Tiên Sinh Đoán Mệnh Sao? - Chương 285
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
6


Tiên Sinh Đoán Mệnh Sao?


Chương 285


Sau khi biết tình huống căn bản, hai vị cảnh sát liền rời đi, trước khi đi còn nói với Hoàng Dao Tư nếu nhớ ra gì đó thì có thể liên hệ với bọn họ.

Hoàng Dao Tư cầm danh thiếp gật đầu, nhìn cảnh sát rời đi, cô lạnh lùng lau nước mắt. Cô không sợ chút nào cả, mặc kệ cảnh sát điều tra thế nào cũng không thể tra ra. Chuyện video không phải cô làm, cô cũng không up lên đâu, lúc Vương Hưng Trung chết, cô cùng Trịnh Tư Duyệt đang ở khách sạn, tiếp tân có thể chứng minh.

Vì thế cho dù bọn họ có hoài nghi cũng không thể tra được bất kỳ chứng cứ nào.

Cô không tin trên đời này còn người tin tưởng quỷ hồn tồn tại.

Hoàng Dao Tư quay trở lại phòng bệnh, Trịnh Tư Duyệt suy yếu mở mắt: “Bồ đi đâu vậy?”

Hoàng Dao Tư mỉm cười chỉnh lại chăn: “Không có gì, có hai vị cảnh sát tới hỏi chuyện Vương Hưng Trung.”

Trịnh Tư Duyệt nghe vậy thì nhịn không được khẩn trương, cô muốn ngồi dậy nhưng động tác ảnh hưởng tới phần bụng nên đau đớn ngã trở xuống, Hoàng Dao Tư thấy vậy vội hỏi: “Bồ đừng lộn xộn, bồ còn đang khó chịu đấy!” Cô điều chỉnh lại vị trí giúp Trịnh Tư Duyệt rồi nói: “Đừng suy nghĩ nhiều quá, cảnh sát không tra được gì đâu. Chúng ta không hề làm gì cả, mọi chuyện đều là nữ thần giúp chúng ta. Bồ ngẫm lại mà xem, chúng ta có chứng cớ vắng mặt rõ ràng, chúng ta cũng không up video lên, bọn họ không tìm được chứng cớ.”

Trịnh Tư Duyệt ngẫm nghĩ lại cũng cảm thấy như vậy, bọn họ không hề đụng tới video, lúc Vương Hưng Trung chết bọn họ cũng không biết rõ tình huống, vì thế căn bản không thể nào điều tra tới chỗ bọn họ được.

Cô thở dài một hơi, mặt tái nhợt cầm tay Hoàng Dao Tư: “Dao Dao, cám ơn bồ, nếu không phải bồ….”

Hoàng Dao Tư trừng mắt: “Hai chúng ta mà còn nói cám ơn cái gì! Mau nhắm mắt lại nghỉ ngơi thật tốt đi!”

Trịnh Tư Duyệt mỉm cười ừ một tiếng, ngoan ngoãn nhắm hai mắt lại, cô rất cảm kích khi có một người bạn tốt như vậy. Nhìn dáng dấp suy yếu của Trịnh Tư Duyệt, trong lòng Hoàng Dao Tư vẫn có chút hổ thẹn, nếu không phải vì cô thì Trịnh Tư Duyệt cũng không trải qua những chuyện này. Mỗi khi nghĩ tới đây Hoàng Dao Tư liền nhịn không được muốn chặt tên Vương Hưng Trung kia thành tám khúc.

Trong cục cảnh sát….

Lưu Nhất Minh ngậm một điếu thuốc, hỏi hai cấp dưới vừa trở lại: “Thế nào? Hỏi được gì không?”

Cấp dưới nói: “Theo Hoàng Dao Tư nói, sau khi video xuất hiện cô ta mới chia tay với Vương Hưng Trung, thế nhưng Vương Hưng Trung không đồng ý nên mới không ngừng dây dưa. Đêm qua Vương Hưng Trung tìm được chỗ ở mới của Hoàng Dao Tư, Hoàng Dao Tư báo cảnh sát để đồng sự của chúng ta bắt người đi. Khoảng chừng mười một giờ đêm, sau khi làm biên bản xong thì thả hắn đi. Sau đó hắn bị mưu sát trong xe taxi. Bởi vì nơi đó không có camera cộng thêm đã là nửa đêm nên không có người chứng kiến, không có tin tức gì hữu dụng.”

Lưu Nhất Minh đã qua bên pháp y, dựa theo lời pháp y thì nguyên nhân tử vong là bị vặn gãy cổ. Không sai, chính là bị vặn gãy cổ mà chết. Hơn nữa còn là một lần là thành công, thủ đoạn gọn gàng đẹp đẽ.

Pháp y suy đoán, hung thủ là một người đàn ông có khí lực rất lớn, hơn nữa rất có thể đã từng học võ. Bằng không, một người trưởng thành bình thường, không có trụ cột võ thuật thì không có khả năng hành động dứt khoát gọn gàng như vậy, cứ hệt như giết gà mà vặn gãy cổ một người đàn ông trưởng thành.

“Đã điều tra xem hắn có kẻ thù gì chưa?”

“Vấn đề này thì bọn em có tới công ty của hắn, đồng nghiệp công ty nói bình thường hắn làm việc nghiêm túc, hiền lành, nếu không có vụ video Vigo bị tuôn ra, bọn họ căn bản không biết thì ra hắn là người như vậy. Hắn cùng đồng nghiệp quả thực cũng có mâu thuẫn nhỏ, thế nhưng không lớn tới mức muốn giết hắn. Hơn nữa bọn em cũng điều tra số đồng nghiệp có mâu thuẫn kia, đều không có thời gian gây án.”

Lưu Nhất Minh dụi tắt điếu thuốc: “Có tìm được cô gái trong video không?”

Cấp dưới nói: “Vẫn chưa, bạn mạng nói là video được quay lại bằng điện thoại chứ không phải video gốc, dùng kỹ thuật cũng không thể khôi phục.”

Lưu Nhất Minh đứng dậy: “Xem ra phải tới khách sạn Vương Hưng Trung ở trước đó hỏi một chút rồi.”

Anh giật giật thân mình dẫn theo hai cấp dưới rời khỏi phòng làm việc, vừa vặn gặp Dương Lâm Tây vừa từ bên ngoài trở về: “U, về rồi à?”

Lưu Nhất Minh biết dạo này Dương Lâm Tây cùng Tống Triết ra ngoài, vụ án bà nội giết cháu ruột oanh động gần đây chính là do Dương Lâm Tây phụ trách.

Mấy ngày nay Dương Lâm Tây bận rộn tới mệt lử, râu ria xồm xoàm, nhìn thấy Lưu Nhất Minh thì nhịn không được ngáp một cái, đã mấy ngày rồi anh không được nghỉ ngơi tốt: “Vâng, cuối cùng cũng kết thúc, em phải chuẩn bị báo cáo một chút rồi về ngủ nghỉ cho đã. Còn anh?”

Lưu Nhất Minh giơ tư liệu trong tay: “Nam chính trong video Vigo hot trước đó đã chết rồi, anh đang điều tra!”

Dương Lâm Tây có chút kinh ngạc, chuyện đó anh cũng biết, khi đó tin tức này hot rần rần, mỗi ngày tin tức điện thoại đều có tin về hắn, không ngờ người này cư nhiên lại chết.

“Mưu sát à?”

Lưu Nhất Minh gật đầu, làm động tác vặn cổ: “Bị người ta gọn gàng vặn gãy cổ.”

Dương Lâm Tây nhíu mày: “Hung thủ có luyện võ à?”

“Có khả năng, bây giờ vẫn chưa rõ lắm!” Lưu Nhất Minh nhún vai, thế nhưng cơ bản thì anh cũng cho rằng hung thủ có luyện võ, ngay cả anh cũng không có cách nào gọn gàng vặn gãy cổ một người như vậy, bộ tưởng là đang đóng phim sao?

“Vậy anh đi đi, em về phòng làm việc đây, mệt sắp chết rồi!”

Lưu Nhất Minh gật đầu, cười cười nhìn Dương Lâm Tây xoay người đi, đột nhiên nghĩ tới gì đó lại gọi lại hỏi: “Ôi chao, Tống Triết đâu? Cậu ta về rồi à?”

Dương Lâm Tây ngáp một cái, lau nước mắt rồi không quá để tâm nói: “Vâng, chuyện này quá khiêu chiến tam quan, em thấy Tống Triết rất khó chịu. Nếu không phải có Tiêu Thiên ở bên cạnh, em cũng không biết làm sao an ủi cậu ấy. Mấy ngày nay cậu ấy cùng em bận rộn lo xử lý chuyện này, khó lắm mới kết thúc, em nói cậu ấy trở về nghỉ ngơi rồi. Làm sao vậy? Anh tìm cậu ấy có việc à?”

Lưu Nhất Minh cười nói: “Không có gì, chỉ thuận miệng hỏi thôi, cậu đi làm việc đi, anh đi trước đây!”

Dương Lâm Tây đưa lưng về phía anh quơ quơ tay, có cảm giác hữu khí vô lực: “Bye!”

Lưu Nhất Minh xoay người, ý cười biến mất, anh nhìn qua hai cấp dưới: “Đi thôi!”

Ba người lái xe tới huyện lân cận, tới khách sạn mà Vương Hưng Trung đã ở khi đó.

Lưu Nhất Minh tìm tới quản lý, hỏi chuyện khi đó.

Bởi vì Vương Hưng Trung chính là nam chính của clip Vigo đang hot, hắn chết đi thì truyền thông liền nhao nhao đưa tin, một lần nữa trở thành tin hot. Vì vậy mà quản lý khách sạn cũng biết Vương Hưng Trung chết.

Cho nên khi cảnh sát tới điều tra, ông cũng không quá kinh ngạc, nói rõ đầu đuôi chuyện khi đó: “Hôm đó chắc khoảng tám giờ tối, tôi nhận được khiếu nại của Vương Hưng Trung, hắn nói TV của khách sạn chúng tôi có vấn đề. Tôi xuống phòng thì phát hiện trên TV đang chiếu đoạn video trên Vigo. Chúng tôi cũng rất kinh ngạc, nguyên do là kênh TV không phải do khách sạn chúng tôi điều khiển. Vương Hưng Trung yêu cầu chúng tôi cắt bỏ, khi đó tôi cũng thật khó hiểu, chỉ vâng vâng có lệ rồi tới khỏi nhóm nhân viên kỹ thuật của khách sạn. Bên kỹ thuật cũng không biết là tại sao, còn chưa kịp tra xét thì tiết mục TV đã khôi phục bình thường. Nhân viên kỹ thuật kiểm tra lại thì không phát hiện có vấn đề gì. Video đó ù ù cạc cạc đột nhiên xuất hiện rồi lại ù ù cạc cạc biến mất.”

“Sau đó tôi tới phòng Vương Hưng Trung báo cho hắn biết chuyện này, hắn có vẻ rất cáu kỉnh, rất tức giận, tựa hồ vừa cãi nhau với ai đó nên đập đổ vỡ hết mọi thứ trong phòng. Hắn yêu cầu khách sạn chúng tôi bồi thường, thế nhưng yêu cầu này rõ ràng là cố tình sinh sự, bởi vì sự cố không phải do khách sạn chúng tôi, lúc đang tranh chấp thì khách trọ ở các phòng khác cũng đi ra xem. Có vài người phát hiện hắn là Vương Hưng Trung liền lén quay video lại, Vương Hưng Trung phát hiện thì xảy ra xung đột đánh nhau. Không còn cách nào, tôi chỉ đành báo cảnh sát. Sau đó Vương Hưng Trung trả phòng, rời đi.”

Lưu Nhất Minh gật đầu: “Video đó ở chỗ các ông không có bản gốc à?”

Quản lý khách sạn cười khổ nói: “Làm sao chúng tôi có được chứ, là nó tự dưng xuất hiện trên kênh TV. Cũng vì thế mà trước đó khách sạn chúng tôi còn bị khách hàng khiếu nại. Mới đầu cứ tưởng là có hacker công kích mạng internet của khách sạn, thế nhưng bên kỹ thuật kiểm tra thì không phát hiện có virus gì cả. Vì thế tới tận bây giờ chúng tôi vẫn không biết là tại vì sao.” Quản lý cảm thấy chuyện này rõ là xui tận mạng.

Không có bản gốc thì có chút khó giải quyết!

“Ngoại trừ chuyện này, ông còn tin tức nào khác không?”

Quản lý khách sạn suy nghĩ một chút rồi lắc đầu: “Không có, sau khi từ cục cảnh sát quay lại, Vương Hưng Trung không nói năng gì, ngày hôm sau thì trả phòng rời đi.”

“Được rồi, cám ơn nhiều!”

Rời khỏi khách sạn, cấp dưới có chút thất vọng nói: “Không có video gốc thì phải làm thế nào đây?”

Lưu Nhất Minh hút thuốc, suy nghĩ một chút rồi nói: “Video không phải chỉ có nhân vật nữ bị đánh gạch men thôi sao? Cậu bảo bên kỹ thuật so sánh căn phòng đó một chút, xem có phải quay ở khách sạn nào đó hay không.”

Ánh mắt cấp dưới sáng lên, lập tức gọi điện thoại.

Sau vài tiếng, trên đường nhóm Lưu Nhất Minh lái xe quay trở về thì cấp dưới nhận được điện thoại của bên kỹ thuật, báo là đã tìm được căn phòng đó.

Không phải khách sạn mà là nhà thuê. Vừa vặn trên trang web có đăng hình, bên kỹ thuật so sánh bức hình cùng đoạn clip, phát hiện là giống như đúc.

Cấp dưới cúp máy, vẻ mặt hưng phấn: “Lão đại, anh biết người thuê phòng là ai không?”

Lưu Nhất Minh ngáp một cái: “Ai?”

“Là Trịnh Tư Duyệt!” Cấp dưới lớn tiếng nói.

Lưu Nhất Minh đang ngáp thì khựng lại: “Trịnh Tư Duyệt?” Tên này nghe rất quen! Chờ đã: “Đó không phải chính là khuê mật của Hoàng Dao Tư à?” Trong tư liệu có nói, Hoàng Dao Tư cùng Trịnh Tư Duyệt là bạn cùng phòng thời đại học, sau khi đi làm vẫn giữ liên lạc, tình cảm rất tốt.

“Không sai, chính là cô ta, là bạn tốt của Hoàng Dao Tư.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN