Con Ma Áo Đỏ (Ngôi Trường Ma) - Chương 3: Tiểu sử ngôi trường ma...
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
118


Con Ma Áo Đỏ (Ngôi Trường Ma)


Chương 3: Tiểu sử ngôi trường ma...


tối hôm đó:

– ở trường cũ có vấn đề gì sao mà mày phải chuyển trường? -Duy hỏi

– thật ra…

– Cha mẹ mày tên gì? làm nghề gì? -Vũ chen ngang

– họ…

– mày là con một hay là con út? -Quân chen ngang

– để tao nói…

– Mẫu người mày thích là gì? -Quang

– mày sinh ngày mấy tháng mấy thuộc cung gì? – Phát hỏi tiếp

– thôi đủ rồi, tụi mày để tao nói hết đã chứ, hỏi gì mà ghê zậy. Tao chuyển nhà nên chuyển trường luôn. Bao tao là Long mẹ tao là Hoa họ là cảnh sát hình sự, tao thích con gái học giỏi cá tính, tao sinh ngày 12/3 thuộc cung Song ngư.

– thế sao mày không về nhà mà ở kí túc xá? -Duy

– vì tao thích -tôi hất mặt lên

– Ghê nhỉ? cảnh sát hình sự luôn – Vũ

– ừm, rồi sao?

– mày sướng, được là con một chứ như tao có 1 thằng em trời đánh đã thế nó con ngu nữa chứ- Quân than

– mẫu người của mày giống tao đó -Quang cười

– Tao nhớ song ngư hiền lắm mà sao nhìn mày chẳng hiền gì cả -Phát

– còn…

– thôi………tao ăn có miếng cơm mà cũng ko yên với tụi mày -tôi hét lên

– hơ hơ, hỏi có chút xíu mà làm gì căng dzữ, à mà chuyện hồi nãy mày muốn hỏi là gì? -Quân hỏi

– ừ, phải rồi đó -Quang tiếp lời

– Là chuyện gì vậy???

Cả năm cặp mắt đều hướng về phía tôi:

– à.. thì… chúng mày có thể kể cho tao nghe cái tiểu sử về trường này được ko? -tôi gãi đầu

vừa nói xong thì 5 đứa kia đều im lặng, Phát hỏi:

– tại sao mày muốn biết?

– thì tao thấy cái trường này u ám sao sao ấy mọi người ở đây cư xử cũng hơi kì quặc nữa.

Chúng nó nhìn tôi tỏ vẻ khá ngần ngại, tụi nó cứ nhìn thế cho đến khi thằng Vũ lên tiếng:

– thôi thì cứ cho nó biết đi đằng nào nó cũng là học sinh của trường này mà.

– cũng đúng – Duy nói

– thật ra..lúc bọn tao vào đây nhập học thì có nghe mọi người đồn rằng…trường này bị ma ám – thằng Quân cố nuốt hết nuốt bọt mà nói

– Bị…bị ma ám??? -tôi cười mà rớt hết mâý hột cơm trong miệng. – tụi mày chắc chứ??

– tụi tao cũng không tin cho lắm nhưng cách đây 1 tháng có một học sinh lẻn ra ngoài đi chơi đêm, khi đi ngang qua nhà kho của trường thì đột nhiên cánh cửa kho mở ra, tò mò quá nên cậu ta đã vào trong đó sáng hôm sau mấy đứa cùng phong không thấy cậu ta đâu nên đi tìm và phát hiện cậu ta trong nhà kho và họ đưa cậu ta vào trại tâm thần -thằng Quang thuật lại câu chuyện

– đi trại tâm thần??? tại sao chứ??? -tôi thắc mắc

– Cậu ta đã hóa điên ngay khi vào trong đó, lúc tìm thấy cậu ta thì cậu ta cứ trợn ngược mắt leenn luôn miệng bảo: cô ta kìa, cô ta kìa”.

– còn nữa, hôm bữa có 2 thực tập sinh của trường mình đi ngang qua phòng hiệu trưởng thì thaawys đồ đạc bay tứ tung, trên tường thì có rất nhiều dấu tay đỏ in khắp nơi, họ chạy đi gọi bảo vệ và lúc quay lại thì đồ đạc còn nguyên vẹn trên tường chẳng có dấu tay nào cả. – thằng Phát run run nói

– À trường được xây trên 1 nghĩa địa nữa, tao nghe nói cũng có một học sinh đã tự tử ở đây vì áp lực học tập, bộ váy trắng mà cô ta mặc đã bị máu nhuộm thành màu đỏ -Duy kể

Tôi khóc hết nước mát khi nghe tụi nó kể, bị ma ám, học sinh bị nhát háo điên, 2 người thực tập sinh nữa, xây trên 1 nghĩa địa, học sinh tự tử…cơ mà khoan bộ váy trắng bị nhuộm thành màu đỏ???

– hồi nãy mày nói có học sinh tự tử??

– ừ, côn ta cắt cổ tay trong phòng tắm nam mới kinh dị chứ -thằng Duy nói

– bộ váy cô ta bị máu nhuộm thành màu đỏ? -tôi cố gắng nhấn mạnh từ bộ váy

– ừ mà có chuyện gì hả??

– hồi nãy..tao…nằm mơ thấy một cco gái mạc váy đỏ đã giết chết tụi mày…cô ta cứ luôn miệng đuổi tao đi bảo là tao ko đc phép đến đây…

Cả lũ im lặng, riêng thằng Quân và thằng Quang vẫn ngồi đó “nốc” gần hết nồi cơm, chỉ khi lũ chúng tôi lườm thì chúng nó mới bỏ chén đũa xuống:

– Trời, làm gì căng vậy, đó chỉ là mơ thôi chứ bọn tao còn sống nhăn răng đây chứ chưa có chết đâu – Quân nói

– ừ, phải đó, ăn cơm ngủ nghỉ đi, tụi mày cứ tạm thời gác chuyện này qua 1 bên -thằng Quangvaanx tiếp tục ngồi ăn

– hừm, tụi mày nói cũng đúng, thôi ăn cơm đi tụi bây.

ăn xong tôi và thằng Vũ dọn dẹp rồi giường ai nấy ngủ. Phòng bọn tôi lúc này đứ nào cũng ngủ say như chết, riêng thằng Phát vẫn còn thức, nó đưa mắt nhìn ra cửa sổ phía phòng y tế, hình như…nó thấy cái gì đấy, nó thấy có một bộ xương đứng đó vẫy tay chào nó, nó dụi dụi mắt thì ko thấy bộ xương đó đâu nữa, nghĩ mình bị hoa mắt nên nó đi ngủ như chưa có chuyện gì xảy ra cả.

Hết chương.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN