Hắc Long - Chương 9: Kasumi
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
251


Hắc Long


Chương 9: Kasumi


Ngọc, My đỏ mặt khi thấy con cu nhưng hai người cũng tự cởi áo ngay sau đó. Cả hai cơ thể trần truồng hiện trước mặt Thiên, một người môi đỏ tóc đỏ ra vẻ mặn mà uyển chuyển với những đường cong cơ thể sắc xảo, một người tóc đen môi hồng ra vẻ nữ tinh minh rất tuyệt vời với đường cong nõn nà. Cả hai bày ra trước mắt Thiên nhưng cảnh bồng lai tiên cung. Hai mắt hắn nhìn không chớp, nước dãi trào ra không ngớt…

– Tới đi hai cô vợ của anh… – Thiên giang vong tay ra đón My, My tiến đến ngồi lên ngực Thiên banh cái âm đạo rỉ nước trước môm Thiên.

– Ahhh… sướng quá… ưhhhh… con c-c anh to quá… sướng chết em mất thôi! Ưhhhh… – Phía dưới con cu của Thiên đã ngập trong lỗ l-n chủa Ngọc, cô vừa cưỡi ngựa vừa rên.

– Ưmmmm… nhanh lên, mút em manh lên, nắn manh lên – Bên trên, Thiên đã đưa lưỡi vào âm đạo của My, hai tay hắn thì nắn bầu vú căng mịn của My, thỉnh thoảng còn giật hai đầu ti, tay của My thì đưa xuống banh hai mép l-n mình ra to hết cỡ đồng thời hẩy mông lên cho cái lưỡi có thể đi vào sâu nhất có thể. Thiên hôn ngấu nghiến. Hắn liếm sạch âm dịch trào ra không trừ một giọt.

– Ưhhhh… nhanh nhanh nữa đi anh, liếm mạnh vào, đừng dừng lại… ưhhhhh… – My vẫn đang rên liên tục.

– Hahaha… hôm nay hai cô vợ anh dâm đãng quá, không biết sau này không có anh ai sẽ giúp hai em giải khuây đây… hahaha… này thì sướng này… cho sướng này… ”chụt chụt… ” – Thiên vừa nói vừa day nhẹ cái âm đạo, thỉnh thoảng còn đưa răng cắn nhẹ hạt le khiến My phê không tượng, âm dich vẫn trào ra không ngớt.

– Ưhhhhh… sướng quá, em muốn thế này mãi, c-c anh to quá, nó đang muốn đ-c thủng l-n em rồi… ahhh… ưhhhh… sướng quá, em… em sắp ra đây, ưhhh… – Phía dưới Ngọc rên rỉ không kém. Cả hai cô gái đêm nay quả là đã dùng cần quá liều rồi.

Con gái cưỡi ngựa rất mau mệt nên khi Ngọc ra cô đã nằm ngựa người ra chân của Thiên.

– Nào, em thay Ngọc tiếp anh đi… anh muốn hai cô vợ không ai thiệt cả, hehe… – Thiên nói rồi bế Ngọc đưa cô thay vào chỗ My còn My ra với con cu đang cương cứng.

– “Ót… ót… ưhhhhh… sướng quá, con c-c của anh tuyệt quá… ưhhhhhh… – My cũng cưỡi ngựa điên cuồng, cô cữa dễ dàng hơn vì âm đạo cô đã được bôi trơn trước đó.

– Ahhh… sướng quá, anh sướng lắm… l-n hai em bót quá… thật tuyêt… ahhhh… – Thiên sướng không kém.

– Uwhhh, cắn đi anh, cắn mạnh lên, cắn nát l-n em đi… em sướng quá… ưhhh… – Ngọc sướng đến mức không còn kiểm soát được lời nói. Nghe vậy Thiên càng kích thích, hắn day manh hơn, cắn nhanh và mạnh hơn nhưng không đến mức máu chảy đâu.

– Em ra anh ơi, em sắp ra đây… ưhhhh… – My ra ngay sau đó. Cả hai cô gái đã lên đỉnh và gần kiệt sức rồi nhưng Thiên thì vẫn tràn trề, hắn sao có thể bỏ qua dễ dang vậy. Hắn lật Ngọc lại bảo cô chổng hông lên chơi dogy, Ngọc chỉ còn cách làm theo, cô cũng đang sướng và không muốn dừng.

– “Ót… ahhh… sướng quá… nhanh mạnh hơn nữa đi anh… dập thủng l-n em đi, chơi chết em đi… – Ngọc rên rỉ như con mèo hoang.

– Hứ hứ hứ… anh chơi, anh chơi nát l-n thì thôi… hứ… hứ… hứ” bạch bạch bạch” – Thiên dập như chày dã gạo, phát nào cũn lút càn, hắn thúc mạnh đến mức Ngọc không trụ nổi mà khụy hai tay trước xuống, hai chân quỳ cũng không vững.

– Ahhh… e… m… em sắp… raaaa… ahhhh… – Ngọc nói sau ngay sau đó âm dịch cô ra ồ ạt.

– Anh cũng… ahhh… sắp ra, ah… anh ra đây… ahhhh… – Thiên dập mấy phát lút cán rồi cũng xuất thẳng vào tử cung Ngọc, thả Ngọc xuống, Thiên vồ tới My, ngũ cấp của Nhất Kim Long cho hắn một sức mạnh hơn người nên việc làm tình cũng được lâu hơn.

– Hự… hự hự… ahhhh… sướng… sướng quá mạnh lên nữa anh, chơi thủng l-n em đi, chơi mạnh lên, đừng dừng lai… – My rên sau những pha bò húc từ đằng sau của Thiên.

– l-n em bót quá, khít quá, anh phải chơi nhiều mới được, phải nong rộng nó ra, mới được… hứ hứ hứ… – Thiên dập như đánh trống trận.

– Em sắp ra rồi ahhhh… mạnh nữa đi… ahhhh – My cũng không trụ được lâu dưới con c-c khổng lồ của Thiên. Cô ra ào ạt như thác ngay sau đó.

– Haahahaha… mau vậy sao… em ra mau thế là phải phạt uống sữa cho anh rồi… hahha… – Thiên dập mấy phát rồi biết mình sắp ra lần nữa, hắn vội thụt c-c ra tọng vào mồm My.

– Ưhhhh… khọc khọc… – My ho sặc sủa, cái mùi vị tanh tanh nhớt nhớt khiến cô rùng mình, nó tọng tới cổ họng của cô khiến cô buồn nôn.

– Đừng nhả, nhả là anh giận đó, nuốt đi anh thương – Thiên vẫn để con c-c trong môm My, cô nhăn mặt cố nuốt rồi liếm con c-c cho Thiên.

– Em muốn… anh ra trong l-n em, cho em có con với anh đi, em xin anh… – My năn nỉ van xin.

– Hahaha… em muốn hả, được thôi anh chiều… – Thiên cười sảng khoái rồi tọng con c-c lại âm đạo của My.

Lúc Thiên xuất ra thì cũng là lúc My kiệt sức gục xuống.

– Nào muốn thử không vợ yêu của anh… – Thiên đưa con c-c tới trước mặt Ngọc, Ngọc nhẹ nhành mở môi liếm lám con c-c như que kẹo mút.

– Em muốn có con không Ngọc… – Thiên hỏi cười Ngọc.

Ngọc không nói chị gật đầu nhẹ.

– Hahaaha… em cũng tham vậy sao, nào để lúc nào đó nah cho, hôm nay cho My thôi nhé, đừng giận.

Thiên nói rồi ôm hai cô vợ vào lòng, c-c thì cho vào l-n Ngọc, hai tay nắn hai bầu vú của hai cô gái, My và Ngọc thiếp vào lòng Thiên sau trận giông bão. Còn Thiên, hắn mãn nguyện rồi, nếu mai có chuyện gì đi nữa thì hắn cũng không hối tiếc, cả 3 cơ thể trần truồng ôm nhau ngủ một giấc đến sáng…

– Chủ nhân… chủ nhân dậy đi… đến giờ luyện rồi. – Lưu Ly gọi.

– Ừ… oaaa… ta mặc đồ đã, em chuẩn bị đi…

Chuẩn bị xong xuôi, Thiên bước đến trước cánh cửa hư không do Lưu Ly chuẩn bị trước đó. My và Ngọc cũng bước theo sau.

– Thôi, hai em ở đây đợi anh, anh nhất định sẽ thành công mà… – Thiên nói rồi bước đến đặt lên trán My và Ngọc nụ hôn.

– Anh phải cận thận nhé, chúng em sẽ chờ anh trở ra, anh không được quên lời hứa đâu đó.

– Anh hứa mà. – Thiên ôm hai cô vào lòng.

– Chủ nhân… vào thôi, em sẽ ở ngoài này chờ ngài, ngài cố lên nhé! – Lưu Ly nhìn Thiên đắm đuối.

– Ừ… ta là chủ nhân em mà, đừng lo. – Nói rồi Thiên cũng bước tới hôn lên trán Lưu Ly, cô hơi đỏ mặt còn My và Ngọc tỏ ra bình thường vì chắc gì sau này người yêu mình thiếu cô gái khác, họ phải cố gắng làm quen thôi.

– Chủ nhân, cận thận nhé! Trong đó không phải người và mọi thứ trong đó không phải thật. Ngài phải chiến thắng tâm ma của mình, em tin ngài làm được. – Lưu Ly nói rồi ôm chặt Thiên, chưa lúc nào thấy cô nghiêm túc như lúc này.

– Được rồi, ta đi đây, mọi người đừng lo… – Thiên bước qua cánh cửa và nó biến mất.

“Xoẹt… xoẹt… ”, oa… không tệ nhỉ. – Thiên ngac nhiên khi cậu được đưa đến thành phố tràn ngập ánh đèn.

– Lạ nhỉ, sao vắng lặng vậy ta. – Thiên nghi hoặc.

– Có ai không. – Thiên cất tiếng.

– “Phụt… phụt… ”, ai đó? – Thiên giật thột khi cậu cảm thấy hình như có thứ gì đó vừa lướt qua nhanh như điện giật.

– Hahaha… một con mồi nõn nà… ngon quá nhỉ lão đại – Một tên lên tiếng.

– Hừ… không tồi, cơ thể ngon lắm… mày tiếp nó đi xem thực lực thế nào? – Lão già kia lên tiếng.

– Các ngươi là ai? Ta có liên quan gì tới ngươi? – Thiên vẫn nhìn hai lão già, trước mặt hắn giờ là hai lão già ăn mày với bộ mặt đầy sẹo, một lão cầm lưỡi hái, lão còn lại dùng móng vuốt trông có vẻ rất sắc nhọn. Hai lão nhìn Thiên với ánh mắt con sư tử bị bỏ đói cả tuần.

– Hahaha… nhóc con, mới tới hả, tiếng tăm chúng ta nổi vang cả thành phố này mà không biết., Hahaha… – Lão già mang bộ móng vuốt nói, lão ta là lão nhị, còn lão kia là lão đại.

– Hừ… tên của hai ngươi mắc đéo gì ta phải biết. – Thiên tức giận với độ ngông cuồng của lão già, hắn nhìn hai lão bằng nửa con mắt.

– Ngươi, ngươi, chết đi nhóc con. – Nói rồi lão già mang móng vuốt lao tới.

Thiên quá chủ quan, hắn nghĩ bộ móng vuốt kia cũng chỉ là sắt cùn nên chỉ đưa thay ra đỡ.

– “Xoạc… ahhh… cái gì vậy… ahhh” – Thiên đau đớn khi móng vuốt kéo một đường dài trên tay Thiên, máu ào ra là hắn ngạc nhiên và đau đớn, hắn đâu nghĩ tay hắn lại bị tới mức này, may mà cơ thể hắn có phần bền bỉ hơn người bình thường không thì hắn phải nói “good bye” với cánh tay rồi.

– Hahaha… nhóc con đúng là nhóc con, mày nghĩ mày là ai, iron man hả, hahaha… nực cười, quá nực cười, chết đi nhóc con, à trước lúc chết, cho mày biết tên bọn ta – Nhị Vương Lão Quái… hahaha… tạm biệt nhóc. – Lão kia cười rồi giơ móng vuốt lên toan cắt qua cổ Thiên.

– Chả lẽ ta lại chết non đây sao, mới tới đây có 5 phút, sao có thể như vậy, ta không cam tâm. – Thiên gào lên trong tuyệt vọng, đứng dậy nhưng tay của hắn đang rất đau, máu vẫn không ngừng ào ra, mất máu khiến hắn khụy người.

“Xiếcccc… choang… roẹt” – Tiếng móng vuốt xé gió đến cổ Thiên trong gang tấc nhưng ngay sau đó một tiếng va chạm kim loại vang lên, đó là tiếng chạm giữa móng vuốt và một bàn tay kim loại.

– Kim Cước… ahhh. – Lão nhị ngạc nhiên nhưng chưa kịp phải ứng đã ăn cú đấm trời giáng vào mặt khiến lão bay ra mấy mét.

– Hôm nay, con mồi này là của ta, có ý kiến đến tìm ta, hừ… vút vút vút. – Lão già vừa đỡ cho Thiên nói xong thì ôm Thiên lướt gió đi khuất.

– Lão đại, chúng ta tha cho lão ta vậy sao, lúc trước cũng ăn cướp trên miệng chúng ta một con mồi rồi giờ lại một con nữa. – Lão nhị không cam tâm.

– Chúng ta làm được gì lão, cái này cần báo với lão tôn, giờ ngài đang bế quan nên chờ ngài ra chúng ta nói ngài đi tìm lão già chết tiệt kia tính cả vốn lẫn lãi, đi săn con khác thôi. – Lão đại nói rồi lướt gió đi trước…

– Đây là đâu, sao ta ở đây? – Thiên tỉnh dậy sao cơn mê, cậu đang ở trong ngôi nhà khá nhỏ với hình bóng người đàn ông trạc tuổi 70 – 80, tóc bạc hết rồi. Lão mặc một bộ áo trắng như bạch y.

– Tỉnh rồi hả, uống thuốc đi, cậu mất khá nhiều mau đó. – Lão già tóc bạc bước tới đưa cho Thiên bát thuốc.

– Ông là ai, sao ông lại cứu tôi?

– Tên ta sau này có người nói cho cậu biết, đây là thành phố Kasumi.

– Kasumi – thành phố… phố ăn thịt người. – Thiên rùng mình, hắn biết thành phố này qua cuốn truyện, nó tưởng chừng chỉ là truyền thuyết. Thành phố này mang tên vậy vì con người hầu như không sống nổi trong ngày, thành phố này là một chiến trường giữa thợ săn và con mồi, bề ngoài anh đèn có vẻ yên bình nhưng thực chất đó là cái mặt nạ ngụy trang. Sự sống tồn tại phải đấu tranh, mạng đổi mạng.

– Hahaha, sợ à nhóc, sao nhóc lại đến đây? – Lão già cười nhẹ.

– Ta không biết, ta bị xuyên không đến đây?

– Xuyên không? – Lão già ngạc nhiên vì lần đầu tiên nghe từ này.

– Ư… xuyên không nói rõ hơn là cách ta đi từ thế giới này qua thế giới khác, nói ông cũng không hiểu đâu.

– Hahha… đúng, lão già rồi, không nên biết nhiều làm gì, ngươi đến đây rồi thì ở lại đây, ta sẽ dạy ngươi cách sinh tồn trong thành phố này… hahaha… nghỉ ngơi đi nhóc, ngày mai là ngày dài của nhóc đó, hahaha… – Lão già cười quay mặt đi…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN