Xuyên Về Làm Điền Chủ - Chương 106: Thiếp Mời
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
95


Xuyên Về Làm Điền Chủ


Chương 106: Thiếp Mời


Ngôn Hào qua vài chiêu cuối cùng cũng bại dưới tay Hạ Thần, hắn bị Hạ Thần áp chế quỳ trên mặt đất, khuôn mặt vì xấu hổ mà đỏ bừng, người trong môn phái lớn như hắn, môn sinh cũng được xem là xuất sắc trong môn phái lại bại dưới tay một tên nông gia, nói ra người trong giang hồ có thể cười đến rụng răng.

“Là người của ngươi muốn động đến hài tử của ta, ta không giết hắn đã là nhẹ tay, hay ngươi có muốn thử cảm giác bị phế đi không?” Hạ Thần từ trên cao híp mắt cười quỷ dị mà nhìn xuống

Mấy năm nay sống ở điền viên an nhàn, yên bình cùng tức phụ, sau này lại có thêm Dao Dao nhưng hắn chưa bao giờ quên bản chất sát thủ mấy chục năm của kiếp trước, chân chính là một sát thủ hàng đầu, hắn chưa từng cúi đầu trước ai ngoài người huấn luyện.

Sang đến kiếp này, có linh tuyền không gian, có vũ khí còn có võ công hỗ trợ, hắn cũng không có ý định cúi đầu mà sống, hắn cũng chẳng muốn tìm phiền phức là đám người này ức hiếp hài tử hắn.

“Không cần, vừa nãy là chúng ta quá lời, ta ở đây tạ lỗi ngươi, cũng thay mặt đệ đệ xin lỗi hài tử ngươi, ngươi bỏ quá cho chúng ta lần này” Thanh niên kiêu ngạo, khinh cuồng đã không biết chạy đi đâu mất, chỉ còn lại thanh niên đang lo lắng đến mặt mày trắng bệch, nếu ngay bây giờ hắn bị người này phế đi võ công thì chi bằng một đao giết hắn luôn cho rồi, sắp tới là đại hội võ lâm, hắn còn muốn đứng trên đài thi đấu, còn muốn vang danh thiên hạ.

“Đi đi, mang đệ đệ ngươi về mà chữa trị, xuống tay nhẹ như vậy đã không chịu nổi” Hạ Thần xoay người trở lại bàn

Ngôn Hào cũng vội vàng chạy đến đỡ người kia cõng lên vai, trước khi rời đi còn ném về phía Hạ Thần ánh mắt không cam tâm.

“Vị huynh đài này không biết ngươi là người của môn phái nào? Võ công ngươi sử dụng gọi là gì?”

“Đúng vậy, lực lớn như vậy”

“Đúng là thâm tàng bất lộ, không thể nhìn bề ngoài mà đánh giá”

“Chỉ là chút võ mèo quào, vừa nãy đa tạ mọi người đã nói giúp” Hạ Thần chắp tay tươi cười nói

Biết Hạ Thần không muốn nói thêm, những người kia cũng không dám hỏi gì thêm, chỉ âm thầm bàn tán cùng cười nhạo những người kia.

“Chẳng phải lúc nãy bọn chúng rất mạnh miệng sao? Giờ sao lại chật vật bỏ chạy thế chứ?”

“Hừ, núi này cao còn có núi cao hơn, bọn chúng nghĩ nằm trong tứ đại thế gia liền quyền khuynh thiên hạ sao?”

“Lần này mặt mũi của phái Ngô Minh đều bị đám đệ tử không ra gì này ném xuống đất cho người giẫm đạp rồi”

“Ha ha, thật khiến lòng người hả dạ”

Hạ Thần ngồi trở lại bàn, ăn một bữa cơm cũng chẳng yên, Dao Dao gắp một miếng thịt lớn cho vào bát hắn cười nói “Lão cha lợi hại a, Dao Dao sau này cũng muốn lợi hại đánh kẻ xấu a”

“Phu quân, không sao chứ?” Triệu Tiểu Mộc lo lắng nhìn hắn hỏi

“Ta thì làm sao được, không cần lo lắng, ăn chút gì đi, nãy giờ thức ăn đều nguội hết” Hạ Thần vỗ vỗ bàn tay y trấn an nói

“Nhị vị, tại hạ Tiêu Thương, ở đây ta có một thiếp mời của đại hội võ lâm, nếu nhị vị có hứng thú có thể đến tham gia” Tiêu Thương từ đầu tới cuối đều chú ý hành động của người này, tuy không nhìn ra được người này có võ công, khí tức bình ổn nói lên người này là người bình thường, nhưng vừa nãy không động mà có thể phế một người công lực tốt như vậy, thực lực không nhỏ.

Hạ Thần đưa mắt nhìn thanh niên trẻ chỉ tầm mười tám mười chín tuổi, khuôn mặt tuấn tú, ăn mặc lịch sự, không biết lại là con nhà thế gia nào đây? Nhìn người này không có sát ý, lại nhìn thiếp mời, hắn cũng muốn đến xem một chút, nhưng tức phụ hắn có tức giận không a?

“Thiếu chủ” một người khác đến gần cung kính chắp tay chào Tiêu Thương một cái nói “Lão gia cho tìm ngài”

Tiêu Thương tay vẫn giữ thiếp mời ở trước mặt, Hạ Thần thấy vậy đưa tay nhận lấy nói một tiếng đa tạ, thôi thì người ta có lòng, nhận trước đã, đi hay không thì để tức phụ quyết định sau cũng được.

“Không biết quý tánh đại danh của các hạ?” Tiêu thương sau khi gật đầu với người kia thì lại hỏi Hạ Thần

“Tại hạ Hạ Thần, nhưng ngươi đưa thiếp mời cho ta, đến lúc đó ngươi sẽ vào thế nào?” Hạ Thần khó hiểu hỏi, thiếp mời này nhất định sẽ mỗi người chỉ nhận được một tờ, người này đưa cho hắn thì không muốn tham gia đại hội hay sao?

“Không sao, ta còn có việc, cáo từ trước, ngày đó mong các hạ đến tham gia” Tiêu Thương chắp tay làm tư thế cáo từ xong liền cùng người kia rời đi

“Huynh đệ này, người vừa nãy đưa thiếp mời cho ngươi là con trai võ lâm minh chủ” Người râu quai nón nhìn Hạ Thần nói, Hạ Thần gặt đầu một cái cũng không nói gì thêm

“Ngươi dự đoán xem, năm nay con trai minh chủ có thể kế nhiệm cha hắn hay không?”

“Không chắc, phái Ngô Minh xuất hiện một nhân vật mới, nghe nói võ công cực kỳ lợi hại”

“Nếu chức minh chủ về tay người phái Ngô Minh không biết giang hồ sẽ như thế nào?”

“Ta lại thấy con trai của minh chủ thực lực không tồi”

“Đúng vậy, nhân cách cũng không có thối tha như người phái Ngô Minh”

“Còn không phải sao, được minh chủ Tiêu Ưng đào tạo, nhân phẩm muốn không tốt cũng khó, ông ta yên vị trên ghế minh chủ bốn năm không phải giang hồ đều sóng yên biển lặng sao?”

“Nghe nói năm nay phái Huyền Sơn, Thục Sơn tham gia không ít người, bọn họ mơ cái ghế minh chủ này đã lâu lắm rồi”

“Tư Minh và Nga Mi ta nhìn thấy cũng đến rất đông”

“Sao ta không thấy người của phái Ôn Ảnh nhỉ? Hay là năm nay không có tham gia?”

“Không chắc, còn đến ba ngày nữa đại hội mới bắt đầu, diễn ra trong ba ngày, ta thực muốn nhanh đến ngày đó”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN