Bạch Đào Nhầm To Rồi - Chương 25: Chẳng Lẽ Là… Sự Mê Hoặc Của Đồng Phục?
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
79


Bạch Đào Nhầm To Rồi


Chương 25: Chẳng Lẽ Là… Sự Mê Hoặc Của Đồng Phục?


Chuyển ngữ: Hoa Linh Linh

Mặc dù cô nói không để ý việc Bùi Thời tiếp tục dùng Hoàng Nguyệt Nhiên làm đại ngôn, nhưng ngoài dự liệu của Bạch Đào là Bùi Thời vẫn đổi người rồi. 

Xem ra cô thật sự hiểu nhầm anh rồi, nhưng hễ là nhân tố khiến cô nghĩ ngợi lung tung, Bùi Thời đều sẽ lập tức loại bỏ, với sự khát vọng sống và tình yêu như thế này, Bạch Đào cảm thấy anh thực sự đáng để tin tưởng ỷ lại. 

Cả buổi chiều Bạch Đào đều vui vẻ rạo rực, Tôn Tĩnh giao việc chỉnh lý toàn bộ văn kiện của phòng làm việc cho cô, một nhiệm vụ vô cùng nặng nề nhưng Bạch Đào lại làm rất hăng hái. 

Chỉ là sự vui vẻ của cô sau khi mở weibo ra đã không còn nữa. 

Cô nhận được một vài tin nhắn weibo khủng khiếp. 

Bạch Đào có ấn tượng với người nhắn tin đến, là fan cứng truyện tranh của cô, từ khi xuyên không qua, vì để hiểu rõ về sự nghiệp trước kia của mình, Bạch Đào từng xem siêu thoại(1) của cô rất lâu, mà vị nhắn tin đến này mỗi ngày đều kiên trì ủng hộ, mỗi lần sau khi cô ra tập mới, cô ấy đều sẽ tích cực tuyên truyền, không chỉ là fan sự nghiệp của cô, còn là fan CP của cô và Bùi Thời. 

(1)超话/siêu thoại (Supertopic): Là nơi fan trên weibo dành riêng cho mỗi nghệ sĩ, phim,… Những siêu thoại này xuất hiện trên các loại bảng xếp hạng khác nhau. Fan sẽ giúp nó tăng vị trí nhờ việc đăng, share bài, cmt, cho điểm, điểm danh mỗi ngày,… Có tính đề tài và độ thảo luận cao, hấp nhẫn nhiều người tham gia “hóng”.

Mà hiện tại, cô ấy lại gửi đến một tin nhắn khóc lóc kể lể… 

“Xin chào cô Bạch Đào, rất xin lỗi vì lần đầu tiên dùng phương thức này liên lạc với cô, tôi là một nhân viên trong công ty của Bùi tổng, có một chuyện vướng mắc đã lâu, nhưng vẫn quyết định nói cho cô biết, Bùi tổng thực sự đã ngoại tình rồi. Tiểu tam không phải là Hoàng Nguyệt Nhiên, mà là một người phụ nữ đang ẩn nấp trong công ty chúng tôi, qua lại rất lâu rồi, mắt đưa mày liếc…”

Có thể nhìn ra, khi gửi tin nhắn này đối phương rất kích động, ngữ khí có chút loạn, tràn đầy sự tố cáo. 

“Người phụ nữ này là một người có quan hệ, làm một công việc rất nhẹ nhàng thoải mái, là một người có trình độ văn hoá rất thấp, học vấn cũng không ổn lắm, hoàn toàn không có nội hàm như cô!”

“Cô Bạch Đào, tôi dùng danh dự của mình đảm bảo, lời tôi nói mỗi một câu đều là sự thật, tôi không muốn cô bị lừa gạt!”

……

Bạch Đào trợn trừng mắt nhìn chằm chằm từng chữ trên điện thoại, chỉ cảm thấy suýt nữa hít thở không thông. 

Được đấy Bùi Thời, này đúng là người tài cao thì dũng cảm, nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất, chẳng trách xử lý Hoàng Nguyệt Nhiên nhanh nhẹn như vậy, Hoàng Nguyệt Nhiên là người nằm không cũng trúng đạn, để tung hoả mù! Chính chủ không phải đang được bảo vệ chu đáo dưới mí mắt cô sao? 

Vì để chứng minh mình không lừa gạt, đối phương còn gửi đến một hình ảnh thẻ nhân viên bị làm mờ, còn nói không ít chi tiết trong công ty, Bạch Đào đối chiếu từng cái một, căn bản có thể xác định thân phận của đối phương không sai. Mà xem ra người báo tin tức này ngoài việc là fan của cô ra chắc cũng tích tụ oán hận sâu sắc và có mâu thuẫn với tiểu tam, cho nên mới có động cơ báo tin cho cô. 

Bạch Đào siết chặt điệt thoại, chỉ cảm thấy như rơi xuống hầm băng, giây trước cô còn cảm khái điểm tốt của Bùi Thời, giây sau liền lập tức bị vả mặt, nhưng nếu như tiểu tam ở trong công ty thì lại là ai đây? Cô cũng đang ở trong công ty mà không thấy ai khả nghi cả? 

Bạch Đào nghĩ cả một đêm cũng không nghĩ ra được, giờ ăn trưa ngày hôm sau cô quyết định tìm Tôn Tĩnh nói gần nói xa thăm dò tình hình. 

“Tĩnh Tĩnh, công ty chúng ta có phải có yêu cầu rất cao về học vấn của nhân viên không?” Bạch Đào cắn cắn thìa, nói dối thăm dò: “Em có một người em gái rất muốn nộp hồ sơ vào công ty chúng ta, học ngành quản lý dữ liệu, chỉ là học ở một trường bình thường, nhưng trình độ rất cao, chị thấy có hy vọng vào được không?”

“Không có hy vọng.” Tôn Tĩnh liếc nhìn Bạch Đào một cái: “Không phải sinh viên đại học, thạc sĩ từ song nhất lưu(2) ra thì đừng có nghĩ nữa, không có cửa đâu!” Cô ấy ngừng lại, ý vị thâm trường nói: “Nguyên tắc về chế độ nhân sự của công ty chúng ta là không tuyển người có quan hệ, người có quan hệ đã khó quản lý, trình độ còn kém, lĩnh vực như quản lý dữ liệu lớn rất chuyên nghiệp, không đạt tiêu chuẩn và học vấn sẽ không có ngoại lệ! Cô đừng tưởng cô có thể giới thiệu người thân thực lực không được vào đây, chúng ta cũng không phải là doanh nghiệp gia đình!”

(2)Song nhất lưu(双一流/Double First Class): Là “các trường đại học hạng nhất thế giới” và “các ngành học hạng nhất thế giới” do chính phủ Trung Quốc đề ra mục tiêu xây dựng, có thể hiểu là “Song Nhất”.

Bạch Đào gật gật đầu, giả vờ tự nhiên nói: “Trương Quân Vũ đó không phải học trường bình thường sao?”

“Cái gì? Trương Quân Vũ tốt nghiệp Bắc Đại, đó gọi là bình thường à?”

“Lâm Tử San thì sao?”

“Người ta học MIT.”

“Vậy bộ phận tiếp tân của chúng ta?”

“Cô đừng đó xem thường tiếp tân, tiếp tân của công ty chúng ta phải có sự hiểu biết về an toàn dữ liệu và các loại nghiệp vụ mới được, nhận vào cũng không thấp, cho nên học lực cũng không kém, trong nhà còn có tiền, đơn thuần tìm một công ty làm việc không vui liền nghỉ mà thôi.”

……

Kết quả Bạch Đào hỏi một vòng, đem tất cả những nhân viên nữ khả nghi có độ tuổi thích hợp hỏi một lượt, học vấn của tất cả đều rất tốt, đều là người có văn hoá có năng lực, bản thân Tôn Tĩnh cũng tốt nghiệp trường có tiếng… 

Vậy thì vấn đề xuất hiện rồi, tiểu tam này rốt cuộc là ai? 

Rốt cuộc là người nào, khiến cho Bùi Thời từ bỏ một người có văn hoá có nội hàm như cô, liều lĩnh không kiêng nể gì mà nuôi tình nhân dưới mí mắt cô như vậy? 

Công nghệ Thời Lai là một công ty mới nổi, vì vậy nên những nhân viên nữ làm việc tại đây đều vô cùng trẻ, Bạch Đào nghĩ đi nghĩ lại, cảm thấy mình có chỗ nào đó sai lầm rồi, chắc chắn là đã để thiếu sót manh mối quan trọng nào đó. 

“Nào, cô gái, nhấc chân lên một chút, tôi giúp cô quét qua dưới gầm bàn…”

Khi Bạch Đào đang tập trung tinh thần suy nghĩ, giọng nói của dì quét dọn đã cắt ngang mạch suy nghĩ của cô, cô nhấc chân lên trong tiềm thức, sau đó quên nhìn dì quét dọn một cái. 

Đa số nhân viên quét dọn trong công ty đều là các dì trung niên đã lớn tuổi, nhưng dì quét dọn của Công nghệ Thời Lai kì thực đều không thể gọi là dì, đối phương nhìn cũng chỉ lớn hơn Bạch Đào chục tuổi, nhưng da còn rất trắng, mắt cũng rất to… 

Chẳng lẽ?! 

Bạch Đào cau mày nghiêm túc nhìn dì quét dọn, cô mím mím môi, trước khi đối phương quét xong rời đi, cô không nhịn được gọi đối phương lại. 

“Dì ơi, dì… tốt nghiệp trường nào vậy?”

Dì quét dọn sửng sốt, nhưng vẫn tươi cười trả lời: “Tôi hả, học lực của tôi không cao, chỉ tốt nghiệp trung cấp chuyên nghiệp thôi, nào có thể so với những người trẻ tuổi trong công ty như các cô, đều có học vấn cao…”

Quả nhiên…

Loại bỏ tất cả những khả năng không thể, vậy… Mặc dù là điều khó tin nhất, nhưng có lẽ đó mới là câu trả lời thực sự. 

Ở trong Công nghệ Thời Lai, tất cả nhân viên nữ thật sự đều có học vấn cao, ngoại trừ… Ngoại trừ dì quét dọn này!

Tâm trạng của Bạch Đào phút chốc trở nên khá phức tạp. 

Người tố cáo nội bộ nói Bùi Thời ngoại tình với một người phụ nữ không có văn hoá trong công ty, mà sau khi điều tra tất cả các nhân viên nữ, mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng đáp án đã hiện ra một cách sinh động.

Bùi Thời! Vậy mà lại ngoại tình với dì quét dọn của công ty!

Lẽ nào sau khi bị cô làm tổn thương, anh không còn muốn đơn phương trả giá vì tình yêu nữa, cho nên mới dứt khoát chuyển sang tỷ đệ luyến có thể dành cho anh tình yêu thương và sự quan tâm không giới hạn???

Dì quét dọn không biết sóng to gió lớn trong lòng Bạch Đào, vẫn cười nói tiếp: “Tôi nói với con trai là sau này phải học hỏi từ những người trong công ty chúng ta, chăm chỉ nỗ lực, đặc biệt là phải học theo Bùi tổng, Bùi tổng thực sự là người ưu tú nhất tôi từng gặp qua, vào ngày tổ chức tiệc liên hoan cho nhân viên của công ty lần trước, Bùi tổng còn bảo tôi mang theo thằng bé, tôi thấy cũng đúng lúc để thằng bé gần gũi với Bùi tổng chút…”

Dì quét dọn vẫn đang khen Bùi Thời, nhưng Bạch Đào càng nghe càng thấy choáng váng.

Đều đã đưa con cái đến gần gũi rồi, để tiện gần gũi rồi trực tiếp gọi cha luôn sao?

Có điều, Bùi Thời thế mà lại có khẩu vị nặng như vậy? Không chỉ tỷ đệ luyến, còn muốn trở thành một ông bố bị đổ vỏ? Cũng không biết dì quét dọn này đã ly hôn hay chưa, lẽ nào tổn thương cô mang đến cho anh lớn như vậy? Lớn đến mức khiến anh không tiếc gì ra ngoài tìm sự bù đắp? Chung Tiêu phá gia đình anh, anh liền đi phá gia đình người khác?

Bạch Đào càng nghĩ càng không thể dừng lại.

Nhưng Bùi Thời thực sự đã có gì đó với dì quét dọn rồi sao?

Bạch Đào có chút mất hồn mất vía, cô nghĩ ngợi lung tung, rồi nhịn không được nhớ đến chiến lược đấu trí với tiểu tam từng xem qua trước đây. 

Khi gặp tiểu tam đương nhiên sẽ tức giận phẫn nộ, nhưng trước tiên phải bình tĩnh, sau đó biết mình biết ta, hiểu rõ ưu điểm của tiểu tam, vận dụng cho mình.

Nhưng dì quét dọn này rốt cuộc có ưu điểm gì?

Chẳng lẽ là… Sự mê hoặc của đồng phục?

Bạch Đào nhớ tới Dư Quả từng nói, giữa hai vợ chồng, chỉ cần ngủ với nhau là thâm cừu đại hận gì cũng đều được giải quyết hết, cô liền nghiến răng nghiến lợi, quyết định liều một phen. 

Nói gì thì nói cô cũng không thể thua dì quét dọn được!!!

Cô lập tức đặt mua một bộ đồng phục quét dọn trên mạng, lại hít thở sâu hai cái, quyết định đêm nay sẽ bất chấp khó khăn mà xông lên!

Không phải chỉ là ngủ với Bùi Thời thôi sao? Cô có thể!

*****

Bạch Đào mua của một cửa hàng cùng thành phố, buổi chiều hôm đó, bộ đồng phục cùng loại với dì quét dọn của Công nghệ Thời Lai đã được giao đến tay cô.

Thật trùng hợp, tối nay Bùi Thời có một cuộc họp nên sau bữa tối mới về nhà, Bạch Đào nắm bắt thời gian quý báu này, về nhà ngay lập tức để chuẩn bị.

9 giờ 30 phút tối, đợi đến khi Bùi Thời mở cửa, Bạch Đào đã sớm thay bộ đồng phục quét dọn, mái tóc xõa tung, còn dùng máy uốn làm kiểu tóc xoăn bồng bềnh trêu ghẹo lòng người, ba chiếc cúc  phía trên cùng của được cởi ra, khiến cho ngực cô thấp thoáng ẩn hiện, tô màu son đỏ quyến rũ mê hoặc đàn ông, nằm nghiêng gợi cảm trên ghế sofa.

Bùi Thời bước vào cửa, nhìn thấy Bạch Đào đang nằm nghiêng quay mặt về phía cửa liền hoàn toàn sững sờ.

Người đàn ông nhìn Bạch Đào bằng ánh mắt không thể tin được, cau mày lại: “Em…”

“Suỵt.” Bạch Đào học theo dáng vẻ của hồ ly tinh trong phim truyền hình, làm động tác bảo Bùi Thời im lặng, sau đó nháy mắt với anh: “Ông xã, em mặc kiểu này có đẹp không?”

“…” Bùi Thời ngừng lại rất lâu, mới nói một cách khô khan: “Đẹp.”

Nhìn người đàn ông tội nghiệp này đi, chắc anh phải máu nóng sục sôi củi khô lửa bốc lắm nên giọng nói mới như thế này.

Người đàn ông tội nghiệp tiếp tục nói: “Nhưng em… Tại sao em lại mặc cái này?”

Bạch Đào cười sáng tỏ: “Em biết em mặc thế này sẽ khiến anh chấn động khá lớn, nhưng, khi thấy em mặc thành như vậy, có phải không thể lãng phí bộ váy này đúng không, nên làm gì đó chứ nhỉ?”

Bạch Đào nói đến đây, cô lại ám thị rõ hơn, bắn cho Bùi Thời ánh mắt đưa tình, cô nũng nịu nói: “Em chỉ muốn anh biết là, đêm nay, ông xã muốn làm gì em cũng được.”

Bùi Thời im lặng một lúc lâu, rồi nhìn Bạch Đào: “Thật sự làm gì cũng được?”

“Gì cũng được hết.” Bùi Thời giả vờ bình tĩnh không chút gợn sóng, nhưng Bạch Đào lúc này lại có chút sắp không trụ nổi nữa rồi, tim cô đập như trống bỏi, tốc độ nhanh đến mức khiến cô cảm thấy bệnh tim đột phát cũng chỉ đến thế này thôi. 

Thật là, trong lòng khẳng định là vui muốn chết, thế mà vẻ mặt của người đàn ông Bùi Thời này bây giờ vẫn có thể trấn tĩnh, ngữ khí nghiêm túc như vậy.

Có chút đáng yêu nha. 

Chỉ là mặc dù đã chấp nhận bối cảnh mà mình xuyên tới, cũng hiểu những hành động sắp xảy ra với Bùi Thời là chuyện hợp pháp giữa vợ chồng, đều thuộc phạm trù của một cuộc hôn nhân bình thường, trước đây cô cũng đã lên kế hoạch để cứu vãn cuộc hôn nhân và thay đổi cuộc đời, nhưng đến lúc gặp phải, Bạch Đào vẫn lo lắng đến nỗi ngón tay cũng hơi run.

Với Bạch Đào xuyên đến năm năm sau mà nói, điều này cũng giống như giây trước Bùi Thời còn lạnh lùng nhìn cô nói sẽ không bao giờ thích Bạch Đào, giây sau họ đã sắp ngủ với nhau rồi?

Đây quả thật là tốc độ của tên lửa…

Nhưng…

Chắp tay dâng tặng Bùi Thời sao, nghĩ cũng đừng nghĩ tới!

Xưa nay chỉ có cô không cần người khác, tuyệt đối không cho phép người khác không cần cô! Muốn đá thì cũng phải là cô đá Bùi Thời, bây giờ nhất định phải ổn định anh, củng cố mối quan hệ, xác định xem người đàn ông này rốt cuộc có phạm sai lầm không, lỗi lầm lớn đến mức nào, sau đó sẽ tính đến chuyện trả thù!

Mạch suy nghĩ của Bạch Đào lộn xộn, bản thân cô cũng không ý thức được những suy nghĩ hiện tại của bản thân căn bản chẳng có chút logic nào, trước sau tràn đầy mâu thuẫn. Cách đây không lâu cô còn nghĩ nếu Bùi Thời bẩn rồi sẽ phải chết, còn tức đến khó thở. Bây giờ lại thấp thỏm lo lắng một hồi tìm cách ngủ với Bùi Thời để cứu vãn hôn nhân. Lúc thì oán hận trong lòng, nghiến răng nghiến lợi quyết định án binh bất động, một khi xác nhận đối phương thực sự ngoại tình sẽ phản kích một trận điên cuồng…

Nhưng đạn đã lên nòng, lúc này Bạch Đào cũng không thể nghĩ quá nhiều nữa, bởi vì Bùi Thời đã bắt đầu mở miệng. 

Người đàn ông cười nhẹ: “Nói ra thì có chút ngại, nhưng mà nếu hôm nay em đã nói thế rồi, lại mặc loại quần áo này, vậy thì anh không khách sáo nữa…”

Quả nhiên!

Đàn ông đúng là, ngoài những thứ này ra còn có thể nghĩ gì chứ!

Khuôn mặt Bạch Đào đỏ bừng, nhiệt độ cơ thể cũng tăng lên nhanh chóng, cô hơi nhìn đi chỗ khác tránh ánh mắt của Bùi Thời, cô vừa định mở miệng biểu đạt sự ngượng ngùng chân thật của mình, kết quả lại nghe thấy Bùi Thời nói tiếp… 

“Tối qua phòng chứa đồ bị chó chui vào làm lộn xộn hết rồi, dì giúp việc hôm nay nghỉ phép nên chưa dọn dẹp được, nếu em đã mặc bộ đồng phục quét dọn thì buổi tối em dọn dẹp luôn một chút đi.”

Bùi Thời nói xong lại cười, rất ra dáng ông chủ khi bàn giao việc tăng ca với cấp dưới: “Vất vả rồi.”

Sau đó, người đàn ông đi vòng qua ghế sofa Bạch Đào đang nằm, bình tĩnh đi thẳng lên tầng. 

Sau khi Bùi Thời rời đi, Bạch Đào đứng hình đúng năm phút, suýt nữa tức đến tắt thở, Bùi Thời vừa nói cái gì?

Bảo cô đi dọn dẹp phòng chứa đồ bị con chó làm lộn xộn?!

Một người phụ nữ xinh đẹp như cô nằm ở đây, đều nói có thể làm bất cứ điều gì rồi, gợi ý anh đừng lãng phí bộ đồng phục đang mặc, kết quả người đàn ông đáng chết này quả thật rất biết dùng đúng việc, trực tiếp sắp xếp cho cô đi quét dọn!

Đi con mẹ anh!

Tác giả có điều muốn nói:

【Hôm nay Bùi tổng cũng là đang cố gắng chống lại sự cám dỗ và quyến rũ ngập trời của Bạch Đào nha!】

【Nhưng hiện tại châm lửa càng lớn, tương lai càng…】

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN