Chàng Rể Đại Gia
Chương 1152: Danh tiếng của Chu gia!
Thái độ của gã đàn ông này rất hung hăng, nhưng nhân viên trong nhà hàng này cũng không dễ động tới.
“Tiên sinh, anh là khách VIP của chúng tôi, chúng tôi có thể hiểu, đương nhiên cũng sẽ dành tặng anh nhiều quyền lợi hơn”.
“Ví dụ giảm giá, tặng quà hoặc là anh sẽ có đặc quyền lên thẳng tầng hai mà không cần xếp hàng, những thứ này đều là quyền lợi mà nhà hàng chúng tôi dành tặng cho khách VIP”.
“Nhưng anh đừng quên đây là nhà hàng của chúng tôi, đặc quyền đặc biệt của các anh cũng là do chúng tôi dành tặng, ngoài cái đó ra thì đối với chúng tôi, anh và những vị khách hàng khác đều như nhau, chúng tôi không hề cho anh cái quyền có thể bắt nạt hay cưỡng bức người khác”.
Nhân viên nhà hàng vẫn nho nhã lễ phép nói.
“Nói hay lắm!”, xung quanh bỗng vang lên tiếng vỗ tay hoan hô.
Chu Dương cũng thầm gật đầu, nhân viên nhà hàng này ăn nói khéo léo lại không mất đi khí phách.
Hơn nữa quy tắc của nhà hàng này cũng rất tốt, cách tổ chức trật tự rất rõ ràng.
Chúng tôi công nhận anh là người có địa vị có tiền tài, chuyện này không có vấn đề gì.
Chúng tôi cũng dành cho anh sự tôn trọng tương ứng, nhưng mỗi một vị khách trong nhà hàng của chúng tôi đều là thượng đế, do đó anh cũng phải tôn trọng quy tắc của chúng tôi, tôn trọng những vị khách khác trong nhà hàng.
Chẳng trách nhà hàng này lại buôn bán đắt khách như vậy, xem ra không những có liên quan tới món vịt quay chính hiệu của họ, mà chủ nhà hàng này còn rất có lề lối.
Bỗng chốc Chu Dương hơi tò mò về ông chủ của nhà hàng này.
“Đừng có lằng nhằng với ông đây, hôm nay ông đây muốn dẫn vài em xinh xắn lên tầng ăn cơm, để tôi xem các người ai dám cản tôi!”, gã đàn ông lực lưỡng nói.
Đây chính là tú tài gặp quan binh.
Câu trả lời của nhân viên không có sai sót gì, nhưng gã đàn ông lực lưỡng này lại nói rõ rằng hắn không muốn nói lý lẽ với cậu ta, chỉ thích giở trò hung hãn.
“Ngăn anh ta lại!”, thấy tình cảnh này nhân viên trong nhà hàng cũng không khách sáo nữa, ra lệnh cho nhóm bảo vệ.
Nhóm bảo vệ tay chân nhanh nhẹn hành động rất có quy củ, mấy người họ chỉ di chuyển đơn giản đã bao vây gã đàn ông lực lưỡng lại, chặn mọi đường lui của hắn.
“Tiên sinh, hãy thả khách hàng của chúng tôi ra!”, nhân viên nhà hàng cảnh cáo lần nữa.
“Ôi, sao nào, các người còn dám động tay động chân với tôi là sao?”, gã đàn ông lực lưỡng hỏi lại.
Hắn vừa dứt lời, nhân viên nhà hàng liền liếc mắt, mấy tên bảo vệ bỗng đi tới cầm dùi cui gõ vào đầu tên đàn ông lực lưỡng, sau đó hai tên bảo vệ tóm lấy hắn, còn một tên bảo vệ trong số đó cứu cô gái ra.
Chỉ trong vòng hai giây ngắn ngủi, gã đàn ông lực lưỡng đã bị không chế, bảo vệ của nhà hàng này cực kỳ có tố chất.
“Các, các người dám ra tay với tôi thật ư? Các người có biết tôi là ai không?”, gã đàn ông lực lưỡng giận dữ hét lên.
Nhân viên nhà hàng cười khẩy: “Dù anh là ai thì anh cũng đừng hòng gây chuyện ở Thí Phong Các của chúng tôi!”
Một nhà hàng vịt quay đặt tên là Thí Phong Các, thật ra qua cái tên này cũng có thể đoán được ra ông chủ của nhà hàng này không đơn giản.
“Gọi quản lý của các người ra đây cho tôi!”, gã đàn ông lực lưỡng tức giận quát.
Nhân viên nhà hàng tiếp tục nhếch miệng cười: “Khỏi cần anh nhắc, tôi đã gọi quản lý rồi, bởi vì có vị khách như anh thì chắc chắn chúng tôi sẽ hủy bỏ thân phận khách VIP của anh”.
“Đương nhiên chuyện này sẽ do quản lý chúng tôi phụ trách”.
Chẳng mấy chốc, một người đàn ông mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn bước tới.
Quả nhiên là nhà hàng lâu đời, quản lý của nhà hàng này không mặc vest mà lại mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn, chuyện này rất hiếm gặp.
“Xin hỏi quý danh của vị tiên sinh?”, quản lý cũng không nhiều lời, anh ta nói thẳng: “Giờ chúng tôi phải hủy bỏ thân phận khách VIP của anh, anh có gì muốn nói không?”
Năng suất làm việc nhanh gọn như này khiến cho đám người hóng hớt xung quanh xem xong cũng phải đồng loạt khen hay.
Người có tiền bắt nạt dân thường, nếu ở trong những nhà hàng khác thì hầu hết sẽ giúp những kẻ giàu có bắt nạt dân thường.
Hết cách, ai chả biết kẻ có tiền có thể có nhiều lợi ích hơn, làm ăn buôn bán mà, có ai lại đi gây khó dễ cho kẻ có tiền chứ?
Nhưng tác phong của nhà hàng Thí Phong Các thì lại khác, bọn họ có thể xử lý theo lẽ công bằng nên rất được mọi người ủng hộ, đám người hóng hớt như Chu Dương bỗng thấy hả lòng hả dạ.
Anh có tiền anh có thể phách lối, nhưng anh ra oai ở đâu không ra oai, lại chạy tới Thí Phong Các để ra oai, giờ thì hại luôn cả mình rồi!
Bây giờ bị nhà hàng Thí Phong Các hủy luôn tư cách khách VIP trêи tầng hai, sợ là về sau các mối làm ăn của hắn sẽ bị ảnh hưởng, mọi người ồ ạt cười trêи nỗi đau của hắn.
“Tôi họ Chu”, nhưng câu nói của gã đàn ông lực lưỡng đã khiến cả đại sảnh trở nên yên tĩnh.
Tất cả mọi người đều chớp mắt nhìn gã đàn ông lực lưỡng kia, trong mắt thoáng hiện vẻ sợ hãi.
Anh chàng quản lý kia cũng rất ngạc nhiên.
Phen này rắc rối rồi đây.
Ở thủ đô ai mà chẳng biết Chu gia!
Gia tộc đứng đầu trong bốn gia tộc lớn! Gia tộc bậc nhất ở phương Đông!
Đặc biệt là gần đây, tuy đám người ở tầng lớp thấp không rõ Chu gia đã xảy ra chuyện gì, nhưng tất cả mọi người đều biết dạo gần đây Chu gia đã phát triển thịnh vượng hơn rồi.
Thậm chí có rất nhiều tài sản của ba gia tộc lớn khác đều đã đổi sang họ Chu, chuyện này có thể nói lên vấn đề rất lớn.
Tên đàn ông lực lưỡng này là người của Chu gia.
Nhà hàng Thí Phong Các phải làm sao đây?
Tuy nhà hàng Thí Phong Các lớn mạnh, nhưng họ cũng không dám chống lại Chu gia!
Tên quản lý đỡ lấy đầu, cảm thấy hơi đau đầu.
“Anh có chắc vẫn muốn hủy bỏ thân phận khách VIP của tôi không?”, gã đàn ông lực lưỡng vùng vẫy thoát khỏi hai bảo vệ, ngẩng đầu nói với giọng vênh váo tự đắc.
Hai người bảo vệ cũng không dám ra tay với hắn nữa.
“Thằng ranh con này!”, Chu Minh không nhịn được định nhảy lên đạp cho hắn một phát.
Hắn không biết rốt cuộc tên này có phải là người Chu gia không, nhưng dù mày là người của Chu gia thì giờ gia quy mới cũng đã nói rõ rồi, không cho phép người trong gia tộc hung hăng như thế!
Gia quy mới này là do Chu Dương tự đặt ra!
Tên nhóc thối tha này thích chết hay gì mà lại làm trái gia quy ở trước mặt Chu Dương? Cho nên Chu Minh mới muốn dạy dỗ cho tên nhóc này một trận.
Nhưng Chu Dương lại cản hắn, khẽ lắc đầu với hắn.
Không phải Chu Dương muốn bênh vực gã đàn ông lực lưỡng này, đùa chứ, hắn dám làm trái gia quy mà anh đặt ra, thật ra người giận nhất chính là Chu Dương!
Nhưng Chu Dương cảm thấy giờ vẫn chưa phải lúc, anh muốn xem thử nhà hàng Thí Phong Các sẽ xử lý như nào khi gặp phải tình huống như này.
Sẽ cúi đầu trước Chu gia sao?
“Hả? Đồ ăn mày thối tha, mày là đồ làm thuê hôi hám, tưởng mình làm quản lý ở nơi này thì tài giỏi hơn người chắc?”, gã đàn ông lực lưỡng hùng hổ hăm dọa và đẩy quản lý một cái: “Nào, nói đi chứ, vẫn muốn hủy bỏ tư cách khách VIP của tao à?”
“Mày hủy bỏ thử xem!”
Quản lý bị đẩy phải lùi lại phía sau bốn năm bước, nhưng anh ta vẫn không đánh lại, còn mấy người bảo vệ bên cạnh và cả nhân viên nhà hàng trước đó cũng không dám lên tiếng.
“Tiên sinh, nếu anh xin lỗi cô gái này thì nhà hàng Thí Phong Các chúng tôi vẫn sẽ giữ thân phận khách VIP, anh cảm thấy như vậy hợp lý không?”, bất đắc dĩ quản lý đành phải nói thế.
Đương nhiên câu trả lời này chẳng có ý nghĩa gì.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!