Không Chê Nhiều Lão Công (Lão Công Sủng Thê) - Chương 128: Nơi yêu đương vụng trộm hoàn hảo nhất 4 (Cao H)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
162


Không Chê Nhiều Lão Công (Lão Công Sủng Thê)


Chương 128: Nơi yêu đương vụng trộm hoàn hảo nhất 4 (Cao H)


Edit: Min

Beta: Mol

Động tác nửa thân dưới của Daniel dù mạnh mẽ, nhưng hai tay anh trêи ʍôиɠ cô lại vuốt ve rất nhẹ nhàng, cảm thụ xúc cảm mềm mại đầy đặn kia, ɖu͙ƈ vọng trong mắt càng thêm mãnh liệt. Nhớ lại màn khiêu khích cô lúc đầu, một bên tay lưu luyến rời khỏi bờ ʍôиɠ kia, ngón trỏ vươn tới trước cửa huyệt đang được anh lấp đầy, tiến vào.

“Hức…” Không ngờ được Daniel lại chen ngón tay vào trong thân thể cô lúc quy đầu rời khỏi tiểu huyệt, còn mạnh mẽ vuốt vào điểm G của cô, động tác này khiến Mỵ Mỵ không kiềm được mà kêu ra tiếng, hai chân mềm nhũn đến mức xém nữa quỳ trêи mặt đất, vừa vặn được bên tay còn lại của Daniel kéo lên lại. “Anh làm gì vậy?” Quên chuyện phải nhỏ tiếng lại, Mỵ Mỵ giận dữ hét lên, kϊƈɦ thích lớn như vậy bất ngờ ập đến khiến tim cô đập mạnh mẽ thịch thịch thịch, máu chảy trong người cũng nhanh hơn, lần đầu tiên bị một người đàn ông đùa giỡn tiểu huyệt như vậy khiến cô hơi tức giận.

“Mỵ Mỵ đừng giận, anh thấy làm vậy em sẽ rất thoải mái!” Vội vàng áp sát nửa người trêи vào sau lưng Mỵ Mỵ, bàn tay to vỗ nhẹ bờ ngực trắng nõn của cô, nhìn có vẻ như đang an ủi nhưng thật ra là đang cố tình chiếm tiện nghi, bàn tay phía dưới vẫn không có ý định rút ra, mà đang mở rộng cửa huyệt ra để côn thịt chen vào lần nữa.

“Nhưng đột ngột như vậy em chịu không được!” Đã ý thức được giọng của mình lúc nãy lớn quá, hơn nữa giọng điệu cũng quá hung dữ, Mỵ Mỵ hạ giọng nói nhỏ nhất có thể, giọng điệu ngoài oán trách còn có chút nũng nịu.

“Anh sẽ làm từ từ thôi, Mỵ Mỵ không giận nhé! Chúng ta làm từ từ thôi!” Nói được làm được, lúc Daniel rút côn thịt ra thì ngón trỏ đồng thời gảy mạnh vào điểm G của cô, độ mạnh dù không giảm nhiều nhưng tốc độ thì đã chậm hơn so với lúc nãy.

“A…” Đúng là cảm giác này không tồi, cảm giác hư không khi côn thịt rút ra lập tức đã bị ngón tay mạnh mẽ lấp đầy, kɧօáϊ cảm tê dại ở t.ử ƈυиɠ và điểm G khiến hoa huyệt của cô càng chảy nhiều mật dịch, chỉ di chuyển vài cái, cô liền “A ──” một tiếng, lại cao trào!

“Sao thế, Mỵ Mỵ thoải mái sao?” Đoán được cô sẽ rất hưởng thụ phương pháp này, Daniel đắc ý yêu cầu Mỵ Mỵ khen ngợi.

“Ừm…, rất sướиɠ….” Chưa tăng tốc đã lợi hại như vậy, nếu nhanh hơn, chẳng phải cô sẽ trở nên điên cuồng luôn sao?

“Tốt lắm, vậy anh tăng tốc nhé!” Nói xong, tốc độ đâm chọc của đại nhục bổng bắt đầu nhanh hơn, ngón tay phối hợp nhưng không lộn xộn, rất mượt mà khiến Mỵ Mỵ hết bị đợt sóng kϊƈɦ thích này đến đợt sóng khác đánh úp, Mỵ Mỵ cố nén lại để không phát ra tiếng nhưng cũng phải rêи lên vài lần, chỉ có thể tự cắn cánh môi mình, để lại hai dấu răng sâu, muốn dùng cảm giác đau đớn này để chặn tiếng rêи rỉ lại.

“Phụt!”

“Bạch!”

“Phụt!”

“Bạch!”

….

Nước dịch tràn ra khiến côn thịt và ngón tay đang tấn công nhóp nhóp tiếng nước, xấu hổ đến mức toàn thân Mỵ Mỵ đỏ lên, ngón chân hưng phấn đan lại nhau trong đôi giày, bờ ngực trắng tuyết mềm mại rung lên, nửa người trêи hạ thấp xuống khiến bờ ʍôиɠ của cô lại gần Daniel hơn.

Được khích lệ, động tác của anh càng điên cuồng hơn, cứ như một con ngựa hoang rong ruổi trêи thảo nguyên bao la là Mỵ Mỵ, cuối cùng, sau khi con ngựa chạy như điên thì cũng chạm đến giới hạn của thảo nguyên, rút ngón tay đang phối hợp nhuần nhuyễn ra, chuyên tâm với việc chạy như điên tiếp, khiến những giọt sương trêи đồng cỏ bắn ra.

“A…, thật lợi hại…, côn thịt lớn thật lợi hại…” Mỵ Mỵ không chịu được sự phóng đãng của Daniel, đâm chọc mãnh liệt, sau khi kêu to một tiếng, cả người cô run rẩy, một chất lỏng nóng ấm từ trong cửa t.ử ƈυиɠ của Mỵ Mỵ chảy ra, chen chúc với côn thịt của Daniel.

“Mỵ Mỵ, chờ anh nào!” Bất chấp cảnh đẹp khi Mỵ Mỵ cao trào, Daniel cũng sắp triều cường muốn bắn tϊиɦ ɖϊƈh͙ của mình vào trong t.ử ƈυиɠ Mỵ Mỵ trước khi cô cao trào. Cuối cùng, sau khi vội vàng đâm chọc thêm vài cái, hai người đồng thời thoải mái “A ──” một tiếng, phun tϊиɦ ɖϊƈh͙ nóng bỏng vào bên trong t.ử ƈυиɠ Mỵ Mỵ, khiến Mỵ Mỵ vừa mới triều cường xong, lại đến cao trào thêm một lần nữa.

Hai người im lặng ôm nhau, nghe âm thanh phát ra khi tϊиɦ ɖϊƈh͙ của Daniel bắn vào t.ử ƈυиɠ Mỵ Mỵ, thân hình vốn đỏ hồng của Mỵ Mỵ lại càng đỏ hơn vì xấu hổ, mà Daniel thì rất rất rất hài lòng khi tinh hoa anh góp từng tí từng tí một mấy tháng qua, bây giờ hiến hết cho t.ử ƈυиɠ Mỵ Mỵ. Để duy trì môi trường tốt đẹp cho tinh trùng tiến vào, hôm nay dừng ở đây được rồi!

“Tụi mình đứng lên đi!” Dù bị Daniel dựa vào lưng như vậy cô cũng không mệt gì, nhưng lại bị anh nâng cao lên khiến cô phải kiễng đầu ngón chân, bây giờ hai chân muốn liệt luôn rồi, hơn nữa nhìn giờ thì cũng đến lúc vào học rồi. Dù hôm nay là sáng thứ hai, đến tiết của anh trai nên sẽ không bị đánh dấu vắng mặt, nhưng trải qua chuyện vào thứ bảy, cô vốn vẫn chưa suy nghĩ kĩ nên xử lý chuyện này ra sao, bây giờ lại có thêm Daniel, càng hỗn loạn nữa. Ai, làm gì bây giờ, tình huống ngày càng phức tạp, cô càng ngày càng không khống chế tình cảm của mình được!

“Không, đợi lát nữa, được không?” Biết đại khái nguyên nhân Mỵ Mỵ muốn đứng lên, nhưng chẳng qua vì muốn đạt được mục đích, bây giờ lại còn là thời điểm mấu chốt nên anh không buông cô ra được.

“Chân em tê rần rồi, tụi mình đứng lên đi, được không?” Không muốn nói với anh những suy nghĩ lộn xộn mà cô cũng không hiểu rõ được, chỉ có thể dùng biện pháp làm nũng.

“Này…, em đừng cử động, anh làm cho!” Anh cũng xót cho Mỵ Mỵ, không muốn khiến cô thấy không thoải mái, ngẫm lại thì anh phải hành động cẩn thận một chút, không để quy đầu trượt khỏi cửa t.ử ƈυиɠ là được.

“Mỵ Mỵ, ôm cổ anh đi!” Hai tay cẩn thận giữ lấy vùng tam giác của Mỵ Mỵ, đảm bảo thân thể của bọn họ sẽ không tách rời ra khi di chuyển. Sau khi nâng người Mỵ Mỵ lên, hai người vòng vo một hồi, anh cực kỳ chậm rãi ngồi xuống bồn cầu, Mỵ Mỵ thì giang rộng hai chân ngồi trêи người anh. Trong suốt quá trình di chuyển, quy đầu của anh quả nhiên được nhét chặt vào t.ử ƈυиɠ Mỵ Mỵ.

“Phù!” Cuối cùng cũng yên tâm, Daniel thở phào một tiếng, ôm chặt Mỵ Mỵ vào lòng hơn. Một khi Mỵ Mỵ mang thai con của anh, vậy khả năng anh cướp được Mỵ Mỵ từ ba người đàn ông đó sẽ cao hơn!

Đảo ngược con mắt trong lòng, Mỵ Mỵ cũng đại khái đoán được ý định của Daniel, nhưng anh không biết rằng, Dịch đã cho cô uống thuốc có thành phần tránh thai rồi! Sau khi uống thuốc tránh thai nhiều năm như vậy, cứ cho là tϊиɦ ɖϊƈh͙ của anh tiếp tục ở trong t.ử ƈυиɠ cô đi, dù năng lực thụ thai của tinh trùng anh có mạnh như thế nào, cũng không khiến cô mang thai được!

Dù trong hai người không ai biết suy nghĩ của đối phương, nhưng thật ra là, cách tiếp cận của Daniel đã làm đúng chỗ rồi! Mỵ Mỵ vẫn chưa hay biết gì, cũng không biết được mấy người chồng của cô đã sớm bàn bạc với nhau như Daniel, hơn nữa lại vô cùng đúng lúc, mấy ngày này đúng là thời kỳ rụng trứng của Mỵ Mỵ!

Những người đàn ông này cực kỳ quyết tâm muốn khiến ruộng màu mỡ là Mỵ Mỵ đây, sản sinh ra trái cây của bọn họ!

Bây giờ, phải xem là nòng nọc của ai mạnh hơn!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN