Thầy! Em Muốn… - Chương 3: kích tình trong phòng thay đồ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
6344


Thầy! Em Muốn…


Chương 3: kích tình trong phòng thay đồ


Reng reng…

Tiếng chuông ra về kêu lên cũng là lúc học sinh được thở phào nhẹ nhõm , thoát khỏi áp lực học hành để ‘xổng chuồng’ bay nhảy. Tú Uyên cất sách vào cặp rồi cùng An Tuệ ra khỏi lớp.

An Tuệ đói quá đi như người không xương, cả cơ thể cứ dán chặt vào Tú Uyên kêu than :

– Tiểu Uyên, mình đói lắm rồi, cậu đi ăn với mình đi, mình khao .

Tú Uyên mang tay để lên cái bụng của An Tuệ chọc chọc rồi nói:

– Đói lắm sao? Mình nhớ lúc nãy cậu mới ăn hai cái đùi gà, một hộp sữa chua, với cái bánh mì rồi mà! Nó chạy đi đâ hết rồi hả?

– Mình không biết đâu, cái bụng mình cứ đói nè, đi với mình đi! Năn nỉ đó!

Tú Uyên định gật đầu đồng ý thì một giọng nói trầm ấm vang lên :

– Tú Uyên , thầy cần gặp em một lát .

Vương Triết đặt tay lên vai cô, cảm nhận sự mềm mại truyền đến, trong lòng bắt đầu rạo rực nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra nhẹ nhàng. An Tuệ nhìn anh với ánh mắt lấp lánh không  chớp  mắt  , miệng suýt rớt nước miếng.

Oa thầy ấy đẹp trai lại còn dễ gần nữa!

Anh ngoảnh sang nhìn An Tuệ cười nhẹ như hỏi ý kiến, cô ấy lập tức hiểu vội tạm biệt đi trước.

Tay Vương Triết từ vai di chuyện một đường xuống nắm lấy đôi tay nhỏ nhắn của cô, kéo về phòng làm việc của mình. Tú Uyên sững sờ trước hành động của anh, khuôn mặt đỏ bừng vì ngại, vừa đi vừa nhìn xem có ai thấy không. Rất may là mọi người đã ra về gần hết, chỉ còn lác đác vài người.

Anh kéo cô vào phòng, khoá cửa lại rồi thuận tiện ấn cô ngồi xuống ghế của mình. Hành động này làm khuôn mặt anh sát gần cô hơn, hơi thở nam tính lan toả khiến Tú Uyên mặt đã đỏ lại còn đỏ hơn, lúng túng không biết nói gì đành cúi đầu xuống nhìn.

Lúc cô cúi đầu, cổ áo cũng vì thế mà sụt xuống lộ ra khe rãnh sâu hun hút, hai trái đào trơn mượt cũng lộ ra phần nào làm vị thầy giáo trước mặt không khỏi nuốt ‘ ực ‘, sợ cô phát hiện  anh vội đứng  dậy hẵng giọng :

– ừm hừm…đây là tài liệu họp đoàn , em cầm về xem rồi chủ nhật cũng tức là ngày mai đến họp đoàn trường .

Anh thuận tay cầm tại liệu đêm qua soạn thảo đưa cho cô, ánh mắt sáng lên đến lạ.

– vâng ạ , vậy …giờ em về được chưa ạ?

Vì ngại nên giọng cô hơi run run, ánh mắt to tròn ngước nhìn anh xin ý kiến mà tựa như câu dẫn khiến anh suýt kìm không nổi mà muốn cô ngay tại đây.

– để tôi đưa em về.

Nói rồi, lấy áo cùng cặp bước ra ngoài đợi cô lủi thủi theo sau. Cô nhóc lớp trưởng ngây thơ sung sướиɠ vì được ngồi xe hơi miễn phí về nhà , mà không biết thầy giáo của mình cũng vì thế mà biết được nhà cô , chuẩn bị tấn công địa bàn.

Chủ nhật.

Tú Uyên đạp xe đến trường, thấy không khí xung quanh vắng lặng đến lạ, dù vậy cô cũng không nghĩ nhiều tự cho là mình đến sớm rồi cất bước vào phòng đoàn trường đợi. Tầm 15 phút sau điện thoại cô reo lên , là thầy chủ nhiệm :

– Tú Uyên à, cuộc họp tạm hoãn, trong phòng thầy có văn kiện khẩn, em vào lấy giùm thầy với. Thầy đang ở ngoài nhà xe sắp vào.

– ồ, được ạ, em vào lấy ngay.

Tú Uyên chạy một mạch đến phòng thầy giáo , mà không biết phía xa, anh đang an ổn đứng nhìn cô, đúng lúc cô qua khuôn viên trường ‘ tạch ‘ công tắc ấn xuống. Vòi nước tưới cây phun lên, cả người Tú Uyên ướt nhẹp, áo sơ mi bó sát cơ thể lộ ra nội y màu hồng nữ tính.

Thấy người mình ướt vậy, cô chẳng còn nhớ đến văn kiện nữa, vội chạy vào phòng thay đồ thể ɖu͙ƈ lấy đồ thay tạm. Khi chiếc váy được kéo xuống, qυầи ɭót trắng ôm sát vào ʍôиɠ càng lộ ra vòng ʍôиɠ căng tròn, trắng trẻo.

Cùng lúc đó ‘ cạch ‘ cửa phòng mở ra, dáng người cao lớn của Vương Triết bước vào, cả cơ thể anh cũng ướt nốt, ánh mắt tham lam rà quét cơ thể cô một lượt từ trêи xuống dưới, vật nhỏ cũng ngóc đầu thức dậy. Cửa phòng tự động đóng lại làm người bên trong dật mình kêu lên:

– Á… Thầy…thầy ra ngoài đi!

Tú Uyên hoảng hốt lấy váy che người nhưng phía trêи chiếc áo ướt vẫn còn bó sát, chẳng khác nào không mặc gì.

Anh giả bộ cúi đầu xuống, nhưng ánh mắt vẫn liếc về cặp đùi thon thả bị lộ ra, yết hầu lên xuống.

– thầy bị vòi nước làm ướt, nên cũng vào kiếm đồ.

– sao thầy không sang phòng nam đi?

Cô hoảng hốt ý hỏi như muốn đuổi anh đi. Đây là lần đầu tiên cơ thể cô bị một người đàn ông nhìn, hơn nữa lại là thầy giáo của mình, thật sự rất ngại!

– phòng kia khoá rồi nên thầy vào đây kiếm khăn lau người.

Càng ở gần cô, lại thấy cô tựa như loã thể côn thịt anh sưng to đến khó chịu tự như sắp chọc thủng quần lao ra. Anh nhịn không nổi nữa !

– thầy lấy khăn rồi ra ngay!

Anh luông cuống tay chân, đầu vẫn cúi xuống , tiến lại phía cô lay lục lung tung tủ quần áo kiếm khăn, rồi ‘vô tình’ mà vấp cả ống quần ngã nhào lên người cô. Cả cơ thể giam cầm cô với bức tường lạnh lẽo, Tú Uyên giật mình đánh rơi chiếc váy và cứ như thế ‘ cô bé ‘ của cô bị một vật nóng bỏng đè lên. Lúc anh xịch người đứng vững đã thuận tiện cho nó chà xát lên ‘ cô bé ‘ một cách trắng trợn. Không cần nhìn Tú Uyên cũng biết đó là gì, cô sợ hãi đứng im, không dám nhúc nhích , miệng mấp máy không thành lời.

Vương  Triết chống tay lên tường cả cơ thể nhốt cô lại trong vòng ngực của mình, bối rồi nhìn cô run rẩy sợ hãi, đầu hơi cúi xuống chạm nhẹ môi cô, ƈôи ȶɦịt không quên ấn mạnh lên hoa huyệt một cái . Tay anh ôm lấy thân hình nhỏ bé, cố định đầu cô hôn xuống. Khi răng môi giao nhau, lưỡi anh luồn vào khoang miệng cô tìm kiếm lưỡi nhỏ ʍút̼ lấy thì cô mới sực tỉnh, giật mình đẩy anh ra, tức giận la lên :

– thầy có biết mình đang làm gì không, mau tránh ra.

Anh cũng ngạc nhiên, vội đứng thẳng, trưng ra vẻ mặt vô tội nhìn cô

– thầy…thầy xin lỗi, nhưng mà thầy khó chịu quá, thầy …

Anh không nói tiếp , lại lao vào hôn cô ngấu nghiến, mặc cho cô dãy dụa, đánh đập vẫn không buông. Đến khi cả hai hết dưỡng khí mới thả ra, thở lên dồn dập. Vương Triết nắm tay cô đặt lên ƈôи ȶɦịt nóng rức khiến cô vội rụt tay lại nhưng bị anh ấn chặt.

– em thấy không, nó cứ như vậy thì thầy làm sao chịu được , tất cả là tại em, em phải giúp nó chứ!

– em …em không được ! Thầy thả em ra đi!

Cô run run cầu xin, trong đầu cô trống rỗng không biết phải làm gì. Giá như lúc này cô ngước lên thì đã bắt gặp vẻ mặt lưu manh cùng nụ cười sung sướиɠ của anh. Anh gỡ ngón tay cô rồi bao trùm lên ƈôи ȶɦịt của mình cách quần vải mà thở gấp vì thoải mái :

– Em …làm được mà! Ừm…em dùng tay giải quyết cho thầy đi! Như vậy nó sẽ tốt hơn.

– Em…như vậy, thầy sẽ để em đi chứ?

– Đương nhiên rồi !

Nói xong , Vương Triết cởi bỏ quần ra, côn thịt được giải phóng bật nảy lên. Anh bước lại ôm cô đang run rẩy đặt lên chiếc bàn gần đó rồi đặt tay cô ôm lấy côn thịt nói như ra lệnh ” làm đi! “

Tú Uyên bỡ ngỡ nhìn vật thể trong tay, rất dài, rất to cả bàn tay cô ôm nắm không hết đang cương cứng chía về phía cô, nó lại còn gân guốc đến sợ, xấu quá đi!

Cô nén sợ hãi nhìn anh hỏi : ” phải làm thế nào ạ? “

Vương Triết nắm tay cô di chuyển lên xuống, ánh mắt khép lại cảm nhận sự sung sướиɠ vì người con gái mình thích đang giải quyết cho mình . Anh thả tay mình ra nói ” em cứ làm như vậy, nắm chặt, lên xuống nhịp nhàng.”

Cô cắn răng làm theo, lòng luôn tự nhắc nhở ‘ cố lên, chỉ cần xong là mày được giải thoát’ . Hai tay cô nắm chặt lấy côn thịt của thầy giáo, đung đưa lên xuống , là lần đầu tiên nên không nhịp nhàng lắm nhưng càng về sau càng thuận tay mà đưa đẩy. Cô nghe được tiếng anh thở dốc rêи lên ‘ hộc…hộc…hừm…nhanh lên em! Đúng rồi cứ vậy! “

Một tay anh vịn vai cô, tay kia ấn lên đầu quy để tăng kɧօáϊ cả, rồi lại lấy tay cô đặt lên hai hòn bi nhỏ bắt cô sờ nó. Tay anh , tay cô chiếm bao kín cả côn thịt, đưa đẩy ăn khớp nhau. Đến khi tay cô rũ rời như sắp gãy thì ‘ phụt ‘ anh phóng tinh!.

Dòng tϊиɦ ɖϊƈh͙ ấm nóng phun cả vào ngực Tú Uyên nó không ngừng chảy ra, nhỏ giọt lên người cô. Anh sung sướиɠ hôn lên môi cô , thì thầm :

– Em làm thầy sướиɠ quá! Thầy cũng sẽ khiến em sướиɠ như thầy !

Yêu thích: 4.4 / 5 từ (14 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN