Anh Trai Trúc Mã Quá Cường Hãn - Chương 17 : Quãng đời còn lại đều là em ( H )
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1232


Anh Trai Trúc Mã Quá Cường Hãn


Chương 17 : Quãng đời còn lại đều là em ( H )


Ở Cố gia 2 ngày, mẹ nàng vẫn không về nhà, sốt ruột Nghi Thường về nhà mình thì phát hiện đồ đạc cá nhân của mẹ đã sớm được dọn đi tất cả. Trêи bàn chỉ để lại vỏn vẹn 1 phong thư ” Nghi Thường, mẹ yêu con, nhưng mẹ xin lỗi. Về sau con hãy cố gắn chăm sóc bản thân” kèm theo đó là một tờ chi phiếu với khoản tiền khá lớn.

Nghi Thường biết mẹ mình đã sớm có tính toán, nhưng ko nghĩ nhanh như vậy. Dù sao nàng chỉ mới thi đại học, mà mẹ nàng đã…. Hic!!!

Lắng nghe giọng Cố Hoàn ở ngoài phòng khách phân phó người làm chuẩn bị những món ăn mà nàng thích, Nghi Thường xót xa chẳng biết tương lai bản thân sẽ sống ntn?!! Đây là Cố gia, chẳng phải nhà nàng, mà nhà nàng thì sau khi mẹ nàng ko từ mà biệt cũng sớm ko còn là mái ấm gia đình nửa rồi. Dù biết rõ mẹ muốn để mình tự lập, nhưng mà cái cảm giác ngay cả gặp nhau nói đôi lời còn ko được thì so với bị vứt bỏ chắng khác là bao!!

Cố Hoàn quay đầu lại, thấy bộ dáng Nghi Thường thẫn thờ ,hắn bèn đem nàng ôm vào lòng đi lên phòng ngủ. Chẳng bận tâm ánh mắt dõi theo của mấy người làm trong nhà, ở bên tai nàng thấp giọng:

” Còn đau sao?”

Ngày hôm qua rốt cuộc là không bỏ được lại lăn lộn cùng nàng, buổi sáng lại nhịn không được làm thêm lần nửa… nếu hiện tại có gì bất thường cũng là lẽ đương nhiên.Anh Trai Trúc Mã Quá Cường Hãn

“A! Cố Hoàn không cần ɭϊếʍ!”

Nghi Thường eo chống lên bàn sách, dùng tay đẩy hắn đang chôn ở hạ thân nàng.

” Thật sự ko cần…”

“Bảo bảo nhìn xem em đã ướt thành bộ dáng gì?”

Hắn duỗi tay đi vào đào lộng vài cái, đem ngón tay ướt sũng đưa đến trước mặt nàng.

“Như vậy khiến anh rất muốn đem nó hút sạch”

Dứt lời Cố Hoàn bắt đầu chuyên tâm ɭϊếʍ ʍút̼, thanh âm ” chần chật” vọng lên làm NGhi Thường mặt đỏ tim đập không ngừng. Nàng ưỡn người cơ hồ cảm giác bản thân sắp bị tên nam nhân này nuốt sống. Cố Hoàn càng ɭϊếʍ càng hăng say, hắn rất có kỹ xảo uốn lượn đầu lưỡi một cách điêu luyện đổi lại hàng loạt thanh âm rêи rỉ của Nghi Thường. Tiểu trân châu lẩn trốn trong hoa viên cũng bị hắn kéo ra mà cắn ʍút̼, như hắn nói muốn đem nàng hút sạch sẽ….

Hắn bàn tay to bắt lấy nàng cái ʍôиɠ,mở rộng ở tư thế khiếm nhã nhất để hắn có thể hoàn toàn chiêm ngưỡng tiểu hoa đán, hoa huyệt Nghi Thường hiện tại đều bị miệng hắn hàm chứa.

” bảo bối, em thật ngọt, Anh ko dừng được”

Toàn bộ âʍ ɦộ Nghi Thường lúc này đã nằm gọn trong sự khiêu khích của Cố Hoàn, hắn hút rất sâu lại hữu lực… nếu có thể hắn cũng muốn càng quét tới tận miệng t.ử ƈυиɠ nàng. Hắn nghe thanh âm nàng rêи rỉ mà càng thêm hưng phấn, vén 2 cánh hoa môi tìm đến hạt đậu nhỏ mà xoa nắn, ấn nhè nhẹ không quên dùng đầu lưỡi chiếu cố yêu thương…

” Thoải mái sao?

” Hắn hàm hàm hồ hồ nói, ánh mắt hướng lên quan sát biểu hiện của NGhi Thường, thấy nàng nhắm mắt lại một bộ dáng say mê , hắn càng thêm ra sức,

“Mỗi lần ɭϊếʍ em như vậy, em liền đạt cao triều. Bảo bảo mau xuất cho anh xem, anh muốn xem”

“Ưm… Ko được. em từ bỏ”

Cái loại này kỳ quái cảm giác lại tới, nàng không muốn trước mặt hắn mà triều xuy, quá xấu hổ, Nhưng không làm sao thoát được móng vuốt của Cố Hoàn. Cố Hoàn làm sao bỏ qua cơ hội này, cơ hồ cả khuôn mặt đều vùi vào đi,cái mũi cao thẳng cọ vào âm đến, đầu lưỡi cao tốc ɭϊếʍ láp lỗ nhỏ, không ai có thể ngăn cản loại sự tấn công này. Nghi Thường ” ưm..â..â..” kêu rêи, nhịn ko được mà xuất ra một dòng chất lỏng từ hắn môi lưỡi hắn phun tung toé ra, tiết đầy cả khuôn mặt hắn, có một ít phun lên tóc và quần áo hắn.

Nghi Thường thật sự khóc, cảm giác uất ức 2 ngày qua đều phát tiết ra. Nước mắt nàng thi nhau chảy xuống.Cố Hoàn sợ hãi ôm nàng, chẳng bận tâm gì hôn lên môi NGhi Thường.

“Bảo bảo anh sai rồi, về sau sẽ không đối với em như vậy nửa”

“Cố Hoàn mẹ em vứt bỏ em rồi….. Mẹ như thế nào có thể nhẫn tâm cứ như vậy vứt bỏ em,”

“Về sau để anh chăm sóc em.” – Cố Hoàn cùng trịnh trọng mà nói:

“Nghi Thường, quãng đời còn lại hãy để anh chăm sóc em, Có được không? ”

Thiếu niên trêи mặt là nghiêm túc nghiêm túc, vô cùng trịnh trọng hứa hẹn!!Anh Trai Trúc Mã Quá Cường Hãn

“Hoàn ca ca, muốn em.”

Nàng cũng đồng dạng báo lấy hắn nghiêm túc, thiếu niên này nói muốn chăm sóc nàng quãng đời còn lại. Thật tốt.

Cố Hoàn lần này phá lệ ôn nhu, vật cứng nóng mỗi một lần ra vào đều chiếu cố đến điểm mẫn cảm nhất của nàng. Lại nhẹ nhàng ko để Nghi Thường ủy khuất, từ khi bắt đầu quan hệ lần đầu tiên cả 2 cảm giác được sự đê mê trong tình ɖu͙ƈ…

Nghi Thường bám vào bờ vai của hắn cùng hắn thay đổi một tư thế, biến thành nàng ở mặt trêи, nàng cắn môi, cúi đầu nhìn thứ thô to của Cố Hoàn đang ra vào động nhỏ của mình. nàng run rẩy đôi tay để ở trước ngực hắn, ý bảo hắn đừng cử động.

Cố Hoànkhẽ cười một tiếng:

“Được, hom nay cho em chủ động “

Nghi Thường ko hề lúng túng, nàng hướng về trước nâng ʍôиɠ lên đem thứ thô dài kia từ trong cơ thể rút ra ngồi ở trêи người Cố Hoàn, cong lưng hôn môi hắn. Học theo cách hắn từng làm hôn từng chút mắt, mũi, cằm, môi..,Hắn tất nhiên ưu nhã hưởng dụng sự hầu hạ của giai nhân.

Nghi Thường không rảnh lo đây là khích tướng, lập tức đi xuống, ngậm lấy viên đậu trước ngực Cố Hoàn, dùng đầu lưỡi ɭϊếʍ láp, một bàn tay cầm một khác chỉ chuyển vòng vuốt ve.

Hắn “Tê” một tiếng, thân mình cung lên.

Nghi Thường đắc ý mà cười cười. Bị bàn tay hắn xoa nắn ʍôиɠ tròn, hung tợn nói.

“Tiếp tục! Chờ một chút xem anh có thao chết em ko?”

Nàng bĩu môi, tỏ vẻ chính mình cũng không sợ hãi. Đôi tay cảm thụ được khối cơ bụng rắn chắc của hắn, môi lưỡi cũng đi hướng chuyển xuống.. chính là địa phương rậm rạp, ở giữa còn có cây gậy thô dài thẳng đứng.. Nghi Thường thích thú ngắm, tay nhỏ ôm ko hết cự thú vẫn miệt mài giúp hắn an ủi, hồi lâu thấy được dòng nước rỉ ra trêи khe rãnh quy đầu, nhịn ko được nàng dùng miệng ngậm lấy….Anh Trai Trúc Mã Quá Cường Hãn

Hai mắt hắn hướng lên, rêи rỉ chịu sự chi phối tuyệt đối của Nghi Thường, ung dung nhìn tiểu cô nương đang hầu hạ tiểu đệ. Trong ánh mắt còn hàm chứa nước mắt, đáng thương hề hề, mũi lộ ra làm người trìu mến đỏ bừng. Cố Hoàn đè lại gáy nàng:

“Bảo bảo, phía dưới cũng muốn, giống ngày hôm qua vậy.”

Nghi Thường đầu lưỡi ɭϊếʍ láp dần chuyển xuống, sủng ái nâng niu 2 quả cầu thịt nhẹ nhành xoa nắn, 2 viên tinh hoàn của hắn vì thế mà xinh na nhún nhảy trong lòng bàn tay NGhi Thường.

Nàng thử trêи dưới vuốt ve vài cái, có mấy lần thậm chí thâm nhập tới yết hầu, có chút khó chịu, nàng cơ hồ muốn nhổ ra, chỉ là nhìn Cố Hoàn động tình mà gầm nhẹ, nàng xiêu lòng cố gắn làm người yêu thỏa mãn. Chẳng biết qua bao lâu, Cố Hoàn mới ấn đầu nàng xuống, thật dũng mãnh trút hết mầm mống vào cái miệng nhỏ của nàng.

Cố Hoàn đem người ôm vào trong ngực Nghi Thường còn đang nuốt nuốt tϊиɦ ɖϊƈh͙ hắn, ngửa mặt cho hắn xem thành quả.

“Ăn ngon “

Cố Hoàn không đáp, ngón tay duỗi đến dưới thân nàng đột nhiên cắm vào đi hai ngón tay, trêи dưới thọc vào rút ra vài cái, đem dịch mật trong tay ngậm vào trong miệng, khiêu khích nói:

“ɖâʍ dịch bảo bảo ăn cũng rất ngon nha”

P/s: Theo như bản Cver thì tới chương này là drop.. Mình cũng ko biết ntn. Khi nào có thêm bản cver thì mình sẽ tiếp tục.. Thank các đồng minh đã ủng hộ suốt thời gian qua.. Cũng như những truyện sắp tới..❤❤ tym 🥰🥰

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN