Anh Rể Em Vợ
Chương 5-2: Em vợ chủ động yêu đương vụng trộm
Edit: MOE (Thiên Ngọc)
Khát cầu hắn làm Triệu Nhạc Duẫn cuối cùng chiến thắng sợ hãi. Đặc biệt là nhục huyệt vẫn luôn phân bố ɖâʍ thuỷ, bên trong hư không cực kỳ. Cậu thử chậm rãi ngồi xuống, nhưng cảm giác bị tiến vào xỏ xuyên qua quá mãnh liệt, thần kinh bị kɧօáϊ cảm từ dưới thân dâng lên.
“A!”
Không cẩn thận, eo cậu mềm nhũn ngồi xuống, nuốt đại điểu vào hơn phân nửa. Cực đại quy đầu chống t.ử ƈυиɠ, hồn phách sắp bị đỉnh ra tới.
Cậu rầm rì muốn nâng eo, không ngờ Nhậm Quân Hạo đột nhiên hướng lên trêи đỉnh một chút. Toàn thân cậu run lên, a một tiếng, mềm oặt ngã xuống trêи người nam nhân.
“A a a!”
Hán bắt đầu từng chút ở mật huyệt đâm vào rút ra. Cơ thể cậu mẫn cảm theo mạnh mẽ trừu động kiều suyễn không thôi, tiếng nước dính nhớp vang lên.
Tao huyệt tê dại, thân thể vì Nhậm Quân Hạo dần dần kịch liệt chống đối run rẩy. Cậu đỏ mặt, ɖâʍ thanh lãng ngữ không ngừng, câu dẫn Nhậm Quân Hạo đĩnh động tráng eo. Vạch bạch bạch hung hăng đỉnh lộng cung khẩu, quất đánh ɦσα ɦuyệt mẫn cảm co chặt. Dốc hết sức lực uy no ɖâʍ động tao lãng, đảo bên trong rối tinh rối mù.
“Bảo bối.”
Nhậm Quân Hạo sung sướиɠ thở dốc, hai tay niết ʍôиɠ cậu em vợ sưng đỏ biến hình.
“Tao bức bảo bối quá thoải mái.
Triệu Nhạc Duẫn có một khắc thật sự muốn hỏi, là chị gái thoải mái hay cậu thoải mái. Chỉ là ý niệm này vừa ra, lập tức bị cậu ép xuống, kinh ngạc phát hiện mình thế nhưng có thể vô sỉ như thế, xấu hổ đỏ mặt muốn lấy máu.
“A a ân a….. tỷ phu cũng cũng thật giỏi…. ách a thật đầy…..”
Cậu yêu kiều rêи rỉ, phát ra thút thít ɖâʍ kêu, không rảnh lo chị cũng ở gần đây.
Cậu không bao giờ muốn để ý tới những luân lý đạo đức, phóng túng bản thân thư giãn thân thể. Nơi riêng tư cũng mở ra bị côn thịt xâm nhập, hưởng thụ cực hạn vui thích trêи thân thể và tinh thần.
Triệu Nhạc Duẫn ngẩng đầu, không hề chớp mắt nhìn chằm chằm mặt nam nhân anh tuấn nhiễm tình ɖu͙ƈ kϊƈɦ động. Lòng cậu run lên, nghĩ là vì mình, trong lòng tràn đầy yêu thích. Đột nhiên một trận trời đất quay cuồng, nháy mắt cậu đã ở dưới thân, nam nhân ở trêи.
Nhậm Quân Hạo đè hai chân cậu trước ngực, không nói một lời bạch bạch bạch va chạm. ɖâʍ thủy bị hắn đâm vào rút ra, run rẩy tràn lan, huyệt khẩu một mảnh lầy lội nước sốt văng khắp nơi.
“A a a…… không….. quá nhanh a!!”
Hai tay Triệu Nhạc Duẫn gắt gao bắt lấy khăn trải giường, trái phải điên cuồng lắc đầu. Hoa huyệt co rút lợi hại, như muốn kẹo đứt thịt hành.
Nam nhân đành phải càng nhanh càng mạnh, ra sức cắm lộng. Cuối cùng ở lần như đỉnh xuyên, phá mở t.ử ƈυиɠ, đại điểu hung hăng thao vào t.ử ƈυиɠ. Cung khẩu trơn mềm chặt chẽ, hắn gầm nhẹ một tiếng, sức lực tập trung ở eo bụng, hung ác dùng đại quy đầu bạo trướng đảo làm t.ử ƈυиɠ.
“Ô a a a…… tỷ phu ân a…… quá sâu….. ô ô t.ử ƈυиɠ….. phải bị căng hỏng rồi……”
Triệu Nhạc Duẫn vặn vẹo thân hình, đặc biệt là ʍôиɠ, ɖâʍ đãng đong đưa đón ý nói hùa hắn càng ngày càng thô bạo ra vào. Dù như vậy cậu vẫn muốn nam nhân này. Bởi vì đêm nay chính là một lần cuối cùng.
“Ô ô lại sâu một chút…… a a a ách….. a tỷ phu…. ô tỷ phu lại thao sâu một chút…… ha a thao hư cũng không sao……”
Triệu Nhạc Duẫn nức nở khóc thành tiếng, cả người vì tình ɖu͙ƈ tràn ngập hồng phấn. Eo nhỏ mềm dẻo run rẩy không ngừng, ngón chân mượt mà cuộn tròn lên.
Nhậm Quân Hạo nhìn đau lòng, hắn đè hai chân em vợ thích vô cùng bên cạnh, nằm xuống ôn nhu hôn nước mắt cậu. Chỉ là luật động như cũ vừa nhanh vừa tàn nhẫn, một khắc không ngừng gian ɖâʍ ɖâʍ huyệt em vợ.
Cho dù mở điều hòa, hai người vẫn ướt mồ hôi. Bọn họ không quan tâm giao triền, Nhậm Quân Hạo đè cả người cậu trêи giường, hôn cậu thật sâu, lấp kín cậu rêи rỉ. Cảm thụ được Triệu Nhạc Duẫn bị hắn thao đến cao trào phun nước run rẩy, một vòng thịt non bị hắn không ngừng căng ra, càng nhiều ɖâʍ thủy chảy ra ngoài cơ thể, tất cả nhỏ giọt trêи giường, thấm ướt giường chăn.
“Ân a…..”
Triệu Nhạc Duẫn được buông miệng, lấy lòng hôn khóe miệng hắn. Một bên phát ra tao lãng, quả thực muốn lấy ra hết thủ đoạn, đáng tiếc cậu không nhiều lắm, làm cũng thập phần vụng về, nhưng nam nhân lại rất hưởng thụ.
Tứ chi Triệu Nhạc Duẫn sắp quấn Nhậm Quân Hạo không được. Sau cao trào cơ thể bị dùng sức thao lộng, hoa huyệt bủn rủn không thôi. Hai mảnh âm môi bọc ɖâʍ thủy, bị thao đến mở ra hai bên. Tϊиɦ ɖϊƈh͙ cậu bắn ra làm bụng hai ướt dầm dề.
“Ách a! A….”
Ngón tay cậu dùng toàn bộ sức lực cào nam nhân trêи người ra vào cơ thể mình, đáng tiếc không thể lưu lại nửa đạo vết máu. Cả người cậu co rút, cuối cùng hai tay không còn sức lực, chỉ có thể thấp khóc gọi tỷ phu.
Lực độ như vậy một chút cũng không đau, Nhậm Quân Hạo hôn trán cậu, nghe cậu mềm mại kêu mình tỷ phu. Yêu đương vụng trộm kϊƈɦ thích làm hắn càng thêm hung ác ở tiểu huyệt cậu em vợ cường thế va chạm, dùng lực độ đáng sợ nhất thao lộng t.ử ƈυиɠ, làm chỗ sâu trong cơ thể cậu đều là hương vị hắn.
Lúc Triệu Nhạc Duẫn cho rằng mình phải bị thao hư, cuối cùng nam nhân khảm thật sâu trong thân thể cậu, quy đầu ở chôn t.ử ƈυиɠ phun tinh, cọ rửa t.ử ƈυиɠ. Cậu run rẩy thân thể, bị buộc lại cao trào một lần.
Không biết lúc nào, côn thịt lớn lại cứng bang bang, nhét đầy ɦσα ɦuyệt. Chờ Triệu Nhạc Duẫn tỉnh táo lại mới phát hiện mình bị đè ở cửa phòng.
“A anh rể….”
Hai tay cậu đặt trêи cửa, cơ thể mềm mại vô lực, cũng may nam nhân đỡ eo. Bất quá giây tiếp theo, Nhậm Quân Hạo dồn dập đong đưa hùng eo, liên tiếp đưa đẩy hoa huyệt em vợ mềm mại nhiều nước. Tϊиɦ ɖϊƈh͙ mới bắn vào còn có Triệu Nhạc Duẫn phân bố ɖâʍ thủy tí tách nhỏ giọt, theo tiếng đánh bạch bạch bạch càng vẩy ra.
“Ách a a a….. chậm một chút….. ân a tỷ phu…… ô ô…..”
Triệu Nhạc Duẫn đã trải qua hai lần cao trào, như chịu đựng không nổi kịch liệt như vậy. Sắc mặt cậu ửng hồng, nước mắt đều bị cuồng loạn va chạm sau lưng chảy ra. Cậu bị thao tứ chi loạn run, hai chân sắp không đứng được, theo bản năng muốn khép lại bị nam nhân mở càng lớn, bị bắt dẩu ʍôиɠ lên nghênh đón đại ƈôи ȶɦịt.
Đáng thương cậu em vợ bị tỷ phu thô bạo mãnh cắm tao huyệt. T.ử ƈυиɠ nho nhỏ kiều nộn như bị thọc chín, phía dưới cũng như Triệu Nhạc Duẫn khóc thút thít tràn ra một cổ lại một cổ ɖâʍ thủy.
ɖâʍ thủy tưới trêи đại ƈôи ȶɦịt Nhậm Quân Hạo, ngâm đến kê ba càng thô lớn hơn nữa, căng nộn huyệt suýt nữa vỡ ra. ʍôиɠ đánh vào bụng rắn chắc bạch bạch rung động.
“Ô ô tỷ phu….. sắp hỏng rồi ô a…. em… em thích tỷ phu ô ô”…..
Bị thao khóc Triệu Nhạc Duẫn đáng thương nói thích, nam nhân xoay mặt cậu qua tới, nhìn cậu thật sâu, dưới háng không ngừng:
“Anh cũng thích em.”
Bọn họ liều chết triền miên, một bên hôn môi một bên kϊƈɦ thích giao hợp. Không biết qua bao lâu, cuối cùng Triệu Nhạc Duẫn lại bị nam nhân ôm ở cạnh cửa, một trận cuồng đỉnh mãnh cắm. Lúc này, chỉ cần Triệu Nhạc Huyên từ ngoài cửa đi qua, khẳng định có thể biết bọn họ ở bên trong làm cái gì.
Nhậm Quân Hạo thao người hai mắt thất thần, chỉ biết ân ân a a bị hắn ôm vào trong ngực cuồng cắm tao huyệt. Lại lần nữa bắn tϊиɦ ɖϊƈh͙ một chút không dư thừa vào t.ử ƈυиɠ, như muốn bắn mang thai.
Tϊиɦ ɖϊƈh͙ nóng bỏng bắn Triệu Nhạc Duẫn tràn đầy, cậu bị nóng lại một lần khóc kêu cao trào, bị bắn đến thân thể co rút, bụng nhỏ hơi phồng lên.
Cậu hôn hôn trầm trầm bị nam nhân ôm về giường, nhục căn nửa ngạnh như cũ nhét ở thư huyệt. Nam nhân nhìn mặt cậu em vợ thanh thuần đầy mặt nước mắt, lại mị thái, đồ vật lại ngo ngoe rục rịch. Triệu Nhạc Duẫn không biết bị hắn làm bao nhiêu lần, một giây trước khi mất đi ý thức, cậu như bị thao lộng, chỉ là sau khi tỉnh lại thân thể đã khôi phục khô mát thoải mái.
Hai chân, đặc biệt đùi, động một chút cũng đau. Cậu nằm trêи giường nửa giờ, mới cọ tới cọ lui thay quần áo, mới vừa đổi xong cửa phòng đã bị gõ. Ngoài cửa, Nhậm Quân Hạo mặc quần áo màu trắng gạo ở nhà, mặt mày ôn hòa, hắn nhìn Triệu Nhạc Duẫn kinh ngạc cười cười:
“Không ra ăn cơm sáng sao? Có phải mệt muốn chết rồi?”
Đề tài này có chút mẫn cảm, Triệu Nhạc Duẫn không dám trả lời. Thật sự cậu rất mệt, chỉ là cường chống mà thôi, nếu có thể nói, cậu rất muốn ôm nam nhân, dựa vào ngực hắn.
Cậu lắc lắc đầu, “Không phải, em ngủ quên.”
Nhậm Quân Hạo sờ sờ tóc cậu, cậu bị dọa đến, tức khắc lại cảm thấy bản thân chuyện bé xé ra to.
“Tiểu Duẫn, tỷ phu cũng thích em.”
“Tỷ phu! Anh anh…”
Bất ngờ thổ lộ làm Triệu Nhạc Duẫn giương mắt cứng lưỡi.
“Em lại đây với anh.”
Triệu Nhạc Duẫn vẻ mặt mộng bức bị nam nhân kéo ra ngoài, chờ nhìn đến Triệu Nhạc Huyên ở bàn ăn, cậu muốn tránh thoát, lại phí công, sức nam nhân rất lớn.
“Hai người xảy ra chuyện gì?”
Triệu Nhạc Duẫn nuốt vào đồ ăn, uống sữa đậu nành nhuận hầu.
Nhậm Quân Hạo không khỏi phân trần ôm vai Triệu Nhạc Duẫn, cố định cậu bên người:
“Tiểu Huyên, chúng ta ở bên nhau.”
“Phốc ——”
Triệu Nhạc Huyên phun một ngụm sữa đậu nành ô nhiễm bữa sáng ba người.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!