Nếu Như Ánh Trăng Không Ôm Lấy Em - Chương 38
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
49


Nếu Như Ánh Trăng Không Ôm Lấy Em


Chương 38


Sầm Ninh chưa bao giờ đi xa nhà, nhưng lần đi Tây Tạng này, cô không nói cho Ngụy Phẩm Phương biết.

Nếu như nói nghề nhiếp ảnh gia là tử huyệt của Ngụy Phẩm Phương, thì Tây Tạng là cấm địa trong lòng bà.

Bởi vì, bố cô đã mất chính ở nơi đó.

Trong lòng Sầm Ninh không có nhiều cấm địa như vậy, bởi vì chuyện của bố là ngoài ý muốn, cô đối với nơi đó càng muốn đến. Cô muốn biết, rốt cuộc nơi đó có gì khiến bố cô cứ như vậy mà nghĩa vô phản cố*.

(Editor “义无反顾: nghĩa vô phản cố có nghĩa là làm việc nghĩa không được chùn bước, đạo nghĩa không cho phép chùn bước. Theo nguồn Từ điển Trung Việt.)

Trước khi đi, Sầm Ninh đã chuẩn bị rất nhiều đồ, hơn nữa còn đi cùng đồng nghiệp đến bệnh viện để khám sức khoẻ toàn thân.

Trước ngày khởi hành, cả đêm cô không ngủ được, không biết vì lí do gì, như thể có điều gì đó đang chờ cô vậy.

Trong cuộc đời của một người, nhất định phải đến thị trấn Lhasa.

Có người nói, Lhasa* chỉ có thể tự bản thân mình cảm nhận, không có một bức ảnh một bức vẽ nào có thể chụp lại vẽ lại cảnh ở đấy. Ánh nắng và bầu trời nơi đó cả đời này bạn cũng chưa chắc nhìn được, còn có thể để tâm hồn của bạn hoà vào cung điện và núi.

(Editor “Lhasa chữ Tạng: ལྷ་ས་, Hán Việt: Lạp Tát. Lhasa đôi khi được viết là Llasa, là thủ đô truyền thống của Tây Tạng và hiện nay là thủ phủ của Khu tự trị Tây Tạng của Cộng hòa nhân dân Trung Hoa. Nó ở chân của đỉnh Gephel. Thành phố này là nơi ở truyền thống của các Dalai Lama và các cung Potala và Norbulingka trong Phật giáo Tây Tạng được xem là các trung tâm linh thiêng nhất ở Tây Tạng. Theo nguồn Wikipidia”)

Sầm Ninh chưa bao giờ đi xa nhà, nhưng lần đi Tây Tạng này, cô không nói cho Ngụy Phẩm Phương biết.

Nếu như nói nghề nhiếp ảnh gia là tử huyệt của Ngụy Phẩm Phương, thì Tây Tạng là cấm địa trong lòng bà.

Bởi vì, bố cô đã mất chính ở nơi đó.

Trong lòng Sầm Ninh không có nhiều cấm địa như vậy, bởi vì chuyện của bố là ngoài ý muốn, cô đối với nơi đó càng muốn đến. Cô muốn biết, rốt cuộc nơi đó có gì khiến bố cô cứ như vậy mà nghĩa vô phản cố*.

(Editor “义无反顾: nghĩa vô phản cố có nghĩa là làm việc nghĩa không được chùn bước, đạo nghĩa không cho phép chùn bước. Theo nguồn Từ điển Trung Việt.)

Trước khi đi, Sầm Ninh đã chuẩn bị rất nhiều đồ, hơn nữa còn đi cùng đồng nghiệp đến bệnh viện để khám sức khoẻ toàn thân.

Trước ngày khởi hành, cả đêm cô không ngủ được, không biết vì lí do gì, như thể có điều gì đó đang chờ cô vậy.

Trong cuộc đời của một người, nhất định phải đến thị trấn Lhasa.

Có người nói, Lhasa* chỉ có thể tự bản thân mình cảm nhận, không có một bức ảnh một bức vẽ nào có thể chụp lại vẽ lại cảnh ở đấy. Ánh nắng và bầu trời nơi đó cả đời này bạn cũng chưa chắc nhìn được, còn có thể để tâm hồn của bạn hoà vào cung điện và núi.

(Editor “Lhasa chữ Tạng: ལྷ་ས་, Hán Việt: Lạp Tát. Lhasa đôi khi được viết là Llasa, là thủ đô truyền thống của Tây Tạng và hiện nay là thủ phủ của Khu tự trị Tây Tạng của Cộng hòa nhân dân Trung Hoa. Nó ở chân của đỉnh Gephel. Thành phố này là nơi ở truyền thống của các Dalai Lama và các cung Potala và Norbulingka trong Phật giáo Tây Tạng được xem là các trung tâm linh thiêng nhất ở Tây Tạng. Theo nguồn Wikipidia”)

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN