Hai Ba Chuyện Yêu Nhau Lắm, Cắn Nhau Đau Của Tôi Và Phú Nhị Đạt - Chương 3
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
98


Hai Ba Chuyện Yêu Nhau Lắm, Cắn Nhau Đau Của Tôi Và Phú Nhị Đạt


Chương 3


Edit: Phong Lữ

Thân là đàn ông chân chính, tui sẽ không dễ dàng cúi đầu với tư bản chủ là nghĩa cậu chủ nhỏ được!

“Không phải, cậu chủ nhỏ, ngài ngọc thụ lâm phong anh tuấn tiêu sái, đổi một bộ quần áo là qua một loại soái khí khác, hèn chi tôi không nhận ra, ha ha ha ha.” Thôi tính lại, trước mặt kim chủ ba ba thì tính gì chuyện có đàn ông hay không, có là cây thông Noel hình người cũng phải khen soái. =)))

Kim chủ ba ba dường như được nịnh rất vui vẻ, cảm xúc không down như hồi nãy, đôi mắt đen rốt cuộc không nhìn chó của cậu ta nữa mà chuyển qua nhìn tui.

“Có phải anh cũng cảm thấy tôi mặc như vậy khá đẹp?”

“Đương nhiên, cậu mặc gì cũng đẹp.” Nói y như thiệt.

“Cha tôi luôn chê mặc như vậy không trang trọng, mấy khi đi đâu quan trọng chỉ cho tôi mặc đồ tây đen.”

Xem ra thẩm mỹ của ông chủ lớn rất bình thường, nhưng nói chuyện cũng quá hàm súc, này thì có gì là không trang trọng chứ, đây là ăn mặc càn rỡ đó, rõ ràng là hết sức càn rỡ luôn á.

“Ây da, chắc ông chủ cảm thấy cậu còn trẻ, mặc đồ tây có vẻ trầm ổn hơn.”

Tâm tình cậu chủ nhỏ có vẻ hết mây, trời quang rồi, môi đỏ thắm hơi hé một chút, khóe miệng cong lên, lộ ra một nụ cười hàm súc.

Thật ra cậu chủ nhỏ cũng không khó tiếp xúc như tui tưởng, xem diện mạo thì có vẻ còn nhỏ hơn tui vài tuổi, có được sinh sống giàu sang như thế nào cũng chỉ là đứa trẻ mới vừa tốt nghiệp. Tuy rằng biểu cảm biến hóa không phải lớn, nhưng hỉ nộ đều có thể nhìn ra từ trên mặt, có vẻ phong cách mặc quần áo dị hợm này bị không ít người trong nhà ngoài ngõ ghét bỏ, hiện tại có người tán thưởng một chút nên rất vui.

“Về sau là hàng xóm rồi, cửa nhà anh mở không được cũng không nấu cơm được, ở lại ăn một bữa cơm không?”

Này không chỉ có bình dị gần gũi, đúng là là nhiệt tình hiếu khách luôn, không thể tưởng được cậu chủ nhỏ nhìn qua lạnh lùng nhưng tính tình bên trong lại nóng như màu quần áo cậu ta mặc vậy.

Đương nhiên, chó của cậu ta cũng vô cùng nhiệt tình.

Đừng nói cậu chủ nhỏ tay nghề thật không tệ, có thể so với người bạn toàn năng Vu Đinh của tui luôn, hiện tại nuôi phú nhị đại còn phải dạy nấu nướng nữa ư? Đoán chắc từ khi còn là trẻ con phải biết nhiều thứ lắm, cho dù nhà họ có tiền đi nữa.

Ăn khá no rồi thì lòng hiếu kỳ của tui cũng lên theo, đang làm phú nhị đại ngon lành mà đi thuê nhà ở là sao? Trong nháy mắt tui đã não bổ ra vài kịch bản:

Nào là yêu cô bé lọ lem, từ chối vị hôn thê bạch phú mỹ nên quyết liệt với người trong nhà nè, nào là tranh đoạt gia sản bị thân thích hãm hại không có tiền nè, nào là mẹ kế ngược đãi nè, tui tận lực tưởng tượng một chút sinh hoạt hỗn loạn của kẻ có tiền.

Nhưng mà câu trả lời của cậu chủ nhỏ lại không thuộc kịch bản nào.

“Cha tôi dị ứng lông chó, ở nơi này đi làm cũng rất tiện, từ đại học tôi cũng quen ở một mình, nên mua đại một căn nhà ở đây.” Đang nói lại lần nữa kéo Husky đang muốn liếm tui ra.

Ồ, mua đại một căn, được rồi.

Tuy rằng nhìn qua đều là ở nhà cho thuê, nhưng khác biệt vẫn là rất lớn. Tui đã ngồi đây một hồi, đoán chừng tiền tu sửa nhà cũng không kém tiền mua nhà là bao.

Ăn uống no đủ xong, cũng hàn huyên hồi lâu rồi, tui định về nhà. Cậu chủ nhỏ tuy rằng nói không nhiều lắm, nhưng trông rất vui vẻ, đưa tui đến cửa, nói với tui vài câu: “Hôm nay gặp lại anh, thật vui.”

Đang muốn đóng cửa đột nhiên lại gọi tui lại, nhét đồ vào tay tui, sau đó kéo chó vào, vội vàng đóng cửa.

Mình hay thiệt, ăn vui quá, quên luôn ban đầu là tới mượn dầu bôi trơn.

Ơ nhưng mà ······

Tui thấy rõ bình nhỏ trên tay ghi gì liền cảm thấy tâm tình có một chút phức tạp.

Dầu bôi trơn đúng là dầu bôi trơn, nhưng bình này là dầu bôi trơn trên người mà!

Không thể tưởng được, không thể tưởng được, cậu chủ nhỏ tướng mạo đường hoàng thế mà là loại người này. Ôi, nghe nói kẻ có tiền bọn họ thích chơi gay kích thích, có phải đang ám chỉ tui cái gì không?

Không thể nào, tui là người xã hội chủ nghĩa, đảng viên nối nghiệp quang vinh, không thể tiếp thu loại tư bản chủ nghĩa hủ bại này được!

Đêm nay cách vách không có động tĩnh, nhưng tui vẫn mất ngủ. Thật vất vả mới ngủ được rồi, còn bị mơ, trong mơ, một lọ dầu bôi trơn thật lớn đuổi theo tui, muốn nhét tui vào trong chai đó.

Thôi xong.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN