Thẩm Ngữ - Chương 4: Công việc phiên dịch
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
2545


Thẩm Ngữ


Chương 4: Công việc phiên dịch


Buổi sáng hôm sau, Diệp Lâm Lâm lén qua năn nỉ Cố Uyển Như.

“Mẹ, mẹ giúp Tiểu Ngữ đi, tháng sau cậu ấy phải đến quán cà phê làm thêm, mẹ có thể giúp cậu ấy tìm một việc thanh nhàn không, cậu ấy có thể đến đây dạy con làm bài tập, con không nỡ bỏ mặc cậu ấy.”

Còn có chuyện này? Sao không nghe con bé nhắc tới?

Cố Uyển Như hơi chau đôi mày, Diệp Lâm Lâm còn tưởng rằng mẹ mình không đồng ý, lại tiếp tục làm nũng.

Từ trước đến nay đối với con gái Cố Uyển Như luôn là muốn gì có nấy, huống chi lần này còn có hợp đồng bên người, liền không chút do dự đồng ý.

“Thật tốt quá, yêu mẹ nhất!” Diệp Lâm Lâm vui sướиɠ hôn trêи mặt Cố Uyển Như một cái, “Con tìm Tiểu Ngữ đi chơi đây, mẹ nhớ nha ngàn vạn lần đừng nói với Tiểu Ngữ là con nhờ mẹ, cậu ấy sẽ không vui đâu.”

“Đã biết, con nhóc tinh nghịch này.” Cố Uyển Như gập lên ngón trỏ gõ gõ cái trán con gái, yêu thương mà nói, “Đi chơi đi.”

Cố Uyển Như nhìn bóng dáng vui vẻ của con gái lộ ra nét tươi cười nhợt nhạt.

Chuyện này dễ giải quyết, hơn nữa còn thuận tiện giải quyết phiền toái khi chồng không tình nguyện tiếp xúc với Thẩm Ngữ.

Lúc ăn tối, Cố Uyển Như nhìn Thẩm Ngữ nói: “Tiểu Ngữ này, nghe Lâm Lâm nói khả năng phiên dịch của con không tồi, gần đây Diệp thúc thúc có mấy văn kiện cần phiên dịch, nếu con rảnh rỗi thì buổi tối có thể chiết chút thời gian tới hỗ trợ không, xem như là rèn luyện một chút.”

Khả năng phiên dịch của cô không tồi? Thẩm Ngữ hồ nghi nhìn về phía Diệp Lâm Lâm.

“Đúng vậy, Tiểu Ngữ không cần phụ đề cũng có thể hiểu được tiếng nước ngoài.” Diệp Lâm Lâm tự hào đẩy mạnh tiêu thụ của bạn thân.

Nhưng mà Diệp Lâm Lâm nói cũng không sai, Thẩm Ngữ vẫn luôn nuôi dưỡng ước mơ đi du học nước ngoài, cho nên ở môn tiếng Anh bỏ ra đủ loại công phu học tập, đặc biệt là sau khi cha mẹ qua đời, cô càng không muốn dừng chân trong nước.

Thấy Thẩm Ngữ không nói, Diệp Lâm Lâm dùng khuỷu tay chọc chọc cô, “Đúng không Tiểu Ngữ?”

“Ừm.” Thẩm Ngữ bất đắc dĩ, đành phải cam chịu.

Tiếng anh của “Thẩm Ngữ” không tồi, nhưng cô thì không phải cũng thế!

Trong lòng Thẩm Ngữ vị đắng chát dâng trào, thậm chí cô có ý muốn liên hệ với hệ thống, thương lượng với nó xem có thể chọn tăng thêm năng lực tiếng Anh không.

Hệ thống im lặng trong chốc lát, mới phát ra tiếng máy móc nói chuyện: “Đổi bằng một tháng giá trị sinh mệnh.”

“Một tháng!? Ngươi muốn cướp bóc sao?” Thẩm Ngữ trăm ngàn lần không muốn, bản thân giá trị sinh mệnh chỉ còn sống một năm hiện tại còn phải bị trừ đi một tháng.

Hệ thống không lên tiếng nữa.

Thẩm Ngữ biết không thể thương lượng, khẽ cắn môi thỏa hiệp: “Được vậy đi, một tháng thì một tháng.”

“Đinh —— trừ đi giá trị sinh mệnh một tháng, đối tượng công lược, Diệp Lệ Thành, thời gian khen thưởng, hai năm và mười một tháng.”

Trong phút chốc, một đống số liệu màu xám như ong vỡ tổ ào ạt tiến vào đầu Thẩm Ngữ, đầu cô choáng váng trướng đau như thể muốn vỡ ra, chờ số liệu hoàn toàn truyền xong, cô phát hiện mình hoàn toàn có thể ở trong lòng chuyển đoạn đối thoại của bọn họ sang tiếng Anh.

Cô hơi hơi trợn hai mắt, đột nhiên phát hiện năng lực này đổi vô cùng đáng giá, cô rốt cuộc cũng trải nghiệm được cảm giác của học bá.

Cơm nước xong xuôi, Cố Uyển Như ý vị thâm trường nhắc nhở một câu: “Tiểu Ngữ, nhớ tắm rửa xong thì nhanh đi lên.”

“Vâng, con đi tắm rửa đây.” Thẩm Ngữ trả lời.

Ngày đầu tiên chính thức đi làm, Diệp Lâm Lâm ồn ào muốn cùng nhau làm, Thẩm Ngữ trong lòng còn lo lắng nhiệm vụ phiên dịch này chỉ là ngụy trang, nhưng không đoán được trong phòng sách thật sự bày biện văn kiện cần phiên dịch.

Thẩm Ngữ đối với hiệu suất làm việc của Cố Uyển Như cảm thán không thôi, cô cùng Diệp Lâm Lâm ngồi xuống liền bắt đầu công việc phiên dịch buồn tẻ.

Thẩm Ngữ có đất dụng tài, trước tiên viết tay một lần sau lại đối chiếu từng tờ một, tính toán sáng ngày hôm sau sẽ sửa sang lại file điện tử.

Thời điểm Diệp Lệ Thành tiến vào liền nhìn thấy Thẩm Ngữ ở một bên nghiêm túc phiên dịch, còn con gái mình thì đã sớm dựa vào một bên ngủ rồi.

Thẩm Ngữ quá mức trầm mê trong công việc cho nên không nghe được tiếng bước chân, chờ đến khi Diệp Lệ Thành đi đến trước mặt cô ngăn cản ánh sáng thì mới phản ứng lại.

“Chào Diệp thúc thúc.” Cô nhỏ giọng hướng Diệp Lệ Thành chào hỏi.

Diệp Lệ Thành gật đầu đáp lại, cầm lấy nội dung đã phiên dịch lật xem.

Vừa nhìn thấy, thế nhưng mà khiến anh kinh ngạc không thôi, không nghĩ tới Thẩm Ngữ thật sự có chút tài năng.

Ngoài mặt anh bất động thanh sắc, Thẩm Ngữ cũng không nhìn ra anh hài lòng hay không hài lòng, giống như học sinh nôn nóng chờ lời nhận xét của giáo viên, nhưng Diệp Lệ Thành từ đầu tới cuối vẫn không nói một lời.

Anh buông trang giấy, vỗ nhẹ con gái đang say ngủ: “Lâm Lâm, tỉnh tỉnh, trở về phòng ngủ tiếp.”

Diệp Lâm Lâm phát ra tiếng nói mớ ʍôиɠ lung, mơ mơ màng màng trở về phòng, quên luôn cả chào hỏi.

Diệp Lệ Thành yêu thương nhìn bóng dáng con gái, cười khẽ lắc đầu.

Vẫn còn chưa trưởng thành!

Nhiều ngày như vậy cho đến nay, đây là lần đầu tiên Thẩm Ngữ nhìn thấy Diệp Lệ Thành cười.

Người đàn ông này khi cười, vốn là khuôn mặt sắc bén trong khoảnh khắc cũng trở nên ôn nhuận tuấn nhã, khiến cô mê mẩn.

Diệp Lệ Thành ho nhẹ vài tiếng đem Thẩm Ngữ kéo về hiện thực, lãnh đạm mở miệng nói: “Con trước đến phòng cho khách thay quần áo.”

“Hử?… Ưm!” Thẩm Ngữ lấy lại tinh thần, tay chân rối ren thu thập văn kiện trêи bàn, vội vàng đi ra ngoài.

Cô nhanh chóng đóng cửa lại, bối rối dựa cửa không ngừng hít thở.

Vừa rồi… Vừa rồi cô làm sao vậy? Diệp Lệ Thành nhất định là đã thấy, thật mất mặt!

Gương mặt Thẩm Ngữ ửng đỏ, mình thế mà lại nhìn một người đàn ông đến si mê.

Cô giơ tay quạt gió ý đồ quạt bay khô nóng toàn thân, lại rầu rĩ chạy đi mở cửa sổ, mãi đến khi gió lạnh từ từ thổi tới, cô mới bình tĩnh chút ít.

Thẩm Ngữ mở ra tủ quần áo, bên trong đặt những bộ sườn xám màu sắc dài ngắn khác nhau.

Cô chọn một bộ sườn xám không tay màu xanh nhạt thoạt nhìn có vẻ thanh mát, sau đó nhanh chóng mặc vào.

Sườn xám này hơi nhỏ một chút, bó chặt khiến cô có chút không thoải mái.

Thẩm Ngữ oán hận nâng bộ ngực của mình, thầm mắng nó phát ɖu͙ƈ cũng quá tốt rồi.

Tay vặn cửa chuyển động một chút, Thẩm Ngữ lập tức buông tay, đoan chính ngồi ở bên mép giường, giống như cô vợ nhỏ chờ đợi chồng tới yêu thương mình.

Diệp Lệ Thành như cũ vẫn là một biểu cảm lạnh băng, nhưng lần này anh không giống những lần trước trực tiếp ngồi trêи ghế cách xa giường, mà là lập tức hướng Thẩm Ngữ đi đến.

Anh đi đến trước mặt Thẩm Ngữ, từ trêи cao nhìn xuống nhìn xuống cô gái đang ngồi, trầm giọng nói: “Nằm xuống.”

Đại não Thẩm Ngữ giống như đứng máy nhất thời load không kịp, đình trệ vài giây mới cứng đờ nằm xuống.

Ngay sau đó, một vật nam tính chạm vào bên hông, da thịt phần eo cô thậm chí có thể cảm nhận được nhiệt độ cơ thể anh.

“Ta bắt đầu rồi.” Giọng nam trầm thấp vang lên trêи đỉnh đầu, một đôi bàn tay dọc theo hông cô một đường vuốt ve lên trêи, cuối cùng ngừng ở hai ngọn núi trước ngực.

Thẩm Ngữ nhìn thấy môi mỏng anh mím thật chặt, đôi tay run rẩy tựa hồ đang kịch liệt giãy giụa, không biết qua bao lâu, đôi tay kia chung quy vẫn phủ lên đỉnh đồi tròn trịa.

Cô gái mặc áo ngực, sờ lên xúc cảm có chút rắn chắc, anh thử nhẹ nhàng nhéo một chút, hai luồng thịt cơ hồ muốn từ trong khe hở bật ra ngoài.

Diệp Lệ Thành phát hiện chính mình không khống chế được đôi mắt nhìn trộm khe hở trêи áo, hiện tại tâm tình anh thật phức tạp, bản năng đàn ông khiến anh khát vọng tìm hiểu thân thể cô gái trước mắt, nhưng trong lòng anh biết chính mình khi làm việc đó là phản bội vợ mình.

(Lời tác giả: Bởi vì cốt truyện cần một chút bàn tay vàng cho nên nhiều nhất là một chương nữa sẽ kết thúc.)

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN