Dục Vọng Thằng Hề! - Phần 16 + 17
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1636


Dục Vọng Thằng Hề!


Phần 16 + 17


Tuấn chàng trai nghèo hớn hở chạy về báo với mẹ rằng cơ hội đã tới…mẹ cậu sẽ được chữa trị thế nhưng khi tới nhà…
Trước mặt Tuấn là căn nhà đang bốc cháy…anh ta hoảng hốt thì hàng xóm kêu
-Tuấn ơi,tuấn vào viện ngay đi
-Có chuyện gì vậy chú
-Nhà cháu bị cháy,mẹ của cháu đang bị thương đưa đi cấp cứu rồi…
Tuấn chạy vội vã…cậu tới bệnh viện và thấy trên giường bệnh y tá đang kéo chiếc khăn lên che mặt mẹ Tuấn…anh ta vội vã đến bên giường bệnh cô y tá nói giọng trầm
-Anh là người nhà bệnh nhân Hương ạ ,bà ấy bị bỏng nặng thiếu oxy ngạt khói dẫn đến khó thở và đã tử vong,chúng tôi rất tiếc nhưng khi đưa tới đây bà ấy đã mất
Tuấn kéo chiếc khăn trắng ra khỏi mặt của mẹ mình và lắc đầu “ Mẹ…con về rồi …con về muộn một chút thôi mà mẹ “
Anh ta sờ lên gương mặt bị bỏng của mẹ mình rồi tựa má anh ta vào má bà…” Mẹ …mẹ ơi”…
Tại nhà Thành…
Thành đẩy Yến đứng dậy cô ta ngã ngửa ra sau…Thành xua tay
-Em à…k phải như em nghĩ đâu
Dung lùi lại khi Thành với tay…
-Chúng ta đã từng là gì đó của nhau cho đến cái giây phút anh phản bội tôi thì tất cả đã chấm dứt
-Em à…em đừng nghĩ vậy mà,em à anh thật sự bị cô ta lừa
Yến kéo váy rồi cười khẩy “ Đồ hèn…anh nói vậy cũng nói được”
Thành chạy ra gần tới chỗ Dung…anh ta cầm tay Dung van xin “ Cô ta anh chỉ dùng để chữa bệnh,trong lòng anh chỉ yêu em”
-Chỉ yêu em ( Dung cười hất tay Thành) còn cô ra khỏi nhà tôi đi,chúng ta đã là bạn thật hổ thẹn cho chữ bạn,tao khinh bỉ mày
Yến phủi chiếc túi rồi đeo lên vai
-Mày có tư cách gì khinh bỉ tao,mày ngon thì giữ chồng mày giỏi thì anh ta vẫn là của mày mà,tao đâu có ép anh ta ngủ với tao,như mày thấy tất cả là tự nguyện…
Dung lao ra tát bốp vào mặt Yến ,Yến dơ tay định tát lại thì Dung trợn mắt
-Đúng là con vô học,loại chơi bời không người dậy dỗ,ai cũng ngăn tao k chơi vs loại như mày nhưng tao k nghe…mày có thể ngủ với bất cứ ai nhưng chồng của bạn mà mày cũng la liếm,đàn ông nó chỉ xả thôi mày hiểu không?
Yến tức cười nhẹ
-Xả ,tao nói cho mày biết k có tao anh ta có lên nổi để ngủ với mày không?
-Vậy mày chưa biết câu cái gì mới cũng sẽ khiến con người ta thích thú,1 cái bướm lạ bằng tạ cái bướm quen…
Yến nắm chặt tay cô ta cảm thấy bị Dung tát và sỉ nhục nhưng Thành k hề bênh vực,thậm chí anh ta còn mặc kệ Yến đối mặt vs Dung…
Anh Thành…Anh nói gì đi…Anh Thành…
Yến cất lời rồi cô giúp việc mở cửa và nói “ Cậu Thành nói tôi mời cô về cô Yến”
Chị giúp việc mặt như coi thường ra mặt…Thành quay mặt vào trong không nhìn cô ta…Cô ta chỉ vào mặt Dung trước khi quay đi
-Được ,tao chống mắt chờ ngày chúng mày ly hôn,rồi chồng mày sẽ phải quỳ xuống chân xin tao…
-Tại sao tao phải ly hôn,anh ấy làm vậy tao chỉ tức giận thôi nhưng suy nghĩ lại…đôi khi phải cho chồng đổi gió chứ anh nhỉ…
Yến tức giận quay đi còn Thành anh ta quỳ xuống chân Dung
-Anh xin em ,anh sai rồi xin hãy bỏ qua cho anh
-Tại sao lại là nó,đàn bà k thiếu cave hay bất cứ con điếm nào cũng dc nhưng tại sao lại là nó,anh có thấy anh dơ dáy và nhục nhã không,anh có thấy bản thân anh thật sự quá đáng khinh không,anh làm cho nó cười vào mặt tôi ,nói đi Thành anh bị bệnh cơ mà,tôi biết thừa nhưng tôi vẫn chờ ngày anh nói,nói đi tại sao với nó anh lại lên được
-Anh không biết,thật sự anh chỉ cảm thấy cô ấy làm anh lên được,bố cô ta chuyên trị bệnh này anh chỉ muốn thử xem sao
-Vậy anh thử được chưa
-Anh…thật sự anh ở cạnh em k có cảm giác
-Thật đấy,tôi k còn hấp dẫn trong mắt anh nữa ,đơn giản vậy cta đường ai nấy đi thôi,tôi cạn lời với anh rồi
Điện thoại Dung reo lên…bên kia bố cô gọi
-Con à ,con ơi mẹ con cấp cứu trong Đà Nẵng bố đang ở sân bay book vé cho con rồi giờ con vào luôn đi
-Sao lại vậy hả bố
-Chuyện dài lắm…nhanh lên con
-Vâng
Dung cúp máy rồi chạy vội lên thay đồ,Thành vừa nói vừa giải thích…
-Em đừng như vậy,đừng đi,anh sai rồi anh sẽ sửa
-Sửa bằng cách nào ,tôi có thể bỏ qua nhưng tôi k bao giờ tha thứ,giờ tôi phải về nhà có việc
-Anh…anh…
Tại Phòng bệnh của mẹ Dung đám người áo đen đó lại xuất hiện và đưa điện thoại cho bà ta nói chuyện với phu nhân Naomi
-Cô khoẻ không
-Bà muốn gì ,bà muốn giết tôi k dễ đâu
-Tôi đổi ý rồi ,tôi k giết cô vì biết đâu cô đã nói cho ai đó nên tôi sẽ giữ lại mạng cô để cô có thể giữ giúp tôi bí mật này đến khi cô chết…nếu cô k bảo toàn dc bí mật đó thì hãy nhặt xác các con cô lần lượt từng đứa,cô đừng đùa vs tôi vì khi cô đùa cô sẽ chảy máu vì sợ đấy …
Mẹ Dung ôm mặt ngồi khóc một mình trên giường nghĩ lại cảnh mẹ Tuấn van xin “ Hãy để cho thằng bé về với gia đình thật sự”…
Tôi cũng muốn lắm nhưng mà mạng sống của con tôi quan trọng hơn,đứa bé đó ngay từ đầu đã bất hạnh thì hãy cứ để nó sống như vậy ,tôi xin lỗi…xin lỗi …
(Mẹ Dung hỏi y tá nói mẹ của Tuấn đã mất )
Mẹ Dung ôm mặt khóc nấc nhìn ra bên ngoài
Cô Mai và Lão Đại nghe tin mẹ Tuấn mất cả hai ngạc nhiên nhất là cô Mai
-Sao lại chết cháy,sao đúng lúc vậy
Kay mặt sẹo thở dài “ Vâng cậu ấy có một mình hình như đã hoả táng xong xuôi rồi”
Lão Đại thở dài “ Tất cả là số phận rồi”
Cô Mai ôm miệng khóc thương cho Tuấn rồi nói “ K hiểu sao cứ nhìn đôi mắt thằng bé đó em lại nhớ tới con mình,em buồn thay cho cậu ấy”…
Tuấn ngồi bên mỏm đá mặc bộ đồ đen…anh ta cười nhẹ nhìn ra biển “ Mẹ ơi,mẹ có thấy con không,mẹ đi rồi mẹ có nhớ con không”…
Bạn Tuấn tên Vũ đi ra vỗ vai
-Hôm qua mày lên chỗ công an làm loạn may là được về ngta còn cho về lo hậu sự cho mẹ,mày phải bình tĩnh chứ
-Tao không bình tĩnh được,họ k thèm điều tra chỉ nói là cháy k mong muốn…
-Tao có nói chuyện với chú ở khách sạn nghe có vẻ họ quan hệ rộng biết đâu sẽ nhờ dc bên cánh công an,tao đang chờ điện thoại bên đó báo
-Lũ chó chỉ tiền mới làm…
1 lát sau Vũ nhận dc cuộc gọi có thông tin
-Công an kết luận hôm đó còn có một phụ nữ trong nhà,hoả hoạn do bắt nguồn từ bếp gas
-Người phụ nữ nào nữa
-có tìm hiểu thì bà ấy ra viện rồi chỉ có tên còn k có địa chỉ gì cả
-Chắc chắn bà ta liên quan đến cái chết của mẹ tao
-Nhưng k có manh mối hỏi dò đứa y tá bảo nói giọng Hà Nội
-Tao phải tìm ra bà ta…mẹ tao rất cẩn thận luôn khoá gas kĩ càng nên k có chuyện hở gas gây cháy nổ dc…
-Lát qua cám ơn ngta 1 tiếng vì đã cho mày thông tin bí mật mà lũ công an đó k nói vs mày…
-Ừm…tao biết rồi
Dung tới Đà Nẵng,mẹ cô ta nằm chuyển sang
ở bệnh viện quốc tế
-Mẹ có sao k,có chuyện gì mà mẹ lại vào đây
-Mẹ có công việc đi xem đất ai ngờ lại gặp tai nạn
-Trời,mẹ làm con lo quá
-Đang bảo lát nữa mẹ ra viện về luôn đây,con vào đây rồi cứ chơi thêm 1-2 ngày
-Mẹ sao k ở thêm
-Mẹ về còn nhiều việc
Dung nghĩ đến Thành mà thấy tức giận
-Vậy con ở lại đây mẹ ,con vs anh Thành đang có chuyện nên anh ấy hỏi mẹ đừng bảo con ở đây
-Lại có chuyện gì,mày k nói là mẹ bảo nó may ở đây đấy
-Con phát hiện anh ấy ngoại tình
-Thật sao,chó chết sao nó lại thế
-Mẹ coi như kb gì cả…
-Bỏ mẹ đi cho rảnh nợ ,láo toét
-Con yêu chồng con mẹ ạ,k thể nói bỏ là bỏ
-Mày cứ thử vập vào đứa khác như nó xem có nói dc câu đó hay k?
Tại sảnh chính khu khách sạn…Lão Đại đặt lên bàn một ly trà rồi bảo Tuấn
-Uống đi sẽ giúp cậu xoa dịu cái nóng đang trong người cậu
-Tôi sẽ lên Hà Nội làm việc chăm chỉ
-Chuyện của cậu vợ chồng tôi xin chia buồn…hãy làm việc chăm chỉ biết đâu có một ngày cậu được sang bên tổng tại Nhật khi đó chúng ta sẽ gặp nhau
-Nhật bản ạ…
-Phải trụ sở chính bên đó
-vâng cháu nhất định sẽ chăm chỉ vì cháu có mục tiêu phải làm …
Tuấn nắm chặt tay…cậu ta xin nghỉ việc nhưng nhắn với mẹ chi rằng “ cô đừng nói với Thuỳ Chi là cháu nghỉ việc,cháu đi rồi hãy nói”
-Ừm cô hiểu ,nó đang ở trong nam bay ra rồi nghe tin mẹ cháu mất nên nó đang về gấp
-Vâng vậy cô cứ giữ kín chuyện cháu nghỉ làm với em ấy là được…
Dung trở lại khách sạn đó một mình ,cô đi bộ dọc bờ biển khi đã uống say mềm ở quán bar trong khách sạn…Dung lảo đảo trở lại bờ thấy xe điện đi qua Dung vẫy
-Cho đi nhờ đi
Tuấn phanh kít lại khi nhận ra Dung
-Là cô à
-Sao lại là anh
-Tôi làm ở đây mà
-Còn tôi là khách,sao anh lại hỏi trống không vậy?
-Cô cũng ăn nói trống không đấy…
-Ghét mặt anh đi đi tôi tự đi bộ
-Là cô nói đấy…
Tuấn phóng xe đi nhìn qua gương thấy Dung ôm đầu vẻ chóng mặt,anh ta lại lùi xe lại…Dung k chần chừ với tay ngồi lên xe…
-Cho tôi về 399
Tuấn thở dài lắc đầu rồi đưa Dung về …tới sảng Dung chợt bảo “ Thẻ của tôi đâu rồi anh đi tìm thẻ mở phòng tôi rơi ở chỗ nãy rồi hay sao ý”
Tuấn để Dung lại rồi phóng xe đi tìm…thấy tấm thẻ anh ta quay lại vào khu phòng 399 thì thấy Dung ngồi nhắm mắt vắt vẻo…Tuấn mở khoá phòng “ Xong rồi cô vào đi”
Dung tóm tay Tuấn kéo thẳng vào phòng vào bên trong phòng Dung kiễng chân hôn lên môi Tuấn…Tuấn đẩy mạnh
-Này cô…
Dung kéo tay Tuấn lao xuống hồ bơi trong phòng…cô quàng tay vào cổ Tuấn…
-Tôi thèm khát có được anh
-Cô say mềm rồi
-Say cũng được …
Dung cởi bỏ hoàn toàn đồ tắm ôm lấy cổ Tuấn
-Tôi…
-Hôn tôi đi…
Tuấn thay đổi thái độ,anh ta kéo eo Dung lại rồi cúi xuống hôn Dung…Nụ hôn cháy bỏng dưới bể bơi bên cạnh bờ biển…
– [ ]
– [ ]

Yêu thích: 3.5 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN