Giải Thoát Số Phận
Phần 28
Tôi sợ nhất là phải chứng kiến những chuyện mà khiến cho trí não căng thẳng,chuyện này…
Mợ Hai thấy Thảo đứng bên ô cửa kính cô ta lập tức đẩy người đàn ông kia ra
-Cút ra tôi xin anh đấy…
Mợ Hai chạy theo Thảo…Cô ta với tay “ Mợ cả …mợ cả đúng không”
Tôi luống cuống quay lại …
-Là em…
-Mợ cả chuyện khi nãy không như mợ nghĩ đâu
-Vậy phải như thế nào mới đáng nghĩ,mợ hai à chuyện này k đùa được đâu
-Đó là người yêu cũ của tôi mợ cả à…tôi muốn chia tay nhưng …nhưng thật sự khó …tôi về đó làm dâu nhưng cậu cả chưa từng để ý đến tôi,khi tôi có thai thì anh ta tức giận và ép tôi phá bỏ…tôi chán chường và cô đơn và…và tôi thật sự muốn chia tay người đó nhưng k dám
-Mợ hai…cô sai rồi…anh ta có thể có nhiều vợ nhưng chúng ta thì không,tại sao k dám chia tay,k yêu nhau và k thể ở bên nhau thì sao cô k dám và tới với người khác,thế nhưng khi còn là mợ hai nhà họ Hồ thì cô phải chấp nhận …
-Tôi thật sự kb phải làm gì cả,đầu óc tôi rối loạn quá rồi…
-Mợ hãy tự nghĩ xem nên làm gì chỉ được chọn một thôi,tôi coi như k thấy chuyện gì ngày hôm nay…
Thảo quay đi cô thở dài và suy nghĩ về Hồ Công Minh “ Ai anh ta cũng chén xong ép ngta bỏ thai,tên khốn nạn”…
Tôi lại buồn khi nghĩ về chuyện đứa con của tôi…
Tại buổi họp tại trụ sở làm việc của Minh…
Phó cục trưởng đề xuất về đơn hàng điện tử mới bắt đã có giấy tờ nên xin thả…
-Lô hàng đó tôi điều tra đã có đủ giấy tờ rồi sếp ạ
Minh cười nhẹ
-Chủ lô hàng đó hình như là em họ của phó cục thì phải,hôm nọ sao k báo sớm
-À không cục trưởng đã ra tận nơi bắt thì tôi sao dám báo gì ,cứ đúng người đúng tội mà làm thôi ạ
-Nếu nói đúng người đúng tội thì hơn nửa số lô hàng đó k có giấy tờ đầy đủ,k biết bên đó xoay đâu ra giấy tờ nhanh vậy?
-Cái này chắc là có chút trốn thuế họ cũng xác định mất một số
-Một số…một số là bao nhiêu tôi cần đáp án chính xác
-Cái này…lần này mong sếp bỏ qua cho lần này,tôi làm anh mà k lo dc cho em cũng hổ thẹn
-Sếp phó hình như đang tự trách mình,tôi đây cũng luôn mở rộng cửa cho họ
-Tôi hiểu phần của sếp có đủ ạ
-Ấy …lần này phiền phó cục rồi
-Dạ vâng sếp yên tâm ạ…
Tay phó cục nói với cấp dưới “ Mang tiền mặt chuẩn bị,hắn chỉ thích tiền mặt thôi,mẹ nó giàu rồi vẫn tham”
-Hắn biết vụ này nhỏ mà bên kia cũng đưa cho anh nhiều nên mới vậy…mà cũng k ảnh hưởng gì đến hắn cả
-Mẹ nó khôn thế bao giờ chết
Hồ Công Minh lái xe qua trường mà Thảo đang học…Thảo đứng ôm cặp sách đôi mắt suy tư điều gì đó…anh ta ấn còi xe khiến Thảo giật mình…cô chạy sang bên đường rồi lên xe thở dài
-Gì vậy nay k thi được à
-K có chỉ là nghĩ về mấy chuyện gia đình
-Là chuyện gì?
-Anh có vẻ là người đàn ông dễ dãi
Minh cười khẩy nhẹ
-Tự dưng nói thế là ý gì?
-Tôi nghĩ đàn ông của cuộc đời mình sẽ là người rất cao ngạo chỉ biết đến một người phụ nữ
-Đấy là người đàn ông ngu ngốc…đàn ông thực sự k chỉ nghĩ đến đàn bà nhất là chỉ một người
-Đấy là anh chưa yêu ,nếu anh yêu rồi anh sẽ khác,tôi tự hỏi trong cuộc đời anh đã từng yêu chưa,chắc chưa vì nếu rồi anh sẽ k như vậy
Minh đổi sắc mặt,ánh mắt anh ta bỗng trĩu xuống vẻ không vui…
-Mỗi lần nói chuyện với cô tôi muốn tăng xông…cô nên học cách lấy lòng tôi thì tốt hơn…
Thảo quay đi k nói câu gì…cô mặt xưng xỉa lên …tới trung tâm thương mại Minh mở cửa xe xuống…
-Vào đây làm gì vậy
-Xuống đi …
Thảo trong bộ áo dài trắng được Minh nắm tay đi vào trong trung tâm,anh ta lịch lãm trong bộ đồ công sở cùng cặp kính cận gọng vàng đầy vẻ tri thức…
Vào trong quầy thế giới kim cương…Minh chỉ vào bàn kính
-Chọn đi
-Anh tặng tôi á…thôi k cần đâu
-Tôi nói chọn đi
Ánh mắt Minh lừ lừ làm Thảo sợ…cô chỉ vu vơ
-Cái nào cũng được k cần đắt tiền đâu…
-Vợ của tôi sao có thể đeo đồ rẻ tiền được,cô nên học cách để biết thân phận của mình…
-Thân phận của tôi ngay từ đầu đã nghèo hơn anh và k hợp với anh nhưng anh đã lựa chọn tôi thì cũng phải chấp nhận tôi là người quê mùa và có thể k hợp khi đứng cạnh người sang chảnh như anh
Thảo nói móc rồi vẻ giận dỗi…cô đi qua huých nhẹ vào vai Minh…Minh cười nhẹ vẻ tức “ Cô ta dỗi ngược à,ăn nói thì nói một câu cãi một câu”…
Sau khi tôi chọn được nhẫn…nhân viên mang chiếc vòng cổ ra ngoài “ Đây là chiếc vòng cổ mà anh đặt đây ạ”
-Cám ơn cô…Thảo cô mở ra đi …
Tôi mở hộp ra ,chiếc vòng cổ dây mỏng manh cùng chiếc mặt là cánh thiên thần làm từ những viên kim cương lấp lánh…
-Rất đẹp …cám ơn anh
-Tôi có khắc ngày mất của con sau mặt thiên thần…đứa trẻ đó là thiên thần đối vs tôi và cô…
Thảo nắm chặt rồi cúi đầu đỏ đôi mắt…
-Phải…thiên thần của mẹ…
Minh lấy chiếc dây đeo lên cổ Thảo …
-Từ nay con sẽ luôn ở bên cô…
-Cám ơn anh…tôi có chuyện muốn nói với anh…chuyện cái thai ( định nói k có)
Điện thoại của Minh reo lên…anh ta xua tay ý nghe máy đã
-con nghe đây mẹ
-Con mau về nhà cho mẹ …
-Có chuyện gì mà mẹ vội vàng vậy…
-Con cứ về đi rồi nói chuyện
Minh cúp máy “ Thảo…chúng ta về thôi ở nhà mẹ tôi gọi có chuyện “
-Chuyện gì vậy
-Bà k nói…đi nào…
Về tới sảnh thấy đại phu nhân đang xoa tay mợ ba…
-Có chuyện gì vậy mẹ
-Cả mợ cả cũng ở đây à,mẹ có chuyện vui báo cho hai đứa…mợ ba có tin vui rồi,lần này nếu k phải thấy nó nôn oẹ làm mẹ nghi ngờ thì nó đang có ý định phá bỏ đấy…con muốn thế nào đây Hồ Công Minh…
Mợ ba xua tay “ Mẹ con k dám đâu ,mẹ cứ để cho con lo là được,anh ấy sẽ khó xử”…
Minh nắm chặt tay “ Tôi đã nói với em thế nào”
-Lỗi sai ở em,em sẽ k để anh buồn đâu
-Em đã khiến anh buồn rồi đấy…cứ sinh nếu em muốn…
-Mẹ con sẽ tự lo mẹ đừng khiến anh ấy khó xử
Đại Phu Nhân quát lớn “ Con thấy hậu quả từ mợ cả còn chưa đủ hay sao”
-Là do ai mà ra,là mẹ ép tôi thành kẻ thế này…mẹ biết vì sao còn gì,tôi lấy vợ theo ý mẹ,vậy thì việc tôi k muốn có con với những cô gái này có gì sai…
Đại Phu nhân tay run run “ Mẹ trong lòng con là người mẹ ích kỉ hay ép con hay sao”
-Tôi không muốn có con điều đó tốt cho họ chẳng phải sao?
Đại Phu Nhân ngất lịm…Minh đứng nắm chặt bàn tay…mọi người nháo nhác,tôi thấy vẻ lạnh lùng của anh ta trước sự việc này thật sự quá đỗi máu lạnh…ánh mắt của anh ta thể hiện sự cô đơn…
Mợ ba sau hậu viện thì thàm với người dưới
-K có thời gian nữa chúng ta làm cách này ngay đi
-Cách gì ạ
-Nếu k phá bỏ cậu cả sẽ lạnh nhạt với tôi mất và những gì tôi làm bao năm qua sẽ mất trắng…nhưng chúng ta sẽ có cách làm thế này để một mũi tên trúng hai đích…
Tôi đang đứng lau tay cho đại phu nhân bà nắm tay tôi
-Con à,mẹ phải làm sao đây,đứa con trai duy nhất của mẹ nó đã nói những lời cay nghiệt như vậy ,mẹ k muốn sống nữa
-Mẹ có thể nói cho con có chuyện gì k ạ
-Sau này đến thời điểm thích hợp mẹ sẽ nói,con về nghỉ đi mẹ ổn rồi
-Dạ…
Tôi vừa ra ngoài thì có gia nhân báo “ Cậu cả hẹn mợ o phòng sách “
-Bây giờ ạ
-Vâng cậu nói việc rất quan trọng
-Tôi không biết phòng đó cô dắt tôi đi nhé
-Vâng…
Tại phòng sách mợ ba đứng đó bảo người của cô ta…” Đâm vào bụng tôi đi”
-Mợ ba như vậy quá nguy hiểm
-Vì mục tiêu loại bỏ,k thể loại ngay được thì phải cho cô ta nhát chí mạng…
-Tôi k dám mợ ba ơi
Mợ Ba cầm con dao tự đâm vào bụng rồi nằm gục xuống…” Chạy đi,thấy cô ta vào là làm ầm lên”
-Vâng…
Cô ta nhăn mặt ôm bụng,Thảo mở cánh cửa phòng sách ra rồi thấy mợ ba nằm gục …
-Ôi trời mợ ba cô sao vậy…cô sao vậy
Thảo nhấc mợ ba lên cô thấy con dao …mợ ba xua tay
-Giết người…có kẻ giết người
-Thật sao tôi đi gọi người,mợ ba cố chịu nhé
Đúng lúc Minh và mọi người đi tới thấy …Thảo đang định chỉ thì Minh quát “ Cô tránh ra”
Tiếng xì xào bàn tán “ Mợ cả làm vậy thật sao”
Tôi thấy Minh vội vã bế mợ ba ra ngoài tôi chặn lại “ Anh nghĩ gì khi thấy chuyện này”
-Cô tôi k ngờ…tất cả ra ngoài đi…
-Anh nói đi anh không ngờ gì ( Thảo quát lên)
-Cô chỉ muốn một mình cô có thai phải không
Mợ ba xua tay “ Đừng nói vậy cậu cả em kb ai nhưng chắc chắn kp mợ ấy đâu”
Thảo gật đầu mím môi vẻ cay cú
-Tôi hiểu rồi…anh nghĩ tôi là người đâm mợ ba …thế nên tôi mới nói chúng ta mãi mãi k thể thuộc về nhau…tôi k hề có thai nên anh k cần nghĩ chuyện tôi ghen tị với mợ ba nên ra tay với mợ ấy…tôi nói hơi nhiều rồi xin lỗi hai người…
Thảo quay đi nắm chặt tay…Minh bước ra bên ngoài bế mợ ba đi vội vã hai người quay lưng lại vào nhau…Thảo rơi nước mắt …mái tóc bay lên cô quay lại nhìn dáng vẻ của Minh…
Tôi thầm nghĩ “ Lúc em nhìn anh ôm cô ấy lòng em cảm thấy có lẽ em gặp may,những món quà nếm đau đớn và khóc thật lớn là anh tặng em tất cả…tạm biệt…tôi sẽ giải thoát số phận khỏi anh,sẽ biến mất vĩnh viễn”…
The end (Phần 1)…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!