Ảnh Đế Khó Theo Đuổi
Chương 38: Đăng ký kết hôn
So với sự hoang dã của những trận chiến trước, hôm nay Giang ảnh đế đặc biệt dịu dàng, kiên nhẫn.
Từ rốn, bụng dưới anh đều chậm rãi cẩn thận ɭϊếʍ ʍút̼, cô nghĩ rằng anh sẽ đi vào cửa động nhanh thôi, gậy thịt anh đang căng cứng chọc vào chân cô kìa.
Nhưng không! Anh lại lướt qua nơi ấy, hôn lên chân cô.
Từ nhỏ Phương Niên đã tập múa thế nên chân cô luôn thẳng tắp, thon gọn, không hề gầy gò, khẳng khiu.
Giang Ngộ như tôn thờ chúng, từ đùi đến bắp chân, từ trêи xuống dưới, từ trong ra ngoài, không nơi nào anh bỏ xót.
Thậm chí, anh còn ngậm ʍút̼ ngón chân trắng nõn, xinh xắn.
Ánh mắt của anh, không phát ra âm thanh nhưng cũng đủ nhấn chìm cô trong nó.
“Ưm…”
Phương Niên ướt lắm rồi, cả người cô mềm nhũn, bụng được anh cho ăn no nhưng hoa huyệt thì đói vô cùng.
Cô không chịu nổi, cầu xin: “Cho em…”
Nếu là mọi ngày, anh sẽ xấu xa trêu cô, ép cô phải nói những lời thô tục.
Nhưng hôm nay, cô là “thuyền trưởng”, cô nói gì anh đều nghe theo.
Giang Ngộ buông ngón chân Phương Niên, sau đó anh cởi quần ngay trước mặt cô.
Gậy thịt kêu đói từ lâu, lúc được giải thoát, quy đầu đã tiết chút dịch trong suốt.
Anh tách chân cô, đưa tay vào huyệt động thăm dò.
Chỉ một ngón tay thôi mà mật huyệt đã hút chặt.
Giang Ngộ cười khẽ: “Bảo bối thật nhiều nước.”
“Ưm…”
Phương Niên thoải mái rêи nhẹ, híp mắt tận hưởng sự vỗ về của anh, như mèo con được vuốt lông.
Móng tay được cắt tỉa sạch sẽ men theo vách thịt bên trong, đi tới điểm nào đó thì dừng lại, nhẹ nhàng nhấn lên.
“A… Ưm…”
Tiếng rêи rỉ dần lớn hơn, đó là điểm G của cô.
“Bảo bối, dễ chịu chứ?” Anh dịu dàng hỏi.
“Vâng…” Phương Niên gật đầu, nũng nịu: “Anh trai, quả đào của em gái cũng muốn…”
Gậy thịt giữa hai chân càng căng cứng hơn khi nhìn thấy dáng vẻ vừa thanh khiết vừa mê hoặc này.
Toàn thân cô không một mảnh vải, mái tóc dày xõa phía sau.
Bầu ngực trắng mềm cao ngất, hai viên anh đào nhỏ nhắn, ướt át trông muốn ăn vô cùng.
Bàn tay trống rỗng của anh vươn tới, nhẹ nhàng xoa nắn quả anh đào, khi đè ép, khi nhào nặn lôi kéo.
Ngón tay bên dưới tiếp tục ấn lên thịt mềm bên trong, tạo kɧօáϊ cảm cho cô.
“A… Ưm… Anh trai thật tuyệt…”
Cô gái mềm mại đáng yêu rêи rỉ, động hoa không ngừng kẹp chặt ngón tay anh, khoang miệng vì trống rỗng vô thức ɭϊếʍ khóe môi, lộ ra chiếc lưỡi thơm nhỏ xinh, câu dẫn nam giới.
Anh thấy đủ rồi, cho nên dịu dàng hỏi Phương Niên: “Đi vào em nhé?”
“Vâng…”
Ngón tay không thể thỏa mãn cô, cô cần thứ thật to.
Nghe cô nói vậy, Giang Ngộ rút ngón tay ướt đẫm ɖâʍ dịch, thoa lên bầu ngực trơn mềm rồi vịn eo đưa thứ khổng lồ tiến vào hoa huyệt.
“A…”
Có vật lạ tiến vào làm cho chân mày Phương Niên nhíu lại, cô cắn chặt môi mọng.
Anh cúi đầu chạm nhẹ lên môi cô, khẽ nói: “Đau thì ôm anh này.”
“Vâng…”
Cô gật đầu, theo thói quen quàng tay qua vai anh.
Lần đi vào chậm như này mang tới sự kϊƈɦ thích khác lạ.
Từng nếp gấp bên trong huyệt động bị phân thân kéo căng, thậm chí cô có thể cảm nhận được hình dạng quy đầu.
“A… Sâu quá anh ơi…”
“Bảo bối của anh thật chặt…”
“Ưm… A…”
Anh dịu dàng như vậy, nằm trêи chiếc giường rộng lớn, vừa hoan ái, vừa tắm nắng mặt trời, thật khiến cơ thể thư thái dễ chịu.
Toàn thân Phương Niên như trôi nổi trêи mây, cô chỉ muốn được như này, được trầm luân dưới thân anh.
Tâm trạng thoải mái hơn, tiểu huyệt hết sức phối hợp, khiến cho động tác Giang Ngộ trơn tru hơn rất nhiều.
Anh chống trước người cô, quan sát từng cú va chạm, nhìn huyệt động bị gậy thịt lấp đầy, vách thịt bên trong đỏ hồng, dịch thể ướt át.
Không biết bao nhiêu lần rồi nhưng mỗi lần ngắm nhìn nơi đó của cô “ngậm” vật nam tính của anh, máu nóng trong anh luôn sục sôi, có ngọn lửa như đang thiêu rụi tâm trí anh.
“Bảo bối… Em đẹp quá”. Giang Ngộ không tiếc lời khen.
Bầu ngực tuyết trắng, vòng eo mềm mại, đùi non thon dài, thời gian thật thiên vị cô, xa cách mấy năm, Phương Niên ngày càng xinh đẹp, ngày càng khiến anh trầm luân không dứt.
“Vâng… Anh trai…” Cô mềm mại rêи.
Thích quá!
Thật là thích!
Cô thật thích cảm giác được anh lấp đầy.
Dáng vẻ thuần khiết, mềm mại chỉ vài giây phút thôi, câu đi tâm trí anh.
Ngay lập tức, anh không còn kiểm soát được lực đạo nữa, mạnh mẽ đâm vào rút ra huyệt non.
“A…”
Phương Niên đau đớn kêu rêи, há miệng cắn vai Giang Ngộ.
Cô cắn rất sâu, vết cắn trêи vai tạo thành một dấu răng hình tròn.
Anh không hề để bụng, chỉ hỏi: “Đau răng không em?”
“Có chứ.” Cô gật đầu.
Cơ thể anh cứng nhứ đá vậy đó.
“Còn bên dưới?” Anh rút ra.
“Có chút thôi.”
Phương Niên vốn thích sự kϊƈɦ thích, sau khi đau đớn qua đi chỉ còn lại sự sung sướиɠ.
“Em đấy…” Giang Ngộ cười khẽ, rồi đâm mạnh vào.
Cả ngày hôm đó, hai người chỉ ở trong phòng.
Hoan ái xong thì tiếp tục xem phim.
Xem hết rồi thì ăn cơm trưa, đi ngủ. Trong quá trình tắm rửa họ còn chiến thêm hai trận.
Đến lúc sáu, bảy giờ tối, toàn thân Phương Niên bủn rủn, không còn chút sức lực nào.
“Niên Niên.”
Cô nằm trong lồng ngực anh, nghe anh gọi tên mình.
“Dạ?”
“Mai chúng mình đi đăng ký kết hôn nhé.”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!