Ảnh Đế Khó Theo Đuổi - Chương 46: Cosplay thầy trò (cao H)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1770


Ảnh Đế Khó Theo Đuổi


Chương 46: Cosplay thầy trò (cao H)


“Ưm… Chồng ơi… Em muốn…”

Chỉ nhìn anh thôi, ham muốn của cô ngày càng mãnh liệt.

Muốn hôn anh, muốn ôm, muốn được anh “lấp đầy”.

“Ngoan, chuyển sang đồng phục học sinh đi, anh muốn ngắm.” Giọng nói anh êm như mặt nước tĩnh lặng, dỗ dành cô từng chút một.

“Vâng.”

Phương Niên ngoan ngoãn đồng ý, cởi bộ đồ y tá mặc lên đồng phục học sinh màu trắng xanh.

Bộ đồ này nhìn qua không có gì quá nổi bật.

Nhưng khi mặc vào rồi cô mới thấy những chi tiết được thiết kế tỉ mỉ.

Bên trêи là chiếc áo croptop siêu ngắn ôm sát cơ thể, họa lên đường cong quyến rũ cùng vòng eo trắng nõn.

Bên dưới là chiếc váy xếp ly cực ngắn phối với quần tất cùng màu.

Cô vừa nâng điện thoại lên ánh mắt đối phương đã sáng lên.

“Chồng à…”

“Gọi anh là thầy.”

“Thầy Giang…”

Cô chợt vỡ lẽ, đành mở to mắt gọi theo.

“Nào, em lấy gậy giả ra đặt lên ngực.”

“Thầy à?!” Bạn học nữ này không nghe theo yêu cầu của thầy giáo.

“Niên Niên ngoan, nghe anh.” Anh như đang dỗ một đứa trẻ.

“Ừm…”

Phương Niên đỏ mặt, lấy ra gậy thịt giả màu hồng.

Bật công tắc, đặt lên quả đào non.

“A…”

Một dòng điện truyền tới, gò bồng đào bị kϊƈɦ thích nảy lên, hạt đào dưới bộ đồng phục cũng cứng lại, dựng thẳng đứng.

“Thầy ơi… A…”

Cô học sinh không chịu nổi, uốn éo trêи chiếc giường màu be làm cho ham muốn của người bên màn hình trào dâng mãnh liệt.

Hầu kết người đàn ông khẽ chuyển động, thứ bên dưới đã sớm dựng đứng, anh buộc mình phải chịu đựng, tiếp tục dỗ dàng cô gái bên kia.

“Phương Niên, cho đào non ra nào.”

Anh cố tình gọi cả họ lẫn tên của cô với giọng điệu xa lạ, nhập vai người thầy của cô.

“Vâng.”

Nữ sinh nghe theo, cởi hờ chiếc áo mình đang mặc, để lộ một nửa bên vai cùng bầu ngực sữa.

Ngực sữa căng mọng, trắng nõn nà, dù chỉ nhìn qua màn hình nhưng đôi gò bồng đào ấy mềm mại như nào, khi ăn nó ngọt như nào, anh đều biết.

Mắt anh nóng lên, ra lệnh: “Em xoa đào non rồi lấy gậy thịt đặt lên ngực.”

“A…”

Phương Niên run rẩy làm theo, năm ngón tay nhỏ nhắn đặt lên ngực mình, trước mặt Giang Ngộ, tự an ủi bản thân.

“Ưm… A… Thầy ơi…”

Thoải mái được một lúc cô lại cảm thấy trống rỗng, không chịu được khóc thét lên.

Đôi mắt to đầy nước mắt trông thật đáng thương, như vừa bị ai đó bắt nạt.

“Em chuyển sang bên còn lại.” Anh khàn giọng ra lệnh.

“Vâng…”

Phương Niên cởi nốt bên còn lại, lấy tay xoa rồi đặt cây gậy lên ngực…

“A… Anh… Em ngứa… Tiểu huyệt ngứa lắm…”

“A…”

Người đàn ông khẽ rêи, nhíu chặt lông mày, hận không thể chui vào màn hình, ở bên cạnh cô gái, cắm gậy thịt của mình vào bên trong, để cô không còn khó chịu như này.

“Cởi quần em ra, cho gậy thịt vào.”

“Thầy…”

Câu nói này làm cô muốn nhưng lại sợ hãi, chần chừ không dám làm.

“Ngoan, anh muốn em thoải mái.”

“Vâng…”

Người thầy này thật dịu dàng cũng thật đẹp.

Tiểu huyệt cô đang rất ngứa, cần phải an ủi nó lập tức.

Phương Niên cởi qυầи ɭót, vén chiếc váy xếp ly lên, mở rộng hai chân trước mặt anh, cầm chiếc gậy thịt màu hồng đưa vào bên trong.

Trêи màn hình phản chiếu tiểu huyệt đỏ hồng, hoa huyệt vương những giọt nước lấp lánh được phóng đại lên, nhưng rồi lại bị che khuất bởi ngón tay cô.

“Tiểu huyệt Niên Niên thật đẹp.”

Vì được khen,động tác Phương Niên cũng nhanh hơn.

“Ưm…”

Những lần tự an ủi bản thân trước kia cô đều dùng tay cả.

Chiếc gậy giả này, không nói đến thiết kế bên ngoài mà kϊƈɦ thước cũng giống gậy thật.

Không những vậy, bên trêи cây gậy giả còn gắn những viên bi.

Đâm được một lúc, Phương Niên không chịu nổi, động tác dần chậm lại.

“Thầy…” Cô cắn môi, đáng thương nhìn anh.

“Ss!!!”

Trời bên ngoài rất lạnh nhưng anh như bị thiêu đốt.

Anh nóng quá, anh muốn đưa lưỡi mình vào trong cô, hút hết mật ngọt bên trong.

Tiếc là anh không thể.

Chẳng những không thể, Giang Ngộ còn phải trơ mắt nhìn thứ của mình bị vật khác đóng chiếm.

Ánh mắt mắt anh tràn đầy sự ghen tỵ, anh nghiến răng ra lệnh: “Em xoa nắn tiểu hạch rồi đưa chậm gậy vào.”

“Ưm…”

Cô gái nhỏ nghe theo, ngón trỏ chậm ra vân vê hoa hạch nhô ra rồi tiếp tục cắm gậy thịt vào.”

Thân gậy gắn những viên bi ma sát thịt non mẫn cảm bên trong, mỗi lần ra vào đều là sự tra tấn. Phương Niên không ngừng run rẩy, dịch thể tí tách rơi xuống.

Cô không ngừng lại được, huyệt động ngứa lắm, cô cũng muốn anh vui nữa.

“A…”

Phương Niên thét lên, cuối cùng cũng kết thúc.

“Niên Niên, bật công tắc nào.”

Giọng nói người đàn ông, cùng với khuôn mặt xuất chúng này, hệt như tên ác ma đẹp trai, dẫn dắt con người ta bước trêи con đường tội lỗi.

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN