Ảnh Đế Khó Theo Đuổi - Chương 17: Ăn em
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
2546


Ảnh Đế Khó Theo Đuổi


Chương 17: Ăn em


Sau khi Phương Niên gửi lời mời kết bạn, cô vẫn luôn khẩn trương nắm chặt chiếc điện thoại.

Mười phút, mười lăm phút, nửa tiếng đã trôi qua, vậy mà đối phương vẫn không chấp nhận. Các đốt ngón tay cô đều trắng bệch ra, môi vô thức mím chặt lại.

Nhớ năm ấy, khi đó wechat vừa mới nổi, đến số wechat của cô cũng là do Giang Ngộ đăng ký giúp, hai người còn thêm đối phương làm bạn thân đầu tiên.

Thậm chí đến ảnh đại diện, tất cả đều là ảnh đôi.

Về sau, khi cô đề nghị chia tay, hai người chia tay không vui vẻ.Vì sợ bản thân quay lại tìm anh, cô đã xóa hết wechat, QQ, số điện thoại, ngay cả weibo cô cùng đổi từ xem đầu tiên thành im lặng theo dõi.

Cô từng nghĩ, từ nay về sau, hai người sẽ là hai đường thẳng song song, cứ như đường ray của đoàn tàu*, cứ thế lướt qua nhau, càng lúc càng xa.

Ai ngờ đâu, hai đường ray ấy có một ngày lại giao nhau cơ chứ, thậm chí có ngày còn hợp lại làm một.

Một tiếng sau, khi Phương Niên còn đang đau buồn hối hận, thì bên kia cuối cùng cũng chấp nhận lời mời.

Nickname wechat của Giang Ngộ là tên của anh, ảnh đại diện là bức ảnh đen trắng của anh được một nhϊế͙p͙ ảnh gia quốc tế chụp, nó đã từng gây sốt trêи mạng xã hội.

Sau khi suy nghĩ một hồi, cô vẫn hỏi anh khúc mắc trong lòng mình.

“Buổi phỏng vấn chiều nay, việc anh nói là sự thật sao?”

“Ừ.”

Tuy cô không nói cụ thể nhưng từ trước tới nay hai người vẫn ăn ý với nhau. Giang Ngộ biết điều cô muốn hỏi chính là scandal của anh với Tô Yên.

Tuy chỉ một chữ “ừ” thôi, thế nhưng nó lại là điều hạnh phúc nhất trong năm năm qua của Phương Niên.

Từ đêm uống say đó cho tới chiều nay khi nhìn thấy anh phủ nhận tin đồn, mặc cảm tội lỗi mãnh liệt trong lòng cô cuốn theo gió rồi tan thành mây khói.

Tốt quá rồi, Giang Ngộ của cô vẫn còn một mình, không có bạn gái, vậy là cô vẫn còn có cơ hội.

Anh vẫn còn tình cảm với cô, có lẽ là ký ức tốt đẹp ngày xưa, có lẽ là vì cơ thể cô, nhưng cho dù vì bất kỳ nguyên nhân gì cũng không quan trọng. Quan trọng nhất là cô với anh vẫn còn cơ hội.

“Buổi tối anh muốn ăn gì?”

Có lẽ họ sẽ có một bữa tối?

Nhìn thông báo ở wechat, Giang Ngộ đang lau tóc bỗng mỉm cười.

Tính tình Phương Niên có chút thiếu kiên nhẫn, trước kia khi cô nhắn tin cho anh, đôi khi anh quá bận nên không thể trả lời được, ngay lập tức cô sẽ gửi cho anh một đống tin nhắn.

Vậy mà hôm nay, nửa ngày trời mới được một câu, thật là hiếm thấy.

Anh có thể tưởng tượng ra bộ dạng rối rắm của cô ở bên kia, nhất định là cắn môi, gõ xong lại xóa, xóa xong lại gõ.

“Ăn em.”

Anh gõ xong hai chữ này rồi chờ cô trả lời.

Nhưng cô lại trả lời rất chậm.

Hơn nửa ngày rồi mới chậm rì rì mà đáp lại bốn chữ.

“Ăn như thế nào?” Phía sau còn thêm cái ion đỏ mặt nữa.

Giang Ngộ cong môi, anh đi tới khóa trái cửa phòng, thuận tiện quay lại nằm xuống giường rồi nhấn nút gửi lời mời video call với cô.

Tiếng nhạc chuông vang lên khiến cô hoảng sợ mà trở tay không kịp.

Cô nhìn Tuệ Tuệ một cái, thấy cô ấy đang điên cuồng lướt tin tức mới nhất, còn kϊƈɦ động hơn cả ngày hôm qua. Phương Niên thấy vậy thì chạy nhanh tới phòng tắm, khóa cửa lại rồi mới chấp nhận.

Gương mặt đẹp trai của Giang Ngộ trong nháy mắt phóng lớn lên, cô nhất thời không thích ứng được.

Tìm cho mình một góc quay đẹp, Phương Niên kiềm chế sự khẩn trương trong lòng rồi chào anh: “Hi.”

“Em ở đâu?”

Giọng nói anh trầm thấp, gợi cảm khiến cho mặt cô chợt đỏ lên.

“Em ở phòng tắm.”

“Ừm.”

Giang Ngộ nhìn chăm chú màn hình, chỉ thấy được khuôn mặt đỏ ửng của cô, trêи khuôn mặt vẫn còn lớp trang điểm lúc chiều. Đôi mắt to quyến rũ động lòng người, lông mi cong vút, chiếc mũi thanh tú, khuôn miệng nhỏ nhắn, đôi môi đỏ mọng, thoạt nhìn vô cùng ngon miệng.

“Trợ lý của em đang ở bên ngoài?” Anh hỏi. Giang Ngộ nhớ rằng phòng cô cùng phòng khách thông nhau.

Có lẽ cô sợ bị phát hiện nên mới vào phòng tắm.

“Ừm, sau khi tin tức buổi chiều đăng lên, cô ấy vui tới phát điên, vẫn luôn lướt weibo của anh.” Giọng nói Phương Niên mang theo ý cười, đôi mắt cô cong thành hình trăng lưỡi liềm, sáng lấp lánh.

Đôi môi mỏng của Giang Ngộ khẽ cong lên, anh nhướng mày hỏi: “Thế còn em?”

“Hả?”

“Sau khi đọc bài đăng, em có vui vẻ giống cô ấy không?”

Trời ạ, anh lại nữa rồi, sao anh cứ cố tìm cách trêu chọc, bắt cô phải thừa nhận thế cơ chứ?

Nhưng mà tối ngày hôm qua, cô đã nói tất cả những điều mà mình luôn giấu kín, thế nên không cần phải giấu diếm gì nữa cả. Vậy là cô gật đầu, chiều theo ý anh: “Đương nhiên là vui vẻ rồi, so với mọi người trêи thế giới, em là vui vẻ nhất.”

Sau khi Giang Ngộ nghe được những lời này, khóe môi anh cong càng sâu hơn. Anh nghiêm túc nhìn chằm chằm vào màn hình, trong mắt anh mang theo một tia suy nghĩ, cười như không cười, cách một video thực sự hấp dẫn không nói sao cho hết, khiến tim Phương Niên đập thình thịch thình thịch.

“Nào, bây giờ anh muốn hưởng thụ bữa tiệc lớn, em cởi quần áo đi.”​

Yêu thích: 1 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN