Dragon World
Chương 152: Bạn đồng hành
Thiên cùng cáo nhỏ ăn xong một bữa thịt nướng no nê, còn con cáo trắng nhỏ sau khi được ăn thả cửa thì sung sướng dùng 4 cái chân ngắn xoa xoa cái bụng phình lên đôi chút
“Dm! Ăn xong rồi ngủ!!! Đời sống cao vãi!!” Thiên cười đùa, cậu tìm một chỗ gần đống lửa rồi cũng ngả lưng cạnh đó
Một người một thú cùng nhau chống đỡ qua một đêm bão tuyết tối tăm
Sáng sớm hôm sau, Thiên dậy theo phản ứng tự nhiên của cơ thể, trong hang cũng tối om chỉ còn mỗi chút than hồng là còn ánh sáng gần như là không
Cậu bước tới gần chỗ cửa hang nay đã bị tuyết lấp chặn đứng lối ra, nhanh chóng đục một lỗ rồi chui ra ngoài, không khí trong lành mát mẻ
Trời sáng lên đúng là một thời tiết lý tưởng để đi ra ngoài, Thiên xoay người vài cái khởi động rồi quay lại lấy nốt vài thứ nữa
Đúng lúc đó con cáo nhỏ cũng mơ mành tỉnh dậy, nó ngáp một cái rồi quay sang cúi đầu dụi ống quần Thiên
“Được rồi! Bye nha…..hẹn gặp lại!” Thiên vẫy tay chào tạm biệt, sau đó quay ra cửa hang rồi đi thẳng
Đường đến Erden cũng khá khó kiếm nếu không có la bàn hay bản đồ kèm theo người, Thiên tuy chẳng có la bàn hay bản đồ nhưng cậu vẫn nhớ địa điểm chủ yếu của Thành phố Erden
Cả hòn đảo bay đó chủ yếu là không di chuyển quá nhiều do sự thiếu nguyên liệu cùng giá linh năng thạch quá khá cao
“Tầm 4 ngọn núi nữa thì phải! Nhanh thì ngày kia đến nơi!” Thiên ước giờ có Vũ Hồn khiến cậu bay được, ở đây thì trên không trung lại an toàn hơn trên mặt đất
Rồi Thiên cũng nhận thấy điều bất thường, đó là sau lưng cậu có tiếng bước chân rất nhỏ và vết chân nhỏ xíu trên mặt tuyết
“Cáo nhỏ??? Phải ngươi không???” Thiên gọi thử, cậu mong điều rồi tệ nhất sẽ không xảy ra
Rồi một thân ảnh toát ra từ giữa không khí, nó như tự xuất hiện ra vậy
Thiên thở phào bởi theo sau cậu là con cáo nhỏ vừa nãy mà không phải con quái thú nào khác, cậu thật sự không muốn đánh nhau ở nơi này chút nào
“Sao vậy? Nhóc muốn theo ta sao?” Cúi xuống, xoa đầu con cáo nhỏ, Thiên bế nó lên rồi đặt nó lên vai phải
“Ngươi cũng có vẻ không đơn giản nhỉ? Không gian Vũ Hồn sao? Nhưng thật sự lại không có chút ba động Hồn Lực nào….lạ nhỉ?” Thiên vừa đi vừa trò chuyện với cáo nhỏ cho bớt cô đơn, buồn tẻ
Cậu đặt tên nó là Hồ Phi Tuyết, gọi tắt là Tuyết Tuyết do bộ lông quá đỗi trắng và xốp mềm của nó, và theo như Thiên thấy thì đây là một con cái
“Mi thật sự chỉ là một con cáo thôi sao….đùa nhau à? Cơ mà ta lại không xử lí mi được, buồn thật!” Thiên tiếp tục chuyến đi vượt hết ngọn tuyết sơn này đến ngọn tuyết sơn khác
“Đáng nhẽ Thành phố Erden phải ở gần đây chứ?” Thiên buồn bực nói, chẳng nhẽ hết Alan rồi giờ đến Erden cũng chả thấy cái bóng dáng đâu sao
Bởi đằng nào cũng đi tới đây rồi, Thiên cố dạo quanh khu vực này một lượt nữa trước khi rời đi
Nhưng chỉ vừa đi được một đoạn thì cậu nghe thấy tiếng đánh nhau trước mặt, có vẻ đang có Hồn Sư giao chiến
Đứng cạnh cái cây gần đó, Thiên đưa mắt theo dõi cuộc chiến trước mắt, một gã Hồn Tông cùng 3 Hồn Tôn đang vây bắt một đoàn Băng Dương
Loài Hồn Thú này có đôi gạc bằng tinh thể pha lê băng bán được rất đắt tiền, da làm áo quần giữ ấm tốt, thịt cũng ăn được nên được mấy tay thợ săn Hồn Thú ở vùng Cực Bắc cực thích
Tuy nhiên chúng lại đi theo bầy, không dễ để một mình mà đấu lại cả bầy gần trăm con Băng Dương cả, nhìn đám Băng Dương 4 con trước mắt, Thiên đoán chắc mấy người này có chiêu trò dụ ra 4 con Băng Dương lạc đàn rồi
“Giữ vững vị trí! Chuẩn bị dùng vũ khí xuyên phá trước!”
Do da dày thịt béo nên bọn Băng Dương có một sức phòng ngự vật lí khá cao, còn riêng với các đòn đánh Ma pháp thì hệ hoả mới có thể gây sát thương cao cho chúng
Nhưng ở vùng đầy tuyết trắng, bão gió nổi triền miên như này thì Hồn Sư có thuộc tính lửa cũng tắt điện hết thôi
“Cẩn thận đó! Là Xông Kích!” Bọn Băng Dương cường hoá đôi ngạc như pha lê của mình để chúng sắc bén và cứng rắn hơn rồi lao thẳng tới chỗ đám người thợ săn
“Đào Hoành!”
“Có!” Một người đàn ông bước ra, hai tay ngưng tụ ra một tấm khiên mờ ảo
Huyền Băng Quy Vũ Hồn, Hồn hoàn thứ 3 loé lên, Trầm Trọng Thuẫn
Con Băng Dương lao vào mà hắn vẫn không bị đẩy lùi, có vẻ tên Đào Hoành này là một Hồn Sư hướng đỡ đòn phòng ngự
“Còn 3 con nữa cơ! Tiêu Thành, cùng ta chống đỡ một hồi! Đề cho Tạ ca dùng Tụ Năng Đạn hốt hết đi!”
“Được!”
Một con Băng Dương có thể để cho một Hồn Sư bậc Hồn Tôn solo được, nhìn mấy tay này chắc hẳn là cũng già dăn rồi, Thiên quan sát thêm một chút cho đến khi trặn chiến kết thúc
Mỗi con Băng Dương đều nặng hơn 150kg nhưng mấy tên này chia nhau bê lên như không vậy, Thiên bấy giờ mới lộ mặt ra
“Mấy vị huynh đệ chờ chút!” Nghe tiếng gọi, 4 người quay ra nhìn Thiên với vẻ cảnh giác, nhưng rồi vẻ ngoài thư sinh mềm yếu của Thiên cũng kết bọn họ bớt lo hơn
Vừa chiến đấu hết sức giờ mà cướp thì bọn họ cũng chưa chắc đã giữ được, Thiên cười bươc tới
“Cho ta hỏi mấy ca chuẩn bị về Thành Erden sao?”
“Đúng đó! Có chuyện gì sao?” Một tên có vẻ là thủ lĩnh cùng chỉ huy nói
“Ta là khách từ xa tới! Không tiện đường nên muốn ngờ mấy huynh đệ đây dẫn đường một phen!” Thiên nói chân thành, thêm bộ dạng không có lực uy hiếp khiến 4 người kia cũng thoải mái đồng ý
Thiên tìm hiểu một chút, tên cao to nhất trong đội là Đào Hoành, tên thủ lĩnh là Tạ Lợi, anh trai hắn là Tạ Hải còn tên cuối cùng là Tiêu Thành
Mấy người là người dân ở trên Thành phố bay Erden, đều là dân bản địa ở đây, Thiên vừa đi vừa trò chuyện làm quen moi thêm chút thông tin hữu ích
“Nói ra ngươi cũng khá đen! Erden đáp xuống đất bảo trì động cơ cùng tiếp thêm năng lượng cho Thành phố!”
“Hiện giờ cả Thành phố đang ở trong một huyễn trận nhằm trốn những Hồn Thú cấp sao xuất hiện tấn công bất ngờ! Nên chỉ có một cách vào duy nhất thôi!”
“Đó là dùng Sáo gọi Huyền Điểu để chúng chở chúng ta vào thôi!”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!