cố cảnh không cần hóa đơn, trực tiếp lấy ví ra, từ trong đó rút ra một xấp tiền nhỏ đưa cho nhân viên phục vụ.
Thấy nhân viên không lấy, anh nghĩ nghĩ, lại rút từ trong túi áo thêm một xấp nữa. Sau đó hỏi: “Đủ chưa? Nếu không đủ, có thể quẹt thẻ không?”
Mộc Tử Dịch: “………..”
Các fan trong phòng livestream: “………….”
Nhân viên phục vụ: “……………..”
Cuối cùng, mọi người nhìn nhân viên rút ra vài tờ tiền, hoảng hốt rời khỏi phòng riêng.
Mộc Tử Dịch nói với phòng livestream: “Tôi luôn cảm thấy kì livestream này sẽ bị block.”
Cậu khẽ ho một tiếng, nói: “Trước tiên mọi người làm chứng cho tôi, tôi thật không có giàu có gì! Người vừa nãy trả tiền, thuần túy là con trai nhà địa chủ thiếu khuyết thường thức sinh hoạt Cố lão tiên sinh, không có liên quan tới tôi! Mọi người phải nhớ kỹ, tôi rất nghèo, nghèo tới mức ba bữa chỉ có thể ăn cháo với củ cải muối!”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!