Một thai ba bảo. Papa siêu quyền lực
Chương 2
Nhìn qua tấm kính ấy, Khương Lam Hân nhìn thấy rõ , Khương Tĩnh Hàm kiêu ngạo như một vị công chúa cao quý, ánh mắt tràn đầy sự thâm độc.
“Hàm Hàm, đợi lúc nó về con hãy từ từ dỗ dành nó, con nhỏ đó ngu ngốc, chúng ta noi gì nó cũng nghe đấy. Từ nhỏ đã nghe lời, con đường sau này rất dài, chúng ta không thể nuôi nó 12 năm không công được.”
Khương Lam Hân không thể nào nghi tới, người mẹ mà mình luôn ngưỡng mộ, thời khắc này trong mắt thật khó coi.
“Mẹ, năm đó hai người lái xe đâm phải nó, vụ va chạm ấy làm nó mất Đi ko ức còn mang nó về để kiểm Tiền cho chúng ta, như này là quá lời cho ta rồi.” Khương Tĩnh Hàm nói rồi chơi với nụ cười thâm độc khiến người ta nhìn thấy ghê tởm.
Khương Lam Hân nghe được cuộc đối thoại của hai mẹ con họ, cả người chấn động, cô phẫn nộ, tay cầm cửa run lên, cô cho rằng mình được nhận nuôi từ cô nhi việ, hóa ra là không phải.
Là xe của họ va cô, sợ phải chịu trách nhiệm nên mới đem cô về hay sao.
Nghe xong cả người Khương Lam Hân như đang băng, tay chân run Lên mà khụy xuống.
Cô ở Khương gia ngoan ngoãn bao nhiêu năm chỉ mong có được tình yêu thương của mẹ, cô đều theo mẹ chưa từng làm theo ý mình.
“Lúc va vào nó tưởng nó chết định bỏ chạy nhưng không ngờ nó vẫn sống, ta với bố con liền đem nó về thấy bị mất trí nhớ nên ta nói là đưa từ cô nhi về nuôi, con nhớ tuyệt đối không được nói trước mặt nó. Năm đó nó mặc bộ vậy rất đắt tiền, xem ra không phải người bình thường.” Mẹ Khương ngẩng cao đầu, cười với vẻ châm chọc, coi cô như nuôi đứa con gái lớn lên, cuối cùng cũng đã có chút hữu dụng.
Âm thanh ác độc đó cứ quanh quẩn bên tai Khương Lam Hân, khiến đầu cô như muốn nổ tung.
Khương Lam Hân thấy thân thể đau đớn như đang tàn sát ở bên trong, thấy trời như sắp sập, liền chạy nhanh ra khỏi biệt thự của Khương gia.
Khương Lam Hân chạy như điên, bây giờ vẫn còn sớm, rất it người qua lại.
Sáng sớm, sương mù dày đặc, cơn lạnh ập tới khiến cho cơ thể cô càng trở nên lạnh hơn.
Nước mắt làm cho đôi mắt cô thêm mơ màng, cô chìm trong thế giới đau khổ.
Người mẹ mà cô luôn tôn trọng lại là người đẩy cô vào đống lửa. Người em gái mà cô luôn yêu thương, chăm sóc lại đem cô trở thành công cụ kiếm tiền. Người ba mà cô luôn ngưỡng mộ lại đối xử với cô lạnh nhạt.
Khương Lam Hân cảm giác như thế giới này sắp sụp đổ, đáy lòng tuyệt vọng, trái tim cô dường như đã chết. Đau khổ nhìn thế giới xung quanh, một chút phản ứng cũng không có.
Nhưng vào lúc đó, cô chay ra đường, không ai hay, một chiếc xe thể thao màu đỏ lao tới. Trong phút chốc, tiếng xe phanh kít lại, không gian như đứng lại.
Khương Lam Hân hoàn hồn trở lại, một rưng rưng co lại.
“AA” Khương Lam Hân bay lên không trung rồi dừng lại ở vài mét phía trước đường. Sắc mặt tái nhợt không động đậy, máu từ phía đầu chảy ra, hướng ra bốn phía từ từ mà chảy.
Trước mắt cô mọi thứ trở nên mơ hồ, chỉ mờ mờ nhìn thấy có một thân thể đang Đi về phía mình.
Khương Lam Hân cười một cách tuyệt vọng, như này cũng tốt, trên đời này chẳng còn thứ gì đáng để cô lưu luyến.
Cô dần mất ý thức, mát từ từ nhắn lại, nước mắt chậm rãi chảy xuống.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!