Kẻ Thứ Ba - Phần 19
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1965


Kẻ Thứ Ba


Phần 19


Có những câu chuyện tình có thể gặp gỡ,yêu nhau rồi kết hôn nhưng chưa chắc đã có thể ở lại bên nhau đến cuối đời…
Tôi đã nhận ra rằng trái tim của người đó đã thật sự xoá bỏ tôi như lời anh ta nói…
Tôi đau đớn sinh con lần thứ hai trong một bệnh viện hạng sang cùng những vị bác sỹ hàng đầu về khoa sản…tiếng nói của những cô hộ lý “ Cố lên nào hít sâu nào,hít sâu đi nào”
Mồ hôi trên gương mặt của Thu nhễ nhại…cô gồng mình dặn mạnh…tiếng khóc oe oe của đứa trẻ khiến Thu bật khóc…
-Em ơi đừng khóc sau ảnh hưởng đến mắt đấy ,con của em đây
Bác sỹ đặt lên bụng tôi em bé đỏ hỏn vẫn dính nhiều máu …da áp da tôi tay run run sờ lên tấm lưng mỏng manh của con…
-Chào con…em bé của mẹ…mẹ yêu con …
-Em bé nặng 3,7kg con trai nhé,mẹ tính đặt tên gì chưa để chị viết giấy chứng sinh
-Em muốn đặt tên con là Hoàng Mạnh Đạt
-Vậy chị cứ ghi như vậy nhé…sau về đổi cũng dc
-Dạ chị…
Con được đưa ra bên ngoài ,tôi nhìn theo cho đến giây cuối cùng của cánh cửa khép lại…và tôi cũng không ngờ đó là lần cuối cùng tôi được thấy con…
Kitty đặt lên bàn trong phòng chăm sóc sau sinh một lẵng hoa,Thu như người mất hồn nhìn qua khung cửa sổ…
-Anh ta tuyệt tình đến như vậy thật sao,chỉ là để cho thằng bé ở bên tôi cho đến khi cứng cáp được vài tháng tôi sẽ trả cho anh ta như đã hứa…vậy mà…
-Là do cô mà ra
Thu quay ra nhìn kitty hai hàng nước mắt rơi
-Do tôi
-Sao cô k cố giành lấy bố cho con mình,cô không thích sếp thì điều sếp đang làm là đúng với quy luật…có người yêu thì sao,kệ đi chứ…cứ kệ mà yêu đi khi ngta nói k yêu người cũ nữa thì gật đầu đi ,cô lại lo sợ rồi né tránh…vậy cô có tư cách gì để chăm sóc đứa trẻ
-Tôi là mẹ thằng bé mà kitty
-Và anh ta cũng là bố nó,anh ta có quyền có tiền có nhiều thứ mà cô có đánh đổi cả đời cũng chẳng thể có vậy thì tại sao cô k nắm lấy để rồi hôm nay,chính ngày hôm nay cô phải nhận lấy hậu quả…sếp k nhắc gì đến cô đã từ rất lâu rồi còn cô thì sao
-Tôi k dám yêu người đó cũng k dám nghĩ tới
-Vậy xa nhau là điều tất nhiên rồi…tôi sẽ chăm sóc tốt cho thằng bé…
-Kitty,tôi k dc gặp con lần nào nữa sao
Kitty lắc đầu
-Thậm chí đến gần cô cũng k thể,tạm biệt Thu,hãy cố gắng sống cho tốt,tiền đã được chuyển vào tài khoản của cô,sếp nói coi như tiền cô đẻ thuê nên cô cũng k thể trả lại ,hãy dùng số tiền đó để đổi đời …để giúp mẹ cô và nuôi cu thóc trưởng thành,cuộc gặp gỡ giữa cô và cậu ấy hãy xem như là một kí ức nên chôn giấu…
-Kitty tôi xin cô một điều được k
Kitty quay lưng đi rồi khựng lại
-Cô nói đi
-Đừng xoá zalo của tôi,thi thoảng hãy đăng ảnh thằng bé lên zalo hoặc cho tôi xin một bức ảnh của con có được k?
-Tôi sẽ cố gắng,nghỉ ngơi đi ( Kitty rơi nc mắt rồi bước đi)
Thu ngồi trên giường co chân lại cúi đầu khóc vì nỗi nhớ con và đau đớn về chuyện tình cảm…” mẹ nhớ con…mẹ xin lỗi con…bé con của mẹ”…
Thu cầm lên chiếc mũ mà y tá đội cho bé lúc mới sinh còn xót lại…Thu ôm chiếc mũ hít sâu rồi khóc lớn trong phòng…
6 tháng sau …Tôi hiện tại vẫn học nâng cao và làm ở tiệm bánh của thầy Kiên…cô bạn học cùng tên Ngân đưa bạn trai tới ăn bánh…Ngân ra gắp bánh rồi hẩy vai tôi
-Thấy thế nào trông dc k
-Lại bồ mới,mày thay nhanh hơn cả áo đấy
-Tội gì phụ nữ là được lựa chọn,thời đại nào rồi
-Được đấy ,thấy có vẻ hiền lành
-Eo ôi hiền dã man ý…tí kể cho
Ngân và bạn trai trò chuyện vui vẻ,tôi cũng mừng cho Ngân vì thấy cô ấy cũng thật sự hợp cậu bạn trai này…
Máy tôi tinh tinh lên tôi vội vã mở máy nhận thông báo trên zalo…Kỉtty gửi ảnh của cu gạo (tên tôi đặt cho con) lúc này con đã được 6 tháng…thằng bé trộm vía bụ bẫm tôi cứ nhìn ảnh con rồi ngẩn ngơ và k quên nhắn cám ơn kitty…từ sau ngày đó kitty cũng k bh gọi hay trả lời tôi,cô ấy chỉ thi thoảng gửi ảnh cho tôi…có lẽ kitty cũng khó xử vì nếu lộ ra sẽ ảnh hưởng đến kitty nên tôi cũng hiểu ý…
Tối đến ,sau khi dọn dẹp đóng cửa quán thì Kiên thầy dậy bánh cho tôi chủ động mời tôi đi ăn
-Thu đi ăn với thầy nhé
-Muộn thế này em sợ …
-Em sợ tôi sao
-À dạ không,vậy đi thôi ạ
Kiên mỉm cười rồi mời tôi lên xe…Chúng tôi đến một nhà hàng …Thầy rất lịch thiệp và nhỏ nhẹ
-Thu ăn cá hồi nướng hay thịt bò
-Gì cũng dc ạ
-Vậy cá nhé
-Vâng
Rót ly rượu vang Kiên mỉm cười
-Nghe nói em nộp đơn xin nghỉ …
-Dạ vâng em định mở một tiệm bánh nhỏ ở ngay khu phố gần nhà em ạ
-Ý tưởng không tồi,vậy việc học vẫn tiếp tục chứ
-Có chứ ạ em còn phải học thầy nhiều ạ
Kiên mỉm cười cứ nhìn Thu khiến Thu ngại…
-Thu chưa có bạn trai nhỉ
-Em chưa nghĩ đến ( Thu xua tay) với cả em có con rồi k dám nghĩ đến đâu thầy ạ
-Có con thì sao,giờ yêu nhau ở tâm hồn nhau đâu phải chuyện có hay chưa có chồng…
-K phải ai cũng nghĩ như thầy đâu ạ
-Tôi cũng có một đời vợ rồi nếu nói nvay sao dám yêu ai
-Thầy vẫn phong độ lắm cứ yêu đi đừng ngại thầy ạ
-Vậy Thu làm bạn gái thầy nhé…
Thu khựng lại …Kiên với tay lên phía trước nắm lấy bàn tay của Thu…Thu giật lại rồi lúng túng
-Nếu thầy đùa em sẽ coi như đùa còn nếu là thật thì em trong lòng có người khác rồi ạ
-Em vẫn nghĩ về ck cũ của em sao
-Nếu là người đó đã tốt thầy ạ,đây là người mà em chỉ dám giữ ở trong lòng…em k dám thổ lộ ra vì sợ k xứng đáng
-Thu đừng nghĩ vậy em xứng đáng mà
-Giờ chuyện k xứng đáng k đáng ngại bằng chuyện người đó k có tình cảm với em nữa đó là điều mà em thấy đau lòng nhất,em hối hận vì chưa bao giờ nói yêu người đó thế nhưng có hối hận cũng đã muộn
Thu nói rồi đỏ đôi mắt…Kiên vẫn điềm đạm lắng nghe lời Thu nói…
Tôi trở về nhà trong con ngõ nhỏ…về nhà thấy mẹ và cu thóc đã ngủ say…tôi ngồi nhìn họ rồi bỏ máy ra nhìn ảnh của con …điều tôi hối hận nhất đó là khiến cho con không được ở bên tôi …tôi nhớ con đến nỗi cả đêm ngắm nhìn ảnh cũng được nhưng k thể chạm tới…giá như bố của con nghĩ đến mẹ một chút thì mẹ con mình có thể được thi thoảng gặp nhau…
Ngay hôm sau tôi nhận được cuộc gọi của kitty khiến tôi bủn rủn chân tay…
-Cu gạo ốm,sếp vừa đi rồi lần này đi Mỹ nên sẽ còn lâu mới về…cô có thể qua thăm con chăm con cho có hơi mẹ
-Tôi…tôi qua ngay nhé…
-Uk qua đi bịt khẩu trang vào tôi sẽ bảo người nhà tôi để dc đi qua cửa
-ok ok tôi tới đây …
Tới được nhà Đức cô giúp việc và kitty đứng chờ sẵn tôi ở cửa…thấy tôi họ vui mừng ra mặt
-Cô vào đi thằng bé sốt cả đêm qua
-Bị sao vậy ạ
-Chắc thời tiết thôi ,vào đi
Tôi thấy con nằm trong nôi rồi tôi tay run run vuốt má cu gạo
-Mẹ tới rồi đây,khổ thân con của mẹ…
Thu ôm chặt con rồi thơm liên tục…thằng bé o e thì Thu vạch ti ra cho bé bú…thằng bé mút chùn chụt…kitty ngạc nhiên
-Cô còn sữa sao
-Tôi vẫn hút sữa để sữa về vì tôi biết sẽ có ngày cô cho tôi gặp con,cám ơn cô kitty…cám ơn cô nhiều lắm
-Thằng bé có người cho bú mà nó k bú ý,k hiểu sao cô cho ti lại ti ngay
-Khổ thân,chắc khát sữa mẹ lắm rồi…
-Sếp đi lâu đấy,nên tuần này cô cứ tới cho con bú hằng ngày nhé
-Được sao
-Được …Tâm cũng sắp sinh rồi
-Cô ấy có thai sao
-Đúng vậy nhưng sếp nói riêng cô ta sinh xong phải xét nghiệm
-Sao lại vậy,anh ta k tin cô ấy à
-Cô kb à,Tâm bỏ sếp ngày xưa vì nghĩ sếp k bảo vệ được cô ta ,cô ta đi lấy người khác rồi nhận tiền của bố Đức rồi ý,mặt dầy mới bám lỳ ở đây
-Vậy giữa họ tình yêu là gì nhỉ
-Sếp k còn yêu cô ta từ lâu rồi,có cô mới ngu ngốc tin vào mồm con Tâm
-Tôi k tin nhưng anh ta hiện yêu ai rồi…
-Đang qua lại với hoa hậu năm nay…đối vs sếp đàn bà chỉ qua đường thôi mà
Kitty nói vậy Thu trùng gương mặt xuống
-Nên tôi mới k dám tiếp tục ở bên là nvay đấy,anh ta là Đức chất nổi tiếng đào hoa mà…
-Cái này…thôi kệ đi …
Tôi ra về và lòng cứ vui mừng khi cứ nghĩ hằng ngày được đến cho con bú,nhìn con bú no ngủ ngon tôi như thấy bản thân yêu đời hơn …
Tuần đó Thu ngày nào cũng đến cho con bú,cho đến cái ngày mưa to gió lớn…sấm chớp ầm ầm…chiếc xe sang của Đức đột nhiên xuất hiện ở sân…cô giúp việc chạy vội vào báo với tôi và kitty
-Cậu Đức về
Kỉtty đứng bật dậy lo lắng rồi hoảng loạn
-Chết rồi giờ sao đây trốn ở đâu ( nhìn thấy Đức cùng Đông và Nam đang bước vào)
-Sau tấm rèm được k?
-Uk được tạm thế đi lên phòng cái cô đi ngay được
-Uk,bình tĩnh nào kitty
-Sếp máu lạnh lắm tôi sẽ bị phạt cô k hiểu đâu
Đức bước vào nhà thấy kitty và cô giúp việc đứng sẵn ở sảnh phòng khách cố che tấm rèm …Đức nhìn kitty đang bế em bé…anh ta nhìn kitty
-Nghe nói cô k cho vú em tới nữa tại sao vậy kitty
-Cu gạo k bú nên tôi k cho bà ta đến nữa,chăc do bà ta ăn linh tinh nên thằng bé chê sữa
-Cu gạo,ai đặt tên đó cho nó
Đức lừ lừ nhìn kitty
-À tôi quen mồm nên đặt linh tinh,anh k thích thì tôi đổi ạ
Thu sau tấm rèm tức lầm bầm vì Đức nói chuyện kiểu khinh khỉnh…
Đức nhìn trên bàn có hai cốc nước…anh ta chợt hỏi
-Nhà có khách à
-Dạ k ạ
-Vậy sao?
Đức đi ra cửa thấy đôi giầy đã sờn rách…anh ta quay vào nhà bế em bé rồi bảo cô giúp việc
-Pha cho cháu ly trà gừng
Kitty nhăn mặt vì Đức k lên nhà cô lo lắng Thu đứng lâu sẽ lộ…Cô cứ đưng che …Đức nhìn kitty “ Cô cứ đứng đó tới khi nào”
-Dạ …để tôi bế em bé cho ạ
-Cô lên phòng lấy thuốc cho tôi
-À vâng
Đức bế em bé đứng lên rồi anh ta quay ra chỗ tấm rèm …tay bế em bé tiến gần ra tấm rèm rồi nói với em bé “ Ở nhà mình có chuột mà con k đuổi nó đi cho bố à”
Vừa nói tay vừa mở tấm rèm…Thu đứng nghiêm mắt to tròn nhìn Đức…Đức tay bế em bé đứng nhìn Thu ánh mắt lầm lỳ…
Bên ngoài ô cửa trời mưa to sấm chớp đoàng…Thu đứng nép mình nhỏ bé trước người đàn ông cao to vạm vỡ…

Yêu thích: 4.5 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN