Ảnh Đế Khó Theo Đuổi
Chương 47: Thầy trò play (cao H)
Anh vừa dứt lời, cô gái nhỏ như bị bỏ thuốc mê nghe lời anh bật công tắc cây gậy.
Cây gậy bên trong rung lên, cảm giác tê dại truyền từ hoa tâm lên toàn thân.
“Thầy ơi, ưm…”
Phương Niên thoải mái rêи rỉ, mái tóc rối bời xõa xuống giường, gương mặt trắng nõn ửng hồng, đôi mắt ướt át mang đến sự ngây thơ, gợi cảm.
Chiếc quần tất ôm trọn đôi chân thon dài thẳng tắp, vì bị kϊƈɦ thích mà đang không ngừng vặn vẹo.
“Niên Niên, mở rộng chân ra, thầy muốn ngắm.” Tiếng thở dốc trầm thấp nhuốm vào trong giọng nói.
“Vâng.”
Cô học trò nhỏ nghe lời mở rộng chân để anh ngắm được huyệt đạo mình.
Bên trong hoa huyệt hồng hào, hạt đậu nhỏ sưng lên, nhỏ nhắn đáng yêu.
Lướt xuống dưới bắt gặp hình ảnh cực kỳ ɖâʍ mỹ.
Hoa huyệt được mở rộng ra, lối đi chật hẹp bị gậy thịt chen lối vào, cây gậy kia nhịp nhàng chuyển động, từ bên ngoài có thể thấy tiểu huyệt đang run rẩy theo chuyển động cây gậy.
Mà bên trong huyệt động, mỗi lần những viên bi di chuyển đều tạo kɧօáϊ cảm.
“A… Thầy à…”
Cô nữ sinh gọi anh không ngừng, xoa nắn lung tung ngực mình, tưởng tượng bản thân đang được anh yêu thương.
“Niên Niên, tăng tần suất lên.”
Anh thấy cô sắp rồi, tiếp tục ra lệnh.
Cô gái trong màn hình ngoan ngoãn làm theo, mở tần số lên gần cấp số hai.
“A…”
Tiếng rêи rỉ ngày càng lớn hơn, dịch thể chảy cũng nhiều hơn, chúng theo dòng chảy rơi xuống phần đuôi gậy thịt.
“Thầy ơi… A…”
Toàn thân Phương Niên run rẩy, cô ngứa lắm, đau lắm nhưng rất sướиɠ… Đủ loại cảm giác truyền tới, nước mắt cứ thế tí tách rơi xuống.
“Niên Niên tuyệt quá, tiểu huyệt ướt lắm, thật là chặt.”
“Thầy… Em muốn… A…”
Cô gái một bên xoa nắn bầu ngực mình, vừa chịu đựng để cho gậy thịt giả đâm vào, vừa khóc lóc đòi anh.
Anh điên rồi!
Thật muốn điên mất thôi!
Anh cứ nghĩ rằng bản thân đang làm cô.
Nhưng khi nhìn vào thì lại không phải anh.
Hai mắt Giang Ngộ đỏ rực, thật muốn đập điện thoại.
Nhưng anh không nỡ, không nỡ bỏ qua bất cứ khoảnh khắc nào, muốn nghe tiếng rêи rỉ của cô.
Anh hít sâu một hơi, tiếp tục nhìn màn hình.
Chiếc áo đồng phục sớm nhăn nhúm, hai quả đào mật đều được “giải thoát” ra bên ngoài, hai viên anh đào dựng thẳng đứng, chúng đang run rẩy theo nhịp điệu bên dưới.
Vòng eo thon, trắng nõn nà, một đường uốn lượn bên trong chiếc váy cạp cao.
Bên dưới chiếc váy, mật huyệt không ngừng run rẩy báo hiệu cơn sóng tình sắp tới.
Anh thấy thế, tăng thêm sự kϊƈɦ thích: “Bảo bối nhỏ thật ngon, thật nhiều nước.”
“A… Thầy ơi…”
“Anh thật muốn làm chết em.”
“Ưm …”
“Thật muốn dùng gậy thịt đâm nát em, đâm vào t.ử ƈυиɠ em.”
“A …”
Phương Niên hét lên, dưới những câu nói của anh, dưới chuyển động không ngừng của cây gậy, cô lên đỉnh nhanh chóng.
Sau khi cao trào, cô nữ sinh thật mê người, đôi mắt mê man, bờ môi cong, đôi gò bồng đào vẫn còn căng tràn, tiểu huyệt nhầy nhụa dịch thể, sưng đỏ hấp dẫn.
“Bảo bối dễ chịu chứ?” Anh dịu dàng hỏi.
“Dạ…” Giọng nói mang theo dư vị của cơn kɧօáϊ cảm, lười biếng, mềm mỏng.
“Rút gậy thịt ra nhé.”
“Vâng, thầy.”
Tay cô duỗi xuống hoa huyệt, rút gậy thịt ra ngoài.
“Ưm…”
Trong quá trình rút, những viên bi kia ma sát với vách thịt non tạo thêm một trận kϊƈɦ thích.
Cuối cùng cũng rút xong, Phương Niên thở nhẹ, hoa huyệt vì thế mà phơi bày dưới mắt anh, vừa đỏ vừa sưng, ɖâʍ thủy rơi rớt ra ngoài.
“Bảo bối ngoan, lấy trứng rung ra.”
Dù có chút mỏi mệt nhưng cô vẫn nghe theo, lấy trứng rung từ trong hộp ra.
Bây giờ cô mới thấy, anh mua rất nhiều kiểu dáng, màu sắc, Phương Niên tiện tay lấy chiếc màu tím, nó được thiết kế tinh xảo, đẹp mắt, bên trêи được thiết kết giống với gậy thịt, gắn những viên bi nhỏ.
“Đưa vào đi em…”
“Thầy à… Em không muốn…”
Cao trào vừa mới qua đi, cô còn đau lắm.
“Niên Niên, không được hư.”
“Không, em ngoan mà…”
Phương Niên vội vàng cầm chiếc trứng rung màu tím đưa vào huyệt đạo trơn mềm, ướt át.
“A…”
Trứng rung to hơn gậy thịt nhưng lại không dài bằng, khi vào khiến bụng cô như trướng ra.
“Em bật nguồn lên.”
Trứng rung anh mua là loại điều khiển từ xa, chỉ cần anh ở trong thư phòng, cô ở phòng khách là anh có thể từ xa khiến cô đạt cao trào.
Tiếc rằng, phải đợi thêm mới đến khoảng thời gian đẹp đẽ này, chờ anh quay xong bộ phim rồi công bố quan hệ hai người, nói chung, tương lai phía trước còn dài lắm.
Hiện giờ chỉ có thể tạm uống rượu độc giải khát [1].
[1]: ý chỉ việc dùng sai phương pháp để tạm giải quyết vấn đề, khó khăn trước mắt mà không màng hậu quả.
Cre: baidu.
“Thầy Giang… A…”
Nữ sinh bắt đầu kêu rêи, giọng nói mềm mại như nước.
Nửa tiếng trước cô còn là nữ học sinh thuần khiết ngọt ngào, giờ đây quần áo không chỉnh tề, đang tự an ủi bản thân.
“Niên Niên, thầy thích em lắm.”
“A… Thầy ơi… Em cũng vậy…”
“Em thấy sao rồi?”
“To quá… A… Em không chịu được…”
“Thầy cũng không chịu được.” Trong căn phòng sang trọng, anh gượng cười.
“Gậy thịt anh đâu? Em muốn xem?”
Giang Ngộ im lặng, “giải thoát” cho thứ khổng lồ.
“A…”
Bên trong màn hình, phân thân đập vào mắt cô.
Nó vẫn như vậy, vẫn là thứ cô thích cùng chơi đùa nhất.
Cô gái không nhịn được đưa lưỡi về phía nó, mô phỏng động tác khẩu giao.
“Ưm… Cây gậy của thầy thật lớn…”
Hình ảnh này đương nhiên kϊƈɦ thích gậy thịt, nó nảy lên như muốn đưa vào trong khoang miệng nhỏ nhắn.
Giang Ngộ không cảm thấy thoải mái chút nào, anh như bị tra tấn vậy. Hình ảnh kia làm da đầu anh tê dại.
Tiếng thở dốc của người đàn ông ngày càng lớn, vang vọng khắp căn phòng.
“Bảo bối ɭϊếʍ anh, ss!!!”
“Thầy à… A… Ưm…”
Trứng rung của cô tăng lên một tần số, Phương Niên theo đó co rút kịch liệt.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!