Cơ Dị
Chương 9: Suýt Chút Nữa Bị Sặc Nước Chết
Phổ Sầm Tư không báo lại việc 337 có thể giao lưu tinh thần với con người.
Hắn đến tổ chức QW chỉ vì hắn thích nghiên cứu, còn đám lão già kia, thích giày vò như thế nào thì cứ việc giày vò.
Phổ Sầm Tư cực kỳ hưởng thụ quá trình thí nghiệm, nhất là khi sinh mệnh của những thứ sinh vật có hình thù kỳ quái kia chậm rãi ngừng hoạt động trong tay hắn, đây quả thực là chuyện khiến hắn có thể vui vẻ cả ngày.
337 vào ở nhà của Phổ Sầm Tư một tuần, phạm vi Phổ Sầm Tư cho phép nó hoạt động chỉ có lầu một.
337 sợ khiến người phụ trách mới tức giận, ngay cả một tiếng động lớn cũng không dám làm.
Nó nhàm chán thì cứ bò từ phòng này sang phòng kia, lại từ phòng kia bò đến một góc nào đó.
Vì 337, Phổ Sầm Tư khởi động người máy dọn dẹp mới chỉ dùng một lần.
Người máy quét dọn không lớn, chỉ cao đến đầu gối Phổ Sầm Tư, bình thường đều đi theo phía sau 337, quét dọn lau chùi những chỗ 337 đã bò qua ít nhất là ba lần.
Đã ba ngày 337 không bị lấy máu, tinh thần khôi phục một chút, từ từ bò lên bệ cửa sổ, chơi với những chú ốc sên tí hon.
Loading…
Xúc tu màu đen xuyên qua lá xanh, vuốt ve cái vỏ của ốc sên, bỗng có hai mảnh lá cây khép lại, kẹp xúc tu của 337, 337 sợ đến mức y a kêu lên.
Loại thực vật kia có hơi kỳ quái, hai mảnh lá kẹp vào nhau, mấy hôm trước 337 còn trông thấy nó kẹp lấy một con ruồi nhỏ vừa bay tới, cuối cùng con ruồi đó bị nó tiêu hóa hết.
337 sợ hãi xúc tu của mình cũng sẽ bị nó ăn hết, nhỏ giọng ục ục.
Người máy Số Một ở bên cạnh nó, cùng nó ục ục.
Sau đó Phổ Sầm Tư bị hai tên ầm ĩ kia làm phiền phải đi xuống.
Phổ Sầm Tư đi tới trước bệ cửa sổ, không vui nhìn hai thứ này: “Còn định ầm ĩ tới bao giờ?”
337 ngậm miệng trước.
Số Một cũng dừng lại, nó tuột xuống khỏi bệ cửa sổ, không ngừng chạy quanh Phổ Sầm Tư, hô hào: “Chủ nhân, chủ nhân, chủ nhân, hôm nay 337 đã chạy hết mười lăm vòng, Số Một quét dọn bốn mươi lăm lần, Số Một rất ngoan, chủ nhân đừng tắt nguồn Số Một.”
Phổ Sầm Tư đá người máy quét dọn một cái: “Mày nói thêm câu nữa tao sẽ tắt nguồn mày.”
337 cũng muốn giao lưu với Phổ Sầm Tư, nó thử thò xúc tu về phía Phổ Sầm Tư.
Tay Phổ Sầm Tư đeo găng màu trắng, đầu ngón tay nắm lấy xúc tu vươn tới của 337, hắn khẽ dùng sức, 337 lập tức đau đến mức y a kêu.
“Quên tao nói gì rồi à?” Phổ Sầm Tư nhìn 337 chằm chằm: “Còn dám dùng cái xúc tu bẩn thỉu này chạm vào tao, không cần nữa à?”
337 bị dọa cho rụt cổ, không, 337 đã quên nó không có cổ, cái đó gọi là râu.
337 muốn nói xin lỗi với Phổ Sầm Tư, nhưng không chạm được vào da thịt thì bọn họ không thể giao tiếp, Phổ Sầm Tư cũng không nghe thấy nó đang nói rất xin lỗi với mình.
Phổ Sầm Tư lại cảnh cáo cả hai một lần nữa, rồi lên lầu.
Cái xúc tu của 337 bị cây bắt ruồi kẹp lại đã được rút về khi nó bị Phổ Sầm Tư dọa sợ.
Nó nhảy từ trên bệ cửa sổ xuống, cùng người máy Số Một bò đến góc tường, thì thầm nói chuyện.
“…”
“…”
“Cơ thể tôi, thật sự rất bẩn sao? Tại sao cậu, chủ nhân cậu luôn không muốn, chạm vào tôi.”
“Bẩn thì phải đi tắm rửa, tắm rửa là sẽ sạch sẽ.”
“Tắm rửa…”
“Đi tắm…”
Dựa theo sự chỉ đạo của người máy quét dọn Số Một, 337 hiểu được cơ thể bị bẩn thì nên làm gì.
Ban đêm, vào quãng thời gian được Số Một báo lại, 337 từ từ bò vào phòng tắm, nhảy vào trong bồn tắm.
Con người ngày thường đều tám giờ đến mười giờ mới đi tắm, giữa trưa Số Một đã nói cho nó biết.
337 mọc ra xúc tu, vặn chốt mở, nước nóng lập tức khiến nó bị bỏng, trực tiếp xả vào bồn tắm lớn.
337 dùng xúc tu vuốt ve cơ thể bị bỏng, trong lòng khó chịu muốn chết, nó dựa theo những gì Số Một dạy nó, vặn cái chốt kia, chỉnh nhiệt độ nước thành lạnh.
Nó thấy bồn tắm đã chứa đầy nước, “tõm” một tiếng nhảy xuống, một giây này bọt nước văng khắp nơi, nó chìm xuống đáy nước.
Sau đó 337 phát hiện ra nó không biết bơi.
Suýt chút nữa khiến bản thân sặc chết.
May mà xúc tu của nó rất nhanh, bám lên thành bồn tắm, mượn lực giúp nó nổi lên mặt nước.
Sữa tắm thơm ngào ngạt, là hương thơm mà nó đã ngửi thấy vào ngày thứ 160, cái lần đầu tiên gặp Phổ Sầm Tư.
Nó bôi sữa tắm lên từng vị trí trên cơ thể, ngay cả mắt trên râu cũng không bỏ qua.
Nó muốn cho mình sạch bong không một vết bẩn, như vậy người phụ trách mới sẽ không ghét bỏ nó nữa.
Rất nhiều bong bóng màu trắng hiện lên trên mặt nước, còn có một chút dính lên cơ thể 337, 337 dùng xúc tu tạo thành một vòng tròn, đẩy một cái bọt xà phòng trong bồn tắm vào miệng, sau đó thổi ra một quả bong bóng.
Dưới ánh đèn, bong bóng có đủ mọi màu sắc, giống như là cầu vồng, mức xinh đẹp không hề kém với những ngôi sao mà 337 từng thấy.
Sau đó, nó nhìn thấy trên rìa bong bóng kia, cái bóng của Phổ Sầm Tư.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!