Đại Hiệp Hồn - Chương 9: Tâm nguyện nhiều năm thành trong một ngày (3)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
487


Đại Hiệp Hồn


Chương 9: Tâm nguyện nhiều năm thành trong một ngày (3)


Nhóm: Thanh Lạc Sắc Uyên.

Dịch: Lúa.

Biên: Lạc.


Lúc Bạch Quân Nghi cầm bảo bối của Hoa Vân Long lên, nàng thật sự không thể tin được đây chính là thứ đồ vật vừa rồi đã cắm vào nhục động của nàng, khiến nàng như chết đi sống lại. Nghĩ đến việc chính thứ đồ vật này mới vừa nãy thôi đã mang đến cho nàng khoái cảm tiêu hồn thực cốt mà đã lâu rồi nàng chưa được hưởng thụ, Bạch Quân Nghi không khỏi xuân tâm rung động, khát vọng dâm dục lại bành trướng lên. Cánh tay ngọc thon dài yêu thích không buông liên tục đùa giỡn thứ bảo bối siêu việt thường nhân của Hoa Vân Long. Chỉ trong chốc lát, đồ vật kia đã dựng thẳng lên, tính từ gốc lên đã dài đến tám tấc, trên đỉnh là một cái quy đầu to tròn màu đỏ ngầu lồi lõm, vờn quanh tại bốn phía quy đầu nhô ra những đầu mâu thịt cứng khiến cho bảo bối lợi hại hơn nhiều, dọc theo thân bảo bối lộ ra những luồng thịt lồi dài hai, ba phân, đây là lúc bảo bối cương cứng lên và gân xanh nổi lên, sung huyết đỏ thẫm đến dị thường, thật sự là vô cùng to lớn, một bàn tay của Bạch Quân Nghi là không thể nắm chặt hết được.

Trong lòng Bạch Quân Nghi vạn lần cũng không nghĩ tới lúc đang ngủ mơ mà Hoa Vân Long cũng có thể phát tác đến như vậy, bảo bối to lớn nóng bỏng cầm trong tay khiến nàng cũng nóng bừng cả người, lại giật giật liên tục và run rẩy không ngớt. Lúc này Bạch Quân Nghi đang bành trướng dục hỏa không ngừng, tâm tình bay bổng, hơi thở nặng nhọc, một đôi bàn tay non mềm ngọc ngà dùng vuốt ve trên dưới bảo bối của nhi tử. Lúc này thì Hoa Vân Long đã sớm tỉnh rồi, hắn biết mẫu thân đang len lén vuốt ve bảo bối của hắn, lại thêm phần nhìn thấy nàng bị dục hỏa thiêu đốt hừng hực, dung nhan kiều mỵ nóng bừng đã đỏ hồng như ráng chiều, đôi mắt như làn thu thủy đã tràn đầy quyến rũ dụ hoặc, xuân ý mông lung.

Hoa Vân Long biết nàng đã động dục vọng dâm đãng trong tâm trí, bảo bối của bản thân cũng đã bị trêu đùa đến cương lên cực kỳ khó chịu, liền không nói thêm lời nào nữa, hắn trở người áp lên cơ thể mỹ miều của Bạch Quân Nghi, đẩy ra hai bắp đùi trơn nhẵn trắng mịn, không chút kiềm chế giương cao bảo bối đâm loạn vào hạ thể của nàng. Bạch Quân Nghi thấy hắn dùng tư thế hung mãnh mà tiến tới nên rất sợ sẽ bị thương, một bên lấy sức đẩy mạnh vào bụng của hắn, một bên ghé sát vào mặt hắn mà nũng nịu năn nỉ: “Long nhi ngoan, không nên làm như vậy, cẩn thận lại làm đau mẫu thân, ngươi đâm nhẹ nhàng một chút, để cho mẫu thân đón nhận bảo bối của ngươi, như vậy sẽ dễ dàng và nhanh chóng hơn nha “

Bạch Quân Nghi đưa tay ngọc trắng mịn nõn nà cầm lấy bảo bối tho to cường tráng lại nóng bỏng của Hoa Vân Long, gương mặt thẹn thùng đến đỏ bừng, xuân tâm phóng đãng, đem bảo bối tiến vào miệng nhục động thịt mềm ẩm ướt của bản thân mà kiều mỵ nói: “Vào đi, bảo bối.” Hoa Vân Long chuyển hông một cái, quy đầu cương cứng đẩy ra mép trong mịn màng đỏ tươi và từ từ thẳng tiến vào sâu bên trong nhục động ướt át kiều diễm.

Hai nam nữ lại lần nữa quấn quít mây mưa ân ái, xuân cảnh đã diễn ra đến bốn lần rồi. Lần này hai mẫu tử Bạch Quân Nghi tận tình triền miên, thỏa thích giao hoan ân ái, so với ba lần trước bất kỳ lần nào cũng đều lâu dài hơn. Phải thật lâu sau thì cơn mây mưa mới dừng lại, cả hai mỏi mệt chìm vào giấc ngủ. Giờ phút này, trong phòng đã khôi phục rồi bình tĩnh như lúc trước. Nhưng giờ đây bên trong âm đạo Bạch Quân Nghi đã hòa lẫn dương tinh Hoa Vân long, nó cùng với âm dịch trắng nhớt đặc sệt của nàng vẫn đang chậm rãi chảy ra từ nhục động, chảy qua âm mao đen nhánh tươi tốt của Bạch Quân Nghi, xuôi theo bắp đùi ngọc ngà của nàng và nhỏ xuống trên tấm ga trải giường vàng nhạt đã sớm thấm nhuần âm dịch.

Giấc ngủ kéo dài cho đến khi ngày hôm sau lên nắng chói chang, Hoa Vân Long mới thong thả tỉnh lại. Hoa Vân Long nhìn thấy Bạch Quân Nghi vẫn còn chìm trong xuân mộng đang tựa sát trong ngực, cùng bản thân trần truồng đang quấn quít chung một chỗ. Nhớ tới đêm trước trải qua mấy hồi sung sướng tiêu hồn thực cốt, ân ái mây mưa một màn, nếu không phải giờ phút này thân thể ngọc ngà với làn da trắng mịn nõn nà của mẫu thân đang không mảnh vải che thân mà nằm sát trong lồng ngực, mật huyệt nhỏ hẹp vẫn đang ngậm chứa bảo bối đã co rút lại mềm mại như bông của bản thân, Hoa Vân Long thật khó có thể tin được sự tình mà hắn vẫn luôn tha thiết ước mơ nay đã biến thành thực tế rồi.

Hoa Vân Long đưa mắt tràn đầy tình ý mà nhìn mẫu thân đang say sưa mộng đẹp, gò má đỏ hồng dương chi bạch ngọc của nàng trông thật là mê người, dáng ngọc nằm ngủ vẫn đang ẩn hiện xuân ý, hơn nữa lúc này Bạch Quân Nghi tựa như đang mơ thấy chuyện gì tốt đẹp trong giấc ngủ, dung nhan kiều mỵ với lúm đồng tiền hiện lên một nụ cười. Nụ cười này lại nở ra trên má ngọc quyến rũ mê người của Bạch Quân Nghi, thật là dễ khiến người ta tâm thần bay bổng, khó mà tự kiềm chế. Hoa Vân Long dục hỏa bành trướng, tình dục thoáng cái bộc phát. Món bảo bối kia đã nghỉ ngơi một đêm trong nhục động tiêu hồn của Bạch Quân Nghi nay đã khôi phục lại tràn đầy sinh cơ, thoáng cái đã cương cứng lên và đem nhục động vẫn còn ẩm ướt của Bạch Quân Nghi lấp đầy, thật kín, phồng hẳn lên, không có một chỗ nào mà không bị áp vào.

Hoa Vân Long lập tức gấp không thể chờ mà bắt đầu rút ra cắm vào bên trong, Bạch Quân Nghi bị hắn đâm vào vài cái thì đã tỉnh, đôi mắt xinh đẹp kiều mị mở ra nhìn Hoa Vân Long một cái rồi ôn nhu nói: ” A, tiểu bảo bối, đã làm suốt một đêm mà còn chưa đủ a.”

Hoa Vân Long vừa chuyển hông nhấp liên tục vừa nói: “Chỉ một đêm thì làm sao mà đủ, dù cho làm cả đời ta cũng thấy không đủ.”

Bạch Quân Nghi trái tim ngọt ngào, mặt đẹp ửng đỏ, thẹn thùng nở nụ cười xinh đẹp nói: “Vậy thì ngươi hãy tận tình chơi mẫu thân đi.”

Hai mẫu tử đã nghỉ ngơi một đêm, bây giờ tinh lực dồi dào trở lại, hăng hái mười phần. Hoa Vân Long gắng sức giương cao bảo bối to lớn tho to tráng kiện của bản thân, tung hoành ngang dọc mà tàn sát bừa bãi khắp nhục động non mềm ướt át của Bạch Quân Nghi. Một luồng nối tiếp một luồng khoái cảm sung sướng tiêu hồn thực cốt từ sự ma sát của bảo bối với những lớp thịt non mềm bên trong nhục động, dâng tràn mãnh liệt như từng cơn sống trong lòng hai nam nữ, dịch thủy bắn tung tóe khắp toàn thân.

Bạch Quân Nghi sảng khoái đến má ngọc trong suốt đỏ hồng một mảnh, xuân sắc xiêu lòng người phát tán, ánh mắt quyến rũ hé mở, miệng nhỏ anh đào há ra, oanh thanh yến ngữ rên rỉ sung sướng không dứt bên tai. Cặp mông tròn trắng mịn của nàng liên tục vặn vẹo, eo thon lưng ngọc uốn éo không ngừng, toàn bộ cơ thể đều kịch liệt phối hợp giao hoan. Gương mặt anh tuấn của Hoa Vân Long đỏ bừng lên, hô hấp càng ngày càng gấp rút và càng cố gắng dùng sức đâm mạnh cuồng nhấp. Nơi trọng điểm giao hợp âm dương của hai mẫu tử, mép ngoài đỏ tươi đầy đặn cùng hai mảnh thịt mép trong non mềm của Bạch Quân Nghi bị bảo bối điên cuồng rút ra đâm vào mà một mở một khép, tựa như hai cánh cửa đỏ đóng mở liên tục, mà âm dịch tình yêu trắng đục nhớp nháp cũng từ trong nhục động thịt mềm bắn ra tung tóe.

Hai mẹ con như keo như sơn, cố gắng dây dưa quấn quít quyết chiến không biết bao lâu. Bụng ngọc bằng phẳng bóng loáng của Bạch Quân Nghi đột nhiên co giật hướng lên trên động một cái, cặp mông trắng nõn tròn trịa rung động kịch liệt, đôi môi đỏ mọng mở to mà kêu “A” một tiếng tiêu hồn, một luồng âm tinh nóng bỏng từ sâu bên trong nhục huyệt bắn ra, nàng sướng khoái đạt tới cao trào. Quy đầu bảo bối của Hoa Vân long dưới trùng kích của âm tinh đánh vào, eo lưng dựng đứng, tâm đầu đồng nhất, đâm phát cuối cùng thật mạnh và dương tinh bắn thẳng mà ra.

Tiết thân xong hai mẫu tử có chút thở dồn dập mà dây dưa quấn quít một chỗ. Qua rồi một hồi lâu sau, Bạch Quân Nghi nhìn thấy bên ngoài mặt trời đã lên cao, lập tức nói: “Long nhi, mau dậy đi, mặt trời đều đã lên cao rồi.”

Hoa Vân Long nói: “Không, ta nhất quyết không đứng lên.”

Bạch Quân Nghi nói: “Ngươi làm sao lại không đứng lên?”

Hoa Vân Long mới vừa nếm trải qua sung sướng khoái cảm xác thịt lớn nhất trên đời, đã nếm qua liền không quên được, dục vọng không giảm chút nào. Tay hắn vẫn đặt trên đôi ngọc thố to tròn trắng mịn cực kì co dãn của Bạch Quân Nghi và nói: “Mẫu thân, hôm nay chúng ta không xuống giường nữa, một ngày đều quấn quít ở trên giường thì sao?”

Bạch Quân Nghi mắt hạnh ân cần nhìn hắn nói: ” Bảo bối, ngươi có phải hay không mê sảng mệt mỏi rồi nên muốn ở trên giường nghỉ ngơi, đều do mẫu thân không tốt.”

Hoa Vân Long nói: “Ta không phải là mệt mỏi, ta là nghĩ..” Nói đến hắn đây đưa tay đến hoa đào thắng cảnh của Bạch Quân Nghi mà nhẹ nhàng vuốt ve, gương mặt tuấn tú cười tà nhìn Bạch Quân Nghi.

Bạch Quân Nghi đã mơ hồ biết được dụng ý của hắn, thân thể mềm mại vặn vẹo một cái, gương mặt ửng đỏ nói: “Lại sờ loạn nữa, không xuống giường là để làm cái gì?”

Hoa Vân Long cười nói: “Chúng ta ở trên giường mà liên tục cá nước thân mật nha.”

Bạch Quân Nghi nghĩ đến việc ở trên giường mây mưa sung sướng suốt cả ngày mà không khỏi xuân tâm rung động, má ngọc trắng nõn đỏ bừng lên, cặp mắt thu thủy thẹn thùng nhìn một cái Hoa Vân Long mà nói: “Như vậy làm sao có thể được, chờ một hồi các nàng không thấy được chúng ta, nhất định sẽ tìm đến.”

Hoa Vân Long nói: “Cái này thì mẫu thân nhanh chóng đi nói với các nàng rằng ta ở chỗ của mẫu thân luyện công, để các nàng không cần phải để ý đến là không phải đã được rồi sao?”

Bạch Quân Nghi ôn nhu nói: ” Được, tốt, mẫu thân đáp ứng ngươi.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN