Lục Lạc
Chương 14: Cậu chủ Ôn Tồn cấm dục, bị Côn Thịt giả cắm đến cao trào
Edit: Tiểu Sa
Beta: Va
Sáng sớm hôm sau.
Tống Lục Lạc tỉnh lại sau một ngày hôn mê.
Ngày hôm qua bị dương cụ giả cắm đến cả người mệt mỏi mà ngất đi, hạ thể truyền đến từng cơn đau. A…Đau quá a.
Duỗi tay sờ vào hạ thể của mình, đã được rửa sạch sẽ, trơn bóng không tì vết, người giúp việc tắm rửa cho cô sao?
Di, dây thừng đâu? Cậu chủ cởi ra rồi sao? Nhận thấy tay chân có thể hoạt động, Tống Lục Lạc cảm thấy thật vui vẻ, cậu chủ rốt cuộc cũng đã nguôi giận sao?
“Tỉnh rồi sao?”
Quay đầu nhìn thấy cậu chủ hai chân bắt chéo ngồi trêи sô pha, trong tay cầm báo buổi sáng. Một thân áo ngủ màu đen, mang theo mắt kính viền vàng, bộ dáng và gương mặt toát lên cảm giác cao lãnh cấm ɖu͙ƈ.
“Vâng… Cậu chủ.”
“Lại đây.” Ôn Tồn gọi cô.
Tống Lục Lạc xốc chăn lên, ngồi vào trong ngực cậu chủ.
Cúi đầu nhìn xuống, trời ạ! Sao trêи ngực cô lại có nhiều dấu vết như vậy, hơn nữa còn sưng đỏ đau đớn. Ngày hôm qua đã xảy ra chuyện gì?
Ôn Tồn buông tờ báo trong tay xuống, đôi tay gắt gao ôm Tống Lục Lạc.
Trong phòng, người đàn ông tuấn mỹ quần áo chỉnh tề ngồi trêи sô pha, trong lòng ngực là một thiếu nữ xinh đẹp khuynh thành, không mặc quần áo, ở tay và đùi đầy vết thâm tím, nhũ thịt đứng thẳng thật lớn vừa hồng lại vừa sưng, đầu иɦũ ɦσα cương cứng. Hai chân bị người đàn ông tách ra thật lớn, tựa như xi tiểu cho trẻ con.
“Cậu chủ… Đừng…” Tống Lục Lạc phát hiện hạ thân cậu chủ đã cứng rắn đỉnh đỉnh vào cô, âm huyệt của cô không khỏi ướt một mảng. Làm bộ thẹn thùng, Lục Lạc kháng cự giãy giụa, thực tế ʍôиɠ lại cố ý vặn vẹo, điên cuồng cọ xát trêи côn thịt.
“Cậu chủ…. Đừng như vậy…”
“Ướt? Tôi đã làm gì em sao? Thật ɖâʍ đãng, ɖâʍ thủy nhiều như vậy.” Ôn Tồn mặc vô biểu tình, bàn tay to lại tiếp tục bẻ hai chân cô ra.
“A… Đau… Cậu chủ đừng bẻ. Chân Lục Lạc đau quá.” Tại sao còn chưa làm! Thật muốn… Tao huyệt ướt át, ngứa ngáy khó chịu, rất muốn cậu chủ dùng sức đùa bỡn làm chết tôi a. Tống Lục Lạc cúi đầu nghĩ thầm.
“Muốn sao?”
“A…Không cần…A”
Ôn Tồn cầm lấy dương cụ giả bên cạnh, nhét vào tay Tống Lục Lạc.
“Nếu muốn thì tự mình dùng dương cụ giả cắm cho tôi xem.”
Tống Lục Lạc cầm lấy, nhìn thân gậy thật lớn, trong lòng không khỏi thất vọng. Tôi muốn côn thịt lớn của anh a…
Tống Lục Lạc đem dương cụ giả cắm vào trong cơ thể, “A…” Yêu kiều rêи rỉ ra tiếng. Tay nhỏ cầm dương cụ giả dùng sức cắm vào tao huyệt của mình, tiếng nước không ngừng vang lên, Tống Lục Lạc kiều suyễn lợi hại. Tôi không tin anh không cắn câu.
“A a… Thật sướиɠ, thật lớn… Sâu quá làm Lục Lạc thật thoải mái… Làm tôi! Làm chết tôi…. A a a a a a… Không có sức nữa… Tay không còn sức lực.” Hai chân Tống Lục Lạc run rẩy, tay dần dần không có sức nữa. Ôn Tồn tiếp tục cầm lấy dương cụ giả trong tay Tống Lục Lạc, dùng sức cắm vào tao huyệt của cô, chín nông một sâu, kéo theo thật nhiều ɖâʍ thủy.
“Bản thân tự xoa иɦũ ɦσα đi!” Ôn Tồn ra lệnh nói.
Tống Lục Lạc nghe vậy nắm lấy иɦũ ɦσα của mình, chậm rãi vuốt ve, “A a cậu chủ… Cậu chủ…Cắm em a… Tôi muốn côn thịt lớn của anh… Mẫu cẩu muốn cậu chủ cắm vào a.”
Trêи mặt Ôn Tồn vô biểu tình, càng thêm dùng sức đẩy dương cụ trong tay, đẩy nhanh tốc độ, tốc độ càng nhanh càng tàn nhẫn, Tống Lục Lạc bị dương cụ hung tợn làm đến muốn tiểu ra.
“Không được… Sắp ra… Sắp ra rồi… Thật sướиɠ.”
Chỉ thấy một cổ ɖâʍ thủy thật lớn từ trong tao huyệt phun ra tung toé, Tống Lục Lạc lại triều xuy, phun lên TV đối diện trêи tường, phun đến nơi nơi trong phòng thật ɖâʍ mĩ, bốn phía đều là chất lỏng.
Nếu có người thấy, tư thế kia động tác kia, tựa như người một đàn ông đang xi tiểu cho một cô gái, càng thêm ɖâʍ tiện.
Thấy tình cảnh như vậy, côn thịt bên dưới của Ôn Tồn lại trướng thêm một vòng, đau đớn không thôi, hận không thể làm chết tiểu tao hóa này.
Một tay ném Tống Lục Lạc dưới thân lên giường, còn anh lại nhanh chóng rời đi.
Cậu chủ đã lâu không chạm qua cô.
Lục Lạc hoảng hốt.
Vote và cmt đi nà >
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!