Không Chê Nhiều Lão Công (Lão Công Sủng Thê) - Chương 122: Dễ làm loạn sau khi uống rượu ( hơi H)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
151


Không Chê Nhiều Lão Công (Lão Công Sủng Thê)


Chương 122: Dễ làm loạn sau khi uống rượu ( hơi H)


Edit: Min

Beta: Mol

Hai người ở căn hộ của Ngô Khắc Phỉ, ăn những món yêu thích trước đây, nghe dì Ngô kể lại chuyện xưa nhiều năm trước đây. Sau khi thổn thức, Mỵ Mỵ thấy khi ăn cơm hình như còn thiếu gì đó, thế là lấy bia chưa hết hạn trong tủ lạnh ra, uống cạn với Ngô Khắc Phỉ.

“Anh trai, anh đừng lắc nữa, đầu em choáng luôn rồi!” Lời nói mang theo chút tê tê ở đầu lưỡi, gương mặt đỏ bừng đầy mùi rượu, ánh mắt ngập nước mờ đi, Mỵ Mỵ cố gắng giữ đầu Ngô Khắc Phỉ đang không ngừng lắc lư, muốn anh ở yên!

“Anh không lắc! Tiểu Nhụy em mới là người lắc!” Nghe câu nói này thì chắc người này cũng không tỉnh táo lắm, hai bàn tay to cũng giữ đầu Mỵ Mỵ xuống để cô không làm mình hoa mắt nữa, dù đã bàn bạc với Mỵ Mỵ sẽ gọi cô bằng cái tên bây giờ, nhưng lúc này đương nhiên Ngô Khắc Phỉ quên sạch rồi!

Dì Ngô đã về từ lúc hai người còn đang ăn, để lại hai người Mỵ Mỵ và Ngô Khắc Phỉ ăn thức ăn rồi lại uống rượu, vui đến quên trời quên đất! Nhưng có một vấn đề ở đây, là anh em hai người tửu lượng cũng không cao, nhìn tới nhìn lui trêи bàn ăn cũng chỉ có một lon bia rỗng thôi, vậy mà hai người lại say đến mức như mới uống hết một chai rượu mạnh cấp hai, say đến mức lảo đảo.

“Không được rồi, em sắp ngất rồi, em muốn nằm một chút!” Mỵ Mỵ cũng coi như còn lý trí, lúc sắp ngất còn biết nằm xuống.

“Được…Để anh đỡ em!” Ngô Khắc Phĩ dù tửu lượng thấp nhưng cũng không tệ lắm, biết lúc này nên chăm sóc Mỵ Mỵ, dù chính anh cũng không còn biết đi đường thẳng nữa, hai chân bước theo đường hình chữ S.

“Anh trai, em nóng! Em không thở được!” Kéo cổ áo cô xuống, nhưng sao đó lại cũng kéo ra được, thở cũng không được luôn, sau khi đỡ cô lên giường rồi cả hai đều ngã xuống giường, cô kéo tay Ngô Khắc Phỉ, muốn anh giúp cô cởi ra.

“Ừm, để anh giúp cho!” Nhưng đây là loại nút thắt gì vậy trời, chặt vậy, cũng không có nút thắt, cũng không có khuy áo, ngay cả đường may cũng không có.

Ngô Khắc Phỉ cố gắng đấu tranh kéo khóa bộ trang phục một hồi cũng không được gì, cuối cùng chỉ có thể nói Mỵ Mỵ duỗi hai tay ra, cởi lên trêи đầu. Cởi xong áo rồi thì đến cởi quần, sau đó lại cởi áo trong, dù lâu nhưng cuối cùng cũng cởi sạch đồ trêи người Mỵ Mỵ xuống, lúc này cô mới không nói bị quần áo làm khó chịu nữa.

Thấy Mỵ Mỵ nói rất có lý, vốn dĩ lúc cởi quần áo ra cũng cố gắng đến phát hoảng, sau khi cởi hết quần áo cho Mỵ Mỵ rồi đắp chăn cho cô, Ngô Khắc Phỉ sau khi suy nghĩ cẩn thận vài giây, thấy mình cũng nên nằm xuống thoải mái mới được, thế là sau một lúc lâu lột quần áo mình sạch sẽ, anh cũng chui vào trong chăn, ngáp một cái rồi ngủ.

Trong mơ, Mỵ Mỵ thấy mình lại bị chồng quấy rối, dùng bàn tay to đốt những ngọn lửa nhỏ trêи người cô, một vật mềm, nóng ướt bò lên ngực, ở khe huyệt cũng bị một cây gậy cứng cọ xát.

“Ân a…” Ưm một tiếng, thấy giấc mơ chân thật này cũng không tồi, làʍ ȶìиɦ trong mơ chắc không mệt lắm đâu, nghĩ như thế xong bàn tay nhỏ bé của cô cũng khẽ vuốt lồng ngực của chồng, lúc tìm được hai viên đậu nhỏ thì nhéo đùa, rất hài lòng với việc cơ thể dưới tay mình run rẩy lên, bàn tay nhỏ bé lại cảm thấy chưa đủ, tiếp tục vuốt ve cơ thể rắn chắc kia, trượt một đường xuống, cọ xát cây gậy ở giữa hai chân cô.

Ơ, xoa vài cái lại thấy sao hình dạng lại thay đổi vậy? Hóa ra trong mơ, côn thịt của chồng còn biến dạng được nha, vừa dài, phẳng, còn cong cong! ! Quá tuyệt vời, trong mơ thật tốt, đại nhục bổng của chồng còn có thể thay đổi! Bị miệng của “chồng” khiêu khích khiến cả người khô nóng, Mỵ Mỵ thật sự rất muốn…nếm thử hương vị của đại nhục bổng này!

Nằm nghiêng lại, khoát một chân lên người “chồng”, nâng tiểu huyệt của mình lên, vội vàng cầm đại nhục bổng kia nhét vào trong, miệng thì thầm thúc giục: “Chồng, nhanh lên…, Mỵ Mỵ muốn đại nhục bổng…, nhanh thao tiểu huyệt của Mỵ Mỵ đi…”

Người “chồng” này cũng rất nghe lời, nghe thấy lời cầu xin của cô, lập tức không nói dù chỉ nửa lời, thúc hạ bộ của mình một cái, đại nhục bổng khác biệt kia liền tiến vào, dù không đủ ɖâʍ thủy bôi trơn nhưng xúc cảm khác lạ cũng khiến cả người Mỵ Mỵ tê dại đến mức mềm nhũn ra.

“Chồng thật lợi hại…, nhanh…, tiếp tục đi…, Mỵ Mỵ muốn bị đại nhục bổng thao…” Ôm chặt đầu của chồng vào ngực mình, hận không thể dùng ngực của mình ép chết người đàn ông này, nhưng chẳng qua là chỉ muốn ngực của mình được ɭϊếʍ mạnh hơn chút mà thôi. Chân cũng ngày càng bám chặt trêи người “chồng” khiến giữa hai người gần như không có kẽ hở nào, nhưng cũng làm người đàn ông không thể mạnh mẽ dùng côn thịt đâm chọc vào tiểu huyệt, chỉ có thể đâm vào một khúc ngắn ở cửa huyệt.

“A…, a ân…, ôi…, thật lợi hại…, chồng thật lớn…, chồng lợi hại nhất…” Côn thịt vừa cong vừa cứng không ngừng tra tấn điểm G của cô, khiến cô gần như bị kɧօáϊ cảm mãnh liệt này chinh phục ngay lập tức, sau khi đâm chọc gần chục cái, nước tiểu cũng sắp phun ra. “A…, a, a a, a…, muốn đái…, sắp cao trào rồi…, a ân…, thật lợi hại…, thật lợi hại…, thật lớn…, a…!

“Mỵ Mỵ thật mẫn cảm, sắp cao trào rồi sao?” Một giọng nói quen thuộc vang lên, nhưng Mỵ Mỵ lại không nhớ được là của người chồng nào, ai lại có giọng như vậy ta? Mỵ Mỵ vẫn đang chìm đắm trong giấc mơ của mình, thấy thân thể mình run lên sau triều cường, huyệt thịt tự động hút lấy đại nhục bổng kia không ngừng.

“Ân…, chồng, hôm nay anh thật lợi hại…” Xem như vẫn không biết là chồng nào, nhưng khen nịnh một chút cũng tốt.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN